古诗词

读杨宫詹与屠太宰论事札子

沈周

古谏无专职,士庶获胥通。gǔ jiàn wú zhuān zhí,shì shù huò xū tōng。
今者置有位,非位默而恭。jīn zhě zhì yǒu wèi,fēi wèi mò ér gōng。
卿相曷其然,出纳代天工。qīng xiāng hé qí rán,chū nà dài tiān gōng。
宫詹此札子,责善太宰公。gōng zhān cǐ zhá zi,zé shàn tài zǎi gōng。
辞严气则直,读之声沨沨。cí yán qì zé zhí,dú zhī shēng fēng fēng。
韩论及欧书,异代而合踪。hán lùn jí ōu shū,yì dài ér hé zōng。
既可扶国是,抑竭朋友忠。jì kě fú guó shì,yì jié péng yǒu zhōng。
百年无此言,友道从而隆。bǎi nián wú cǐ yán,yǒu dào cóng ér lóng。
朝廷罚台给,株连班直空。cháo tíng fá tái gěi,zhū lián bān zhí kōng。
宰公乞摄旷,奏上何匆匆。zǎi gōng qǐ shè kuàng,zòu shàng hé cōng cōng。
略弗涉救援,于是涉迎逢。lüè fú shè jiù yuán,yú shì shè yíng féng。
急彼故缓此,意外有牢笼。jí bǐ gù huǎn cǐ,yì wài yǒu láo lóng。
人情鄙兹疏,诋讪纷詾詾。rén qíng bǐ zī shū,dǐ shàn fēn xiōng xiōng。
台为风纪御,给本丝纶总。tái wèi fēng jì yù,gěi běn sī lún zǒng。
朝廷托耳目,立法由祖宗。cháo tíng tuō ěr mù,lì fǎ yóu zǔ zōng。
官小系则大,责重望乃崇。guān xiǎo xì zé dà,zé zhòng wàng nǎi chóng。
愆忒以之律,邪佞以之攻。qiān tè yǐ zhī lǜ,xié nìng yǐ zhī gōng。
从则如水流,不从如水壅。cóng zé rú shuǐ liú,bù cóng rú shuǐ yōng。
士气要在养,养则其气充。shì qì yào zài yǎng,yǎng zé qí qì chōng。
折沮失謇谔,使之抱喑聋。zhé jǔ shī jiǎn è,shǐ zhī bào yīn lóng。
天王本圣明,宰公实股肱。tiān wáng běn shèng míng,zǎi gōng shí gǔ gōng。
信之如蓍龟,可以定吉凶。xìn zhī rú shī guī,kě yǐ dìng jí xiōng。
慷慨能行义,岂曰无优容。kāng kǎi néng xíng yì,qǐ yuē wú yōu róng。
难解者彭王,喜怒注宸衷。nán jiě zhě péng wáng,xǐ nù zhù chén zhōng。
程罪终见释,钺幸终弗庸。chéng zuì zhōng jiàn shì,yuè xìng zhōng fú yōng。
公议皎如日,晓及三尺童。gōng yì jiǎo rú rì,xiǎo jí sān chǐ tóng。
岂宰顾不谅,而弗及童蒙。qǐ zǎi gù bù liàng,ér fú jí tóng méng。
朝廷行是罚,名以惩不供。cháo tíng xíng shì fá,míng yǐ chéng bù gōng。
因摄以寓援,何不鉴触龙。yīn shè yǐ yù yuán,hé bù jiàn chù lóng。
乞浆或得酒,求鱼庶离鸿。qǐ jiāng huò dé jiǔ,qiú yú shù lí hóng。
言患不至此,何患听弗聪。yán huàn bù zhì cǐ,hé huàn tīng fú cōng。
所惜在谏垣,两挫一岁中。suǒ xī zài jiàn yuán,liǎng cuò yī suì zhōng。
岁来其娓娓,履霜怆凌冻。suì lái qí wěi wěi,lǚ shuāng chuàng líng dòng。
不可视朝廷,长有拒谏风。bù kě shì cháo tíng,zhǎng yǒu jù jiàn fēng。
凤鸟吝不鸣,若鸣致时雍。fèng niǎo lìn bù míng,ruò míng zhì shí yōng。
匪为群谏地,自树弼亮功。fěi wèi qún jiàn dì,zì shù bì liàng gōng。
其日举传奉,逮谏适相同。qí rì jǔ chuán fèng,dǎi jiàn shì xiāng tóng。
奏名四十员,珂马耀长冲。zòu míng sì shí yuán,kē mǎ yào zhǎng chōng。
胥靡共趋走,俯默不敢颙。xū mí gòng qū zǒu,fǔ mò bù gǎn yóng。
观者谓不祥,道议起如蜂。guān zhě wèi bù xiáng,dào yì qǐ rú fēng。
其责将谁归,未可谢匪躬。qí zé jiāng shuí guī,wèi kě xiè fěi gōng。
当悯时不平,亦可悲人穷。dāng mǐn shí bù píng,yì kě bēi rén qióng。
不鸣岂瓦鸡,不应岂木钟。bù míng qǐ wǎ jī,bù yīng qǐ mù zhōng。
岂待七年发,救焚必征彸。qǐ dài qī nián fā,jiù fén bì zhēng zhōng。
但恐缓不及,激切有缄封。dàn kǒng huǎn bù jí,jī qiè yǒu jiān fēng。
令人思三原,当此热心胸。lìng rén sī sān yuán,dāng cǐ rè xīn xiōng。
陈乞惟恐后,剀切期必从。chén qǐ wéi kǒng hòu,kǎi qiè qī bì cóng。
皎皎歌白驹,一往无留踪。jiǎo jiǎo gē bái jū,yī wǎng wú liú zōng。
江湖渺吾忧,其言不可终。jiāng hú miǎo wú yōu,qí yán bù kě zhōng。
沈周

