古诗词

十一年送王伯器归丹阳毕姻

曹义

寒云幂幂风淅淅,官道梅花吐香雪。hán yún mì mì fēng xī xī,guān dào méi huā tǔ xiāng xuě。
故人别我将远行,柳老河边不堪折。gù rén bié wǒ jiāng yuǎn xíng,liǔ lǎo hé biān bù kān zhé。
携壶祖饯出朝阳,临岐那忍倾离觞。xié hú zǔ jiàn chū cháo yáng,lín qí nà rěn qīng lí shāng。
嗟予三载同翰苑,先我承恩归故乡。jiē yǔ sān zài tóng hàn yuàn,xiān wǒ chéng ēn guī gù xiāng。
故乡迢迢渺何处,笑指云阳江上去。gù xiāng tiáo tiáo miǎo hé chù,xiào zhǐ yún yáng jiāng shàng qù。
云阳江上秋水深,铁瓮城头淡烟曙。yún yáng jiāng shàng qiū shuǐ shēn,tiě wèng chéng tóu dàn yān shǔ。
到家父子情如何,相亲一笑春容多。dào jiā fù zi qíng rú hé,xiāng qīn yī xiào chūn róng duō。
登堂举酒介眉寿,彩服戏舞谩婆娑。dēng táng jǔ jiǔ jiè méi shòu,cǎi fú xì wǔ mán pó suō。
王郎此行良可喜,不特庭闱奉甘旨。wáng láng cǐ xíng liáng kě xǐ,bù tè tíng wéi fèng gān zhǐ。
鸾歌凤舞洞房春,花烛摇红新燕尔。luán gē fèng wǔ dòng fáng chūn,huā zhú yáo hóng xīn yàn ěr。
锦衾瑞气生香风,流苏帐底春融融。jǐn qīn ruì qì shēng xiāng fēng,liú sū zhàng dǐ chūn róng róng。
虽然此乐少年事,丈夫志气当飞雄。suī rán cǐ lè shǎo nián shì,zhàng fū zhì qì dāng fēi xióng。
君不见古之人,私恩公义俱两忘。jūn bù jiàn gǔ zhī rén,sī ēn gōng yì jù liǎng wàng。
莫因欢爱误青云,要使竹帛垂功勋。mò yīn huān ài wù qīng yún,yào shǐ zhú bó chuí gōng xūn。
叮咛惜别从此时,后会又是来年期。dīng níng xī bié cóng cǐ shí,hòu huì yòu shì lái nián qī。
来年春风二三月,桃花浪暖宜鲸飞。lái nián chūn fēng èr sān yuè,táo huā làng nuǎn yí jīng fēi。
时当大比文奎现,四海群英会畿甸。shí dāng dà bǐ wén kuí xiàn,sì hǎi qún yīng huì jī diān。
王郎王郎莫淹留,早来同赴琼林宴。wáng láng wáng láng mò yān liú,zǎo lái tóng fù qióng lín yàn。

曹义

明应天府句容人,字子宜。永乐十三年进士。授翰林院编修,升礼部主事,累迁南京吏部尚书。正统末,京师告急,奉命守崇文门。天顺初辞官归。有《默庵集》。 曹义的作品>>

猜您喜欢

题小画牛

曹义

草暖郊原老牸肥,牧童青笠绿蓑衣。cǎo nuǎn jiāo yuán lǎo zì féi,mù tóng qīng lì lǜ suō yī。
想应耕罢东皋晚,急度河梁冒雨归。xiǎng yīng gēng bà dōng gāo wǎn,jí dù hé liáng mào yǔ guī。

题东坡游赤壁图并后一绝为钱仲礼赋

曹义

老瞒曾此倒旌旗,遗恨茫茫带碧漪。lǎo mán céng cǐ dào jīng qí,yí hèn máng máng dài bì yī。
独有先生心似水,来游朗咏月明诗。dú yǒu xiān shēng xīn shì shuǐ,lái yóu lǎng yǒng yuè míng shī。

寒江钓雪

曹义

四顾苍茫玉树寒,扁舟何事泊江干。sì gù cāng máng yù shù hán,biǎn zhōu hé shì pō jiāng gàn。
想应棹入山阴道,兴尽归来理钓竿。xiǎng yīng zhào rù shān yīn dào,xīng jǐn guī lái lǐ diào gān。

