古诗词

小景为柏景常赋

曹义

云山高耸碧嵯峨,悬崖老树珊瑚柯。yún shān gāo sǒng bì cuó é,xuán yá lǎo shù shān hú kē。
芙蓉万叠霭晴雾,石梁几处横清波。fú róng wàn dié ǎi qíng wù,shí liáng jǐ chù héng qīng bō。
危峰绝巘挂飞瀑,苍松紫蔓交烟萝。wēi fēng jué yǎn guà fēi pù,cāng sōng zǐ màn jiāo yān luó。
此图此景漫摩挲,笔端造化谁能过。cǐ tú cǐ jǐng màn mó sā,bǐ duān zào huà shuí néng guò。
琼楼低瞰溪山曲,绣户雕甍映朝旭。qióng lóu dī kàn xī shān qū,xiù hù diāo méng yìng cháo xù。
美人胜赏杏花天,醉倚阑干貌如玉。měi rén shèng shǎng xìng huā tiān,zuì yǐ lán gàn mào rú yù。
锦衣公子朝天客,红缨紫鞚黄金勒。jǐn yī gōng zi cháo tiān kè,hóng yīng zǐ kòng huáng jīn lēi。
退直归来兴自赊,宝马?嘶绿杨陌。tuì zhí guī lái xīng zì shē,bǎo mǎ sī lǜ yáng mò。
陌上苔封辙迹稀,芝草涵春山蕨肥。mò shàng tái fēng zhé jì xī,zhī cǎo hán chūn shān jué féi。
几家茅屋清嶂里,紫门不水桃花飞。jǐ jiā máo wū qīng zhàng lǐ,zǐ mén bù shuǐ táo huā fēi。
烟村远见行人小,空翠冥蒙应可扫。yān cūn yuǎn jiàn xíng rén xiǎo,kōng cuì míng méng yīng kě sǎo。
晚风南浦断渔歌,落日西林度归鸟。wǎn fēng nán pǔ duàn yú gē,luò rì xī lín dù guī niǎo。
我家佳近三茅峰,瑶台仙馆云路通。wǒ jiā jiā jìn sān máo fēng,yáo tái xiān guǎn yún lù tōng。
兴来浪迹事登眺,白云野鹤随行踪。xīng lái làng jì shì dēng tiào,bái yún yě hè suí xíng zōng。
别后梦魂每相忆,烟树茫茫渺无迹。bié hòu mèng hún měi xiāng yì,yān shù máng máng miǎo wú jì。
今朝客邸偶披图,感慨题诗增叹息。jīn cháo kè dǐ ǒu pī tú,gǎn kǎi tí shī zēng tàn xī。
昼桥村坞路萦纡,乔木琳宫宛如昔。zhòu qiáo cūn wù lù yíng yū,qiáo mù lín gōng wǎn rú xī。

曹义

明应天府句容人,字子宜。永乐十三年进士。授翰林院编修,升礼部主事,累迁南京吏部尚书。正统末,京师告急,奉命守崇文门。天顺初辞官归。有《默庵集》。 曹义的作品>>

猜您喜欢

赋竹

曹义

梦忆湘江路渺漫,鹧鸪啼处碧云寒。mèng yì xiāng jiāng lù miǎo màn,zhè gū tí chù bì yún hán。
澹烟疏雨孤舟晚,曾记推蓬醉后看。dàn yān shū yǔ gū zhōu wǎn,céng jì tuī péng zuì hòu kàn。

海棠白头翁

曹义

独怜幽鸟有何愁,飞向花间也白头。dú lián yōu niǎo yǒu hé chóu,fēi xiàng huā jiān yě bái tóu。
应是春归留不住,东风啼断恨无休。yīng shì chūn guī liú bù zhù,dōng fēng tí duàn hèn wú xiū。

梅竹幽禽

曹义

陇梅花发雪晴时,独□疏篁晚色宜。lǒng méi huā fā xuě qíng shí,dú shū huáng wǎn sè yí。
何事幽禽不归去,应怜冰玉到寒枝。hé shì yōu qín bù guī qù,yīng lián bīng yù dào hán zhī。

