古诗词

玲珑四犯签袁箨庵

曹溶

渚苑笼云,莎台换暖,茶烟花底初扬。zhǔ yuàn lóng yún,shā tái huàn nuǎn,chá yān huā dǐ chū yáng。
闭门眠雪客,鹤发心犹壮。bì mén mián xuě kè,hè fā xīn yóu zhuàng。
长风此来破浪。zhǎng fēng cǐ lái pò làng。
莫相忘、送行邗上。mò xiāng wàng sòng xíng hán shàng。
亲写乌丝,频催象拍,传与雪儿唱。qīn xiě wū sī,pín cuī xiàng pāi,chuán yǔ xuě ér chàng。
主人旧夸豪荡。zhǔ rén jiù kuā háo dàng。
近神疲盾墨,骨瘦茅瘴。jìn shén pí dùn mò,gǔ shòu máo zhàng。
百年白凤管,五岳苍藤杖。bǎi nián bái fèng guǎn,wǔ yuè cāng téng zhàng。
平生万事催颓尽,刚留得、酒肠无恙。píng shēng wàn shì cuī tuí jǐn,gāng liú dé jiǔ cháng wú yàng。
看此刻、春生更欲倾家酿。kàn cǐ kè chūn shēng gèng yù qīng jiā niàng。

曹溶

(1613—1685)明末清初浙江嘉兴人,字秋岳,一字洁躬,号倦圃,别号金陀老圃。明崇祯十年进士,官御史。清顺治元年,授原官,后屡起屡踬,至广东布政使,降山西阳和道,以裁缺去官。工诗。富藏书。有《刘豫事迹》、《静惕堂诗集》、《静惕堂词》、《倦圃莳植记》等。 曹溶的作品>>

猜您喜欢

浣溪纱四十年来所见歌姬某氏最丽赠之

曹溶

玉笛先将密意通,新声一缕绛云笼,把人薰得口脂浓。yù dí xiān jiāng mì yì tōng,xīn shēng yī lǚ jiàng yún lóng,bǎ rén xūn dé kǒu zhī nóng。
屏里扑成惊蛱蝶,烛前捏就软芙蓉,只愁春到不禁风。píng lǐ pū chéng jīng jiá dié,zhú qián niē jiù ruǎn fú róng,zhǐ chóu chūn dào bù jìn fēng。

浣溪纱独坐

曹溶

檀板休催日暮天,鸟程信断冷银船,杖头飞尽阮家钱。tán bǎn xiū cuī rì mù tiān,niǎo chéng xìn duàn lěng yín chuán,zhàng tóu fēi jǐn ruǎn jiā qián。
芍药开时心易怯,鹧鸪啼后梦难圆,僧楼闲看雨声眠。sháo yào kāi shí xīn yì qiè,zhè gū tí hòu mèng nán yuán,sēng lóu xián kàn yǔ shēng mián。

浣溪纱湖上

曹溶

屐齿骄奢谢客儿,爱寻苏小看腰肢,不知谁作有情痴。jī chǐ jiāo shē xiè kè ér,ài xún sū xiǎo kàn yāo zhī,bù zhī shuí zuò yǒu qíng chī。
倚醉自贪山一族,舞残刚剩柳千丝,今年总是忆人时。yǐ zuì zì tān shān yī zú,wǔ cán gāng shèng liǔ qiān sī,jīn nián zǒng shì yì rén shí。

浣溪纱春怨

曹溶

莺粟花开又别家,蘑芜绿上小窗纱,粉墙西去即天涯。yīng sù huā kāi yòu bié jiā,mó wú lǜ shàng xiǎo chuāng shā,fěn qiáng xī qù jí tiān yá。
白雨偷将春令换,黄昏惯使客心邪,愁来那得好山遮。bái yǔ tōu jiāng chūn lìng huàn,huáng hūn guàn shǐ kè xīn xié,chóu lái nà dé hǎo shān zhē。

一络索行中僧将卖药赋此坚之

曹溶

焦团坐破添云甑,佛多长命。jiāo tuán zuò pò tiān yún zèng,fú duō zhǎng mìng。
白堤游女十分娇,偏唤出、韩康姓。bái dī yóu nǚ shí fēn jiāo,piān huàn chū hán kāng xìng。
一派冷香诗径,淹留无定。yī pài lěng xiāng shī jìng,yān liú wú dìng。
直饶手挽上池来,怕未识、英雄病。zhí ráo shǒu wǎn shàng chí lái,pà wèi shí yīng xióng bìng。

霜天晓角·春怨

曹溶

亭阴弄碧,懒把金樽侧。tíng yīn nòng bì,lǎn bǎ jīn zūn cè。
莫怪泪痕常满,与东风、旧相识。mò guài lèi hén cháng mǎn,yǔ dōng fēng jiù xiāng shí。
芳信连朝隔,玉箫吹不得。fāng xìn lián cháo gé,yù xiāo chuī bù dé。
最是恹恹心性,比垂杨、更无力。zuì shì yān yān xīn xìng,bǐ chuí yáng gèng wú lì。

