古诗词

题竹为周廷晖赋

曹义

扁舟昔泊湘江曲,曾倚蓬窗看修竹。biǎn zhōu xī pō xiāng jiāng qū,céng yǐ péng chuāng kàn xiū zhú。
烟稍露叶拂晴空,劲节虬枝挺寒玉。yān shāo lù yè fú qíng kōng,jìn jié qiú zhī tǐng hán yù。
露天似觉鹧鸪啼,雨夕犹闻湘女哭。lù tiān shì jué zhè gū tí,yǔ xī yóu wén xiāng nǚ kū。
浓阴积翠暖欲飞,苍雪飘香晴可掬。nóng yīn jī cuì nuǎn yù fēi,cāng xuě piāo xiāng qíng kě jū。
宦游蓟北几经年,独怜梦断苍梧烟。huàn yóu jì běi jǐ jīng nián,dú lián mèng duàn cāng wú yān。
今朝画里偶相见,亭亭老干还依然。jīn cháo huà lǐ ǒu xiāng jiàn,tíng tíng lǎo gàn hái yī rán。
阿谁貌此多清淑,错落金朷炫吃目。ā shuí mào cǐ duō qīng shū,cuò luò jīn dāo xuàn chī mù。
吁嗟暝色突帘栊,仿佛秋声落书匤。xū jiē míng sè tū lián lóng,fǎng fú qiū shēng luò shū qū。
濂溪孙子肌骨清,为爱此君坚且贞。lián xī sūn zi jī gǔ qīng,wèi ài cǐ jūn jiān qiě zhēn。
轩窗高挂日相对,岁寒拟共结芳盟。xuān chuāng gāo guà rì xiāng duì,suì hán nǐ gòng jié fāng méng。
昨来索我题诗句,诗兴茫茫渺何处。zuó lái suǒ wǒ tí shī jù,shī xīng máng máng miǎo hé chù。
三湘七泽路漫漫,明月清风足佳趣。sān xiāng qī zé lù màn màn,míng yuè qīng fēng zú jiā qù。

曹义

明应天府句容人,字子宜。永乐十三年进士。授翰林院编修,升礼部主事,累迁南京吏部尚书。正统末,京师告急,奉命守崇文门。天顺初辞官归。有《默庵集》。 曹义的作品>>

猜您喜欢

按察使张公宗政以客中写怀八绝见寄,聊和以答

曹义

岁晚空山候,孤灯坐夜深。suì wǎn kōng shān hòu,gū dēng zuò yè shēn。
一声天外雁,惊断故园心。yī shēng tiān wài yàn,jīng duàn gù yuán xīn。

按察使张公宗政以客中写怀八绝见寄,聊和以答

曹义

孤馆严冬夜,梅窗月可怜。gū guǎn yán dōng yè,méi chuāng yuè kě lián。
清光横瘦影,吟对兴悠然。qīng guāng héng shòu yǐng,yín duì xīng yōu rán。

按察使张公宗政以客中写怀八绝见寄,聊和以答

曹义

同作金门客,相知今几年。tóng zuò jīn mén kè,xiāng zhī jīn jǐ nián。
花前曾对酒,醉和白云篇。huā qián céng duì jiǔ,zuì hé bái yún piān。

按察使张公宗政以客中写怀八绝见寄,聊和以答

曹义

穷通皆有命,守道竟何惭。qióng tōng jiē yǒu mìng,shǒu dào jìng hé cán。
莫计荣枯事,逢人尽醉酣。mò jì róng kū shì,féng rén jǐn zuì hān。

忆味道二首

曹义

一自分携后,吟怀转寂寥。yī zì fēn xié hòu,yín huái zhuǎn jì liáo。
小窗孤烛夜,忍听雨潇潇。xiǎo chuāng gū zhú yè,rěn tīng yǔ xiāo xiāo。

忆味道二首

曹义

凉雨新秋夜,迢迢更漏深。liáng yǔ xīn qiū yè,tiáo tiáo gèng lòu shēn。
篝灯谁是伴,相忆费清吟。gōu dēng shuí shì bàn,xiāng yì fèi qīng yín。

四月十九日过骊山访高味道弟侄各以扇索诗随景物走笔答之

曹义

宇宙无古今,人心异今古。yǔ zhòu wú gǔ jīn,rén xīn yì jīn gǔ。
高谊薄层云,视金犹视土。gāo yì báo céng yún,shì jīn yóu shì tǔ。

菜为赵舍赋二首

曹义

众欲嗜膏梁,宁知此味长。zhòng yù shì gāo liáng,níng zhī cǐ wèi zhǎng。
惟甘淡薄者,始厌大官羊。wéi gān dàn báo zhě,shǐ yàn dà guān yáng。

菜为赵舍赋二首

曹义

带露色鲜妍,相看我独怜。dài lù sè xiān yán,xiāng kàn wǒ dú lián。
休言滋味薄,清淡胜腥膻。xiū yán zī wèi báo,qīng dàn shèng xīng shān。

兰二首

曹义

楚畹春深候,幽兰气味新。chǔ wǎn chūn shēn hòu,yōu lán qì wèi xīn。
宜将纫作佩,寄我玉堂人。yí jiāng rèn zuò pèi,jì wǒ yù táng rén。

兰二首

曹义

不同萧艾群,托根在空谷。bù tóng xiāo ài qún,tuō gēn zài kōng gǔ。
花开人不知,风前自芬馥。huā kāi rén bù zhī,fēng qián zì fēn fù。

白鸥来往随舟似驯熟而不惊故云

曹义

棹发江声急,烟深树影微。zhào fā jiāng shēng jí,yān shēn shù yǐng wēi。
沙鸥如有识,来往傍船飞。shā ōu rú yǒu shí,lái wǎng bàng chuán fēi。

蒲萄为许信赋

曹义

西风窗户晚飕飕,架上蒲萄已熟秋。xī fēng chuāng hù wǎn sōu sōu,jià shàng pú táo yǐ shú qiū。
细数不过三十颗,争如一斗慱凉州。xì shù bù guò sān shí kē,zhēng rú yī dòu tuán liáng zhōu。

桃花白头翁

曹义

何事幽禽也白头,多情想是为春愁。hé shì yōu qín yě bái tóu,duō qíng xiǎng shì wèi chūn chóu。
绯桃一树花开遍,啼断东风意未休。fēi táo yī shù huā kāi biàn,tí duàn dōng fēng yì wèi xiū。

梅山茶

曹义

一枝娇艳雪中开,醉怯寒风傍腊梅。yī zhī jiāo yàn xuě zhōng kāi,zuì qiè hán fēng bàng là méi。
野鸟似怜春色好,繁华深处故飞来。yě niǎo shì lián chūn sè hǎo,fán huá shēn chù gù fēi lái。