古诗词

小景为柏景常赋

曹义

云山高耸碧嵯峨,悬崖老树珊瑚柯。yún shān gāo sǒng bì cuó é,xuán yá lǎo shù shān hú kē。
芙蓉万叠霭晴雾,石梁几处横清波。fú róng wàn dié ǎi qíng wù,shí liáng jǐ chù héng qīng bō。
危峰绝巘挂飞瀑,苍松紫蔓交烟萝。wēi fēng jué yǎn guà fēi pù,cāng sōng zǐ màn jiāo yān luó。
此图此景漫摩挲,笔端造化谁能过。cǐ tú cǐ jǐng màn mó sā,bǐ duān zào huà shuí néng guò。
琼楼低瞰溪山曲,绣户雕甍映朝旭。qióng lóu dī kàn xī shān qū,xiù hù diāo méng yìng cháo xù。
美人胜赏杏花天,醉倚阑干貌如玉。měi rén shèng shǎng xìng huā tiān,zuì yǐ lán gàn mào rú yù。
锦衣公子朝天客,红缨紫鞚黄金勒。jǐn yī gōng zi cháo tiān kè,hóng yīng zǐ kòng huáng jīn lēi。
退直归来兴自赊,宝马?嘶绿杨陌。tuì zhí guī lái xīng zì shē,bǎo mǎ sī lǜ yáng mò。
陌上苔封辙迹稀,芝草涵春山蕨肥。mò shàng tái fēng zhé jì xī,zhī cǎo hán chūn shān jué féi。
几家茅屋清嶂里,紫门不水桃花飞。jǐ jiā máo wū qīng zhàng lǐ,zǐ mén bù shuǐ táo huā fēi。
烟村远见行人小,空翠冥蒙应可扫。yān cūn yuǎn jiàn xíng rén xiǎo,kōng cuì míng méng yīng kě sǎo。
晚风南浦断渔歌,落日西林度归鸟。wǎn fēng nán pǔ duàn yú gē,luò rì xī lín dù guī niǎo。
我家佳近三茅峰,瑶台仙馆云路通。wǒ jiā jiā jìn sān máo fēng,yáo tái xiān guǎn yún lù tōng。
兴来浪迹事登眺,白云野鹤随行踪。xīng lái làng jì shì dēng tiào,bái yún yě hè suí xíng zōng。
别后梦魂每相忆,烟树茫茫渺无迹。bié hòu mèng hún měi xiāng yì,yān shù máng máng miǎo wú jì。
今朝客邸偶披图,感慨题诗增叹息。jīn cháo kè dǐ ǒu pī tú,gǎn kǎi tí shī zēng tàn xī。
昼桥村坞路萦纡,乔木琳宫宛如昔。zhòu qiáo cūn wù lù yíng yū,qiáo mù lín gōng wǎn rú xī。

曹义

明应天府句容人,字子宜。永乐十三年进士。授翰林院编修,升礼部主事,累迁南京吏部尚书。正统末,京师告急,奉命守崇文门。天顺初辞官归。有《默庵集》。 曹义的作品>>

猜您喜欢

送何吏部澄公赴金陵

曹义

广阳城外柳阴肥,客向金陵叹别违。guǎng yáng chéng wài liǔ yīn féi,kè xiàng jīn líng tàn bié wéi。
酒尽红亭官树晚,鸟归青嶂夕阳微。jiǔ jǐn hóng tíng guān shù wǎn,niǎo guī qīng zhàng xī yáng wēi。
驿边山隐谯楼迥,江上云随画鹢飞。yì biān shān yǐn qiáo lóu jiǒng,jiāng shàng yún suí huà yì fēi。
想得到官公事简,香凝粉署吏人稀。xiǎng dé dào guān gōng shì jiǎn,xiāng níng fěn shǔ lì rén xī。

送郭指挥之南京

曹义

南归远度济宁城,城下行舟泊晚晴。nán guī yuǎn dù jì níng chéng,chéng xià xíng zhōu pō wǎn qíng。
雨过蓬窗凉气袭,风回闸口浪痕平。yǔ guò péng chuāng liáng qì xí,fēng huí zhá kǒu làng hén píng。
吟看齐鲁山峰迥,梦忆松楸客思清。yín kàn qí lǔ shān fēng jiǒng,mèng yì sōng qiū kè sī qīng。
昭代椒房均宠渥,汾阳阀阅独峥嵘。zhāo dài jiāo fáng jūn chǒng wò,fén yáng fá yuè dú zhēng róng。

