古诗词

题八骏图

曹义

人重韩干名,孰识韩干马。rén zhòng hán gàn míng,shú shí hán gàn mǎ。
玉堂退直披此图,笔精墨妙知谁写。yù táng tuì zhí pī cǐ tú,bǐ jīng mò miào zhī shuí xiě。
忆昔王母宴瑶池,蟠桃嘉会人少知。yì xī wáng mǔ yàn yáo chí,pán táo jiā huì rén shǎo zhī。
独有穆王好仙术,日驰八骏相追随。dú yǒu mù wáng hǎo xiān shù,rì chí bā jùn xiāng zhuī suí。
朅来此事世已久,八骏之名传不朽。qiè lái cǐ shì shì yǐ jiǔ,bā jùn zhī míng chuán bù xiǔ。
韩生貌此落齐纨,种种风流真妙手。hán shēng mào cǐ luò qí wán,zhǒng zhǒng fēng liú zhēn miào shǒu。
玉蹄竹耳势如龙,秋波菱镜悬双瞳。yù tí zhú ěr shì rú lóng,qiū bō líng jìng xuán shuāng tóng。
桃花赪色映晴旭,银鬃雪尾梳霜风。táo huā chēng sè yìng qíng xù,yín zōng xuě wěi shū shuāng fēng。
骄嘶群行绿杨陌,饮秣回头自相适。jiāo sī qún xíng lǜ yáng mò,yǐn mò huí tóu zì xiāng shì。
园人独骑最后来,缓著青缰不加策。yuán rén dú qí zuì hòu lái,huǎn zhù qīng jiāng bù jiā cè。
竟从何处暮归迟,华山春暖烟草肥。jìng cóng hé chù mù guī chí,huá shān chūn nuǎn yān cǎo féi。
大千四海息烽堠,牧罢应知入天厩。dà qiān sì hǎi xī fēng hòu,mù bà yīng zhī rù tiān jiù。

曹义

明应天府句容人,字子宜。永乐十三年进士。授翰林院编修,升礼部主事,累迁南京吏部尚书。正统末,京师告急,奉命守崇文门。天顺初辞官归。有《默庵集》。 曹义的作品>>

猜您喜欢

村居效陶体四首

曹义

嗟予小子,才无寸长。jiē yǔ xiǎo zi,cái wú cùn zhǎng。
寤寐周孔,坠绪茫茫。wù mèi zhōu kǒng,zhuì xù máng máng。
譬彼沧海,欲涉无梁。pì bǐ cāng hǎi,yù shè wú liáng。
何以自释,尽我壶觞。hé yǐ zì shì,jǐn wǒ hú shāng。

戏书严译小扇

曹义

数点山凝晚翠,几家门掩秋晴。shù diǎn shān níng wǎn cuì,jǐ jiā mén yǎn qiū qíng。
断续林间鸟韵,吾伊树底书声。duàn xù lín jiān niǎo yùn,wú yī shù dǐ shū shēng。

山水

曹义

雨过溪桥路滑,云深茆屋人闲。yǔ guò xī qiáo lù huá,yún shēn máo wū rén xián。
门掩半林黄叶,窗涵几点青山。mén yǎn bàn lín huáng yè,chuāng hán jǐ diǎn qīng shān。

山水图为赵辅作本学教谕克通之子也

曹义

曲曲溪回洲渚,重重树掩人家。qū qū xī huí zhōu zhǔ,zhòng zhòng shù yǎn rén jiā。
落日数声啼鸟,春风几度山花。luò rì shù shēng tí niǎo,chūn fēng jǐ dù shān huā。