古诗词

移席茅山东顶徐永年避酒而去作歌嘲之

沈周

自我来茅山,春雾拨不开。zì wǒ lái máo shān,chūn wù bō bù kāi。
冥迷五日思困顿,当面不见紫翠堆。míng mí wǔ rì sī kùn dùn,dāng miàn bù jiàn zǐ cuì duī。
今朝喜有风迅扫,两目浩荡天光回。jīn cháo xǐ yǒu fēng xùn sǎo,liǎng mù hào dàng tiān guāng huí。
秀峰戢戢各拱立,伺我道左千戟排。xiù fēng jí jí gè gǒng lì,cì wǒ dào zuǒ qiān jǐ pái。
苍松为幄碧草荐,洼石一一罗尊罍。cāng sōng wèi wò bì cǎo jiàn,wā shí yī yī luó zūn léi。
高天广野寄笑傲,芙蓉对面劝我一吸三百杯。gāo tiān guǎng yě jì xiào ào,fú róng duì miàn quàn wǒ yī xī sān bǎi bēi。
徐卿不能有此量,自椒而窜山之隈。xú qīng bù néng yǒu cǐ liàng,zì jiāo ér cuàn shān zhī wēi。
隔林大呼谷与应,掉首竟去无徘徊。gé lín dà hū gǔ yǔ yīng,diào shǒu jìng qù wú pái huái。
却从地上举手谢远意,若诉不得相追陪。què cóng dì shàng jǔ shǒu xiè yuǎn yì,ruò sù bù dé xiāng zhuī péi。
会难别易略不恤,有乐弗取真吴呆。huì nán bié yì lüè bù xù,yǒu lè fú qǔ zhēn wú dāi。
山禽冲客啄馀胔,野花点席粘残醅。shān qín chōng kè zhuó yú zì,yě huā diǎn xí zhān cán pēi。
老兵既失老僧在,且握石子为阄猜。lǎo bīng jì shī lǎo sēng zài,qiě wò shí zi wèi jiū cāi。
醉来枕藉足力惫,扶掖不起相催颓。zuì lái zhěn jí zú lì bèi,fú yē bù qǐ xiāng cuī tuí。
明朝烂熳别办冶游事,青山在在似作游人媒。míng cháo làn màn bié bàn yě yóu shì,qīng shān zài zài shì zuò yóu rén méi。
久住山亦许,不作谢令推。jiǔ zhù shān yì xǔ,bù zuò xiè lìng tuī。
凭我裁截笔作剪,信我包括诗为胎。píng wǒ cái jié bǐ zuò jiǎn,xìn wǒ bāo kuò shī wèi tāi。
请君急急还来看怪事,金鳌左股昨夜安在哉。qǐng jūn jí jí hái lái kàn guài shì,jīn áo zuǒ gǔ zuó yè ān zài zāi。
沈周

沈周

沈周(1427~1509)明代杰出书画家。字启南,号石田、白石翁、玉田生、有居竹居主人等。汉族,长洲(今江苏苏州)人。生於明宣德二年,卒於明正德四年,享年八十三岁。不应科举,专事诗文、书画,是明代中期文人画“吴派”的开创者,与文徵明、唐寅、仇英并称“明四家”。传世作品有《庐山高图》、《秋林话旧图》、《沧州趣图》。著有《石田集》、《客座新闻》等。 沈周的作品>>

猜您喜欢

冯道二首

沈周

相公惟旧帝惟新,历享台垣富贵春。xiāng gōng wéi jiù dì wéi xīn,lì xiǎng tái yuán fù guì chūn。
竟莫识为何老子,终当书作某朝臣。jìng mò shí wèi hé lǎo zi,zhōng dāng shū zuò mǒu cháo chén。
厓房恋恋输蜂义,梁垒依依愧燕仁。yá fáng liàn liàn shū fēng yì,liáng lěi yī yī kuì yàn rén。
功业不知何所有,一编青竹漫遗尘。gōng yè bù zhī hé suǒ yǒu,yī biān qīng zhú màn yí chén。

子陵独钓图二首

沈周

霜落江清木叶空,丹青有像是非中。shuāng luò jiāng qīng mù yè kōng,dān qīng yǒu xiàng shì fēi zhōng。
羊皮不耻见天子,凤德何曾属画工。yáng pí bù chǐ jiàn tiān zi,fèng dé hé céng shǔ huà gōng。
千古超然此翁迹,一衾聊耳故人风。qiān gǔ chāo rán cǐ wēng jì,yī qīn liáo ěr gù rén fēng。
能来能去形骸外,私莫容窥道自公。néng lái néng qù xíng hái wài,sī mò róng kuī dào zì gōng。