霜天晓角·同香山敬可夜坐倦圃

曹溶

月华千顷,画烛摇花冷。yuè huá qiān qǐng,huà zhú yáo huā lěng。
恰到五湖深处,平生事、付渔艇。qià dào wǔ hú shēn chù,píng shēng shì fù yú tǐng。
鹤警铜壶静,做成今夜永。hè jǐng tóng hú jìng,zuò chéng jīn yè yǒng。
正是愁肠无限,几片叶、送秋影。zhèng shì chóu cháng wú xiàn,jǐ piàn yè sòng qiū yǐng。

巫山一段云·偶咏

曹溶

蝶戏湘裙带,花衔宝髻绒。dié xì xiāng qún dài,huā xián bǎo jì róng。
深深妆阁乍相逢,眉黛为谁浓。shēn shēn zhuāng gé zhà xiāng féng,méi dài wèi shuí nóng。
婉步疑生月,娇歌不耐风。wǎn bù yí shēng yuè,jiāo gē bù nài fēng。
寄情摇曳玉光中,休更托春葱。jì qíng yáo yè yù guāng zhōng,xiū gèng tuō chūn cōng。

菩萨蛮·茉莉

曹溶

家本桄榔江上住,江南恰是留侬处。jiā běn guāng láng jiāng shàng zhù,jiāng nán qià shì liú nóng chù。
金屋尚愁寒,春到莫借看。jīn wū shàng chóu hán,chūn dào mò jiè kàn。
绿窗垂嫩雪,小院人难别。lǜ chuāng chuí nèn xuě,xiǎo yuàn rén nán bié。
催送夜情来,珊瑚枕畔开。cuī sòng yè qíng lái,shān hú zhěn pàn kāi。

西地锦题虞山蒋文从雪泛卷

曹溶

一抹玉沙平野,且莫停杯斝。yī mǒ yù shā píng yě,qiě mò tíng bēi jiǎ。
有时卧雪,有时歌雪,恣高人陶写。yǒu shí wò xuě,yǒu shí gē xuě,zì gāo rén táo xiě。
吹火打蓬堪画,在让玉山下。chuī huǒ dǎ péng kān huà,zài ràng yù shān xià。
谁家曲水,谁家辋水,又相随来也。shuí jiā qū shuǐ,shuí jiā wǎng shuǐ,yòu xiāng suí lái yě。

少年游·寄项嵋雪

曹溶

客囊清减似穷秋,典尽酒家裘。kè náng qīng jiǎn shì qióng qiū,diǎn jǐn jiǔ jiā qiú。
桃花竞笑,鹿车还后,楚馆日悠悠。táo huā jìng xiào,lù chē hái hòu,chǔ guǎn rì yōu yōu。
定研兰露裁新句,分付雪儿讴。dìng yán lán lù cái xīn jù,fēn fù xuě ér ōu。
最是今年,两番上巳,偏少晋人游。zuì shì jīn nián,liǎng fān shàng sì,piān shǎo jìn rén yóu。

少年游·寄项嵋雪

曹溶

禾兴溪上草连天,不见翠楼烟。hé xīng xī shàng cǎo lián tiān,bù jiàn cuì lóu yān。
黑头潘令,满襟离怨,赢得唾珠圆。hēi tóu pān lìng,mǎn jīn lí yuàn,yíng dé tuò zhū yuán。
送归野艇无多日,皓魄已初弦。sòng guī yě tǐng wú duō rì,hào pò yǐ chū xián。
春信将阑,可能相就,开榼海棠前。chūn xìn jiāng lán,kě néng xiāng jiù,kāi kē hǎi táng qián。

少年游·游横山园悼李舒章

曹溶

云峰百尺引苍虬,着意写芳秋。yún fēng bǎi chǐ yǐn cāng qiú,zhe yì xiě fāng qiū。
斜晖窈窕,蟪蛄啼出,才子不能留。xié huī yǎo tiǎo,huì gū tí chū,cái zi bù néng liú。
虾须如有神山隔,画栋只藏愁。xiā xū rú yǒu shén shān gé,huà dòng zhǐ cáng chóu。
旧日池塘,情波无尽,难荡木兰舟。jiù rì chí táng,qíng bō wú jǐn,nán dàng mù lán zhōu。

少年游·寿客

曹溶

楸枰敲罢拂花茵,相对玉嶙峋。qiū píng qiāo bà fú huā yīn,xiāng duì yù lín xún。
龙劫修来,秦灰不染,拾得太平身。lóng jié xiū lái,qín huī bù rǎn,shí dé tài píng shēn。
当歌难舍鸬鹚杓,日日要沾唇。dāng gē nán shě lú cí biāo,rì rì yào zhān chún。
重阳节后,淋漓烟月,未减芳春。zhòng yáng jié hòu,lín lí yān yuè,wèi jiǎn fāng chūn。

西江月·再过某宅闻歌

曹溶

莲影频催象拍,粉香难透虾须。lián yǐng pín cuī xiàng pāi,fěn xiāng nán tòu xiā xū。
人间恨事可消除,惟有聪明最苦。rén jiān hèn shì kě xiāo chú,wéi yǒu cōng míng zuì kǔ。
数对雏莺自语,一行弱柳谁扶。shù duì chú yīng zì yǔ,yī xíng ruò liǔ shuí fú。
醉魂飘荡忆当初,又被横波约住。zuì hún piāo dàng yì dāng chū,yòu bèi héng bō yuē zhù。
2461234567»