古诗词

大石状

沈周

望望秦馀杭,首尾行不了。wàng wàng qín yú háng,shǒu wěi xíng bù le。
大石突其居,翘然一拳挢。dà shí tū qí jū,qiào rán yī quán jiǎo。
山体厚藏骨,吐秀此特表。shān tǐ hòu cáng gǔ,tǔ xiù cǐ tè biǎo。
正类抱中婴,头顶露于褓。zhèng lèi bào zhōng yīng,tóu dǐng lù yú bǎo。
形大气则散,趣足在于小。xíng dà qì zé sàn,qù zú zài yú xiǎo。
其深虽未即,远观已自好。qí shēn suī wèi jí,yuǎn guān yǐ zì hǎo。
顷来莫能穷,继至敢草草。qǐng lái mò néng qióng,jì zhì gǎn cǎo cǎo。
循墙道林麓,记曲乃遗杳。xún qiáng dào lín lù,jì qū nǎi yí yǎo。
登登觉向峻,渐渐驾木杪。dēng dēng jué xiàng jùn,jiàn jiàn jià mù miǎo。
猊峰据门左,呵禁口欲咬。ní fēng jù mén zuǒ,hē jìn kǒu yù yǎo。
有磴沿百级,有殿嵌山造。yǒu dèng yán bǎi jí,yǒu diàn qiàn shān zào。
并殿跨偃石,悬身龙袅矫。bìng diàn kuà yǎn shí,xuán shēn lóng niǎo jiǎo。
行人自其下,恍惚怖四爪。xíng rén zì qí xià,huǎng hū bù sì zhǎo。
转高蹐其背,股慄身亦掉。zhuǎn gāo jí qí bèi,gǔ lì shēn yì diào。
镇脑结佛亭,所仗力可扰。zhèn nǎo jié fú tíng,suǒ zhàng lì kě rǎo。
四壁满题句,贵贱成杂扫。sì bì mǎn tí jù,guì jiàn chéng zá sǎo。
同游惩涉险,旋踵促及早。tóng yóu chéng shè xiǎn,xuán zhǒng cù jí zǎo。
次寻岩间寮,蜂房互窈窕。cì xún yán jiān liáo,fēng fáng hù yǎo tiǎo。
缘势尽西向,局地窄接缭。yuán shì jǐn xī xiàng,jú dì zhǎi jiē liáo。
云栈中贯穿,所历平地少。yún zhàn zhōng guàn chuān,suǒ lì píng dì shǎo。
山静日自长,石瘠人亦槁。shān jìng rì zì zhǎng,shí jí rén yì gǎo。
坐僻觊居安,传奇被游搅。zuò pì jì jū ān,chuán qí bèi yóu jiǎo。
阳厓诧唇掀,阴窦疑目窅。yáng yá chà chún xiān,yīn dòu yí mù yǎo。
虚含风飂飂,湿映云稍稍。xū hán fēng liù liù,shī yìng yún shāo shāo。
众绉不可熨,乱舋龟拆兆。zhòng zhòu bù kě yùn,luàn xìn guī chāi zhào。
层叠百宝合,正绀或厕缥。céng dié bǎi bǎo hé,zhèng gàn huò cè piāo。
亘此金刚座,千古不可剿。gèn cǐ jīn gāng zuò,qiān gǔ bù kě jiǎo。
危椒压屋脊,雷雨常怯倒。wēi jiāo yā wū jí,léi yǔ cháng qiè dào。
草木亦作怪,牢络万藤茑。cǎo mù yì zuò guài,láo luò wàn téng niǎo。
苍松长深根,本矮枝节老。cāng sōng zhǎng shēn gēn,běn ǎi zhī jié lǎo。
斜见山桃花,微红映丛筱。xié jiàn shān táo huā,wēi hóng yìng cóng xiǎo。
草异传多药,采掇未谙晓。cǎo yì chuán duō yào,cǎi duō wèi ān xiǎo。
欲宿偿三过,衾裯悔忘抱。yù sù cháng sān guò,qīn chóu huǐ wàng bào。
既夕气更佳,延月象倍皎。jì xī qì gèng jiā,yán yuè xiàng bèi jiǎo。
尚欠一踏雪,意先有璚岛。shàng qiàn yī tà xuě,yì xiān yǒu qióng dǎo。
情状要细述,言语未获巧。qíng zhuàng yào xì shù,yán yǔ wèi huò qiǎo。
不期诸?嵬,拄腹早韫稿。bù qī zhū wéi,zhǔ fù zǎo yùn gǎo。
宛然紫芙蓉,为我一手拗。wǎn rán zǐ fú róng,wèi wǒ yī shǒu ǎo。
东坡昔袖去,援例我非狡。dōng pō xī xiù qù,yuán lì wǒ fēi jiǎo。
山僧苦著相,便觉生烦恼。shān sēng kǔ zhù xiāng,biàn jué shēng fán nǎo。
沈周

