古诗词

蝶恋花·宿半村草堂

曹溶

冻掩云扉知几曲。dòng yǎn yún fēi zhī jǐ qū。
山满檐牙,幻作玲珑玉。shān mǎn yán yá,huàn zuò líng lóng yù。
剪尽芭蕉前度绿,衔花鹤梦谁能续。jiǎn jǐn bā jiāo qián dù lǜ,xián huā hè mèng shuí néng xù。
浮云往事伤幽独。fú yún wǎng shì shāng yōu dú。
万里关河,苦语销银烛。wàn lǐ guān hé,kǔ yǔ xiāo yín zhú。
野鹿自无钟鼎福,此生只合林中宿。yě lù zì wú zhōng dǐng fú,cǐ shēng zhǐ hé lín zhōng sù。

曹溶

(1613—1685)明末清初浙江嘉兴人,字秋岳,一字洁躬,号倦圃,别号金陀老圃。明崇祯十年进士,官御史。清顺治元年,授原官,后屡起屡踬,至广东布政使,降山西阳和道,以裁缺去官。工诗。富藏书。有《刘豫事迹》、《静惕堂诗集》、《静惕堂词》、《倦圃莳植记》等。 曹溶的作品>>

猜您喜欢

南乡子

曹溶

白发苦相勾,肠断西湖听雨楼。bái fā kǔ xiāng gōu,cháng duàn xī hú tīng yǔ lóu。
难唤柔奴吹玉笛,归休,割取天涯一段秋。nán huàn róu nú chuī yù dí,guī xiū,gē qǔ tiān yá yī duàn qiū。
无复鹔鹴裘,好友初停日暮舟。wú fù sù shuāng qiú,hǎo yǒu chū tíng rì mù zhōu。
满载葡萄三百斛,淹留,看到酴醾绿未愁。mǎn zài pú táo sān bǎi hú,yān liú,kàn dào tú mí lǜ wèi chóu。

南乡子

曹溶

吴地有情人,话彻联床隔几春。wú dì yǒu qíng rén,huà chè lián chuáng gé jǐ chūn。
眼底铜檠销夜漏,逡巡,高筑糟丘阁画轮。yǎn dǐ tóng qíng xiāo yè lòu,qūn xún,gāo zhù zāo qiū gé huà lún。
富贵竟谁真,花絮同飘陌上尘。fù guì jìng shuí zhēn,huā xù tóng piāo mò shàng chén。
无奈热肠闲不得,殷勤,好为青山惜此身。wú nài rè cháng xián bù dé,yīn qín,hǎo wèi qīng shān xī cǐ shēn。

虞美人·同徐敬可看林家紫牡丹

曹溶

城南水涨前村路,险被青泥误。chéng nán shuǐ zhǎng qián cūn lù,xiǎn bèi qīng ní wù。
好风扶我画栏前,玉琢吴宫小字正当年。hǎo fēng fú wǒ huà lán qián,yù zuó wú gōng xiǎo zì zhèng dāng nián。
王家步幛栖香满,晕逐脂痕转。wáng jiā bù zhàng qī xiāng mǎn,yūn zhú zhī hén zhuǎn。
醉中不奈拍声催,从此映花骝马带愁归。zuì zhōng bù nài pāi shēng cuī,cóng cǐ yìng huā liú mǎ dài chóu guī。

虞美人·陈路若窹轩酒坐

曹溶

琵琶错落亭中雨,没个忘情地。pí pá cuò luò tíng zhōng yǔ,méi gè wàng qíng dì。
三台催得唱黄鸡,遥想插花马背踏青泥。sān tái cuī dé chàng huáng jī,yáo xiǎng chā huā mǎ bèi tà qīng ní。
朦胧倚玉频推枕,失却缠头锦。méng lóng yǐ yù pín tuī zhěn,shī què chán tóu jǐn。
嫌他唤我作狂生,起看夕阳城角几峰青。xián tā huàn wǒ zuò kuáng shēng,qǐ kàn xī yáng chéng jiǎo jǐ fēng qīng。

