古诗词

读杨宫詹与屠太宰论事札子

沈周

古谏无专职,士庶获胥通。gǔ jiàn wú zhuān zhí,shì shù huò xū tōng。
今者置有位,非位默而恭。jīn zhě zhì yǒu wèi,fēi wèi mò ér gōng。
卿相曷其然,出纳代天工。qīng xiāng hé qí rán,chū nà dài tiān gōng。
宫詹此札子,责善太宰公。gōng zhān cǐ zhá zi,zé shàn tài zǎi gōng。
辞严气则直,读之声沨沨。cí yán qì zé zhí,dú zhī shēng fēng fēng。
韩论及欧书,异代而合踪。hán lùn jí ōu shū,yì dài ér hé zōng。
既可扶国是,抑竭朋友忠。jì kě fú guó shì,yì jié péng yǒu zhōng。
百年无此言,友道从而隆。bǎi nián wú cǐ yán,yǒu dào cóng ér lóng。
朝廷罚台给,株连班直空。cháo tíng fá tái gěi,zhū lián bān zhí kōng。
宰公乞摄旷,奏上何匆匆。zǎi gōng qǐ shè kuàng,zòu shàng hé cōng cōng。
略弗涉救援,于是涉迎逢。lüè fú shè jiù yuán,yú shì shè yíng féng。
急彼故缓此,意外有牢笼。jí bǐ gù huǎn cǐ,yì wài yǒu láo lóng。
人情鄙兹疏,诋讪纷詾詾。rén qíng bǐ zī shū,dǐ shàn fēn xiōng xiōng。
台为风纪御,给本丝纶总。tái wèi fēng jì yù,gěi běn sī lún zǒng。
朝廷托耳目,立法由祖宗。cháo tíng tuō ěr mù,lì fǎ yóu zǔ zōng。
官小系则大,责重望乃崇。guān xiǎo xì zé dà,zé zhòng wàng nǎi chóng。
愆忒以之律,邪佞以之攻。qiān tè yǐ zhī lǜ,xié nìng yǐ zhī gōng。
从则如水流,不从如水壅。cóng zé rú shuǐ liú,bù cóng rú shuǐ yōng。
士气要在养,养则其气充。shì qì yào zài yǎng,yǎng zé qí qì chōng。
折沮失謇谔,使之抱喑聋。zhé jǔ shī jiǎn è,shǐ zhī bào yīn lóng。
天王本圣明,宰公实股肱。tiān wáng běn shèng míng,zǎi gōng shí gǔ gōng。
信之如蓍龟,可以定吉凶。xìn zhī rú shī guī,kě yǐ dìng jí xiōng。
慷慨能行义,岂曰无优容。kāng kǎi néng xíng yì,qǐ yuē wú yōu róng。
难解者彭王,喜怒注宸衷。nán jiě zhě péng wáng,xǐ nù zhù chén zhōng。
程罪终见释,钺幸终弗庸。chéng zuì zhōng jiàn shì,yuè xìng zhōng fú yōng。
公议皎如日,晓及三尺童。gōng yì jiǎo rú rì,xiǎo jí sān chǐ tóng。
岂宰顾不谅,而弗及童蒙。qǐ zǎi gù bù liàng,ér fú jí tóng méng。
朝廷行是罚,名以惩不供。cháo tíng xíng shì fá,míng yǐ chéng bù gōng。
因摄以寓援,何不鉴触龙。yīn shè yǐ yù yuán,hé bù jiàn chù lóng。
乞浆或得酒,求鱼庶离鸿。qǐ jiāng huò dé jiǔ,qiú yú shù lí hóng。
言患不至此,何患听弗聪。yán huàn bù zhì cǐ,hé huàn tīng fú cōng。
所惜在谏垣,两挫一岁中。suǒ xī zài jiàn yuán,liǎng cuò yī suì zhōng。
岁来其娓娓,履霜怆凌冻。suì lái qí wěi wěi,lǚ shuāng chuàng líng dòng。
不可视朝廷,长有拒谏风。bù kě shì cháo tíng,zhǎng yǒu jù jiàn fēng。
凤鸟吝不鸣,若鸣致时雍。fèng niǎo lìn bù míng,ruò míng zhì shí yōng。
匪为群谏地,自树弼亮功。fěi wèi qún jiàn dì,zì shù bì liàng gōng。
其日举传奉,逮谏适相同。qí rì jǔ chuán fèng,dǎi jiàn shì xiāng tóng。
奏名四十员,珂马耀长冲。zòu míng sì shí yuán,kē mǎ yào zhǎng chōng。
胥靡共趋走,俯默不敢颙。xū mí gòng qū zǒu,fǔ mò bù gǎn yóng。
观者谓不祥,道议起如蜂。guān zhě wèi bù xiáng,dào yì qǐ rú fēng。
其责将谁归,未可谢匪躬。qí zé jiāng shuí guī,wèi kě xiè fěi gōng。
当悯时不平,亦可悲人穷。dāng mǐn shí bù píng,yì kě bēi rén qióng。
不鸣岂瓦鸡,不应岂木钟。bù míng qǐ wǎ jī,bù yīng qǐ mù zhōng。
岂待七年发,救焚必征彸。qǐ dài qī nián fā,jiù fén bì zhēng zhōng。
但恐缓不及,激切有缄封。dàn kǒng huǎn bù jí,jī qiè yǒu jiān fēng。
令人思三原,当此热心胸。lìng rén sī sān yuán,dāng cǐ rè xīn xiōng。
陈乞惟恐后,剀切期必从。chén qǐ wéi kǒng hòu,kǎi qiè qī bì cóng。
皎皎歌白驹,一往无留踪。jiǎo jiǎo gē bái jū,yī wǎng wú liú zōng。
江湖渺吾忧,其言不可终。jiāng hú miǎo wú yōu,qí yán bù kě zhōng。
沈周