太守郑公祥与予有相知之雅兹闻讣南还来别惭无以赙匆遽中勉述五十六字送之非诗也聊以识别云

曹义

广阳城下喜逢君,对酒那堪袂又分。guǎng yáng chéng xià xǐ féng jūn,duì jiǔ nà kān mèi yòu fēn。
万里衔哀辞禁阙,一帆归兴逐晴云。wàn lǐ xián āi cí jìn quē,yī fān guī xīng zhú qíng yún。
关河凉雨消炎瘴,驿路寒蝉送夕曛。guān hé liáng yǔ xiāo yán zhàng,yì lù hán chán sòng xī xūn。
想到故乡秋已晚,蕉黄荔熟奠孤坟。xiǎng dào gù xiāng qiū yǐ wǎn,jiāo huáng lì shú diàn gū fén。

送李通判之应天

曹义

明刑蓟北旧廷臣,司牧江南几度春。míng xíng jì běi jiù tíng chén,sī mù jiāng nán jǐ dù chūn。
报政薰风趍禁闼,还官晓日出城闉。bào zhèng xūn fēng chí jìn tà,hái guān xiǎo rì chū chéng yīn。
都亭对酒蝉声急,通潞移舟月色新。dōu tíng duì jiǔ chán shēng jí,tōng lù yí zhōu yuè sè xīn。
悬想到时多雅趣,钟山吟看翠嶙峋。xuán xiǎng dào shí duō yǎ qù,zhōng shān yín kàn cuì lín xún。

送人归老江西为于中书霈作

曹义

清时解组雪盈头,归去家山正值秋。qīng shí jiě zǔ xuě yíng tóu,guī qù jiā shān zhèng zhí qiū。
黄叶西风添逸兴,残蝉疏雨送行舟。huáng yè xī fēng tiān yì xīng,cán chán shū yǔ sòng xíng zhōu。
篱边旧业存松菊,江上新盟狎鹭鸥。lí biān jiù yè cún sōng jú,jiāng shàng xīn méng xiá lù ōu。
从此梦回云路远,林泉杖屦纵遨游。cóng cǐ mèng huí yún lù yuǎn,lín quán zhàng jù zòng áo yóu。

送史太守之应天

曹义

京兆从来属老成,九重今喜荷恩荣。jīng zhào cóng lái shǔ lǎo chéng,jiǔ zhòng jīn xǐ hé ēn róng。
薇垣夙布新威令,粉署还闻旧政声。wēi yuán sù bù xīn wēi lìng,fěn shǔ hái wén jiù zhèng shēng。
青琐辞归驰五马,朱衣行处肃双旌。qīng suǒ cí guī chí wǔ mǎ,zhū yī xíng chù sù shuāng jīng。
帝乡几许交游者,尽说襟怀似水清。dì xiāng jǐ xǔ jiāo yóu zhě,jǐn shuō jīn huái shì shuǐ qīng。

送人之广西为杨给事鼎赋

曹义

都亭载酒送交游,新雁初闻动别愁。dōu tíng zài jiǔ sòng jiāo yóu,xīn yàn chū wén dòng bié chóu。
落日断云横远岫,淡烟疏柳映行舟。luò rì duàn yún héng yuǎn xiù,dàn yān shū liǔ yìng xíng zhōu。
江关暑退炎尘净,岭峤秋清瘴雾收。jiāng guān shǔ tuì yán chén jìng,lǐng jiào qiū qīng zhàng wù shōu。
此去欲知相忆切,梦回残月五更头。cǐ qù yù zhī xiāng yì qiè,mèng huí cán yuè wǔ gèng tóu。

二白乌

曹义

寿域春融百瑞生,天庭几见白乌呈。shòu yù chūn róng bǎi ruì shēng,tiān tíng jǐ jiàn bái wū chéng。
双瞻玉扆星眸烱,并立雕笼雪羽明。shuāng zhān yù yǐ xīng móu jiǒng,bìng lì diāo lóng xuě yǔ míng。
月谢归时鸾共宿,琼林啼处凤和鸣。yuè xiè guī shí luán gòng sù,qióng lín tí chù fèng hé míng。
总知返哺多慈孝,出应瑶光兆太平。zǒng zhī fǎn bǔ duō cí xiào,chū yīng yáo guāng zhào tài píng。