沈周

沈周(1427~1509)明代杰出书画家。字启南,号石田、白石翁、玉田生、有居竹居主人等。汉族,长洲(今江苏苏州)人。生於明宣德二年,卒於明正德四年,享年八十三岁。不应科举,专事诗文、书画,是明代中期文人画“吴派”的开创者,与文徵明、唐寅、仇英并称“明四家”。传世作品有《庐山高图》、《秋林话旧图》、《沧州趣图》。著有《石田集》、《客座新闻》等。 沈周的作品>>

猜您喜欢

唐琦

沈周

一甓真如博浪锤,事机不偶亦空施。yī pì zhēn rú bó làng chuí,shì jī bù ǒu yì kōng shī。
降城未分身无用,骂贼犹知舌可为。jiàng chéng wèi fēn shēn wú yòng,mà zéi yóu zhī shé kě wèi。
膏火愿延三日死,海天能信六龙之。gāo huǒ yuàn yán sān rì sǐ,hǎi tiān néng xìn liù lóng zhī。
长檐街上春秋祀,李邺魂应愧此祠。zhǎng yán jiē shàng chūn qiū sì,lǐ yè hún yīng kuì cǐ cí。

颜烈妇俞氏义事

沈周

剪锋刔落玉精神,要使亡夫识念真。jiǎn fēng jué luò yù jīng shén,yào shǐ wáng fū shí niàn zhēn。
判死不教留好眼,示生无复见他人。pàn sǐ bù jiào liú hǎo yǎn,shì shēng wú fù jiàn tā rén。
波翻银海伤珠颗,血迸金支破月轮。bō fān yín hǎi shāng zhū kē,xuè bèng jīn zhī pò yuè lún。
表向胥门旧悬处,配成忠义激风尘。biǎo xiàng xū mén jiù xuán chù,pèi chéng zhōng yì jī fēng chén。

二姬

沈周

色香寒晚总非宜,岂是蟠桃结子时。sè xiāng hán wǎn zǒng fēi yí,qǐ shì pán táo jié zi shí。
种树园林春寂寂,惜花窗户雨丝丝。zhǒng shù yuán lín chūn jì jì,xī huā chuāng hù yǔ sī sī。
鬓云截誓生同落,心石存恩死不移。bìn yún jié shì shēng tóng luò,xīn shí cún ēn sǐ bù yí。
两结青青百年信,九京当与主人知。liǎng jié qīng qīng bǎi nián xìn,jiǔ jīng dāng yǔ zhǔ rén zhī。

