古诗词

过清远峡游飞来寺

梁维栋

千岩万壑白云连,展步高登第一巅。qiān yán wàn hè bái yún lián,zhǎn bù gāo dēng dì yī diān。
帝子腾空卓锡地,白猿归洞献环年。dì zi téng kōng zhuó xī dì,bái yuán guī dòng xiàn huán nián。
天根有窟堪舒咏,佛法无胎总在缘。tiān gēn yǒu kū kān shū yǒng,fú fǎ wú tāi zǒng zài yuán。
为语山僧门外立,看予破浪出江船。wèi yǔ shān sēng mén wài lì,kàn yǔ pò làng chū jiāng chuán。

梁维栋

梁维栋,字完太。恩平人。明神宗万历三十一年(一六〇三)贡生,后任陕西同州州同,两视州篆,政绩大著。将不次擢,遽谢病归。寻幽山水间,吟咏自适,以寿终。有《水阁诗钞》。民国《恩平县志》卷一九有传。 梁维栋的作品>>

猜您喜欢

山阁杂咏

梁维栋

蔷薇花好刺朋生,带得长春亦纵横。qiáng wēi huā hǎo cì péng shēng,dài dé zhǎng chūn yì zòng héng。
莫道锋芒无用处,屏藩今喜得干城。mò dào fēng máng wú yòng chù,píng fān jīn xǐ dé gàn chéng。

山阁杂咏

梁维栋

生平未暇评花品,今夏看榴兴不孤。shēng píng wèi xiá píng huā pǐn,jīn xià kàn liú xīng bù gū。
一发丹葩朱寔出,始知渠是锦衣图。yī fā dān pā zhū shí chū,shǐ zhī qú shì jǐn yī tú。

山阁杂咏

梁维栋

合欢花开晚色饶,光趁明月客怀消。hé huān huā kāi wǎn sè ráo,guāng chèn míng yuè kè huái xiāo。
相逢且作通宵醉,后夜合离未可料。xiāng féng qiě zuò tōng xiāo zuì,hòu yè hé lí wèi kě liào。

山阁杂咏

梁维栋

结客囊空强自宽,故移金橘傍阑干。jié kè náng kōng qiáng zì kuān,gù yí jīn jú bàng lán gàn。
世人只羡黄金好,质有真金可静看。shì rén zhǐ xiàn huáng jīn hǎo,zhì yǒu zhēn jīn kě jìng kàn。

山阁杂咏

梁维栋

谁言茉莉香无姿,国色常兼白雪奇。shuí yán mò lì xiāng wú zī,guó sè cháng jiān bái xuě qí。
假使温公不喜插,也须笑折两三枝。jiǎ shǐ wēn gōng bù xǐ chā,yě xū xiào zhé liǎng sān zhī。

山阁杂咏

梁维栋

蒌青带露覆墙端,叶叶云舒仙掌看。lóu qīng dài lù fù qiáng duān,yè yè yún shū xiān zhǎng kàn。
客至传槟恣小摘,大官不羡蔗浆寒。kè zhì chuán bīn zì xiǎo zhāi,dà guān bù xiàn zhè jiāng hán。

山阁杂咏

梁维栋

月桂奚自植人间,疑是嫦娥仙掌颁。yuè guì xī zì zhí rén jiān,yí shì cháng é xiān zhǎng bān。
高枝未许寻常折,留映上林供客攀。gāo zhī wèi xǔ xún cháng zhé,liú yìng shàng lín gōng kè pān。

山阁杂咏

梁维栋

花名何事唤含笑,似笑才情久寂寥。huā míng hé shì huàn hán xiào,shì xiào cái qíng jiǔ jì liáo。
惟有蟠桃能媚客,一枝红映压墙娇。wéi yǒu pán táo néng mèi kè,yī zhī hóng yìng yā qiáng jiāo。

山阁杂咏

梁维栋

清白原同太素质,艳浓即蹈色妆看。qīng bái yuán tóng tài sù zhì,yàn nóng jí dǎo sè zhuāng kàn。
时人不识本来貌,倒把花光作粉团。shí rén bù shí běn lái mào,dào bǎ huā guāng zuò fěn tuán。

山阁杂咏

梁维栋

编篱护菊株株秀,洁白红黄种种齐。biān lí hù jú zhū zhū xiù,jié bái hóng huáng zhǒng zhǒng qí。
岂为香颜多种取,岁寒梅竹得平题。qǐ wèi xiāng yán duō zhǒng qǔ,suì hán méi zhú dé píng tí。

山阁杂咏

梁维栋

最爱南枝傲雪材,雪深犹怯太阳来。zuì ài nán zhī ào xuě cái,xuě shēn yóu qiè tài yáng lái。
梅能向日白如雪,不枉名为百花魁。méi néng xiàng rì bái rú xuě,bù wǎng míng wèi bǎi huā kuí。

山阁杂咏

梁维栋

接径培花意暂欢,那堪蓬草欺多端。jiē jìng péi huā yì zàn huān,nà kān péng cǎo qī duō duān。
惜花只令将蓬剪,谁道生机总一般。xī huā zhǐ lìng jiāng péng jiǎn,shuí dào shēng jī zǒng yī bān。

山阁杂咏

梁维栋

何生知我频载酒,宗弟爱兄亦命车。hé shēng zhī wǒ pín zài jiǔ,zōng dì ài xiōng yì mìng chē。
若欲草玄吾岂敢,幽谈拟敌十年书。ruò yù cǎo xuán wú qǐ gǎn,yōu tán nǐ dí shí nián shū。

山阁杂咏

梁维栋

飞飞玄鸟兼黄鸟,灼灼红花间白花。fēi fēi xuán niǎo jiān huáng niǎo,zhuó zhuó hóng huā jiān bái huā。
安得词人三五辈,共题花鸟纪年华。ān dé cí rén sān wǔ bèi,gòng tí huā niǎo jì nián huá。

北鲜竹睹竹于良乡壁绘题之

梁维栋

谁将墨笔写琅玕,壁上风生五月寒。shuí jiāng mò bǐ xiě láng gān,bì shàng fēng shēng wǔ yuè hán。
莫是南方师品格,故传秀色入长安。mò shì nán fāng shī pǐn gé,gù chuán xiù sè rù zhǎng ān。
1001234567