沈周

沈周(1427~1509)明代杰出书画家。字启南,号石田、白石翁、玉田生、有居竹居主人等。汉族,长洲(今江苏苏州)人。生於明宣德二年,卒於明正德四年,享年八十三岁。不应科举,专事诗文、书画,是明代中期文人画“吴派”的开创者,与文徵明、唐寅、仇英并称“明四家”。传世作品有《庐山高图》、《秋林话旧图》、《沧州趣图》。著有《石田集》、《客座新闻》等。 沈周的作品>>

猜您喜欢

秋日早兴

沈周

高斋梧栝凉意好,但是雨声妨晏眠。gāo zhāi wú guā liáng yì hǎo,dàn shì yǔ shēng fáng yàn mián。
一心默默百感内,万事悠悠孤枕边。yī xīn mò mò bǎi gǎn nèi,wàn shì yōu yōu gū zhěn biān。
鸡鸣犬吠物有为,昼短夜长天上偏。jī míng quǎn fèi wù yǒu wèi,zhòu duǎn yè zhǎng tiān shàng piān。
起来盥栉了无作,赖此床头秋水篇。qǐ lái guàn zhì le wú zuò,lài cǐ chuáng tóu qiū shuǐ piān。

立春日试笔

沈周

雪屋萧然折竹间,畏风门户镇须关。xuě wū xiāo rán zhé zhú jiān,wèi fēng mén hù zhèn xū guān。
乡推老大悲年逝,人诮迂疏喜事闲。xiāng tuī lǎo dà bēi nián shì,rén qiào yū shū xǐ shì xián。
土锉拨灰烧冻芋,云檐补屦织新菅。tǔ cuò bō huī shāo dòng yù,yún yán bǔ jù zhī xīn jiān。
深居终日无聊赖,或为儿嬉一解颜。shēn jū zhōng rì wú liáo lài,huò wèi ér xī yī jiě yán。

除夜

沈周

五十三回送岁除,世情初熟鬓应疏。wǔ shí sān huí sòng suì chú,shì qíng chū shú bìn yīng shū。
事能容忍终无悔,心绝安排便自如。shì néng róng rěn zhōng wú huǐ,xīn jué ān pái biàn zì rú。
立券每赊扶病药,作缄因借养生书。lì quàn měi shē fú bìng yào,zuò jiān yīn jiè yǎng shēng shū。
亲羹坐雪肥鲜少,索画人来喜馈鱼。qīn gēng zuò xuě féi xiān shǎo,suǒ huà rén lái xǐ kuì yú。

