古诗词

九日小酌席上赠张碧溪

沈周

人生重相知,正在气谊同。rén shēng zhòng xiāng zhī,zhèng zài qì yì tóng。
踪迹苦辽邈,千里念奇逢。zōng jì kǔ liáo miǎo,qiān lǐ niàn qí féng。
今日登高日,有酒无菊丛。jīn rì dēng gāo rì,yǒu jiǔ wú jú cóng。
有无不在物,斯人吾眼中。yǒu wú bù zài wù,sī rén wú yǎn zhōng。
抚杯叙绸缪,揽须感霜蓬。fǔ bēi xù chóu móu,lǎn xū gǎn shuāng péng。
嗟哉南海阔,息老垂天鹏。jiē zāi nán hǎi kuò,xī lǎo chuí tiān péng。
亢志堕迂远,末路迷英雄。kàng zhì duò yū yuǎn,mò lù mí yīng xióng。
两耳醉发热,浩荡倾心胸。liǎng ěr zuì fā rè,hào dàng qīng xīn xiōng。
怀策六十年,不肯委无庸。huái cè liù shí nián,bù kěn wěi wú yōng。
忧时切空言,嫉邪改欣容。yōu shí qiè kōng yán,jí xié gǎi xīn róng。
不平首民政,次第及兵戎。bù píng shǒu mín zhèng,cì dì jí bīng róng。
万理酌得失,万事区私公。wàn lǐ zhuó dé shī,wàn shì qū sī gōng。
四座寂不哗,但听声鸣钟。sì zuò jì bù huā,dàn tīng shēng míng zhōng。
白衣照山林,窃比廊庙功。bái yī zhào shān lín,qiè bǐ láng miào gōng。
谁能述成编,藏于山之空。shuí néng shù chéng biān,cáng yú shān zhī kōng。
后人知子云,其道亦不穷。hòu rén zhī zi yún,qí dào yì bù qióng。
劝君再饮酒,长啸延天风。quàn jūn zài yǐn jiǔ,zhǎng xiào yán tiān fēng。
沈周

沈周

沈周(1427~1509)明代杰出书画家。字启南,号石田、白石翁、玉田生、有居竹居主人等。汉族,长洲(今江苏苏州)人。生於明宣德二年,卒於明正德四年,享年八十三岁。不应科举,专事诗文、书画,是明代中期文人画“吴派”的开创者,与文徵明、唐寅、仇英并称“明四家”。传世作品有《庐山高图》、《秋林话旧图》、《沧州趣图》。著有《石田集》、《客座新闻》等。 沈周的作品>>

猜您喜欢

题玉兰

沈周

翠条多力引风长,点破银花玉雪香。cuì tiáo duō lì yǐn fēng zhǎng,diǎn pò yín huā yù xuě xiāng。
韵友自知人意好,隔帘轻解白霓裳。yùn yǒu zì zhī rén yì hǎo,gé lián qīng jiě bái ní shang。

咏得落花诗

沈周

芳菲死日是生时,李妹桃娘尽欲儿。fāng fēi sǐ rì shì shēng shí,lǐ mèi táo niáng jǐn yù ér。
人散酒阑春亦去,红消绿长物无私。rén sàn jiǔ lán chūn yì qù,hóng xiāo lǜ zhǎng wù wú sī。
青山可惜文章丧,黄土何堪锦绣施。qīng shān kě xī wén zhāng sàng,huáng tǔ hé kān jǐn xiù shī。
空记少年簪舞处,飘零今已鬓如丝。kōng jì shǎo nián zān wǔ chù,piāo líng jīn yǐ bìn rú sī。

并蒂莲花

沈周

耶溪新绿露娇痴,两面红妆倚一枝。yé xī xīn lǜ lù jiāo chī,liǎng miàn hóng zhuāng yǐ yī zhī。
水月精魂同结愿,风花情性合相思。shuǐ yuè jīng hún tóng jié yuàn,fēng huā qíng xìng hé xiāng sī。
赵家阿妹春眠起,杨氏诸姨晚浴时。zhào jiā ā mèi chūn mián qǐ,yáng shì zhū yí wǎn yù shí。
今日六郎顦顇尽,为渠还赋断肠诗。jīn rì liù láng qiáo cuì jǐn,wèi qú hái fù duàn cháng shī。