古诗词

题画三首

沈周

张翁年纪如伏生,读书不及绘事精。zhāng wēng nián jì rú fú shēng,dú shū bù jí huì shì jīng。
为图亦自有古意,长幅短幅求人争。wèi tú yì zì yǒu gǔ yì,zhǎng fú duǎn fú qiú rén zhēng。
老翁之笔随年老,墨泼绡上如帚扫。lǎo wēng zhī bǐ suí nián lǎo,mò pō xiāo shàng rú zhǒu sǎo。
横皴六丁凿龙门,竖皴溜雨泥墙倒。héng cūn liù dīng záo lóng mén,shù cūn liū yǔ ní qiáng dào。
一峰塞天云不流,特立万仞芙蓉秋。yī fēng sāi tiān yún bù liú,tè lì wàn rèn fú róng qiū。
石边白猿乱跳涧,木末红泥高见楼。shí biān bái yuán luàn tiào jiàn,mù mò hóng ní gāo jiàn lóu。
楼头杨花吹碧瓦,宛转春江带楼下。lóu tóu yáng huā chuī bì wǎ,wǎn zhuǎn chūn jiāng dài lóu xià。
烟波渺渺古渡长,落日行人独骑马。yān bō miǎo miǎo gǔ dù zhǎng,luò rì xíng rén dú qí mǎ。
似圭似远是非间,人道浓枯复似关。shì guī shì yuǎn shì fēi jiān,rén dào nóng kū fù shì guān。
自成高致那能到,我莫临摹觉手顽。zì chéng gāo zhì nà néng dào,wǒ mò lín mó jué shǒu wán。
沈周

沈周

沈周(1427~1509)明代杰出书画家。字启南,号石田、白石翁、玉田生、有居竹居主人等。汉族,长洲(今江苏苏州)人。生於明宣德二年,卒於明正德四年,享年八十三岁。不应科举,专事诗文、书画,是明代中期文人画“吴派”的开创者,与文徵明、唐寅、仇英并称“明四家”。传世作品有《庐山高图》、《秋林话旧图》、《沧州趣图》。著有《石田集》、《客座新闻》等。 沈周的作品>>

猜您喜欢

盗发

沈周

小窃虽饥寒,巨猾实扇起。xiǎo qiè suī jī hán,jù huá shí shàn qǐ。
十百相党群,刀殳弄凶技。shí bǎi xiāng dǎng qún,dāo shū nòng xiōng jì。
前邻遭砟关,逼货炙妻子。qián lín zāo zhǎ guān,bī huò zhì qī zi。
后邻发重堤,进舟当门舣。hòu lín fā zhòng dī,jìn zhōu dāng mén yǐ。
担负亦公然,罄室乃云止。dān fù yì gōng rán,qìng shì nǎi yún zhǐ。
稍或有牴牾,人戮庐亦燬。shāo huò yǒu dǐ wǔ,rén lù lú yì huǐ。
无何哄西村,旋复啸东里。wú hé hǒng xī cūn,xuán fù xiào dōng lǐ。
通川及要路,宵征绝行李。tōng chuān jí yào lù,xiāo zhēng jué xíng lǐ。
检刮空腰缠,体至衣裘褫。jiǎn guā kōng yāo chán,tǐ zhì yī qiú chǐ。
天寒冰载路,沟壑何不委。tiān hán bīng zài lù,gōu hè hé bù wěi。
家家夜结束,老少泣以俟。jiā jiā yè jié shù,lǎo shǎo qì yǐ qí。
一息苟奠安,天明各相喜。yī xī gǒu diàn ān,tiān míng gè xiāng xǐ。
正念一井闬,搔动乃如此。zhèng niàn yī jǐng hàn,sāo dòng nǎi rú cǐ。
江东连江湖,固是盗所倚。jiāng dōng lián jiāng hú,gù shì dào suǒ yǐ。
禁弛气则张,类滋势难弭。jìn chí qì zé zhāng,lèi zī shì nán mǐ。
有官示以仁,得录不之罪。yǒu guān shì yǐ rén,dé lù bù zhī zuì。
恕实长之道,无乃延小美。shù shí zhǎng zhī dào,wú nǎi yán xiǎo měi。
有声自此辈,识者谓辱已。yǒu shēng zì cǐ bèi,shí zhě wèi rǔ yǐ。
况彼有后言,时哉好生理。kuàng bǐ yǒu hòu yán,shí zāi hǎo shēng lǐ。
教虎不咥人,所性安可使。jiào hǔ bù xì rén,suǒ xìng ān kě shǐ。
使誉出贤者,天下知善士。shǐ yù chū xián zhě,tiān xià zhī shàn shì。
民以静为乐,贸贸安生死。mín yǐ jìng wèi lè,mào mào ān shēng sǐ。
虽然废赒恤,糠覈自甘旨。suī rán fèi zhōu xù,kāng hé zì gān zhǐ。
去蠹木欣荣,除?禾茂薿。qù dù mù xīn róng,chú sōng hé mào nǐ。
苟以刑不仁,诛夘亦非是。gǒu yǐ xíng bù rén,zhū mǎo yì fēi shì。
刑以齐乱民,用之不得已。xíng yǐ qí luàn mín,yòng zhī bù dé yǐ。
如何输租人,米驳毙于棰。rú hé shū zū rén,mǐ bó bì yú chuí。