沈周

沈周(1427~1509)明代杰出书画家。字启南,号石田、白石翁、玉田生、有居竹居主人等。汉族,长洲(今江苏苏州)人。生於明宣德二年,卒於明正德四年,享年八十三岁。不应科举,专事诗文、书画,是明代中期文人画“吴派”的开创者,与文徵明、唐寅、仇英并称“明四家”。传世作品有《庐山高图》、《秋林话旧图》、《沧州趣图》。著有《石田集》、《客座新闻》等。 沈周的作品>>

猜您喜欢

病怀二首其一

沈周

衰迟宜静不宜哗,事莫堪怀动叹嗟。shuāi chí yí jìng bù yí huā,shì mò kān huái dòng tàn jiē。
病遣稗书还藉眼,老便锡粥又妨牙。bìng qiǎn bài shū hái jí yǎn,lǎo biàn xī zhōu yòu fáng yá。
栽花赁地春无主,斫竹开门月过家。zāi huā lìn dì chūn wú zhǔ,zhuó zhú kāi mén yuè guò jiā。
任是客来难强酒,小陪清话一烧茶。rèn shì kè lái nán qiáng jiǔ,xiǎo péi qīng huà yī shāo chá。

病中

沈周

白木匡床草荐柔,坐深无寐独搔头。bái mù kuāng chuáng cǎo jiàn róu,zuò shēn wú mèi dú sāo tóu。
明河转影天低树,清夜分更月过楼。míng hé zhuǎn yǐng tiān dī shù,qīng yè fēn gèng yuè guò lóu。
病骨瘦生先觉露,老怀虚甚易惊秋。bìng gǔ shòu shēng xiān jué lù,lǎo huái xū shén yì jīng qiū。
七情莫与微躯妒,生已知浮死识休。qī qíng mò yǔ wēi qū dù,shēng yǐ zhī fú sǐ shí xiū。

舟中有感

沈周

世缘一向只昏盲,静里观心始自明。shì yuán yī xiàng zhǐ hūn máng,jìng lǐ guān xīn shǐ zì míng。
得丧有尘齐后灭,是非无种辩时生。dé sàng yǒu chén qí hòu miè,shì fēi wú zhǒng biàn shí shēng。
秋峰长啸兼天迥,月阁高眠彻梦清。qiū fēng zhǎng xiào jiān tiān jiǒng,yuè gé gāo mián chè mèng qīng。
老矣此身真长物,不知何地著虚名。lǎo yǐ cǐ shēn zhēn zhǎng wù,bù zhī hé dì zhù xū míng。