睡起自遣

沈周

书枕悠悠自小康,何须断送脚尘忙。shū zhěn yōu yōu zì xiǎo kāng,hé xū duàn sòng jiǎo chén máng。
屏心云气山开画,树里檐声雨满堂。píng xīn yún qì shān kāi huà,shù lǐ yán shēng yǔ mǎn táng。
名利可怜鸡有肋,神仙只累鼠拖肠。míng lì kě lián jī yǒu lē,shén xiān zhǐ lèi shǔ tuō cháng。
时时具酒招邻曲,闲与桑麻较短长。shí shí jù jiǔ zhāo lín qū,xián yǔ sāng má jiào duǎn zhǎng。

觉老

沈周

脘膈生痰谢酒觞,菜羹麦饭且家常。wǎn gé shēng tán xiè jiǔ shāng,cài gēng mài fàn qiě jiā cháng。
山追旧眺今成懒,事喜新闻背已忘。shān zhuī jiù tiào jīn chéng lǎn,shì xǐ xīn wén bèi yǐ wàng。
春水试竿渔槛净,午风丸药鸟窗凉。chūn shuǐ shì gān yú kǎn jìng,wǔ fēng wán yào niǎo chuāng liáng。
只须如此成消遣,种种尘缘与老妨。zhǐ xū rú cǐ chéng xiāo qiǎn,zhǒng zhǒng chén yuán yǔ lǎo fáng。

窗下独坐

沈周

渐觉年挨七十傍,聪明视旧已茫茫。jiàn jué nián āi qī shí bàng,cōng míng shì jiù yǐ máng máng。
有生但恐违温饱,凡事无能与短长。yǒu shēng dàn kǒng wéi wēn bǎo,fán shì wú néng yǔ duǎn zhǎng。
食力田园聊任拙,离群城郭少知忙。shí lì tián yuán liáo rèn zhuō,lí qún chéng guō shǎo zhī máng。
新糊窗纸添虚白,尚把残书趁日光。xīn hú chuāng zhǐ tiān xū bái,shàng bǎ cán shū chèn rì guāng。

病起

沈周

筋力迟迟百懒成,关门只好谢逢迎。jīn lì chí chí bǎi lǎn chéng,guān mén zhǐ hǎo xiè féng yíng。
老空求旧无同辈,拙不宜时让后生。lǎo kōng qiú jiù wú tóng bèi,zhuō bù yí shí ràng hòu shēng。
久坐衣裳知晚露,独眠衾枕厌秋更。jiǔ zuò yī shang zhī wǎn lù,dú mián qīn zhěn yàn qiū gèng。
只馀曝背兼扪虱,黄草檐头觉称情。zhǐ yú pù bèi jiān mén shī,huáng cǎo yán tóu jué chēng qíng。

试笔

沈周

老大为生未有涯,浮云流水淡于怀。lǎo dà wèi shēng wèi yǒu yá,fú yún liú shuǐ dàn yú huái。
小垂舞袖人嫌拙,寡出言辞我自佳。xiǎo chuí wǔ xiù rén xián zhuō,guǎ chū yán cí wǒ zì jiā。
月下古编开棐几,雨中高竹映茅斋。yuè xià gǔ biān kāi fěi jǐ,yǔ zhōng gāo zhú yìng máo zhāi。
无心苦算闲时日,任尔新蓂绿满阶。wú xīn kǔ suàn xián shí rì,rèn ěr xīn míng lǜ mǎn jiē。

晏起

沈周

水漫湖田雨漫村,家贫只好不开门。shuǐ màn hú tián yǔ màn cūn,jiā pín zhǐ hǎo bù kāi mén。
诗书衣食外无德,天地君亲中是恩。shī shū yī shí wài wú dé,tiān dì jūn qīn zhōng shì ēn。
马失未须论得失,楚存何可卜亡存。mǎ shī wèi xū lùn dé shī,chǔ cún hé kě bo wáng cún。
百千世故都休问,且把心耕教子孙。bǎi qiān shì gù dōu xiū wèn,qiě bǎ xīn gēng jiào zi sūn。