虞美人·同龚芝麓沈止岳席上观伎

曹溶

翠眉初荡情波转,午夜觥筹暖。cuì méi chū dàng qíng bō zhuǎn,wǔ yè gōng chóu nuǎn。
一身重叠好风吹,谁念客肠离恨却千回。yī shēn zhòng dié hǎo fēng chuī,shuí niàn kè cháng lí hèn què qiān huí。
歌阑恼杀邻鸡报,尘暗长安道。gē lán nǎo shā lín jī bào,chén àn zhǎng ān dào。
明朝还约卧花茵,无奈今宵已瘦看花人。míng cháo hái yuē wò huā yīn,wú nài jīn xiāo yǐ shòu kàn huā rén。

虞美人·泊京口有寄

曹溶

故园寒食看花客,眠尽云帆窄。gù yuán hán shí kàn huā kè,mián jǐn yún fān zhǎi。
王郎难信不风流,惯学吹箫弄酒石城游。wáng láng nán xìn bù fēng liú,guàn xué chuī xiāo nòng jiǔ shí chéng yóu。
南朝一抹沈烟雾,唤作销魂路。nán cháo yī mǒ shěn yān wù,huàn zuò xiāo hún lù。
别来相寄彩笺频,纵使春山无恙也愁人。bié lái xiāng jì cǎi jiān pín,zòng shǐ chūn shān wú yàng yě chóu rén。

虞美人·春情

曹溶

月斜新试珠衣舞,欲解离情苦。yuè xié xīn shì zhū yī wǔ,yù jiě lí qíng kǔ。
天涯作客更勾留,又向画桥西畔赋春愁。tiān yá zuò kè gèng gōu liú,yòu xiàng huà qiáo xī pàn fù chūn chóu。
玉鞭佳兴随芳草,万事催人老。yù biān jiā xīng suí fāng cǎo,wàn shì cuī rén lǎo。
劝君长倚烛花看,莫待子规啼后忆轻裘。quàn jūn zhǎng yǐ zhú huā kàn,mò dài zi guī tí hòu yì qīng qiú。

虞美人·蜡梅

曹溶

檀心半吐圆如磬,别作孤山境。tán xīn bàn tǔ yuán rú qìng,bié zuò gū shān jìng。
鸦黄本出汉宫人,直待涪翁句里一枝新。yā huáng běn chū hàn gōng rén,zhí dài fú wēng jù lǐ yī zhī xīn。
斜吹满树寒香蹙,此后春应续。xié chuī mǎn shù hán xiāng cù,cǐ hòu chūn yīng xù。
霜天依约缕金泥,可惜衔花么凤不曾栖。shuāng tiān yī yuē lǚ jīn ní,kě xī xián huā me fèng bù céng qī。

虞美人·夜怀

曹溶

红香最易辞人去,瘦损金荃句。hóng xiāng zuì yì cí rén qù,shòu sǔn jīn quán jù。
客衣不耐晚风尖,痴忆夜情年少倚春纤。kè yī bù nài wǎn fēng jiān,chī yì yè qíng nián shǎo yǐ chūn xiān。
初更忽送城头角,酒病时时作。chū gèng hū sòng chéng tóu jiǎo,jiǔ bìng shí shí zuò。
出游何用费沉吟,占断五湖冰雪到如今。chū yóu hé yòng fèi chén yín,zhàn duàn wǔ hú bīng xuě dào rú jīn。

翻香令·史赤豹贻宜兴所制瓷炉

曹溶

紫沙团就百花泥,玲珑压倒博山低。zǐ shā tuán jiù bǎi huā ní,líng lóng yā dào bó shān dī。
安排处,宜深帐,看篆烟、袅过锦帆西。ān pái chù,yí shēn zhàng,kàn zhuàn yān niǎo guò jǐn fān xī。
从今软暖把人迷,宝凫长日不须携。cóng jīn ruǎn nuǎn bǎ rén mí,bǎo fú zhǎng rì bù xū xié。
惜无个,真消受,出春葱、笼袖熨冰肌。xī wú gè,zhēn xiāo shòu,chū chūn cōng lóng xiù yùn bīng jī。