子陵独钓图二首

沈周

一宵展足便江湖,能去能容两不孤。yī xiāo zhǎn zú biàn jiāng hú,néng qù néng róng liǎng bù gū。
天子教人知友道,先生立节为贪夫。tiān zi jiào rén zhī yǒu dào,xiān shēng lì jié wèi tān fū。
钓丝袅袅其风在,物色寥寥此貌无。diào sī niǎo niǎo qí fēng zài,wù sè liáo liáo cǐ mào wú。
附义怀仁言已尽,菜乎使者亦何愚。fù yì huái rén yán yǐ jǐn,cài hū shǐ zhě yì hé yú。

丁未九月闻哀诏

沈周

乐青安生今二纪,号弓莫尽白头悲。lè qīng ān shēng jīn èr jì,hào gōng mò jǐn bái tóu bēi。
帝乡云气神仙远,地道春恩草木知。dì xiāng yún qì shén xiān yuǎn,dì dào chūn ēn cǎo mù zhī。
裳绣不曾通藻迹,野餐空自切芹私。shang xiù bù céng tōng zǎo jì,yě cān kōng zì qiè qín sī。
江山无改千秋物,明命惟新又一时。jiāng shān wú gǎi qiān qiū wù,míng mìng wéi xīn yòu yī shí。

闻邸报

沈周

白发穷檐忧老农,边尘日日有惊烽。bái fā qióng yán yōu lǎo nóng,biān chén rì rì yǒu jīng fēng。
诸公谋事谁房相,今上筹边似太宗。zhū gōng móu shì shuí fáng xiāng,jīn shàng chóu biān shì tài zōng。
万里长城须法守,一丸函谷岂泥封。wàn lǐ zhǎng chéng xū fǎ shǒu,yī wán hán gǔ qǐ ní fēng。
劳来逸待无馀说,坚壁何妨数十重。láo lái yì dài wú yú shuō,jiān bì hé fáng shù shí zhòng。

闻三原王公致政

沈周

功烈堂堂六十年,劳劳萋菲不妨贤。gōng liè táng táng liù shí nián,láo láo qī fēi bù fáng xián。
至公何待岁与月,未定且由人胜天。zhì gōng hé dài suì yǔ yuè,wèi dìng qiě yóu rén shèng tiān。
云鸟青山形迹外,风尘白璧笑谈边。yún niǎo qīng shān xíng jì wài,fēng chén bái bì xiào tán biān。
江湖虽远忧仍近,长对南薰忆五弦。jiāng hú suī yuǎn yōu réng jìn,zhǎng duì nán xūn yì wǔ xián。

闻刘兵侍称疾竟归

沈周

即枕初章便买船,要归竟自有归缘。jí zhěn chū zhāng biàn mǎi chuán,yào guī jìng zì yǒu guī yuán。
谁知原宪曾无病,我信张良岂在仙。shuí zhī yuán xiàn céng wú bìng,wǒ xìn zhāng liáng qǐ zài xiān。
长往莫维驹皎皎,冥飞不下凤翩翩。zhǎng wǎng mò wéi jū jiǎo jiǎo,míng fēi bù xià fèng piān piān。
先生此去江湖大,真与鲈鱼长价钱。xiān shēng cǐ qù jiāng hú dà,zhēn yǔ lú yú zhǎng jià qián。

闻余司马子俊罢抚边

沈周

干戈堆里许抽身,回首功名剩角巾。gàn gē duī lǐ xǔ chōu shēn,huí shǒu gōng míng shèng jiǎo jīn。
北敌西羌无外顾,青天白日有闲人。běi dí xī qiāng wú wài gù,qīng tiān bái rì yǒu xián rén。
寻猿栈道家乡蜀,走马边墙梦寐秦。xún yuán zhàn dào jiā xiāng shǔ,zǒu mǎ biān qiáng mèng mèi qín。
归兴在诗诗在酒,杜鹃啼破万花春。guī xīng zài shī shī zài jiǔ,dù juān tí pò wàn huā chūn。