纪梦

沈周

隐居远住海边州,山水清标接梦游。yǐn jū yuǎn zhù hǎi biān zhōu,shān shuǐ qīng biāo jiē mèng yóu。
酒醉又移花下席,书多别起竹间楼。jiǔ zuì yòu yí huā xià xí,shū duō bié qǐ zhú jiān lóu。
儿郎习字陟釐纸,童子供茶秘色瓯。ér láng xí zì zhì lí zhǐ,tóng zi gōng chá mì sè ōu。
起拥黄紬寻幻境,一痕斜月小窗秋。qǐ yōng huáng chóu xún huàn jìng,yī hén xié yuè xiǎo chuāng qiū。

憨憨

沈周

憨憨无复老人怀,春日烘门晏始开。hān hān wú fù lǎo rén huái,chūn rì hōng mén yàn shǐ kāi。
游衍太平初试杖,安排乐事数拈杯。yóu yǎn tài píng chū shì zhàng,ān pái lè shì shù niān bēi。
世情花党富家发,公道燕均贫户来。shì qíng huā dǎng fù jiā fā,gōng dào yàn jūn pín hù lái。
识字不多强不识,小篇聊与物追陪。shí zì bù duō qiáng bù shí,xiǎo piān liáo yǔ wù zhuī péi。

闲居

沈周

残书满屋迹堪埋,俯仰宁求与世谐。cán shū mǎn wū jì kān mái,fǔ yǎng níng qiú yǔ shì xié。
贫贱自安愚者分,毁誉何挠老年怀。pín jiàn zì ān yú zhě fēn,huǐ yù hé náo lǎo nián huái。
小篇铅椠时时课,粝饭齑羹日日斋。xiǎo piān qiān qiàn shí shí kè,lì fàn jī gēng rì rì zhāi。
外慕素空尘梦绝,庭前似厌有高槐。wài mù sù kōng chén mèng jué,tíng qián shì yàn yǒu gāo huái。

赵惟章寿诗

沈周

葛天之世此心藏,万事熙熙不著忙。gé tiān zhī shì cǐ xīn cáng,wàn shì xī xī bù zhù máng。
乡认当时非姓郑,人疑叔度误呼黄。xiāng rèn dāng shí fēi xìng zhèng,rén yí shū dù wù hū huáng。
诗供宾客三千竹,衣荫儿孙八百桑。shī gōng bīn kè sān qiān zhú,yī yīn ér sūn bā bǎi sāng。
宅相爱谈吾耳熟,固知贤者寿能长。zhái xiāng ài tán wú ěr shú,gù zhī xián zhě shòu néng zhǎng。

六旬自咏

沈周

自是田间快活民,太平生长六经旬。zì shì tián jiān kuài huó mín,tài píng shēng zhǎng liù jīng xún。
不忧天下无今日,但愿朝廷用好人。bù yōu tiān xià wú jīn rì,dàn yuàn cháo tíng yòng hǎo rén。
有万卷书贫富贵,仗三杯酒老精神。yǒu wàn juǎn shū pín fù guì,zhàng sān bēi jiǔ lǎo jīng shén。
山花笑我头俱白,头白簪花也当春。shān huā xiào wǒ tóu jù bái,tóu bái zān huā yě dāng chūn。

寿表兄金怀用七十

沈周

筋骸可与少年争,七十长胡白未成。jīn hái kě yǔ shǎo nián zhēng,qī shí zhǎng hú bái wèi chéng。
乡里燕毛多让席,族中雁行尽呼兄。xiāng lǐ yàn máo duō ràng xí,zú zhōng yàn xíng jǐn hū xiōng。
鱼虾细水烟蒲瀼,鸟雀深丛雪竹浜。yú xiā xì shuǐ yān pú ráng,niǎo què shēn cóng xuě zhú bāng。
乐此闲居尽资寿,烧丹辟谷见谁生。lè cǐ xián jū jǐn zī shòu,shāo dān pì gǔ jiàn shuí shēng。