海雠行

沈周

海东衡沙浮半洋,夹亘颇与崇明长。hǎi dōng héng shā fú bàn yáng,jiā gèn pǒ yǔ chóng míng zhǎng。
鱼盐芦苇货攸聚,利启争夺循为常。yú yán lú wěi huò yōu jù,lì qǐ zhēng duó xún wèi cháng。
中有兼并两豪族,施恃其勇董恃强。zhōng yǒu jiān bìng liǎng háo zú,shī shì qí yǒng dǒng shì qiáng。
强之无厌勇乃袭,燔庐刮产威靡亢。qiáng zhī wú yàn yǒng nǎi xí,fán lú guā chǎn wēi mí kàng。
强衔所衄思报偿,舞波接战成刘戕。qiáng xián suǒ nǜ sī bào cháng,wǔ bō jiē zhàn chéng liú qiāng。
县官移寇悚上吏,林侯未然筹且量,首先号召命不方。xiàn guān yí kòu sǒng shàng lì,lín hóu wèi rán chóu qiě liàng,shǒu xiān hào zhào mìng bù fāng。
老豪来归诉雠敌,不敢犯法畏有章。lǎo háo lái guī sù chóu dí,bù gǎn fàn fǎ wèi yǒu zhāng。
区区蝼蚁尚顾命,拒死不免跷螳螂。qū qū lóu yǐ shàng gù mìng,jù sǐ bù miǎn qiāo táng láng。
虽云馀类拥其子,局蹐只为雠家防。suī yún yú lèi yōng qí zi,jú jí zhǐ wèi chóu jiā fáng。
传讹乃烦两重宪,地隘岂足鹏轩昂。chuán é nǎi fán liǎng zhòng xiàn,dì ài qǐ zú péng xuān áng。
魏公善镇殊不忙,陈公善料殊不扬。wèi gōng shàn zhèn shū bù máng,chén gōng shàn liào shū bù yáng。
台按臬监来颉颃,所在草木知风霜。tái àn niè jiān lái jié háng,suǒ zài cǎo mù zhī fēng shuāng。
群僚从事亦济跄,如云翕翕星煌煌。qún liáo cóng shì yì jì qiāng,rú yún xī xī xīng huáng huáng。
于时曜武势大张,海日照雪明殳斨。yú shí yào wǔ shì dà zhāng,hǎi rì zhào xuě míng shū qiāng。
五牙艨艟具三百,舣岸只待令乃翔。wǔ yá méng chōng jù sān bǎi,yǐ àn zhǐ dài lìng nǎi xiáng。
诸公在抚不在剿,不教而杀谓不祥。zhū gōng zài fǔ bù zài jiǎo,bù jiào ér shā wèi bù xiáng。
缘情究迹有可恤,驰文往喻开伥伥。yuán qíng jiū jì yǒu kě xù,chí wén wǎng yù kāi chāng chāng。
开诚布公明而光,援其所溺存其亡。kāi chéng bù gōng míng ér guāng,yuán qí suǒ nì cún qí wáng。
小大感泣皆奔降,纳兵纳船恐弗遑。xiǎo dà gǎn qì jiē bēn jiàng,nà bīng nà chuán kǒng fú huáng。
纤飙不动海帖帖,游氛一卷天苍苍。xiān biāo bù dòng hǎi tiē tiē,yóu fēn yī juǎn tiān cāng cāng。
坑之则肆未免祸,拯之且暇曾无伤。kēng zhī zé sì wèi miǎn huò,zhěng zhī qiě xiá céng wú shāng。
天王圣明宰臣正,今日讵曰无姚房。tiān wáng shèng míng zǎi chén zhèng,jīn rì jù yuē wú yáo fáng。

