古诗词

瑞象

曹义

圣皇御寰宇,拱垂□衣裳。shèng huáng yù huán yǔ,gǒng chuí yī shang。
至仁煦万物,盛化渐遐荒。zhì rén xù wàn wù,shèng huà jiàn xiá huāng。
太和久储毓,异象呈嘉祥。tài hé jiǔ chǔ yù,yì xiàng chéng jiā xiáng。
匪玄亦匪黑,娟洁超寻常。fěi xuán yì fěi hēi,juān jié chāo xún cháng。
赋形既魁伟,禀性亦驯良。fù xíng jì kuí wěi,bǐng xìng yì xùn liáng。
柔毳含奇色,皎皎凝雪霜。róu cuì hán qí sè,jiǎo jiǎo níng xuě shuāng。
素螝一鼻举,玉笋双牙长。sù guī yī bí jǔ,yù sǔn shuāng yá zhǎng。
璎珞垂璀璨,锦羁何焜煌。yīng luò chuí cuǐ càn,jǐn jī hé kūn huáng。
彤墀献天子,拜舞还趋跄。tóng chí xiàn tiān zi,bài wǔ hái qū qiāng。
重瞳屡回顾,粹质增辉光。zhòng tóng lǚ huí gù,cuì zhì zēng huī guāng。
龙颜愉以悦,万国回春阳。lóng yán yú yǐ yuè,wàn guó huí chūn yáng。
麒麟与驺虞,灵囿相颉颃。qí lín yǔ zōu yú,líng yòu xiāng jié háng。
泰运日以盛,圣德日以彰。tài yùn rì yǐ shèng,shèng dé rì yǐ zhāng。
百辟尽羑庆,稽首朝明堂。bǎi pì jǐn yǒu qìng,jī shǒu cháo míng táng。
微臣忝鹓列,作颂歌虞唐。wēi chén tiǎn yuān liè,zuò sòng gē yú táng。

曹义

明应天府句容人,字子宜。永乐十三年进士。授翰林院编修,升礼部主事,累迁南京吏部尚书。正统末,京师告急,奉命守崇文门。天顺初辞官归。有《默庵集》。 曹义的作品>>

猜您喜欢

村居效陶体四首

曹义

嗟予小子,才无寸长。jiē yǔ xiǎo zi,cái wú cùn zhǎng。
寤寐周孔,坠绪茫茫。wù mèi zhōu kǒng,zhuì xù máng máng。
譬彼沧海,欲涉无梁。pì bǐ cāng hǎi,yù shè wú liáng。
何以自释,尽我壶觞。hé yǐ zì shì,jǐn wǒ hú shāng。

戏书严译小扇

曹义

数点山凝晚翠,几家门掩秋晴。shù diǎn shān níng wǎn cuì,jǐ jiā mén yǎn qiū qíng。
断续林间鸟韵,吾伊树底书声。duàn xù lín jiān niǎo yùn,wú yī shù dǐ shū shēng。

山水

曹义

雨过溪桥路滑,云深茆屋人闲。yǔ guò xī qiáo lù huá,yún shēn máo wū rén xián。
门掩半林黄叶,窗涵几点青山。mén yǎn bàn lín huáng yè,chuāng hán jǐ diǎn qīng shān。

山水图为赵辅作本学教谕克通之子也

曹义

曲曲溪回洲渚,重重树掩人家。qū qū xī huí zhōu zhǔ,zhòng zhòng shù yǎn rén jiā。
落日数声啼鸟,春风几度山花。luò rì shù shēng tí niǎo,chūn fēng jǐ dù shān huā。