病起试酌

沈周

山尊得酒且高歌,百岁流光已半过。shān zūn dé jiǔ qiě gāo gē,bǎi suì liú guāng yǐ bàn guò。
病眼看书真处少,老怀追事谬时多。bìng yǎn kàn shū zhēn chù shǎo,lǎo huái zhuī shì miù shí duō。
发随落叶惊西候,门对清江惜逝波。fā suí luò yè jīng xī hòu,mén duì qīng jiāng xī shì bō。
今古英雄同一尽,浮生不饮复如何。jīn gǔ yīng xióng tóng yī jǐn,fú shēng bù yǐn fù rú hé。

病中夜雨起坐

沈周

药杯香炷与温存,养病功夫要闭门。yào bēi xiāng zhù yǔ wēn cún,yǎng bìng gōng fū yào bì mén。
布被拥寒书作枕,纸窗催曙水临轩。bù bèi yōng hán shū zuò zhěn,zhǐ chuāng cuī shǔ shuǐ lín xuān。
枫生赧色知霜辱,蕉负争心共雨喧。fēng shēng nǎn sè zhī shuāng rǔ,jiāo fù zhēng xīn gòng yǔ xuān。
物性人情静观得,得来还欲费吾言。wù xìng rén qíng jìng guān dé,dé lái hái yù fèi wú yán。

乙丑六月闻哀诏有感

沈周

八十衰黎死境临,哀传尺一痛难禁。bā shí shuāi lí sǐ jìng lín,āi chuán chǐ yī tòng nán jìn。
虞渊怆日江湖泪,杞国伤天虮虱心。yú yuān chuàng rì jiāng hú lèi,qǐ guó shāng tiān jǐ shī xīn。
负扆周公正思画,解民虞舜未亡琴。fù yǐ zhōu gōng zhèng sī huà,jiě mín yú shùn wèi wáng qín。
白头病枕茅茨下,时梦新君在谅闇。bái tóu bìng zhěn máo cí xià,shí mèng xīn jūn zài liàng àn。

乙丑六月闻哀诏有感

沈周

愚翁分与世缘疏,国恤惊心泣且吁。yú wēng fēn yǔ shì yuán shū,guó xù jīng xīn qì qiě xū。
生长太平惟欠死,老衰馀息尚何如。shēng zhǎng tài píng wéi qiàn sǐ,lǎo shuāi yú xī shàng hé rú。
不知伊傅谁调鼎,欲梦羲皇我枕书。bù zhī yī fù shuí diào dǐng,yù mèng xī huáng wǒ zhěn shū。
终日无聊思理发,雪茎些少亦频梳。zhōng rì wú liáo sī lǐ fā,xuě jīng xiē shǎo yì pín shū。

蚤起

沈周

养拙藏衰结静窝,是非如海隔云萝。yǎng zhuō cáng shuāi jié jìng wō,shì fēi rú hǎi gé yún luó。
面前雪影流头乱,空里虫丝碍眼多。miàn qián xuě yǐng liú tóu luàn,kōng lǐ chóng sī ài yǎn duō。
病女从人家落魄,老妻淹殡岁蹉跎。bìng nǚ cóng rén jiā luò pò,lǎo qī yān bìn suì cuō tuó。
虚怀昨夜当秋雨,恻恻萧萧两奈何。xū huái zuó yè dāng qiū yǔ,cè cè xiāo xiāo liǎng nài hé。

自述次人韵

沈周

日高屋瓦未消霜,卧听秋潮卷石塘。rì gāo wū wǎ wèi xiāo shuāng,wò tīng qiū cháo juǎn shí táng。
九岛迷行鱼性乐,一鞭威后马蹄忙。jiǔ dǎo mí xíng yú xìng lè,yī biān wēi hòu mǎ tí máng。
独怜诗是吾家物,但有竹为君子乡。dú lián shī shì wú jiā wù,dàn yǒu zhú wèi jūn zi xiāng。
闼外南山今好在,时时飞影到清觞。tà wài nán shān jīn hǎo zài,shí shí fēi yǐng dào qīng shāng。

病怀

沈周

膈痰漫漫似春潮,伏枕旬馀气未调。gé tán màn màn shì chūn cháo,fú zhěn xún yú qì wèi diào。
老日易过如短晷,病怀难遣厌长宵。lǎo rì yì guò rú duǎn guǐ,bìng huái nán qiǎn yàn zhǎng xiāo。
隔窗忽忽影度鸟,鸣瓦萧萧风堕樵。gé chuāng hū hū yǐng dù niǎo,míng wǎ xiāo xiāo fēng duò qiáo。
药物尚功全断酒,庭柯高挂旧山瓢。yào wù shàng gōng quán duàn jiǔ,tíng kē gāo guà jiù shān piáo。