吴俗火葬

沈周

火葬坏吴俗,沿愚罔知教。huǒ zàng huài wú sú,yán yú wǎng zhī jiào。
体魄轻父母,死即畀野燎。tǐ pò qīng fù mǔ,sǐ jí bì yě liáo。
何异炎人㱙,亦类仪渠烧。hé yì yán rén xiǔ,yì lèi yí qú shāo。
古敛以周身,致虑防臭暴。gǔ liǎn yǐ zhōu shēn,zhì lǜ fáng chòu bào。
复棺益之椁,厚土事窆焘。fù guān yì zhī guǒ,hòu tǔ shì biǎn dào。
区区人子敬,郑重寓私孝。qū qū rén zi jìng,zhèng zhòng yù sī xiào。
燕师惨掘焚,齐人忾敌效。yàn shī cǎn jué fén,qí rén kài dí xiào。
子岂忍父母,炮烙曾无觉。zi qǐ rěn fù mǔ,pào lào céng wú jué。
曹侯悯其弊,古训不可吊。cáo hóu mǐn qí bì,gǔ xùn bù kě diào。
辟园号漏泽,丛瘗周四墺。pì yuán hào lòu zé,cóng yì zhōu sì ào。
士庶尚有言,地局宁尽窖。shì shù shàng yǒu yán,dì jú níng jǐn jiào。
其言闻之公,击节叹且笑。qí yán wén zhī gōng,jī jié tàn qiě xiào。
吴愚不聪明,耳目涂泥淖。wú yú bù cōng míng,ěr mù tú ní nào。
譬诸黔娄衾,不足我奚校。pì zhū qián lóu qīn,bù zú wǒ xī xiào。
我为名教惜,㰅埴聊盲导。wǒ wèi míng jiào xī,dí zhí liáo máng dǎo。
虐死苟无亲,逆生驯亦要。nüè sǐ gǒu wú qīn,nì shēng xùn yì yào。
勿谓一爝微,大恶由兹造。wù wèi yī jué wēi,dà è yóu zī zào。

理诗草

沈周

佚老馀生愿,失子末路悲。yì lǎo yú shēng yuàn,shī zi mò lù bēi。
不幸衰飒年,数畸遭祸奇。bù xìng shuāi sà nián,shù jī zāo huò qí。
独存朽无倚,如木去旁枝。dú cún xiǔ wú yǐ,rú mù qù páng zhī。
剩此破门户,力惫叹叵持。shèng cǐ pò mén hù,lì bèi tàn pǒ chí。
屑屑衣食计,一一费心思。xiè xiè yī shí jì,yī yī fèi xīn sī。
思深气血耗,㾓痹引百肢。sī shēn qì xuè hào,yuān bì yǐn bǎi zhī。
多忘识虑浅,耳瞆目兼眵。duō wàng shí lǜ qiǎn,ěr kuì mù jiān chī。
一旦一身内,有此众病滋。yī dàn yī shēn nèi,yǒu cǐ zhòng bìng zī。
所苦不敢诉,常畏老母知。suǒ kǔ bù gǎn sù,cháng wèi lǎo mǔ zhī。
小孙蠢不学,次儿诞而痴。xiǎo sūn chǔn bù xué,cì ér dàn ér chī。
后事不足观,百忧无一怡。hòu shì bù zú guān,bǎi yōu wú yī yí。
吾性无妄好,执善信不疑。wú xìng wú wàng hǎo,zhí shàn xìn bù yí。
垂垂垂白乡,朝斯还夕斯。chuí chuí chuí bái xiāng,cháo sī hái xī sī。
高高冥冥者,何物顾相欺。gāo gāo míng míng zhě,hé wù gù xiāng qī。
似我未蒙祜,及有菑害罹。shì wǒ wèi méng hù,jí yǒu zāi hài lí。
滚滚人海中,黑白何可劙。gǔn gǔn rén hǎi zhōng,hēi bái hé kě lí。
口亦不能问,理亦不能推。kǒu yì bù néng wèn,lǐ yì bù néng tuī。
以死致度外,且活是便宜。yǐ sǐ zhì dù wài,qiě huó shì biàn yí。
今日尽今日,明日岂可期。jīn rì jǐn jīn rì,míng rì qǐ kě qī。
亦复酌我酒,亦复吟我诗。yì fù zhuó wǒ jiǔ,yì fù yín wǒ shī。
我诗无好语,稿苴从散遗。wǒ shī wú hǎo yǔ,gǎo jū cóng sàn yí。
儿在曾裒葺,今纸著泪糜。ér zài céng póu qì,jīn zhǐ zhù lèi mí。
抱患天地间,空言亦奚为。bào huàn tiān dì jiān,kōng yán yì xī wèi。

