古诗词

为经礼题山水图

曹义

凤池澹古南轩后,作画于今称妙手。fèng chí dàn gǔ nán xuān hòu,zuò huà yú jīn chēng miào shǒu。
兴来濡墨洒齐纨,万壑千山片时有。xīng lái rú mò sǎ qí wán,wàn hè qiān shān piàn shí yǒu。
客窗爱此秋江图,干旋造人人莫如。kè chuāng ài cǐ qiū jiāng tú,gàn xuán zào rén rén mò rú。
丹崖翠壁互掩映,汀洲野渚相萦纡。dān yá cuì bì hù yǎn yìng,tīng zhōu yě zhǔ xiāng yíng yū。
迢迢石磴通琼岛,仙家楼阁飞林杪。tiáo tiáo shí dèng tōng qióng dǎo,xiān jiā lóu gé fēi lín miǎo。
白云绕户画不开,黄叶满庭人自扫。bái yún rào hù huà bù kāi,huáng yè mǎn tíng rén zì sǎo。
门前有客来何方,奚奴锦囊琴一张。mén qián yǒu kè lái hé fāng,xī nú jǐn náng qín yī zhāng。
寻真不惮路欹仄,芒鞋踏破莓苔苍。xún zhēn bù dàn lù yī zè,máng xié tà pò méi tái cāng。
渡头更着渔舟小,独钓沧浪几昏晓。dù tóu gèng zhe yú zhōu xiǎo,dú diào cāng làng jǐ hūn xiǎo。
西风隔岸听樵歌,落日平沙伴鸥鸟。xī fēng gé àn tīng qiáo gē,luò rì píng shā bàn ōu niǎo。
我家楼屋三茅陬,压帘山色涵溪流。wǒ jiā lóu wū sān máo zōu,yā lián shān sè hán xī liú。
松飙竹露飒萧爽,炎歊不到凉如秋。sōng biāo zhú lù sà xiāo shuǎng,yán xiāo bù dào liáng rú qiū。
摩挲此景赋长句,仿佛家山旧游处。mó sā cǐ jǐng fù zhǎng jù,fǎng fú jiā shān jiù yóu chù。
蓝田夜雨长灵芝,玉洞春风老琪树。lán tián yè yǔ zhǎng líng zhī,yù dòng chūn fēng lǎo qí shù。

曹义

明应天府句容人,字子宜。永乐十三年进士。授翰林院编修,升礼部主事,累迁南京吏部尚书。正统末,京师告急,奉命守崇文门。天顺初辞官归。有《默庵集》。 曹义的作品>>

猜您喜欢

村居效陶体四首

曹义

嗟予小子,才无寸长。jiē yǔ xiǎo zi,cái wú cùn zhǎng。
寤寐周孔,坠绪茫茫。wù mèi zhōu kǒng,zhuì xù máng máng。
譬彼沧海,欲涉无梁。pì bǐ cāng hǎi,yù shè wú liáng。
何以自释,尽我壶觞。hé yǐ zì shì,jǐn wǒ hú shāng。

戏书严译小扇

曹义

数点山凝晚翠,几家门掩秋晴。shù diǎn shān níng wǎn cuì,jǐ jiā mén yǎn qiū qíng。
断续林间鸟韵,吾伊树底书声。duàn xù lín jiān niǎo yùn,wú yī shù dǐ shū shēng。

山水

曹义

雨过溪桥路滑,云深茆屋人闲。yǔ guò xī qiáo lù huá,yún shēn máo wū rén xián。
门掩半林黄叶,窗涵几点青山。mén yǎn bàn lín huáng yè,chuāng hán jǐ diǎn qīng shān。

山水图为赵辅作本学教谕克通之子也

曹义

曲曲溪回洲渚,重重树掩人家。qū qū xī huí zhōu zhǔ,zhòng zhòng shù yǎn rén jiā。
落日数声啼鸟,春风几度山花。luò rì shù shēng tí niǎo,chūn fēng jǐ dù shān huā。