齿落

沈周

七十三年与我存,一时迸落豁开门。qī shí sān nián yǔ wǒ cún,yī shí bèng luò huō kāi mén。
车空已觉乘无物,舌棘犹嫌剩有根。chē kōng yǐ jué chéng wú wù,shé jí yóu xián shèng yǒu gēn。
颠倒自怜临水漱,含胡人笑漏风言。diān dào zì lián lín shuǐ shù,hán hú rén xiào lòu fēng yán。
数来满口今馀几,软粥香醪且瓦盆。shù lái mǎn kǒu jīn yú jǐ,ruǎn zhōu xiāng láo qiě wǎ pén。

写怀一首寄张碧溪

沈周

丧亡火盗岁相兼,鬓发髡然瘦骨尖。sàng wáng huǒ dào suì xiāng jiān,bìn fā kūn rán shòu gǔ jiān。
有命穷通天自定,无凭祸福事难占。yǒu mìng qióng tōng tiān zì dìng,wú píng huò fú shì nán zhàn。
闾阎苟活随黄槁,衾枕媮安且黑甜。lǘ yán gǒu huó suí huáng gǎo,qīn zhěn tōu ān qiě hēi tián。
海上故人来慰藉,不妨一月酒杯拈。hǎi shàng gù rén lái wèi jí,bù fáng yī yuè jiǔ bēi niān。

闲怀用郭天锡韵

沈周

落魄青衫随草色,萧条白发遣年华。luò pò qīng shān suí cǎo sè,xiāo tiáo bái fā qiǎn nián huá。
徒劳梦寐费忧国,错认诗书能起家。tú láo mèng mèi fèi yōu guó,cuò rèn shī shū néng qǐ jiā。
愚去刻舟忙觅剑,饥来索饭误炊沙。yú qù kè zhōu máng mì jiàn,jī lái suǒ fàn wù chuī shā。
人间亦自有乐地,酒绕山巅与水涯。rén jiān yì zì yǒu lè dì,jiǔ rào shān diān yǔ shuǐ yá。

睡起

沈周

望七衰翁与懒便,眼昏只好枕书眠。wàng qī shuāi wēng yǔ lǎn biàn,yǎn hūn zhǐ hǎo zhěn shū mián。
算前去是荒唐日,喜后来为受用年。suàn qián qù shì huāng táng rì,xǐ hòu lái wèi shòu yòng nián。
粗粝饭香莼菜里,子孙计远橘栽边。cū lì fàn xiāng chún cài lǐ,zi sūn jì yuǎn jú zāi biān。
攴藤闲绕花蹊看,蝶闹蜂争各要先。pū téng xián rào huā qī kàn,dié nào fēng zhēng gè yào xiān。

睡起自遣

沈周

檐前落叶拥高秋,谬使人推隐者流。yán qián luò yè yōng gāo qiū,miù shǐ rén tuī yǐn zhě liú。
背有微暄念天子,手无漫刺渎诸侯。bèi yǒu wēi xuān niàn tiān zi,shǒu wú màn cì dú zhū hóu。
老知丝竹殊堪赖,远为儿孙未免忧。lǎo zhī sī zhú shū kān lài,yuǎn wèi ér sūn wèi miǎn yōu。
身后算应忧未了,且来拂壁画丹丘。shēn hòu suàn yīng yōu wèi le,qiě lái fú bì huà dān qiū。

无酒

沈周

山桃乱开红欲然,我宜赏之无酒钱。shān táo luàn kāi hóng yù rán,wǒ yí shǎng zhī wú jiǔ qián。
十常九事意不惬,百又五日春堪怜。shí cháng jiǔ shì yì bù qiè,bǎi yòu wǔ rì chūn kān lián。
谁家竹叶赊烂醉,满眼花枝笑醒眠。shuí jiā zhú yè shē làn zuì,mǎn yǎn huā zhī xiào xǐng mián。
何消苦苦仰司业,便可烧茶随玉川。hé xiāo kǔ kǔ yǎng sī yè,biàn kě shāo chá suí yù chuān。