脱齿行

沈周

我齿食所系,食以系我生。wǒ chǐ shí suǒ xì,shí yǐ xì wǒ shēng。
齿脱宁不忧,其系本非轻。chǐ tuō níng bù yōu,qí xì běn fēi qīng。
近来渐脱二,脱者尽之萌。jìn lái jiàn tuō èr,tuō zhě jǐn zhī méng。
既脱不复留,留者亦难撑。jì tuō bù fù liú,liú zhě yì nán chēng。
留如泛虚槎,脱如凿深坑。liú rú fàn xū chá,tuō rú záo shēn kēng。
编生如相辅,豁一傍须崩。biān shēng rú xiāng fǔ,huō yī bàng xū bēng。
生食原相资,今作水火争。shēng shí yuán xiāng zī,jīn zuò shuǐ huǒ zhēng。
妨食生必妨,死理端可明。fáng shí shēng bì fáng,sǐ lǐ duān kě míng。
完业譬大族,恃子在守成。wán yè pì dà zú,shì zi zài shǒu chéng。
其子无锢心,先荡黄金籯。qí zi wú gù xīn,xiān dàng huáng jīn yíng。
屋售继失居,田鬻还绝耕。wū shòu jì shī jū,tián yù hái jué gēng。
沟瘠谅在眼,身家同一倾。gōu jí liàng zài yǎn,shēn jiā tóng yī qīng。
触类有攸感,我赋脱齿行。chù lèi yǒu yōu gǎn,wǒ fù tuō chǐ xíng。

早起偶书

沈周

秋早耿不寐,起视天苍凉。qiū zǎo gěng bù mèi,qǐ shì tiān cāng liáng。
鲜霞凝高宇,随日赋采光。xiān xiá níng gāo yǔ,suí rì fù cǎi guāng。
露气浮草木,流润及衣裳。lù qì fú cǎo mù,liú rùn jí yī shang。
人事颇无接,怀澄知虑忘。rén shì pǒ wú jiē,huái chéng zhī lǜ wàng。

齿摇

沈周

当唇一齿龋,将脱根槎枒。dāng chún yī chǐ qǔ,jiāng tuō gēn chá yā。
棘舌妨噍食,致忧岂云些。jí shé fáng jiào shí,zhì yōu qǐ yún xiē。
动摇苦浮危,轶出奈参差。dòng yáo kǔ fú wēi,yì chū nài cān chà。
疑口常沮枚,比眼如碍沙。yí kǒu cháng jǔ méi,bǐ yǎn rú ài shā。
山水失啸歌,日夕人叹嗟。shān shuǐ shī xiào gē,rì xī rén tàn jiē。
终知莫附断,且怪久恋车。zhōng zhī mò fù duàn,qiě guài jiǔ liàn chē。
憯憯滋流涎,数数抚断槎。cǎn cǎn zī liú xián,shù shù fǔ duàn chá。
欲拔涉梭诮,希生闻药涂。yù bá shè suō qiào,xī shēng wén yào tú。
聊存徒为耳,卒去何快邪。liáo cún tú wèi ěr,zú qù hé kuài xié。
大似狡酷吏,作孽闹公衙。dà shì jiǎo kù lì,zuò niè nào gōng yá。
还如败劣子,骛外莫安家。hái rú bài liè zi,wù wài mò ān jiā。
但得喷一嚏,迸落从谽谺。dàn dé pēn yī tì,bèng luò cóng hān xiā。
嚼肉补空窾,呼酒洗豁厓。jué ròu bǔ kōng kuǎn,hū jiǔ xǐ huō yá。
掀髯扪其馀,几辈栖残鸦。xiān rán mén qí yú,jǐ bèi qī cán yā。
作诗尚有告,伴老衍岁华。zuò shī shàng yǒu gào,bàn lǎo yǎn suì huá。
从迈勿以类,留二学吕夸。cóng mài wù yǐ lèi,liú èr xué lǚ kuā。
湖乡堪养老,鲜美多鱼虾。hú xiāng kān yǎng lǎo,xiān měi duō yú xiā。

