古诗词

梅雪图戏陈廷璧

沈周

梅雪翁,清而穷,名阶利窟谁与翁作引,书林翰苑自许翁相通。méi xuě wēng,qīng ér qióng,míng jiē lì kū shuí yǔ wēng zuò yǐn,shū lín hàn yuàn zì xǔ wēng xiāng tōng。
硬黄搰,拓盘鼓,雪茧习习摹尊钟。yìng huáng hú,tuò pán gǔ,xuě jiǎn xí xí mó zūn zhōng。
老年好古心独少,墨乌衫袖犹儿童。lǎo nián hǎo gǔ xīn dú shǎo,mò wū shān xiù yóu ér tóng。
自言书法即画法,虽不能画颇知其理同。zì yán shū fǎ jí huà fǎ,suī bù néng huà pǒ zhī qí lǐ tóng。
邕分斯篆数投我,聊博纸上青芙蓉。yōng fēn sī zhuàn shù tóu wǒ,liáo bó zhǐ shàng qīng fú róng。
得之欣然便卷去,不待题识疾走飞秋蓬。dé zhī xīn rán biàn juǎn qù,bù dài tí shí jí zǒu fēi qiū péng。
正如意不在酒,在乎山水中,风流欲拟欧阳公。zhèng rú yì bù zài jiǔ,zài hū shān shuǐ zhōng,fēng liú yù nǐ ōu yáng gōng。
今朝雪落号北风,冻指屈缩为蛰虫。jīn cháo xuě luò hào běi fēng,dòng zhǐ qū suō wèi zhé chóng。
翁来彊要图所号,趁此梅清雪淡天为容。wēng lái jiàng yào tú suǒ hào,chèn cǐ méi qīng xuě dàn tiān wèi róng。
传神正须及此际,吹火烘砚松枝红。chuán shén zhèng xū jí cǐ jì,chuī huǒ hōng yàn sōng zhī hóng。
亦云要诗写雪空,长句扫破寒云重。yì yún yào shī xiě xuě kōng,zhǎng jù sǎo pò hán yún zhòng。
笑翁爱诗真怪事,无乃齐人知瑟工。xiào wēng ài shī zhēn guài shì,wú nǎi qí rén zhī sè gōng。
兴来为翁放手作,珠光玉色开深冬。xīng lái wèi wēng fàng shǒu zuò,zhū guāng yù sè kāi shēn dōng。
图成诗就雪未霁,西湖剡曲略见依微踪。tú chéng shī jiù xuě wèi jì,xī hú shàn qū lüè jiàn yī wēi zōng。
我不知翁在画、翁在诗,诗中画中亦各有此翁。wǒ bù zhī wēng zài huà wēng zài shī,shī zhōng huà zhōng yì gè yǒu cǐ wēng。
请翁请翁归去问梅雪,我诗与画谁雌雄。qǐng wēng qǐng wēng guī qù wèn méi xuě,wǒ shī yǔ huà shuí cí xióng。
沈周

沈周

沈周(1427~1509)明代杰出书画家。字启南,号石田、白石翁、玉田生、有居竹居主人等。汉族,长洲(今江苏苏州)人。生於明宣德二年,卒於明正德四年,享年八十三岁。不应科举,专事诗文、书画,是明代中期文人画“吴派”的开创者,与文徵明、唐寅、仇英并称“明四家”。传世作品有《庐山高图》、《秋林话旧图》、《沧州趣图》。著有《石田集》、《客座新闻》等。 沈周的作品>>

猜您喜欢

题画三首

沈周

山径萧萧落木疏,小桥流水限林庐。shān jìng xiāo xiāo luò mù shū,xiǎo qiáo liú shuǐ xiàn lín lú。
秋风黄叶少人迹,鸡犬不闻惟读书。qiū fēng huáng yè shǎo rén jì,jī quǎn bù wén wéi dú shū。

画玉台山图答白沙先生陈公甫

沈周

玉台万仞先生住,出语直教天上惊。yù tái wàn rèn xiān shēng zhù,chū yǔ zhí jiào tiān shàng jīng。
还有遗音满天下,儿童个个解称名。hái yǒu yí yīn mǎn tiān xià,ér tóng gè gè jiě chēng míng。

题画

沈周

高霞散雨发秋晴,放目开怀台上行。gāo xiá sàn yǔ fā qiū qíng,fàng mù kāi huái tái shàng xíng。
一队白鸥闲不过,也随人去作逢迎。yī duì bái ōu xián bù guò,yě suí rén qù zuò féng yíng。