老年三病眼花

沈周

转费揩摩转减光,苦无障翳只荒荒。zhuǎn fèi kāi mó zhuǎn jiǎn guāng,kǔ wú zhàng yì zhǐ huāng huāng。
俯眉作字仍虚画,触鼻看书反差行。fǔ méi zuò zì réng xū huà,chù bí kàn shū fǎn chà xíng。
盖幅鲛绡花懵憧,隔重云母月微茫。gài fú jiāo xiāo huā měng chōng,gé zhòng yún mǔ yuè wēi máng。
从前了了都休说,青白甘输与阮郎。cóng qián le le dōu xiū shuō,qīng bái gān shū yǔ ruǎn láng。

老年三病眼花

沈周

苦无聊赖坐新聋,终日腾腾兀兀中。kǔ wú liáo lài zuò xīn lóng,zhōng rì téng téng wù wù zhōng。
著味笑堪陪座客,劖分痴好作家翁。zhù wèi xiào kān péi zuò kè,chán fēn chī hǎo zuò jiā wēng。
跳江昨夜安秋枕,堕叶明朝问朔风。tiào jiāng zuó yè ān qiū zhěn,duò yè míng cháo wèn shuò fēng。
非是是非还自有,我无闻听便应空。fēi shì shì fēi hái zì yǒu,wǒ wú wén tīng biàn yīng kōng。

老年三病眼花

沈周

风袭虫攻两祸端,左车淰淰载梅酸。fēng xí chóng gōng liǎng huò duān,zuǒ chē niǎn niǎn zài méi suān。
舌都无恙先输敝,唇未云亡莫罪寒。shé dōu wú yàng xiān shū bì,chún wèi yún wáng mò zuì hán。
送药亲朋徒说效,劝餐儿女不知难。sòng yào qīn péng tú shuō xiào,quàn cān ér nǚ bù zhī nán。
老年饮食非轻事,又差今年醉牡丹。lǎo nián yǐn shí fēi qīng shì,yòu chà jīn nián zuì mǔ dān。

写怀

沈周

荼毒何堪此老身,哭儿哭母白头人。tú dú hé kān cǐ lǎo shēn,kū ér kū mǔ bái tóu rén。
海枯两眼惟乾血,天丧一家俱至亲。hǎi kū liǎng yǎn wéi qián xuè,tiān sàng yī jiā jù zhì qīn。
多病所需常乏药,残生未了尚忧贫。duō bìng suǒ xū cháng fá yào,cán shēng wèi le shàng yōu pín。
劳劳筋骨仍婚嫁,独对梅花愧世尘。láo láo jīn gǔ réng hūn jià,dú duì méi huā kuì shì chén。

邻火幸不及殃

沈周

城门失火夜深时,万幸先生不姓池。chéng mén shī huǒ yè shēn shí,wàn xìng xiān shēng bù xìng chí。
旧屋尚存还纳客,残书不烬可教儿。jiù wū shàng cún hái nà kè,cán shū bù jìn kě jiào ér。
行藏在我焉无过,善恶惟天自有知。xíng cáng zài wǒ yān wú guò,shàn è wéi tiān zì yǒu zhī。
今日一杯须烂醉,白头俱是老便宜。jīn rì yī bēi xū làn zuì,bái tóu jù shì lǎo biàn yí。

秋凉遣病

沈周

淰淰新凉两月秋,病多犹自不梳头。niǎn niǎn xīn liáng liǎng yuè qiū,bìng duō yóu zì bù shū tóu。
馋奴客燕虚支酒,懒子书檠假惜油。chán nú kè yàn xū zhī jiǔ,lǎn zi shū qíng jiǎ xī yóu。
蟋蟀庭除朝露在,蟏蛸窗户晚烟收。xī shuài tíng chú cháo lù zài,xiāo shāo chuāng hù wǎn yān shōu。
近时江海欣平盗,斗下芒星又可忧。jìn shí jiāng hǎi xīn píng dào,dòu xià máng xīng yòu kě yōu。