感兴

沈周

世路多屈曲,拙夫从直行。shì lù duō qū qū,zhuō fū cóng zhí xíng。
勉欲就此轨,未忍枉平生。miǎn yù jiù cǐ guǐ,wèi rěn wǎng píng shēng。
不如且裹足,静坐群虑清。bù rú qiě guǒ zú,jìng zuò qún lǜ qīng。
莫顾蛮与触,了不知纷争。mò gù mán yǔ chù,le bù zhī fēn zhēng。
莫辩夔与蚿,多少亦自平。mò biàn kuí yǔ xián,duō shǎo yì zì píng。
持杯洗浮云,太虚极高明。chí bēi xǐ fú yún,tài xū jí gāo míng。

田家咏

沈周

久矣居畎亩,邈如遗世人。jiǔ yǐ jū quǎn mǔ,miǎo rú yí shì rén。
地静习虽陋,野意还自真。dì jìng xí suī lòu,yě yì hái zì zhēn。
怡怡晨夕间,言笑谐四邻。yí yí chén xī jiān,yán xiào xié sì lín。
有作相告戒,鸟鸣知及春。yǒu zuò xiāng gào jiè,niǎo míng zhī jí chūn。
犁锄假筋力,竭劳供有身。lí chú jiǎ jīn lì,jié láo gōng yǒu shēn。
身在劳何息,顾莫养精神。shēn zài láo hé xī,gù mò yǎng jīng shén。
服气能代粒,希仙渺无津。fú qì néng dài lì,xī xiān miǎo wú jīn。
家业信难易,乐以充尧民。jiā yè xìn nán yì,lè yǐ chōng yáo mín。

田家咏

沈周

我亩芜且瘠,我陇硗不平。wǒ mǔ wú qiě jí,wǒ lǒng qiāo bù píng。
发岁奋乃功,东作觊西成。fā suì fèn nǎi gōng,dōng zuò jì xī chéng。
搰搰低白头,秉耒日经营。hú hú dī bái tóu,bǐng lěi rì jīng yíng。
税佣及时毕,辛苦勤王程。shuì yōng jí shí bì,xīn kǔ qín wáng chéng。
但馀秫一斛,酒熟欢已盈。dàn yú shú yī hú,jiǔ shú huān yǐ yíng。
醉引耕田歌,不复忌高声。zuì yǐn gēng tián gē,bù fù jì gāo shēng。
愿随天风吹,吹达九重城。yuàn suí tiān fēng chuī,chuī dá jiǔ zhòng chéng。
刘璋启此调,千载遗令名。liú zhāng qǐ cǐ diào,qiān zài yí lìng míng。

颜氏妇节孝卷

沈周

人生苦是从军行,致之死地而复生。rén shēng kǔ shì cóng jūn xíng,zhì zhī sǐ dì ér fù shēng。
何况妇人处闺阁,不知关西多少程。hé kuàng fù rén chù guī gé,bù zhī guān xī duō shǎo chéng。
相从翁姑万里去,性命自拟鸿毛轻。xiāng cóng wēng gū wàn lǐ qù,xìng mìng zì nǐ hóng máo qīng。
风原霜碛莽何所,嘷狼哮虎心魂惊。fēng yuán shuāng qì mǎng hé suǒ,háo láng xiāo hǔ xīn hún jīng。
新妇不敢嗟嫠?,手扶病姑兼两婴。xīn fù bù gǎn jiē lí qióng,shǒu fú bìng gū jiān liǎng yīng。
中途姑病不复起,一身无蒂犹漂萍。zhōng tú gū bìng bù fù qǐ,yī shēn wú dì yóu piāo píng。
归来函骨寻旧路,有眼茫茫浑似盲。guī lái hán gǔ xún jiù lù,yǒu yǎn máng máng hún shì máng。
呜呼颜家新妇命薄苦如此,只乐节孝传其名。wū hū yán jiā xīn fù mìng báo kǔ rú cǐ,zhǐ lè jié xiào chuán qí míng。