题小笔山水

沈周

春日春城未得还,笑谈因在酒杯间。chūn rì chūn chéng wèi dé hái,xiào tán yīn zài jiǔ bēi jiān。
野人半夜思农事,自起吹灯写故山。yě rén bàn yè sī nóng shì,zì qǐ chuī dēng xiě gù shān。

次天全翁雪湖赏梅十二咏

沈周

台垣赐老荷君王,山上篮舆湖上航。tái yuán cì lǎo hé jūn wáng,shān shàng lán yú hú shàng háng。
如此湖山昼游地,梅花开遍客还乡。rú cǐ hú shān zhòu yóu dì,méi huā kāi biàn kè hái xiāng。

次天全翁雪湖赏梅十二咏

沈周

少在城中多在乡,寻梅犹抵候朝忙。shǎo zài chéng zhōng duō zài xiāng,xún méi yóu dǐ hòu cháo máng。
新诗似与梅相约,诗到成时梅恰香。xīn shī shì yǔ méi xiāng yuē,shī dào chéng shí méi qià xiāng。

次天全翁雪湖赏梅十二咏

沈周

不是春愁鹤发翁,风流人物义熙中。bù shì chūn chóu hè fā wēng,fēng liú rén wù yì xī zhōng。
遥知觞味清游处,小笔湖山似欠侬。yáo zhī shāng wèi qīng yóu chù,xiǎo bǐ hú shān shì qiàn nóng。

次天全翁雪湖赏梅十二咏

沈周

重峦叠叠水湾湾,雪舫寻春醉未还。zhòng luán dié dié shuǐ wān wān,xuě fǎng xún chūn zuì wèi hái。
因省玉堂为客夜,如今不似梦中山。yīn shěng yù táng wèi kè yè,rú jīn bù shì mèng zhōng shān。

次天全翁雪湖赏梅十二咏

沈周

绿尊沽酒出春城,春日寻梅湖上行。lǜ zūn gū jiǔ chū chūn chéng,chūn rì xún méi hú shàng xíng。
闻道冲风又冲雪,旁人不识醉翁情。wén dào chōng fēng yòu chōng xuě,páng rén bù shí zuì wēng qíng。

次天全翁雪湖赏梅十二咏

沈周

一代文章百代名,鼎司纶阁已忘情。yī dài wén zhāng bǎi dài míng,dǐng sī lún gé yǐ wàng qíng。
近来熟理农桑计,似谪江南作稼卿。jìn lái shú lǐ nóng sāng jì,shì zhé jiāng nán zuò jià qīng。

次天全翁雪湖赏梅十二咏

沈周

湖上寻诗舟去稳,尊前赏雪酒行迟。hú shàng xún shī zhōu qù wěn,zūn qián shǎng xuě jiǔ xíng chí。
优游正是居东日,自遣春风人不知。yōu yóu zhèng shì jū dōng rì,zì qiǎn chūn fēng rén bù zhī。

次天全翁雪湖赏梅十二咏

沈周

梅扑玉缸春酒开,雪湖山水重徘徊。méi pū yù gāng chūn jiǔ kāi,xuě hú shān shuǐ zhòng pái huái。
风流旧属林君复,人道先生是载来。fēng liú jiù shǔ lín jūn fù,rén dào xiān shēng shì zài lái。

次天全翁雪湖赏梅十二咏

沈周

泛雪吴航胜月槎,深深杯色照银沙。fàn xuě wú háng shèng yuè chá,shēn shēn bēi sè zhào yín shā。
寒梅钟得平生爱,重是江南第一花。hán méi zhōng dé píng shēng ài,zhòng shì jiāng nán dì yī huā。

次天全翁雪湖赏梅十二咏

沈周

玉树瑶山画里看,乾坤不似酒壶宽。yù shù yáo shān huà lǐ kàn,qián kūn bù shì jiǔ hú kuān。
醉来草圣三千纸,漫使人惊索幼安。zuì lái cǎo shèng sān qiān zhǐ,màn shǐ rén jīng suǒ yòu ān。

次天全翁雪湖赏梅十二咏

沈周

清游不放酒杯空,雪共梅花落酒中。qīng yóu bù fàng jiǔ bēi kōng,xuě gòng méi huā luò jiǔ zhōng。
玉带朱衣有仙骨,画船更在水晶宫。yù dài zhū yī yǒu xiān gǔ,huà chuán gèng zài shuǐ jīng gōng。