古诗词

捕蝗诗示尚书郭敦

朱瞻基

蝗螽虽微物,为患良不细。huáng zhōng suī wēi wù,wèi huàn liáng bù xì。
其生实蕃滋,殄灭端匪易。qí shēng shí fān zī,tiǎn miè duān fěi yì。
方秋禾黍成,芃芃各生遂。fāng qiū hé shǔ chéng,péng péng gè shēng suì。
所欣岁将登,奄忽蝗已至。suǒ xīn suì jiāng dēng,yǎn hū huáng yǐ zhì。
害苗及根节,而况叶与穗。hài miáo jí gēn jié,ér kuàng yè yǔ suì。
伤哉陇亩植,民命之所系。shāng zāi lǒng mǔ zhí,mín mìng zhī suǒ xì。
一旦尽于斯,何以卒年岁。yī dàn jǐn yú sī,hé yǐ zú nián suì。
上帝仁下民,讵非人所致。shàng dì rén xià mín,jù fēi rén suǒ zhì。
修省弗敢怠,民患可坐视?xiū shěng fú gǎn dài,mín huàn kě zuò shì?
去螟古有诗,捕蝗亦有使。qù míng gǔ yǒu shī,bǔ huáng yì yǒu shǐ。
除患与养患,昔人论已备。chú huàn yǔ yǎng huàn,xī rén lùn yǐ bèi。
拯民于水火,勖哉勿玩愒。zhěng mín yú shuǐ huǒ,xù zāi wù wán kài。

朱瞻基

明朝第五位皇帝。明仁宗朱高炽和诚孝昭皇后张氏的长子,年号宣德,自号长春真人。洪熙元年(1425年)至宣德十年(1435年)在位。朱瞻基幼年就深受祖父朱棣与父亲的喜爱与赏识。永乐九年(1411年)被成祖立为皇太孙,数度随朱棣征讨蒙古。洪熙元年(1425年)即位。宣德元年(1426年)平定汉王朱高煦之变。次年,从阁臣杨士奇、杨荣等议,停止用兵交趾。重视整顿吏治和财政,继续实行仁宗缓和社会矛盾的措施。在位期间文有“三杨”(杨士奇、杨荣、杨溥)、蹇义、夏原吉;武有英国公张辅,地方上又有像于谦、周忱这样的巡抚,一时人才济济。经济得到空前的发展,朱瞻基与其父亲的统治加在一起虽短短十一年,但却被史学家们称之为“功绩堪比文景”,史称“仁宣之治”。同时,明宣宗也是杰出的书画家。翰墨图书,极为精致,“点墨写生,遂与宣和(宋徽宗)争胜”。书法能于圆熟之外见遒劲。尤工绘事,山水、人物、走兽、花鸟、草虫均佳。钤“广运之宝”、“武英殿宝”及“雍熙世人”等印章。
宣德十年(1435年)去世,终年38岁,葬十三陵之景陵。庙号宣宗,谥号宪天崇道英明神圣钦文昭武宽仁纯孝章皇帝,也称“宣宗章皇帝”。长子朱祁镇继位。有《明宣宗御制乐府》一卷。 朱瞻基的作品>>

猜您喜欢

潇湘八景画·山市晴岚

朱瞻基

茅屋几家山下住,长桥遥接山前路。máo wū jǐ jiā shān xià zhù,zhǎng qiáo yáo jiē shān qián lù。
湖天雨过晓色开,满市晴岚带烟树。hú tiān yǔ guò xiǎo sè kāi,mǎn shì qíng lán dài yān shù。
远山近山杳霭间,前村后村相弥漫。yuǎn shān jìn shān yǎo ǎi jiān,qián cūn hòu cūn xiāng mí màn。
浮蓝积翠久不散,悬崖滴露松稍寒。fú lán jī cuì jiǔ bù sàn,xuán yá dī lù sōng shāo hán。
湘市老人头半白,琴仆从容随杖舄。xiāng shì lǎo rén tóu bàn bái,qín pū cóng róng suí zhàng xì。
林外青帘卖酒家,山殽野蔌渔樵客。lín wài qīng lián mài jiǔ jiā,shān xiáo yě sù yú qiáo kè。
洞庭春来湖水生,君山到处花冥冥。dòng tíng chūn lái hú shuǐ shēng,jūn shān dào chù huā míng míng。
波光澄涵横素练,树色掩映开银屏。bō guāng chéng hán héng sù liàn,shù sè yǎn yìng kāi yín píng。
抚景徘徊看未足,飒飒天风满林麓。fǔ jǐng pái huái kàn wèi zú,sà sà tiān fēng mǎn lín lù。
何人独倚岳阳楼,长笛数声山水绿。hé rén dú yǐ yuè yáng lóu,zhǎng dí shù shēng shān shuǐ lǜ。

