古诗词

元夕

曹义

圣皇抚运寰宇清,熙熙民物跻升平。shèng huáng fǔ yùn huán yǔ qīng,xī xī mín wù jī shēng píng。
时临元夕月光满,郁葱佳气盈瑶京。shí lín yuán xī yuè guāng mǎn,yù cōng jiā qì yíng yáo jīng。
放灯诏许民同乐,一天星斗增辉明。fàng dēng zhào xǔ mín tóng lè,yī tiān xīng dòu zēng huī míng。
九重宫阙凌空起,翠拥鳌山五云里。jiǔ zhòng gōng quē líng kōng qǐ,cuì yōng áo shān wǔ yún lǐ。
金莲万斛散晴霞,花树千章映罗绮。jīn lián wàn hú sàn qíng xiá,huā shù qiān zhāng yìng luó qǐ。
群仙跨鹤自瑶池,驭风冷然游帝里。qún xiān kuà hè zì yáo chí,yù fēng lěng rán yóu dì lǐ。
銮舆仗簇从天来,香凝辇道无纤埃。luán yú zhàng cù cóng tiān lái,xiāng níng niǎn dào wú xiān āi。
箫韶叶奏太平曲,琼浆满泛流霞杯。xiāo sháo yè zòu tài píng qū,qióng jiāng mǎn fàn liú xiá bēi。
金吾传宣夜弛禁,九关不钥通宵开。jīn wú chuán xuān yè chí jìn,jiǔ guān bù yào tōng xiāo kāi。
欢声洋洋达苍昊,祥辉照映蓬莱岛。huān shēng yáng yáng dá cāng hào,xiáng huī zhào yìng péng lái dǎo。
四时富贵何如春,此夜风光良更好。sì shí fù guì hé rú chūn,cǐ yè fēng guāng liáng gèng hǎo。
伶官次第百技陈,臣庶纷纷乐熙皞。líng guān cì dì bǎi jì chén,chén shù fēn fēn lè xī hào。
总知圣德冠百王,子惠亿兆垂恩光。zǒng zhī shèng dé guān bǎi wáng,zi huì yì zhào chuí ēn guāng。
天人友庆隆万福,皇图巩固同天长。tiān rén yǒu qìng lóng wàn fú,huáng tú gǒng gù tóng tiān zhǎng。
微臣快睹愧无补,敬歌天保酬虞唐。wēi chén kuài dǔ kuì wú bǔ,jìng gē tiān bǎo chóu yú táng。

曹义

明应天府句容人,字子宜。永乐十三年进士。授翰林院编修,升礼部主事,累迁南京吏部尚书。正统末,京师告急,奉命守崇文门。天顺初辞官归。有《默庵集》。 曹义的作品>>

猜您喜欢

村居效陶体四首

曹义

嗟予小子,才无寸长。jiē yǔ xiǎo zi,cái wú cùn zhǎng。
寤寐周孔,坠绪茫茫。wù mèi zhōu kǒng,zhuì xù máng máng。
譬彼沧海,欲涉无梁。pì bǐ cāng hǎi,yù shè wú liáng。
何以自释,尽我壶觞。hé yǐ zì shì,jǐn wǒ hú shāng。

戏书严译小扇

曹义

数点山凝晚翠,几家门掩秋晴。shù diǎn shān níng wǎn cuì,jǐ jiā mén yǎn qiū qíng。
断续林间鸟韵,吾伊树底书声。duàn xù lín jiān niǎo yùn,wú yī shù dǐ shū shēng。

山水

曹义

雨过溪桥路滑,云深茆屋人闲。yǔ guò xī qiáo lù huá,yún shēn máo wū rén xián。
门掩半林黄叶,窗涵几点青山。mén yǎn bàn lín huáng yè,chuāng hán jǐ diǎn qīng shān。

山水图为赵辅作本学教谕克通之子也

曹义

曲曲溪回洲渚,重重树掩人家。qū qū xī huí zhōu zhǔ,zhòng zhòng shù yǎn rén jiā。
落日数声啼鸟,春风几度山花。luò rì shù shēng tí niǎo,chūn fēng jǐ dù shān huā。