崔孝妇

沈周

孝妇视姑疾,转革心彷徨。xiào fù shì gū jí,zhuǎn gé xīn páng huáng。
潜以肉代药,誓为续命汤。qián yǐ ròu dài yào,shì wèi xù mìng tāng。
存姑若无已,剸刀若无伤。cún gū ruò wú yǐ,tuán dāo ruò wú shāng。
脔落痛不入,人知云未尝。luán luò tòng bù rù,rén zhī yún wèi cháng。
皇天助肉神,一啖姑下床。huáng tiān zhù ròu shén,yī dàn gū xià chuáng。
子澄哭其创,掩口使勿扬。zi chéng kū qí chuàng,yǎn kǒu shǐ wù yáng。
汝扬义则过,违教理非当。rǔ yáng yì zé guò,wéi jiào lǐ fēi dāng。
肢体具父母,克全孝之常。zhī tǐ jù fù mǔ,kè quán xiào zhī cháng。
此盖迫不忍,事出仓卒肠。cǐ gài pò bù rěn,shì chū cāng zú cháng。
复有窆亲地,既为豪所攘。fù yǒu biǎn qīn dì,jì wèi háo suǒ rǎng。
归璧须大力,妇人本何遑。guī bì xū dà lì,fù rén běn hé huáng。
拔我金雀钗,脱我明珠珰。bá wǒ jīn què chāi,tuō wǒ míng zhū dāng。
别壤吉可买,抱骨改其藏。bié rǎng jí kě mǎi,bào gǔ gǎi qí cáng。
愤懑终莫释,悒悒致殂亡。fèn mèn zhōng mò shì,yì yì zhì cú wáng。
豹毙尚还文,麝死可留香。bào bì shàng hái wén,shè sǐ kě liú xiāng。
孝妇虽已矣,令名身后光。xiào fù suī yǐ yǐ,lìng míng shēn hòu guāng。

