古诗词

读杨宫詹与屠太宰论事札子

沈周

古谏无专职,士庶获胥通。gǔ jiàn wú zhuān zhí,shì shù huò xū tōng。
今者置有位,非位默而恭。jīn zhě zhì yǒu wèi,fēi wèi mò ér gōng。
卿相曷其然,出纳代天工。qīng xiāng hé qí rán,chū nà dài tiān gōng。
宫詹此札子,责善太宰公。gōng zhān cǐ zhá zi,zé shàn tài zǎi gōng。
辞严气则直,读之声沨沨。cí yán qì zé zhí,dú zhī shēng fēng fēng。
韩论及欧书,异代而合踪。hán lùn jí ōu shū,yì dài ér hé zōng。
既可扶国是,抑竭朋友忠。jì kě fú guó shì,yì jié péng yǒu zhōng。
百年无此言,友道从而隆。bǎi nián wú cǐ yán,yǒu dào cóng ér lóng。
朝廷罚台给,株连班直空。cháo tíng fá tái gěi,zhū lián bān zhí kōng。
宰公乞摄旷,奏上何匆匆。zǎi gōng qǐ shè kuàng,zòu shàng hé cōng cōng。
略弗涉救援,于是涉迎逢。lüè fú shè jiù yuán,yú shì shè yíng féng。
急彼故缓此,意外有牢笼。jí bǐ gù huǎn cǐ,yì wài yǒu láo lóng。
人情鄙兹疏,诋讪纷詾詾。rén qíng bǐ zī shū,dǐ shàn fēn xiōng xiōng。
台为风纪御,给本丝纶总。tái wèi fēng jì yù,gěi běn sī lún zǒng。
朝廷托耳目,立法由祖宗。cháo tíng tuō ěr mù,lì fǎ yóu zǔ zōng。
官小系则大,责重望乃崇。guān xiǎo xì zé dà,zé zhòng wàng nǎi chóng。
愆忒以之律,邪佞以之攻。qiān tè yǐ zhī lǜ,xié nìng yǐ zhī gōng。
从则如水流,不从如水壅。cóng zé rú shuǐ liú,bù cóng rú shuǐ yōng。
士气要在养,养则其气充。shì qì yào zài yǎng,yǎng zé qí qì chōng。
折沮失謇谔,使之抱喑聋。zhé jǔ shī jiǎn è,shǐ zhī bào yīn lóng。
天王本圣明,宰公实股肱。tiān wáng běn shèng míng,zǎi gōng shí gǔ gōng。
信之如蓍龟,可以定吉凶。xìn zhī rú shī guī,kě yǐ dìng jí xiōng。
慷慨能行义,岂曰无优容。kāng kǎi néng xíng yì,qǐ yuē wú yōu róng。
难解者彭王,喜怒注宸衷。nán jiě zhě péng wáng,xǐ nù zhù chén zhōng。
程罪终见释,钺幸终弗庸。chéng zuì zhōng jiàn shì,yuè xìng zhōng fú yōng。
公议皎如日,晓及三尺童。gōng yì jiǎo rú rì,xiǎo jí sān chǐ tóng。
岂宰顾不谅,而弗及童蒙。qǐ zǎi gù bù liàng,ér fú jí tóng méng。
朝廷行是罚,名以惩不供。cháo tíng xíng shì fá,míng yǐ chéng bù gōng。
因摄以寓援,何不鉴触龙。yīn shè yǐ yù yuán,hé bù jiàn chù lóng。
乞浆或得酒,求鱼庶离鸿。qǐ jiāng huò dé jiǔ,qiú yú shù lí hóng。
言患不至此,何患听弗聪。yán huàn bù zhì cǐ,hé huàn tīng fú cōng。
所惜在谏垣,两挫一岁中。suǒ xī zài jiàn yuán,liǎng cuò yī suì zhōng。
岁来其娓娓,履霜怆凌冻。suì lái qí wěi wěi,lǚ shuāng chuàng líng dòng。
不可视朝廷,长有拒谏风。bù kě shì cháo tíng,zhǎng yǒu jù jiàn fēng。
凤鸟吝不鸣,若鸣致时雍。fèng niǎo lìn bù míng,ruò míng zhì shí yōng。
匪为群谏地,自树弼亮功。fěi wèi qún jiàn dì,zì shù bì liàng gōng。
其日举传奉,逮谏适相同。qí rì jǔ chuán fèng,dǎi jiàn shì xiāng tóng。
奏名四十员,珂马耀长冲。zòu míng sì shí yuán,kē mǎ yào zhǎng chōng。
胥靡共趋走,俯默不敢颙。xū mí gòng qū zǒu,fǔ mò bù gǎn yóng。
观者谓不祥,道议起如蜂。guān zhě wèi bù xiáng,dào yì qǐ rú fēng。
其责将谁归,未可谢匪躬。qí zé jiāng shuí guī,wèi kě xiè fěi gōng。
当悯时不平,亦可悲人穷。dāng mǐn shí bù píng,yì kě bēi rén qióng。
不鸣岂瓦鸡,不应岂木钟。bù míng qǐ wǎ jī,bù yīng qǐ mù zhōng。
岂待七年发,救焚必征彸。qǐ dài qī nián fā,jiù fén bì zhēng zhōng。
但恐缓不及,激切有缄封。dàn kǒng huǎn bù jí,jī qiè yǒu jiān fēng。
令人思三原,当此热心胸。lìng rén sī sān yuán,dāng cǐ rè xīn xiōng。
陈乞惟恐后,剀切期必从。chén qǐ wéi kǒng hòu,kǎi qiè qī bì cóng。
皎皎歌白驹,一往无留踪。jiǎo jiǎo gē bái jū,yī wǎng wú liú zōng。
江湖渺吾忧,其言不可终。jiāng hú miǎo wú yōu,qí yán bù kě zhōng。
沈周

