古诗词

端午日

曹义

皇风清宁四海康,圣君端拱垂衣裳。huáng fēng qīng níng sì hǎi kāng,shèng jūn duān gǒng chuí yī shang。
时临午节雨新霁,东华阅武旌幢扬。shí lín wǔ jié yǔ xīn jì,dōng huá yuè wǔ jīng chuáng yáng。
銮舆夐自蓬莱出,一声风外来清跸。luán yú xiòng zì péng lái chū,yī shēng fēng wài lái qīng bì。
龙旗风动掣晴云,雉尾光摇绚朝日。lóng qí fēng dòng chè qíng yún,zhì wěi guāng yáo xuàn cháo rì。
羽林年少气吞虹,朋分队列如罴熊。yǔ lín nián shǎo qì tūn hóng,péng fēn duì liè rú pí xióng。
纶巾彩服巧妆束,雕鞍玉勒驰花骢。lún jīn cǎi fú qiǎo zhuāng shù,diāo ān yù lēi chí huā cōng。
仗前争试穿杨手,此技人间信稀有。zhàng qián zhēng shì chuān yáng shǒu,cǐ jì rén jiān xìn xī yǒu。
翻身满引明月弓,金镞随风碎杨柳。fān shēn mǎn yǐn míng yuè gōng,jīn zú suí fēng suì yáng liǔ。
材官逞艺百不同,争标夺锦多英雄。cái guān chěng yì bǎi bù tóng,zhēng biāo duó jǐn duō yīng xióng。
杖头毬击彩门过,恍疑星弹流晴空。zhàng tóu qiú jī cǎi mén guò,huǎng yí xīng dàn liú qíng kōng。
奇呈巧献天颜喜,锡宴千官五云里。qí chéng qiǎo xiàn tiān yán xǐ,xī yàn qiān guān wǔ yún lǐ。
香浮绿蚁泛满觞,花插乌纱映罗绮。xiāng fú lǜ yǐ fàn mǎn shāng,huā chā wū shā yìng luó qǐ。
自惭才薄遇明时,文修武备当雍熙。zì cán cái báo yù míng shí,wén xiū wǔ bèi dāng yōng xī。
鹓班叨列竟何祝,皇图万载垂洪基。yuān bān dāo liè jìng hé zhù,huáng tú wàn zài chuí hóng jī。

曹义

明应天府句容人,字子宜。永乐十三年进士。授翰林院编修,升礼部主事,累迁南京吏部尚书。正统末,京师告急,奉命守崇文门。天顺初辞官归。有《默庵集》。 曹义的作品>>

猜您喜欢

村居效陶体四首

曹义

嗟予小子,才无寸长。jiē yǔ xiǎo zi,cái wú cùn zhǎng。
寤寐周孔,坠绪茫茫。wù mèi zhōu kǒng,zhuì xù máng máng。
譬彼沧海,欲涉无梁。pì bǐ cāng hǎi,yù shè wú liáng。
何以自释,尽我壶觞。hé yǐ zì shì,jǐn wǒ hú shāng。

戏书严译小扇

曹义

数点山凝晚翠,几家门掩秋晴。shù diǎn shān níng wǎn cuì,jǐ jiā mén yǎn qiū qíng。
断续林间鸟韵,吾伊树底书声。duàn xù lín jiān niǎo yùn,wú yī shù dǐ shū shēng。

山水

曹义

雨过溪桥路滑,云深茆屋人闲。yǔ guò xī qiáo lù huá,yún shēn máo wū rén xián。
门掩半林黄叶,窗涵几点青山。mén yǎn bàn lín huáng yè,chuāng hán jǐ diǎn qīng shān。

山水图为赵辅作本学教谕克通之子也

曹义

曲曲溪回洲渚,重重树掩人家。qū qū xī huí zhōu zhǔ,zhòng zhòng shù yǎn rén jiā。
落日数声啼鸟,春风几度山花。luò rì shù shēng tí niǎo,chūn fēng jǐ dù shān huā。