迁秋日书怀初不知选法以编修升主事故戏之

曹义

生来性癖不随圆,富贵穷通总听天。shēng lái xìng pǐ bù suí yuán,fù guì qióng tōng zǒng tīng tiān。
一举谬为金榜客,十年滥作玉堂仙。yī jǔ miù wèi jīn bǎng kè,shí nián làn zuò yù táng xiān。
考成尽道沾殊渥,列职谁知是左迁。kǎo chéng jǐn dào zhān shū wò,liè zhí shuí zhī shì zuǒ qiān。
几度寻思惭又喜,圣恩如海俸如泉。jǐ dù xún sī cán yòu xǐ,shèng ēn rú hǎi fèng rú quán。

送王行人闻讣归和韵

曹义

秋老都门柳渐疏,故人归去意何如。qiū lǎo dōu mén liǔ jiàn shū,gù rén guī qù yì hé rú。
伤心夜雨凋萱草,振旆西风别帝居。shāng xīn yè yǔ diāo xuān cǎo,zhèn pèi xī fēng bié dì jū。
拜秩喜持新使节,行舟还载旧诗书。bài zhì xǐ chí xīn shǐ jié,xíng zhōu hái zài jiù shī shū。
欲知此后相思意,多在钟残梦觉初。yù zhī cǐ hòu xiāng sī yì,duō zài zhōng cán mèng jué chū。

和高侍讲先生韵五首时宣德七年也

曹义

标格清癯不染尘,碧梧翠竹若为邻。biāo gé qīng qú bù rǎn chén,bì wú cuì zhú ruò wèi lín。
凤池载笔年华久,玉署编摩宠命新。fèng chí zài bǐ nián huá jiǔ,yù shǔ biān mó chǒng mìng xīn。
适兴谩将诗自写,论文肯厌客来频。shì xīng mán jiāng shī zì xiě,lùn wén kěn yàn kè lái pín。
交游满眼谁知巳,三益嗟君独辅仁。jiāo yóu mǎn yǎn shuí zhī sì,sān yì jiē jūn dú fǔ rén。

和高侍讲先生韵五首时宣德七年也

曹义

江南一别绝音尘,蓟北初逢喜接邻。jiāng nán yī bié jué yīn chén,jì běi chū féng xǐ jiē lín。
晋帖临来多俊逸,唐诗吟处更清新。jìn tiē lín lái duō jùn yì,táng shī yín chù gèng qīng xīn。
樗材有幸相资益,书籍无嫌独借频。chū cái yǒu xìng xiāng zī yì,shū jí wú xián dú jiè pín。
昭代共夸膺好爵,愿摅忠悃答皇仁。zhāo dài gòng kuā yīng hǎo jué,yuàn shū zhōng kǔn dá huáng rén。

和高侍讲先生韵五首时宣德七年也

曹义

玉堂潇洒静无尘,凤阁龙楼为作邻。yù táng xiāo sǎ jìng wú chén,fèng gé lóng lóu wèi zuò lín。
晓听漏声花外度,日闻天语耳边新。xiǎo tīng lòu shēng huā wài dù,rì wén tiān yǔ ěr biān xīn。
从容退直多清暇,故旧相过不厌频。cóng róng tuì zhí duō qīng xiá,gù jiù xiāng guò bù yàn pín。
才识丰姿入共仰,明时匡辅好施仁。cái shí fēng zī rù gòng yǎng,míng shí kuāng fǔ hǎo shī rén。

和高侍讲先生韵五首时宣德七年也

曹义

幽居陋巷绝氛尘,相接浑无旧日邻。yōu jū lòu xiàng jué fēn chén,xiāng jiē hún wú jiù rì lín。
宦迹似蓬随处转,流光如水逐时新。huàn jì shì péng suí chù zhuǎn,liú guāng rú shuǐ zhú shí xīn。
雁迷故国音书杳,秋到都门客梦频。yàn mí gù guó yīn shū yǎo,qiū dào dōu mén kè mèng pín。
自叹离群材识浅,不知何处可依仁。zì tàn lí qún cái shí qiǎn,bù zhī hé chù kě yī rén。

和高侍讲先生韵五首时宣德七年也

曹义

空庭夜坐迥无尘,月影吟看渐过邻。kōng tíng yè zuò jiǒng wú chén,yuè yǐng yín kàn jiàn guò lín。
凉透孤怀秋气肃,香飘几点桂花新。liáng tòu gū huái qiū qì sù,xiāng piāo jǐ diǎn guì huā xīn。
蛩声哽咽愁难听,砧韵凄清苦厌频。qióng shēng gěng yàn chóu nán tīng,zhēn yùn qī qīng kǔ yàn pín。
触景宦情无处著,谩成诗句荷尧仁。chù jǐng huàn qíng wú chù zhù,mán chéng shī jù hé yáo rén。