潇湘八景画·平沙落雁

朱瞻基

秋江水落波痕浅,平沙渺渺连天远。qiū jiāng shuǐ luò bō hén qiǎn,píng shā miǎo miǎo lián tiān yuǎn。
白蘋红蓼满潇湘,枯苇黄芦迷汉沔。bái píng hóng liǎo mǎn xiāo xiāng,kū wěi huáng lú mí hàn miǎn。
鸿雁恒怜泽国秋,数声忽报楚天秋。hóng yàn héng lián zé guó qiū,shù shēng hū bào chǔ tiān qiū。
万里避寒违朔漠,几行带雪下汀洲。wàn lǐ bì hán wéi shuò mò,jǐ xíng dài xuě xià tīng zhōu。
云水微茫少矰缴,岁岁南来欢有托。yún shuǐ wēi máng shǎo zēng jiǎo,suì suì nán lái huān yǒu tuō。
霜田岂乏稻粱谋,江村自得栖迟乐。shuāng tián qǐ fá dào liáng móu,jiāng cūn zì dé qī chí lè。
黄鹤楼前铁笛鸣,时惊嘹唳两三声。huáng hè lóu qián tiě dí míng,shí jīng liáo lì liǎng sān shēng。
湖通巴蜀寒烟净,天接荆衡暮景澄。hú tōng bā shǔ hán yān jìng,tiān jiē jīng héng mù jǐng chéng。
嗟尔迢迢自荒服,慕恋中华生计足。jiē ěr tiáo tiáo zì huāng fú,mù liàn zhōng huá shēng jì zú。
行当懋德覆群生,尽使洪纤皆发育。xíng dāng mào dé fù qún shēng,jǐn shǐ hóng xiān jiē fā yù。

潇湘八景画·远浦归帆

朱瞻基

斜阳欲挂晴川树,丹霞远映潇湘浦。xié yáng yù guà qíng chuān shù,dān xiá yuǎn yìng xiāo xiāng pǔ。
洞庭湖上接星沙,万里归舟自何处。dòng tíng hú shàng jiē xīng shā,wàn lǐ guī zhōu zì hé chù。
云帆缥缈天际来,势压滔天云浪摧。yún fān piāo miǎo tiān jì lái,shì yā tāo tiān yún làng cuī。
须臾已达汉江曲,江声汹涌如鸣雷。xū yú yǐ dá hàn jiāng qū,jiāng shēng xiōng yǒng rú míng léi。
汉阳城头夜吹角,暂从鹦鹉洲边泊。hàn yáng chéng tóu yè chuī jiǎo,zàn cóng yīng wǔ zhōu biān pō。
长笛一声山月低,残灯数点江云薄。zhǎng dí yī shēng shān yuè dī,cán dēng shù diǎn jiāng yún báo。
西蜀滇南与海通,浮波来往自无穷。xī shǔ diān nán yǔ hǎi tōng,fú bō lái wǎng zì wú qióng。
暮天已卷三湘雾,晓日还悬七泽风。mù tiān yǐ juǎn sān xiāng wù,xiǎo rì hái xuán qī zé fēng。
突兀危楼瞰江水,临眺何人频徙倚。tū wù wēi lóu kàn jiāng shuǐ,lín tiào hé rén pín xǐ yǐ。
寒鸦飞尽淡烟收,浩荡瑶空净如洗。hán yā fēi jǐn dàn yān shōu,hào dàng yáo kōng jìng rú xǐ。

潇湘八景画·渔村夕照

朱瞻基

岳阳城头望湘浦,芳草垂杨迷古渡。yuè yáng chéng tóu wàng xiāng pǔ,fāng cǎo chuí yáng mí gǔ dù。
晴岚霏白夕阳红,渺渺江村天欲暮。qíng lán fēi bái xī yáng hóng,miǎo miǎo jiāng cūn tiān yù mù。
渔家茅屋住汀洲,罢钓归来稳系舟。yú jiā máo wū zhù tīng zhōu,bà diào guī lái wěn xì zhōu。
自念生涯在网罟,临风高挂向船头。zì niàn shēng yá zài wǎng gǔ,lín fēng gāo guà xiàng chuán tóu。
出水鲜鳞杂紫蟹,垆头有酒还堪买。chū shuǐ xiān lín zá zǐ xiè,lú tóu yǒu jiǔ hái kān mǎi。
东邻西舍当此时,欢笑声余歌欸乃。dōng lín xī shě dāng cǐ shí,huān xiào shēng yú gē āi nǎi。
豚鱼吹浪白连天,隔江贾客促归船。tún yú chuī làng bái lián tiān,gé jiāng jiǎ kè cù guī chuán。
余光远映双凫外,残影半落孤鸿边。yú guāng yuǎn yìng shuāng fú wài,cán yǐng bàn luò gū hóng biān。
湖上高楼云外起,下瞰湖湘千百里。hú shàng gāo lóu yún wài qǐ,xià kàn hú xiāng qiān bǎi lǐ。
凭高一望楚天低,云树苍苍暮山紫。píng gāo yī wàng chǔ tiān dī,yún shù cāng cāng mù shān zǐ。

过史馆

宣宗章皇帝

荡荡尧光四表,巍巍舜德重华。dàng dàng yáo guāng sì biǎo,wēi wēi shùn dé zhòng huá。
祖考万年垂统,乾坤六合为家。zǔ kǎo wàn nián chuí tǒng,qián kūn liù hé wèi jiā。

上林春色

宣宗章皇帝

山际云开晓色,林间鸟弄春音。shān jì yún kāi xiǎo sè,lín jiān niǎo nòng chūn yīn。
物意皆含春意,天心允合吾心。wù yì jiē hán chūn yì,tiān xīn yǔn hé wú xīn。

咏撒扇

朱瞻基

湘浦烟霞交翠,剡溪花雨生香。xiāng pǔ yān xiá jiāo cuì,shàn xī huā yǔ shēng xiāng。
扫却人间炎暑,招回天上清凉。sǎo què rén jiān yán shǔ,zhāo huí tiān shàng qīng liáng。
37123