古诗词

题山水

曹义

谁家卜筑清溪曲,溪上青山压茅屋。shuí jiā bo zhù qīng xī qū,xī shàng qīng shān yā máo wū。
柴门半掩白云闲,春水一湾新涨绿。chái mén bàn yǎn bái yún xián,chūn shuǐ yī wān xīn zhǎng lǜ。
小桥窄窄通孤村,几家烟火自黄昏。xiǎo qiáo zhǎi zhǎi tōng gū cūn,jǐ jiā yān huǒ zì huáng hūn。
林深红落杏花雨,路滑绿长莓苔纹。lín shēn hóng luò xìng huā yǔ,lù huá lǜ zhǎng méi tái wén。
望中楼阁嵌云岛,白鹤归来山自晓。wàng zhōng lóu gé qiàn yún dǎo,bái hè guī lái shān zì xiǎo。
青松落阴护石床,紫萝摇烟覆瑶草。qīng sōng luò yīn hù shí chuáng,zǐ luó yáo yān fù yáo cǎo。
寻真野客丹渥容,奚奴相逐携焦桐。xún zhēn yě kè dān wò róng,xī nú xiāng zhú xié jiāo tóng。
手扶鸠杖黄犊健,身披鹤氅仙家风。shǒu fú jiū zhàng huáng dú jiàn,shēn pī hè chǎng xiān jiā fēng。
我观此图增叹息,廿载离家归未得。wǒ guān cǐ tú zēng tàn xī,niàn zài lí jiā guī wèi dé。
风光仿佛似□乡,欲解尘缨机未息。fēng guāng fǎng fú shì xiāng,yù jiě chén yīng jī wèi xī。
恨无长策报皇家,朝回抚卷恒咨嗟。hèn wú zhǎng cè bào huáng jiā,cháo huí fǔ juǎn héng zī jiē。
乘闲聊为赋新吟,归待两鬓如霜华。chéng xián liáo wèi fù xīn yín,guī dài liǎng bìn rú shuāng huá。

曹义

明应天府句容人,字子宜。永乐十三年进士。授翰林院编修,升礼部主事,累迁南京吏部尚书。正统末,京师告急,奉命守崇文门。天顺初辞官归。有《默庵集》。 曹义的作品>>

猜您喜欢

村居效陶体四首

曹义

嗟予小子,才无寸长。jiē yǔ xiǎo zi,cái wú cùn zhǎng。
寤寐周孔,坠绪茫茫。wù mèi zhōu kǒng,zhuì xù máng máng。
譬彼沧海,欲涉无梁。pì bǐ cāng hǎi,yù shè wú liáng。
何以自释,尽我壶觞。hé yǐ zì shì,jǐn wǒ hú shāng。

戏书严译小扇

曹义

数点山凝晚翠,几家门掩秋晴。shù diǎn shān níng wǎn cuì,jǐ jiā mén yǎn qiū qíng。
断续林间鸟韵,吾伊树底书声。duàn xù lín jiān niǎo yùn,wú yī shù dǐ shū shēng。

山水

曹义

雨过溪桥路滑,云深茆屋人闲。yǔ guò xī qiáo lù huá,yún shēn máo wū rén xián。
门掩半林黄叶,窗涵几点青山。mén yǎn bàn lín huáng yè,chuāng hán jǐ diǎn qīng shān。

山水图为赵辅作本学教谕克通之子也

曹义

曲曲溪回洲渚,重重树掩人家。qū qū xī huí zhōu zhǔ,zhòng zhòng shù yǎn rén jiā。
落日数声啼鸟,春风几度山花。luò rì shù shēng tí niǎo,chūn fēng jǐ dù shān huā。