古诗词

送薛尧卿漫游言登泰山谒孔林而迤?求仙海上

沈周

尧卿掉头狂且忙,结束东游如子长。yáo qīng diào tóu kuáng qiě máng,jié shù dōng yóu rú zi zhǎng。
拟将足迹试天下,三月已自储糇粮。nǐ jiāng zú jì shì tiān xià,sān yuè yǐ zì chǔ hóu liáng。
出门长啸振林木,蒯缑短剑秋风凉。chū mén zhǎng xiào zhèn lín mù,kuǎi gōu duǎn jiàn qiū fēng liáng。
临岐调我老不及,登高健步如飞翔。lín qí diào wǒ lǎo bù jí,dēng gāo jiàn bù rú fēi xiáng。
岱宗未到已在眼,齐鲁指点青微茫。dài zōng wèi dào yǐ zài yǎn,qí lǔ zhǐ diǎn qīng wēi máng。
书生浩气久愤激,要倚日观攀扶桑。shū shēng hào qì jiǔ fèn jī,yào yǐ rì guān pān fú sāng。
秦镌汉刻多漫漶,且莫苦苦求其章。qín juān hàn kè duō màn huàn,qiě mò kǔ kǔ qiú qí zhāng。
东封何有许功德,文武未必能张皇。dōng fēng hé yǒu xǔ gōng dé,wén wǔ wèi bì néng zhāng huáng。
惜哉君行差较晚,烬后洒泪悲灵光。xī zāi jūn xíng chà jiào wǎn,jìn hòu sǎ lèi bēi líng guāng。
素王有道自六籍,固是不死之仙乡。sù wáng yǒu dào zì liù jí,gù shì bù sǐ zhī xiān xiāng。
羽人丹丘何足问,勿以汗漫穷荒唐。yǔ rén dān qiū hé zú wèn,wù yǐ hàn màn qióng huāng táng。
丈夫汲汲在事业,白发须臾成老苍。zhàng fū jí jí zài shì yè,bái fā xū yú chéng lǎo cāng。
无人荐达自陈列,朝廷求贤正无方。wú rén jiàn dá zì chén liè,cháo tíng qiú xián zhèng wú fāng。
颇闻北事近扰扰,毛锥未抵丈八鎗。pǒ wén běi shì jìn rǎo rǎo,máo zhuī wèi dǐ zhàng bā qiāng。
边头合有班定远,天下岂无张子房。biān tóu hé yǒu bān dìng yuǎn,tiān xià qǐ wú zhāng zi fáng。
山东李白恃必用,莫自两生追所亡。shān dōng lǐ bái shì bì yòng,mò zì liǎng shēng zhuī suǒ wáng。
不然归来且高卧,共吃饱饭歌陶唐。bù rán guī lái qiě gāo wò,gòng chī bǎo fàn gē táo táng。
沈周

沈周

沈周(1427~1509)明代杰出书画家。字启南,号石田、白石翁、玉田生、有居竹居主人等。汉族,长洲(今江苏苏州)人。生於明宣德二年,卒於明正德四年,享年八十三岁。不应科举,专事诗文、书画,是明代中期文人画“吴派”的开创者,与文徵明、唐寅、仇英并称“明四家”。传世作品有《庐山高图》、《秋林话旧图》、《沧州趣图》。著有《石田集》、《客座新闻》等。 沈周的作品>>

猜您喜欢

题画二首

沈周

扶藜衍风日,一路且看山。fú lí yǎn fēng rì,yī lù qiě kàn shān。
黄鸟绿阴处,白羊青草间。huáng niǎo lǜ yīn chù,bái yáng qīng cǎo jiān。
关幽凝小步,会喜破微颜。guān yōu níng xiǎo bù,huì xǐ pò wēi yán。
怪被林僧见,谁何能尔闲。guài bèi lín sēng jiàn,shuí hé néng ěr xián。

题画二首

沈周

山家自烟火,杳杳离人群。shān jiā zì yān huǒ,yǎo yǎo lí rén qún。
岩树落红雨,石窗生白云。yán shù luò hóng yǔ,shí chuāng shēng bái yún。
朋从因偶过,世事得新闻。péng cóng yīn ǒu guò,shì shì dé xīn wén。
逐逐班樵牧,幽踪不欲分。zhú zhú bān qiáo mù,yōu zōng bù yù fēn。

题振衣千仞冈

沈周

阳冈振新浴,爽气与秋通。yáng gāng zhèn xīn yù,shuǎng qì yǔ qiū tōng。
鹤氅照片雪,凤翎开太空。hè chǎng zhào piàn xuě,fèng líng kāi tài kōng。
乾坤两长袖,尘土一泠风。qián kūn liǎng zhǎng xiù,chén tǔ yī líng fēng。
热恼下方路,何人高蹈同。rè nǎo xià fāng lù,hé rén gāo dǎo tóng。

速张友山题和靖二帖

沈周

老去知吟苦,新篇忍重烦。lǎo qù zhī yín kǔ,xīn piān rěn zhòng fán。
搔头丝坠地,点笔雨临轩。sāo tóu sī zhuì dì,diǎn bǐ yǔ lín xuān。
小简完双璧,长城重五言。xiǎo jiǎn wán shuāng bì,zhǎng chéng zhòng wǔ yán。
逋仙当不死,字字与招魂。bū xiān dāng bù sǐ,zì zì yǔ zhāo hún。

瓶梅

沈周

铜瓶倚玉枝,髹几独看时。tóng píng yǐ yù zhī,xiū jǐ dú kàn shí。
折柳多何惜,临窗少不宜。zhé liǔ duō hé xī,lín chuāng shǎo bù yí。
断根聊活计,勺水小恩私。duàn gēn liáo huó jì,sháo shuǐ xiǎo ēn sī。
省得溪桥外,追寻老步迟。shěng dé xī qiáo wài,zhuī xún lǎo bù chí。