除夜留客

沈周

客会合时须有酒,岁乘除际可无诗。kè huì hé shí xū yǒu jiǔ,suì chéng chú jì kě wú shī。
乾坤假我为逆旅,日月玩人犹小儿。qián kūn jiǎ wǒ wèi nì lǚ,rì yuè wán rén yóu xiǎo ér。
黄屡相寻柰新历,白都不剩笑残髭。huáng lǚ xiāng xún nài xīn lì,bái dōu bù shèng xiào cán zī。
浮生踪迹任流止,见面尽强空尔思。fú shēng zōng jì rèn liú zhǐ,jiàn miàn jǐn qiáng kōng ěr sī。

元日用长字韵

沈周

年来隐计自为长,簪笏何如书满堂。nián lái yǐn jì zì wèi zhǎng,zān hù hé rú shū mǎn táng。
入眼晴云占岁气,照门春日动江光。rù yǎn qíng yún zhàn suì qì,zhào mén chūn rì dòng jiāng guāng。
传椒老子腾腾醉,骑竹儿童故故狂。chuán jiāo lǎo zi téng téng zuì,qí zhú ér tóng gù gù kuáng。
车马东华虽富贵,贫穷吾亦爱吾乡。chē mǎ dōng huá suī fù guì,pín qióng wú yì ài wú xiāng。

灯夕

沈周

灯火长街哄小儿,龙钟老子亦随嬉。dēng huǒ zhǎng jiē hǒng xiǎo ér,lóng zhōng lǎo zi yì suí xī。
小儿作哄浑无度,老子贪嬉固有时。xiǎo ér zuò hǒng hún wú dù,lǎo zi tān xī gù yǒu shí。
满眼杯盘人尽醉,大家箫鼓夜何其。mǎn yǎn bēi pán rén jǐn zuì,dà jiā xiāo gǔ yè hé qí。
金吾不禁销金事,莫为春城算酒资。jīn wú bù jìn xiāo jīn shì,mò wèi chūn chéng suàn jiǔ zī。

秋夜独坐

沈周

万事萦思独坐中,炉香深处性灵空。wàn shì yíng sī dú zuò zhōng,lú xiāng shēn chù xìng líng kōng。
药如效世黄金贱,年莫瞒人白发公。yào rú xiào shì huáng jīn jiàn,nián mò mán rén bái fā gōng。
疏竹画窗因借月,堕樵惊屋偶乘风。shū zhú huà chuāng yīn jiè yuè,duò qiáo jīng wū ǒu chéng fēng。
且来拂簟寻高卧,梦境浮生一笑同。qiě lái fú diàn xún gāo wò,mèng jìng fú shēng yī xiào tóng。

秋宵

沈周

秋宵殊为老人长,展转衾裯夜气凉。qiū xiāo shū wèi lǎo rén zhǎng,zhǎn zhuǎn qīn chóu yè qì liáng。
梦到衰年随血少,事寻闲感累心忙。mèng dào shuāi nián suí xuè shǎo,shì xún xián gǎn lèi xīn máng。
凭凌残月空梁鼠,干聒西风破壁螀。píng líng cán yuè kōng liáng shǔ,gàn guā xī fēng pò bì jiāng。
强把清吟诉无赖,亦堪延缓及窗光。qiáng bǎ qīng yín sù wú lài,yì kān yán huǎn jí chuāng guāng。

八月一日病中即事

沈周

旬时惟有药追陪,断不思拈旧酒杯。xún shí wéi yǒu yào zhuī péi,duàn bù sī niān jiù jiǔ bēi。
虑静炉香宜夜坐,眼酸书卷怯朝开。lǜ jìng lú xiāng yí yè zuò,yǎn suān shū juǎn qiè cháo kāi。
江蘋白应松鲈出,庭草红催朔雁来。jiāng píng bái yīng sōng lú chū,tíng cǎo hóng cuī shuò yàn lái。
老去苦惊时节换,壮心那复傲寒灰。lǎo qù kǔ jīng shí jié huàn,zhuàng xīn nà fù ào hán huī。