书周节妇孝感之异

沈周

黄氏十九时,归周文璧氏。huáng shì shí jiǔ shí,guī zhōu wén bì shì。
二年文璧丧,弱惟一女恃。èr nián wén bì sàng,ruò wéi yī nǚ shì。
有姑患痿痹,其状莫比儗。yǒu gū huàn wěi bì,qí zhuàng mò bǐ nǐ。
有肢如无筋,有骨如无髓。yǒu zhī rú wú jīn,yǒu gǔ rú wú suǐ。
在床如空中,有身如蜕委。zài chuáng rú kōng zhōng,yǒu shēn rú tuì wěi。
日夜但冥冥,仅有息存尔。rì yè dàn míng míng,jǐn yǒu xī cún ěr。
闻听与触动,稍及即厥死。wén tīng yǔ chù dòng,shāo jí jí jué sǐ。
荐地方儗步,通问必附耳。jiàn dì fāng nǐ bù,tōng wèn bì fù ěr。
艰难食溲次,不敢托诸婢。jiān nán shí sōu cì,bù gǎn tuō zhū bì。
百药无一效,百累丛一已。bǎi yào wú yī xiào,bǎi lèi cóng yī yǐ。
黄氏心烦恼,惛惛不知处。huáng shì xīn fán nǎo,hūn hūn bù zhī chù。
东家优婆夷,怜悯为黄语。dōng jiā yōu pó yí,lián mǐn wèi huáng yǔ。
\"汝姑溺苦海,汝知故何以。rǔ gū nì kǔ hǎi,rǔ zhī gù hé yǐ。
愆业如丘山,宿世所积累。qiān yè rú qiū shān,sù shì suǒ jī lèi。
须皈大势力,南海有大士。xū guī dà shì lì,nán hǎi yǒu dà shì。
解难说真言,功德莫思议。jiě nán shuō zhēn yán,gōng dé mò sī yì。
但要深心持,日日要如是。dàn yào shēn xīn chí,rì rì yào rú shì。
一言一拜叩,亿又八千数。yī yán yī bài kòu,yì yòu bā qiān shù。
在佛虽有程,敬爱无庸纪。zài fú suī yǒu chéng,jìng ài wú yōng jì。
功深果报近,何患患不起。gōng shēn guǒ bào jìn,hé huàn huàn bù qǐ。
\"黄氏闻是言,烦恼生欢喜。huáng shì wén shì yán,fán nǎo shēng huān xǐ。
归室便置像,恭敬为作礼。guī shì biàn zhì xiàng,gōng jìng wèi zuò lǐ。
沐浴体投地,心观口娓娓。mù yù tǐ tóu dì,xīn guān kǒu wěi wěi。
亦不知其终,亦不知其始。yì bù zhī qí zhōng,yì bù zhī qí shǐ。
亦不知其寒,亦不知其暑。yì bù zhī qí hán,yì bù zhī qí shǔ。
阅日千八百,历年数得五。yuè rì qiān bā bǎi,lì nián shù dé wǔ。
俄梦见一姥,前黄行迤逦。é mèng jiàn yī lǎo,qián huáng xíng yí lǐ。
心谓是现化,称名略不顾。xīn wèi shì xiàn huà,chēng míng lüè bù gù。
极力欲追即,步步悬尺只。jí lì yù zhuī jí,bù bù xuán chǐ zhǐ。
径入一区庐,阖户若相拒。jìng rù yī qū lú,hé hù ruò xiāng jù。
款叩发号泣,其户豁然启。kuǎn kòu fā hào qì,qí hù huō rán qǐ。
菩萨示妙相,金光烁瞻睹。pú sà shì miào xiāng,jīn guāng shuò zhān dǔ。
头上珠璎珞,晃晃复蕊蕊。tóu shàng zhū yīng luò,huǎng huǎng fù ruǐ ruǐ。
莲目垂慈光,宣言启玉齿。lián mù chuí cí guāng,xuān yán qǐ yù chǐ。
黄氏前谛听,合掌作长跪。huáng shì qián dì tīng,hé zhǎng zuò zhǎng guì。
云汝依吾道,悉知悉见已。yún rǔ yī wú dào,xī zhī xī jiàn yǐ。
慈悲为我愿,岂无嘱付汝。cí bēi wèi wǒ yuàn,qǐ wú zhǔ fù rǔ。
循功加精进,九日一扶倚。xún gōng jiā jīng jìn,jiǔ rì yī fú yǐ。
七九扶以行,前及我处所。qī jiǔ fú yǐ xíng,qián jí wǒ chù suǒ。
觉来汗淋淋,其言尚在耳。jué lái hàn lín lín,qí yán shàng zài ěr。
悟佛为众生,方便指门户。wù fú wèi zhòng shēng,fāng biàn zhǐ mén hù。
信心愈坚牢,额破吻俱腐。xìn xīn yù jiān láo,é pò wěn jù fǔ。
临日试小掖,筋骨觉可举。lín rì shì xiǎo yē,jīn gǔ jué kě jǔ。
屡试屡无难,还能步移跬。lǚ shì lǚ wú nán,hái néng bù yí kuǐ。
彳亍诣像前,奠香致情旨。chì chù yì xiàng qián,diàn xiāng zhì qíng zhǐ。
其炷从空跃,逾梁而直下。qí zhù cóng kōng yuè,yú liáng ér zhí xià。
乃著于本人,正中顶?里。nǎi zhù yú běn rén,zhèng zhōng dǐng lǐ。
其声若惊霆,其势若击杵。qí shēng ruò jīng tíng,qí shì ruò jī chǔ。
身心发震竦,百苦悉皆去。shēn xīn fā zhèn sǒng,bǎi kǔ xī jiē qù。
如风卷天云,不复剩渣滓。rú fēng juǎn tiān yún,bù fù shèng zhā zǐ。
如春活枯草,如冰化为水。rú chūn huó kū cǎo,rú bīng huà wèi shuǐ。
亲党尽来观,赞叹世无此。qīn dǎng jǐn lái guān,zàn tàn shì wú cǐ。
姑谢新妇力,脱我出死簿。gū xiè xīn fù lì,tuō wǒ chū sǐ bù。
新妇答何功,菩萨威力故。xīn fù dá hé gōng,pú sà wēi lì gù。
此事闻其甥,王纶能覼缕。cǐ shì wén qí shēng,wáng lún néng luó lǚ。
韦虚气治痿,若或有仙技。wéi xū qì zhì wěi,ruò huò yǒu xiān jì。
黄氏孝治痿,专以诚为主。huáng shì xiào zhì wěi,zhuān yǐ chéng wèi zhǔ。
格物与布气,非诚莫相与。gé wù yǔ bù qì,fēi chéng mò xiāng yǔ。
孝有致久旱,孝有致冰鲤。xiào yǒu zhì jiǔ hàn,xiào yǒu zhì bīng lǐ。
事本出非常,未可论常理。shì běn chū fēi cháng,wèi kě lùn cháng lǐ。
我特书其孝,勃蹊用为砥。wǒ tè shū qí xiào,bó qī yòng wèi dǐ。
至今昆山人,大书播邑史。zhì jīn kūn shān rén,dà shū bō yì shǐ。