题墨竹二首

曹义

数枝潇洒碧琅玕,清影谁移画里看。shù zhī xiāo sǎ bì láng gān,qīng yǐng shuí yí huà lǐ kàn。
记得短蓬听雨夜,鹧鸪啼破碧云寒。jì dé duǎn péng tīng yǔ yè,zhè gū tí pò bì yún hán。

题墨竹二首

曹义

画里惊看玉一枝,题诗犹想掖垣时。huà lǐ jīng kàn yù yī zhī,tí shī yóu xiǎng yē yuán shí。
日斜退直联冠佩,曾步青阴出凤池。rì xié tuì zhí lián guān pèi,céng bù qīng yīn chū fèng chí。

题赏春图为邢中书

曹义

画桥杨柳绿生烟,绮阁琼楼沸管弦。huà qiáo yáng liǔ lǜ shēng yān,qǐ gé qióng lóu fèi guǎn xián。
何处赏春游冶客,紫骝驮醉落花前。hé chù shǎng chūn yóu yě kè,zǐ liú tuó zuì luò huā qián。

曹义

锦绷微露粉痕香,才出莓苔未过墙。jǐn bēng wēi lù fěn hén xiāng,cái chū méi tái wèi guò qiáng。
休道此时头角短,春风还见拂云长。xiū dào cǐ shí tóu jiǎo duǎn,chūn fēng hái jiàn fú yún zhǎng。

曹义

佳实垂红个个鲜,连枝带叶更清妍。jiā shí chuí hóng gè gè xiān,lián zhī dài yè gèng qīng yán。
自从宴罢瑶池会,留与人间荐寿筵。zì cóng yàn bà yáo chí huì,liú yǔ rén jiān jiàn shòu yán。

林檎

曹义

异种相传蜀郡生,老僧何事独留情。yì zhǒng xiāng chuán shǔ jùn shēng,lǎo sēng hé shì dú liú qíng。
也知不是贪滋味,爱此累累果实成。yě zhī bù shì tān zī wèi,ài cǐ lèi lèi guǒ shí chéng。

枯木竹石

曹义

珊瑚老干挂烟萝,萧碧亭亭挺玉柯。shān hú lǎo gàn guà yān luó,xiāo bì tíng tíng tǐng yù kē。
悬想旃檀禅定处,云根春锁绿阴多。xuán xiǎng zhān tán chán dìng chù,yún gēn chūn suǒ lǜ yīn duō。

曹义

本草名传是落苏,个中滋味胜膻腴。běn cǎo míng chuán shì luò sū,gè zhōng zī wèi shèng shān yú。
老僧也爱田家好,写作山林野趣图。lǎo sēng yě ài tián jiā hǎo,xiě zuò shān lín yě qù tú。

曹义

几年饱饫大官羊,淡泊宁知此味长。jǐ nián bǎo yù dà guān yáng,dàn pō níng zhī cǐ wèi zhǎng。
独有山僧心似水,摘供盘饤厌膏梁。dú yǒu shān sēng xīn shì shuǐ,zhāi gōng pán dìng yàn gāo liáng。

竹木白头翁

曹义

古木苍苍俯碧流,疏篁瑟瑟晚含秋。gǔ mù cāng cāng fǔ bì liú,shū huáng sè sè wǎn hán qiū。
幽禽独立西风里,似向斜阳叹白头。yōu qín dú lì xī fēng lǐ,shì xiàng xié yáng tàn bái tóu。

题道院梅花二首

曹义

玉雪姿容铁石心,一枝斜傍竹窗深。yù xuě zī róng tiě shí xīn,yī zhī xié bàng zhú chuāng shēn。
道人放鹤归来晚,几度相看月下吟。dào rén fàng hè guī lái wǎn,jǐ dù xiāng kàn yuè xià yín。

题道院梅花二首

曹义

不见逋仙几十年,六桥风月兴茫然。bù jiàn bū xiān jǐ shí nián,liù qiáo fēng yuè xīng máng rán。
寻春记得孤山下,曾棹东风载酒船。xún chūn jì dé gū shān xià,céng zhào dōng fēng zài jiǔ chuán。