雪中登虎山

沈周

月色风光知几到,好奇今补雪中缘。yuè sè fēng guāng zhī jǐ dào,hǎo qí jīn bǔ xuě zhōng yuán。
急排岩树开高阁,生怕溪山又少年。jí pái yán shù kāi gāo gé,shēng pà xī shān yòu shǎo nián。
城郭万家群玉府,塔檐千溜半空泉。chéng guō wàn jiā qún yù fǔ,tǎ yán qiān liū bàn kōng quán。
杳茶美酒殊酬酢,似此登临亦可传。yǎo chá měi jiǔ shū chóu cù,shì cǐ dēng lín yì kě chuán。

水村图

沈周

鱼庄蟹舍一丛丛,湖上成村似画中。yú zhuāng xiè shě yī cóng cóng,hú shàng chéng cūn shì huà zhōng。
互渚断沙桥自贯,轻鸥远水地俱空。hù zhǔ duàn shā qiáo zì guàn,qīng ōu yuǎn shuǐ dì jù kōng。
船迷杨柳人依绿,灯隔蒹葭火映红。chuán mí yáng liǔ rén yī lǜ,dēng gé jiān jiā huǒ yìng hóng。
全与吾家风致合,草堂曾有此愚翁。quán yǔ wú jiā fēng zhì hé,cǎo táng céng yǒu cǐ yú wēng。

天平山

沈周

天平合在名山志,山下祠堂更有名。tiān píng hé zài míng shān zhì,shān xià cí táng gèng yǒu míng。
何地定藏司马史,此胸谁负范公兵。hé dì dìng cáng sī mǎ shǐ,cǐ xiōng shuí fù fàn gōng bīng。
高屏落日云霞乱,杂树交花鸟雀争。gāo píng luò rì yún xiá luàn,zá shù jiāo huā niǎo què zhēng。
要上龙门发长啸,世人无耳著鸾声。yào shàng lóng mén fā zhǎng xiào,shì rén wú ěr zhù luán shēng。

三宿虎丘松巢

沈周

夕阳系缆有馀辉,入寺登登曲径微。xī yáng xì lǎn yǒu yú huī,rù sì dēng dēng qū jìng wēi。
孤塔白云平鸟背,疏林黄叶映僧衣。gū tǎ bái yún píng niǎo bèi,shū lín huáng yè yìng sēng yī。
临池吊剑寒泉在,扪石寻题古刻稀。lín chí diào jiàn hán quán zài,mén shí xún tí gǔ kè xī。
便欲留诗补三过,眼花灯影不成挥。biàn yù liú shī bǔ sān guò,yǎn huā dēng yǐng bù chéng huī。

与沈工侍时旸登大潮山绝顶

沈周

侍郎不到十年馀,拉我松行喜并舆。shì láng bù dào shí nián yú,lā wǒ sōng xíng xǐ bìng yú。
客子初疑穿虎豹,僧伽高住自钟鱼。kè zi chū yí chuān hǔ bào,sēng gā gāo zhù zì zhōng yú。
龙蛇起陆香山近,雕鹗摩天震泽虚。lóng shé qǐ lù xiāng shān jìn,diāo è mó tiān zhèn zé xū。
把酒直从峰绝处,眼空错认是匡庐。bǎ jiǔ zhí cóng fēng jué chù,yǎn kōng cuò rèn shì kuāng lú。

和张碧溪登宝峰韵二首

沈周

乐事春来要不空,直登峰顶路方穷。lè shì chūn lái yào bù kōng,zhí dēng fēng dǐng lù fāng qióng。
青山始尔三人酒,白发泠然万里风。qīng shān shǐ ěr sān rén jiǔ,bái fā líng rán wàn lǐ fēng。
城郭周遭江势转,莺花烂漫物华同。chéng guō zhōu zāo jiāng shì zhuǎn,yīng huā làn màn wù huá tóng。
太平无象今成象,好在诗篇杖屦中。tài píng wú xiàng jīn chéng xiàng,hǎo zài shī piān zhàng jù zhōng。