石节妇

沈周

吕家有小姑,许嫁石家郎。lǚ jiā yǒu xiǎo gū,xǔ jià shí jiā láng。
石家罹法网,合族无留行。shí jiā lí fǎ wǎng,hé zú wú liú xíng。
里豪复求婚,趁此事更张。lǐ háo fù qiú hūn,chèn cǐ shì gèng zhāng。
殷勤媒氏蜜为口,不知小姑铁作肠。yīn qín méi shì mì wèi kǒu,bù zhī xiǎo gū tiě zuò cháng。
誓云生死石家妇,有脚不踏他人堂。shì yún shēng sǐ shí jiā fù,yǒu jiǎo bù tà tā rén táng。
皇天后土悯节义,石郎不久仍还乡。huáng tiān hòu tǔ mǐn jié yì,shí láng bù jiǔ réng hái xiāng。
流苏袅袅开洞房,春风吹入双鸳鸯。liú sū niǎo niǎo kāi dòng fáng,chūn fēng chuī rù shuāng yuān yāng。
百年伉俪只三月,明镜忽破无完光。bǎi nián kàng lì zhǐ sān yuè,míng jìng hū pò wú wán guāng。
拔我黄金钗,脱我明珠珰。bá wǒ huáng jīn chāi,tuō wǒ míng zhū dāng。
东市买棺敛,西山买高冈。dōng shì mǎi guān liǎn,xī shān mǎi gāo gāng。
土中先凿合欢穴,怨骨待共他年藏。tǔ zhōng xiān záo hé huān xué,yuàn gǔ dài gòng tā nián cáng。
此身已死心未亡,身上不著新衣裳。cǐ shēn yǐ sǐ xīn wèi wáng,shēn shàng bù zhù xīn yī shang。
有身苦无儿女托,养老来依诸弟傍。yǒu shēn kǔ wú ér nǚ tuō,yǎng lǎo lái yī zhū dì bàng。
只今含笑入地下,七十八年双鬓苍。zhǐ jīn hán xiào rù dì xià,qī shí bā nián shuāng bìn cāng。
君不见松枯尚有节,兰槁还留香。jūn bù jiàn sōng kū shàng yǒu jié,lán gǎo hái liú xiāng。
节妇之名不可泯,当与万世扶纲常。jié fù zhī míng bù kě mǐn,dāng yǔ wàn shì fú gāng cháng。

贞节为朱孺人题

沈周

松溪之松贞不变,松溪之水清不污。sōng xī zhī sōng zhēn bù biàn,sōng xī zhī shuǐ qīng bù wū。
松贞水清钟节妇,节妇有家溪上住。sōng zhēn shuǐ qīng zhōng jié fù,jié fù yǒu jiā xī shàng zhù。
及笄婉娈女于朱,松上女萝期永附。jí jī wǎn luán nǚ yú zhū,sōng shàng nǚ luó qī yǒng fù。
四七之年分死生,女萝茕茕松忽仆。sì qī zhī nián fēn sǐ shēng,nǚ luó qióng qióng sōng hū pū。
三雏眇矣提抱间,今各崭然能干蛊。sān chú miǎo yǐ tí bào jiān,jīn gè zhǎn rán néng gàn gǔ。
晨舂夜织三十年,白发毵毵照荆布。chén chōng yè zhī sān shí nián,bái fā sān sān zhào jīng bù。
少时望老不易到,见苦历劳安末路。shǎo shí wàng lǎo bù yì dào,jiàn kǔ lì láo ān mò lù。
譬拔金钗投火中,火尽烂然金若故。pì bá jīn chāi tóu huǒ zhōng,huǒ jǐn làn rán jīn ruò gù。
烧香暗告泉下人,白日知心已无负。shāo xiāng àn gào quán xià rén,bái rì zhī xīn yǐ wú fù。