闻讣音后不入睡省口号

曹义

纱窗日上梦初醒,惊喜官闲志虑宁。shā chuāng rì shàng mèng chū xǐng,jīng xǐ guān xián zhì lǜ níng。
记得金门听漏日,几回和月候龙庭。jì dé jīn mén tīng lòu rì,jǐ huí hé yuè hòu lóng tíng。

挽老先生高味道之祖也时因过其家见壁上所题之诗故和其韵

曹义

翰墨淋漓色尚鲜,竟骑玄鹤上辽天。hàn mò lín lí sè shàng xiān,jìng qí xuán hè shàng liáo tiān。
别来十载重相迥,读罢题文思惘然。bié lái shí zài zhòng xiāng jiǒng,dú bà tí wén sī wǎng rán。

忆味道因窗外有蔷薇花一架故因起兴时永乐廿二年春三月也

曹义

满架蔷薇带露鲜,小窗相对暮春天。mǎn jià qiáng wēi dài lù xiān,xiǎo chuāng xiāng duì mù chūn tiān。
看花有忆同心友,尊酒孤吟思渺然。kàn huā yǒu yì tóng xīn yǒu,zūn jiǔ gū yín sī miǎo rán。

自述

曹义

乌纱玉佩锦衣鲜,待漏金门月满天。wū shā yù pèi jǐn yī xiān,dài lòu jīn mén yuè mǎn tiān。
朝罢归来兮曙色,银鞍笑坐兴飘然。cháo bà guī lái xī shǔ sè,yín ān xiào zuò xīng piāo rán。

舟中口号

曹义

十载编摩侍禁闱,一朝优诏许南归。shí zài biān mó shì jìn wéi,yī cháo yōu zhào xǔ nán guī。
春风满面欢无极,暂脱朝衣著彩衣。chūn fēng mǎn miàn huān wú jí,zàn tuō cháo yī zhù cǎi yī。

蓬窗晓眺

曹义

蓬窗睡起春日晓,远山数点晴更好。péng chuāng shuì qǐ chūn rì xiǎo,yuǎn shān shù diǎn qíng gèng hǎo。
白云飞处树依稀,紫翠空蒙如可扫。bái yún fēi chù shù yī xī,zǐ cuì kōng méng rú kě sǎo。

过洪

曹义

徐州洪下吕梁洪,巨石飞涛势若舂。xú zhōu hóng xià lǚ liáng hóng,jù shí fēi tāo shì ruò chōng。
疏凿当年谁氏力,生民犹赖禹王功。shū záo dāng nián shuí shì lì,shēng mín yóu lài yǔ wáng gōng。

过高邮湖是日烟雾望东岸仿佛如寺

曹义

野树茫茫夹岸斜,望中烟浪浩无涯。yě shù máng máng jiā àn xié,wàng zhōng yān làng hào wú yá。
高低楼阁云深处,仿佛僧家与道家。gāo dī lóu gé yún shēn chù,fǎng fú sēng jiā yǔ dào jiā。

送性初南还兼蕳诸故旧

曹义

宦游蓟北一年馀,每叹离群学业疏。huàn yóu jì běi yī nián yú,měi tàn lí qún xué yè shū。
传语江南诸故友,如何不寄半行书。chuán yǔ jiāng nán zhū gù yǒu,rú hé bù jì bàn xíng shū。

送同年田进士

曹义

紫陌香尘荡绿漪,雨晴江上草离离。zǐ mò xiāng chén dàng lǜ yī,yǔ qíng jiāng shàng cǎo lí lí。
鸟啼花落□□□,□□行人肠断时。niǎo tí huā luò,xíng rén cháng duàn shí。

冬日独坐口号

曹义

木落林空风怒号,不堪寒雨苦潇潇。mù luò lín kōng fēng nù hào,bù kān hán yǔ kǔ xiāo xiāo。
衡门镇日无人到,坐久吟怀转寂寥。héng mén zhèn rì wú rén dào,zuò jiǔ yín huái zhuǎn jì liáo。

为汤靖题小景

曹义

门掩青山白昼闲,野云时逐鹤飞还。mén yǎn qīng shān bái zhòu xián,yě yún shí zhú hè fēi hái。
幽人话到忘机处,尘事纷纷总不关。yōu rén huà dào wàng jī chù,chén shì fēn fēn zǒng bù guān。