夜游宫·唵叭香

曹溶

石叶金凫带润。shí yè jīn fú dài rùn。
较声价、龙涎犹逊。jiào shēng jià lóng xián yóu xùn。
暗向重帷探芳信。àn xiàng zhòng wéi tàn fāng xìn。
玉关来,汉宫方传不尽。yù guān lái,hàn gōng fāng chuán bù jǐn。
莫使黄昏近。mò shǐ huáng hūn jìn。
伴姣语、粉涡眉晕。bàn jiāo yǔ fěn wō méi yūn。
独倚熏笼觉春困。dú yǐ xūn lóng jué chūn kùn。
忆人时,暖云中,心一寸。yì rén shí,nuǎn yún zhōng,xīn yī cùn。

玉楼春·张尔唯命寇白劝酒

曹溶

开筵喜近东篱节,撩乱黄蜂孤馆热。kāi yán xǐ jìn dōng lí jié,liāo luàn huáng fēng gū guǎn rè。
禁城宫漏已三催,未许丽人容易别。jìn chéng gōng lòu yǐ sān cuī,wèi xǔ lì rén róng yì bié。
霓裳着意明肌雪,北里声高心尚怯。ní shang zhe yì míng jī xuě,běi lǐ shēng gāo xīn shàng qiè。
恨经羌管一番吹,揉碎齐梁风与月。hèn jīng qiāng guǎn yī fān chuī,róu suì qí liáng fēng yǔ yuè。

玉楼春·同止岳南湖舟中听歌

曹溶

船窗倚处蘋风晓,淡学内家妆束好。chuán chuāng yǐ chù píng fēng xiǎo,dàn xué nèi jiā zhuāng shù hǎo。
和歌休用十三弦,看取樱桃红绽早。hé gē xiū yòng shí sān xián,kàn qǔ yīng táo hóng zhàn zǎo。
五湖今夜游船少,犹胜五陵添蔓草。wǔ hú jīn yè yóu chuán shǎo,yóu shèng wǔ líng tiān màn cǎo。
玉容扶起玉山颓,鸂鶒一生花下老。yù róng fú qǐ yù shān tuí,xī chì yī shēng huā xià lǎo。

踏莎行·答客问云中

曹溶

堠雪翻鸦,城冰浴马,捣衣声里重门闭。hòu xuě fān yā,chéng bīng yù mǎ,dǎo yī shēng lǐ zhòng mén bì。
琵琶忽送短墙西,当时不是无情地。pí pá hū sòng duǎn qiáng xī,dāng shí bù shì wú qíng dì。
帐底烧春,楼头热浴,百钱便博征夫醉。zhàng dǐ shāo chūn,lóu tóu rè yù,bǎi qián biàn bó zhēng fū zuì。
寒原望断少花枝,临风也省看花泪。hán yuán wàng duàn shǎo huā zhī,lín fēng yě shěng kàn huā lèi。

踏莎行·春忆

曹溶

宿酝红凝,新篝绿剪,柔肠全为双蛾转。sù yùn hóng níng,xīn gōu lǜ jiǎn,róu cháng quán wèi shuāng é zhuǎn。
最难调护是轻寒,帘旌斜带杨丝卷。zuì nán diào hù shì qīng hán,lián jīng xié dài yáng sī juǎn。
宫额栖鸾,仙娥舞燕,花栏密缝曾偷见。gōng é qī luán,xiān é wǔ yàn,huā lán mì fèng céng tōu jiàn。
今年春气倍撩人,能容几个闲消遣。jīn nián chūn qì bèi liāo rén,néng róng jǐ gè xián xiāo qiǎn。
2461234567»