溪树

沈周

雨来溪树好,翡翠散明珠。yǔ lái xī shù hǎo,fěi cuì sàn míng zhū。
若若万叶动,萧萧群响俱。ruò ruò wàn yè dòng,xiāo xiāo qún xiǎng jù。
微风送馀沥,返照妒深濡。wēi fēng sòng yú lì,fǎn zhào dù shēn rú。
浩荡恩波足,惟怜爨下枯。hào dàng ēn bō zú,wéi lián cuàn xià kū。

题凤图

沈周

真凤眼未见,丹青徒假威。zhēn fèng yǎn wèi jiàn,dān qīng tú jiǎ wēi。
千年希世出,九仞自天飞。qiān nián xī shì chū,jiǔ rèn zì tiān fēi。
堂上忽屏幛,人间空是非。táng shàng hū píng zhàng,rén jiān kōng shì fēi。
良工勿轻易,五色慎毛衣。liáng gōng wù qīng yì,wǔ sè shèn máo yī。

灯花

沈周

小草引炎茎,来依三尺檠。xiǎo cǎo yǐn yán jīng,lái yī sān chǐ qíng。
芳菲媚长夜,煨烬剩孤荣。fāng fēi mèi zhǎng yè,wēi jìn shèng gū róng。
煤在容占喜,书临借发明。méi zài róng zhàn xǐ,shū lín jiè fā míng。
自家膏馥在,浑不藉春生。zì jiā gāo fù zài,hún bù jí chūn shēng。

咏苎头饼

沈周

苘萌方长折,作饵糈相仍。qǐng méng fāng zhǎng zhé,zuò ěr xǔ xiāng réng。
香剂圆从范,青膏软出蒸。xiāng jì yuán cóng fàn,qīng gāo ruǎn chū zhēng。
女工虚郑缟,士宴夺唐绫。nǚ gōng xū zhèng gǎo,shì yàn duó táng líng。
我有伤生感,临餐独不胜。wǒ yǒu shāng shēng gǎn,lín cān dú bù shèng。

树下独坐

沈周

梳懒只被发,逍遥惟任真。shū lǎn zhǐ bèi fā,xiāo yáo wéi rèn zhēn。
清朝坐茂树,好鸟鸣芳春。qīng cháo zuò mào shù,hǎo niǎo míng fāng chūn。
乐意偶关物,天机难语人。lè yì ǒu guān wù,tiān jī nán yǔ rén。
将诗欲描写,腐烂不能神。jiāng shī yù miáo xiě,fǔ làn bù néng shén。

人影

沈周

爱欲挥杯劝,其情有倡随。ài yù huī bēi quàn,qí qíng yǒu chàng suí。
无违起居地,尚保死生期。wú wéi qǐ jū dì,shàng bǎo sǐ shēng qī。
明月成三处,清波化百时。míng yuè chéng sān chù,qīng bō huà bǎi shí。
冥然通契谊,曾莫假言辞。míng rán tōng qì yì,céng mò jiǎ yán cí。

咏醉翁床

沈周

酒后要息懒,假床其制新。jiǔ hòu yào xī lǎn,jiǎ chuáng qí zhì xīn。
安排醉乡具,康济老夫身。ān pái zuì xiāng jù,kāng jì lǎo fū shēn。
兼坐尚似倚,半眠尤可人。jiān zuò shàng shì yǐ,bàn mián yóu kě rén。
山公不解此,倒载马蹄尘。shān gōng bù jiě cǐ,dào zài mǎ tí chén。

三月一日喜晴小步用士弘韵

沈周

雨春情况闷中谙,一日初晴月已三。yǔ chūn qíng kuàng mèn zhōng ān,yī rì chū qíng yuè yǐ sān。
半湿半开花解笑,相呼相唤鸟交谈。bàn shī bàn kāi huā jiě xiào,xiāng hū xiāng huàn niǎo jiāo tán。
闲行聊乐将谁伴,独咏而归也自堪。xián xíng liáo lè jiāng shuí bàn,dú yǒng ér guī yě zì kān。
更有馀怀成漫酌,好风吹面小轩南。gèng yǒu yú huái chéng màn zhuó,hǎo fēng chuī miàn xiǎo xuān nán。

雪作二首

沈周

经春十日忽作雪,如此纷然门且关。jīng chūn shí rì hū zuò xuě,rú cǐ fēn rán mén qiě guān。
瞥见豪华成白屋,错加粉饰累青山。piē jiàn háo huá chéng bái wū,cuò jiā fěn shì lèi qīng shān。
侵凌广野容无地,零乱高空落自闲。qīn líng guǎng yě róng wú dì,líng luàn gāo kōng luò zì xián。
兀坐搔头何遣拨,梅花寒勒未开颜。wù zuò sāo tóu hé qiǎn bō,méi huā hán lēi wèi kāi yán。

雪作二首

沈周

春雪公然沮春雨,莫能为润只漫漫。chūn xuě gōng rán jǔ chūn yǔ,mò néng wèi rùn zhǐ màn màn。
撒盐差是殊无味,执玉徒观不辟寒。sā yán chà shì shū wú wèi,zhí yù tú guān bù pì hán。
满地萧条悲鸟雀,何人徙倚爱阑干。mǎn dì xiāo tiáo bēi niǎo què,hé rén xǐ yǐ ài lán gàn。
冻皴手足须俱折,拥被微吟强自宽。dòng cūn shǒu zú xū jù zhé,yōng bèi wēi yín qiáng zì kuān。
9481234567»