沈周

沈周(1427~1509)明代杰出书画家。字启南,号石田、白石翁、玉田生、有居竹居主人等。汉族,长洲(今江苏苏州)人。生於明宣德二年,卒於明正德四年,享年八十三岁。不应科举,专事诗文、书画,是明代中期文人画“吴派”的开创者,与文徵明、唐寅、仇英并称“明四家”。传世作品有《庐山高图》、《秋林话旧图》、《沧州趣图》。著有《石田集》、《客座新闻》等。 沈周的作品>>

猜您喜欢

题画

沈周

碧树清溪春日长,棋枰酒案好商量。bì shù qīng xī chūn rì zhǎng,qí píng jiǔ àn hǎo shāng liàng。
东风似与人争座,早送飞花占石床。dōng fēng shì yǔ rén zhēng zuò,zǎo sòng fēi huā zhàn shí chuáng。

题画

沈周

绿阴如水逼人清,隔叶黄鹂坐久鸣。lǜ yīn rú shuǐ bī rén qīng,gé yè huáng lí zuò jiǔ míng。
一个树根非八座,白头箕踞有谁争。yī gè shù gēn fēi bā zuò,bái tóu jī jù yǒu shuí zhēng。

题画

沈周

楚江秋净水沄沄,江上青山多白云。chǔ jiāng qiū jìng shuǐ yún yún,jiāng shàng qīng shān duō bái yún。
手把蘋花却惆怅,无人作伴赛湘君。shǒu bǎ píng huā què chóu chàng,wú rén zuò bàn sài xiāng jūn。

题边笳十八拍图

沈周

芦叶传声拍拍鸣,画图传拍态如生。lú yè chuán shēng pāi pāi míng,huà tú chuán pāi tài rú shēng。
琰从三姓邕从卓,自是人间父子情。yǎn cóng sān xìng yōng cóng zhuó,zì shì rén jiān fù zi qíng。

题钓图

沈周

谁寄扁舟号隐沦,平沙浅濑入秋蘋。shuí jì biǎn zhōu hào yǐn lún,píng shā qiǎn lài rù qiū píng。
钓竿却是功名具,渭水桐江古有人。diào gān què shì gōng míng jù,wèi shuǐ tóng jiāng gǔ yǒu rén。

题画

沈周

落日江光淡不流,平头舫子贴天游。luò rì jiāng guāng dàn bù liú,píng tóu fǎng zi tiē tiān yóu。
瘿尊酒尽三百斛,大醉来题黄鹤楼。yǐng zūn jiǔ jǐn sān bǎi hú,dà zuì lái tí huáng hè lóu。

题画

沈周

我本前身鹤上仙,人间罚住一千年。wǒ běn qián shēn hè shàng xiān,rén jiān fá zhù yī qiān nián。
玉笙尘梦头如雪,待得醒来海又田。yù shēng chén mèng tóu rú xuě,dài dé xǐng lái hǎi yòu tián。

杨起东出观陈氏旧藏张长史春草帖韩干马图

沈周

千年健在凭谁抹,神骨依然肉尚多。qiān nián jiàn zài píng shuí mǒ,shén gǔ yī rán ròu shàng duō。
此马于今不须问,伤哉其奈主人何。cǐ mǎ yú jīn bù xū wèn,shāng zāi qí nài zhǔ rén hé。

杨起东出观陈氏旧藏张长史春草帖韩干马图

沈周

纸影依微墨色明,颠翁气骨尚峥嵘。zhǐ yǐng yī wēi mò sè míng,diān wēng qì gǔ shàng zhēng róng。
家家门户春风到,此草从来不世情。jiā jiā mén hù chūn fēng dào,cǐ cǎo cóng lái bù shì qíng。

题画

沈周

长松落落不受暑,鬓影钓丝俱渺然。zhǎng sōng luò luò bù shòu shǔ,bìn yǐng diào sī jù miǎo rán。
碧江千里未入眼,飞过一鸥方可怜。bì jiāng qiān lǐ wèi rù yǎn,fēi guò yī ōu fāng kě lián。

倪云林画

沈周

爱此倪翁小笔奇,淡烟疏墨百年姿。ài cǐ ní wēng xiǎo bǐ qí,dàn yān shū mò bǎi nián zī。
中郎已矣虎贲在,我自低头人不知。zhōng láng yǐ yǐ hǔ bēn zài,wǒ zì dī tóu rén bù zhī。

题画

沈周

江草青青江柳新,一双飞燕雨如尘。jiāng cǎo qīng qīng jiāng liǔ xīn,yī shuāng fēi yàn yǔ rú chén。
轻舟短棹少闲客,翠幕红楼多醉人。qīng zhōu duǎn zhào shǎo xián kè,cuì mù hóng lóu duō zuì rén。

题画

沈周

雪里一楼高万竹,楼中人与竹俱清。xuě lǐ yī lóu gāo wàn zhú,lóu zhōng rén yǔ zhú jù qīng。
默然天地凭阑处,人不能言假鹤鸣。mò rán tiān dì píng lán chù,rén bù néng yán jiǎ hè míng。

题画三首

沈周

诗思凝怀未易裁,平台一半夕阳开。shī sī níng huái wèi yì cái,píng tái yī bàn xī yáng kāi。
桃花小间松枝发,碧嶂中分绿水来。táo huā xiǎo jiān sōng zhī fā,bì zhàng zhōng fēn lǜ shuǐ lái。

题画三首

沈周

清暑茂林风日好,两翁谈屑落高闲。qīng shǔ mào lín fēng rì hǎo,liǎng wēng tán xiè luò gāo xián。
白云故故没行径,还绝世人来此山。bái yún gù gù méi xíng jìng,hái jué shì rén lái cǐ shān。