古诗词

观徐士亨所藏怀素自序真迹吴匏庵许摹寄速之

沈周

藏真傥荡人,草书如易耳。cáng zhēn tǎng dàng rén,cǎo shū rú yì ěr。
羲献百世师,拟步争尺咫。xī xiàn bǎi shì shī,nǐ bù zhēng chǐ zhǐ。
长驱并颠旭,所至非易矣。zhǎng qū bìng diān xù,suǒ zhì fēi yì yǐ。
笔势酒发之,将腕兵其指。bǐ shì jiǔ fā zhī,jiāng wàn bīng qí zhǐ。
潜锋在浑沦,藏力于纤靡。qián fēng zài hún lún,cáng lì yú xiān mí。
恍恍迟速间,神妙出生死。huǎng huǎng chí sù jiān,shén miào chū shēng sǐ。
心以禅观通,随物得书旨。xīn yǐ chán guān tōng,suí wù dé shū zhǐ。
风云及虺蛇,信笔变不止。fēng yún jí huī shé,xìn bǐ biàn bù zhǐ。
一笔备一变,万变万象起。yī bǐ bèi yī biàn,wàn biàn wàn xiàng qǐ。
固足称草圣,多括类书史。gù zú chēng cǎo shèng,duō kuò lèi shū shǐ。
史迁尝自序,此作良有以。shǐ qiān cháng zì xù,cǐ zuò liáng yǒu yǐ。
汗漫逾千言,灿烂连数纸。hàn màn yú qiān yán,càn làn lián shù zhǐ。
初纸记子美,曾补龟玉毁。chū zhǐ jì zi měi,céng bǔ guī yù huǐ。
山谷亦未见,曾遭穆父鄙。shān gǔ yì wèi jiàn,céng zāo mù fù bǐ。
后人况肉眼,狐鼠得疑似。hòu rén kuàng ròu yǎn,hú shǔ dé yí shì。
丧乱七百年,天岂憗遗此。sàng luàn qī bǎi nián,tiān qǐ yìn yí cǐ。
今日复何日,所遇亦天使。jīn rì fù hé rì,suǒ yù yì tiān shǐ。
未能寻文读,且以指画几。wèi néng xún wén dú,qiě yǐ zhǐ huà jǐ。
叹羡及末卷,题识惊娓娓。tàn xiàn jí mò juǎn,tí shí jīng wěi wěi。
名衔十有六,尚漏薛刘米。míng xián shí yǒu liù,shàng lòu xuē liú mǐ。
西台与祁国,绪论甫先启。xī tái yǔ qí guó,xù lùn fǔ xiān qǐ。
同叔相诺唯,公卷特许纪。tóng shū xiāng nuò wéi,gōng juǎn tè xǔ jì。
此辈推名流,逐逐到馀子。cǐ bèi tuī míng liú,zhú zhú dào yú zi。
非惟致赞颂,流传悉源委。fēi wéi zhì zàn sòng,liú chuán xī yuán wěi。
譬群介辅宾,传命以成礼。pì qún jiè fǔ bīn,chuán mìng yǐ chéng lǐ。
譬徵十朋龟,信吉无馀拟。pì zhēng shí péng guī,xìn jí wú yú nǐ。
季子肯拓致,我诗系其尾。jì zi kěn tuò zhì,wǒ shī xì qí wěi。
南州肯勒石,万本播不已。nán zhōu kěn lēi shí,wàn běn bō bù yǐ。
不然此纸者,孤注安足倚。bù rán cǐ zhǐ zhě,gū zhù ān zú yǐ。
沈周

沈周

沈周(1427~1509)明代杰出书画家。字启南,号石田、白石翁、玉田生、有居竹居主人等。汉族,长洲(今江苏苏州)人。生於明宣德二年,卒於明正德四年,享年八十三岁。不应科举,专事诗文、书画,是明代中期文人画“吴派”的开创者,与文徵明、唐寅、仇英并称“明四家”。传世作品有《庐山高图》、《秋林话旧图》、《沧州趣图》。著有《石田集》、《客座新闻》等。 沈周的作品>>

猜您喜欢

落花五十首

沈周

富逞秾华满树春,香飘瓣落树还贫。fù chěng nóng huá mǎn shù chūn,xiāng piāo bàn luò shù hái pín。
红芳既蜕仙成道,绿叶初阴子养仁。hóng fāng jì tuì xiān chéng dào,lǜ yè chū yīn zi yǎng rén。
偶补燕巢泥荐宠,别修蜂蜜水资神。ǒu bǔ yàn cháo ní jiàn chǒng,bié xiū fēng mì shuǐ zī shén。
年年为尔添惆怅,独是娥眉未嫁人。nián nián wèi ěr tiān chóu chàng,dú shì é méi wèi jià rén。

落花五十首

沈周

飘飘荡荡复悠悠,树底追寻到树头。piāo piāo dàng dàng fù yōu yōu,shù dǐ zhuī xún dào shù tóu。
赵武泥涂知辱雨,秦宫脂粉惜随流。zhào wǔ ní tú zhī rǔ yǔ,qín gōng zhī fěn xī suí liú。
痴情恋酒粘红袖,急意穿帘泊玉钩。chī qíng liàn jiǔ zhān hóng xiù,jí yì chuān lián pō yù gōu。
欲拾残芳捣为药,伤春难疗个中愁。yù shí cán fāng dǎo wèi yào,shāng chūn nán liáo gè zhōng chóu。

落花五十首

沈周

玉勒银罂已倦游,东飞西落使人愁。yù lēi yín yīng yǐ juàn yóu,dōng fēi xī luò shǐ rén chóu。
急搀春去先辞树,懒被风扶强上楼。jí chān chūn qù xiān cí shù,lǎn bèi fēng fú qiáng shàng lóu。
鱼沫欨恩残粉在,蛛丝牵爱小红留。yú mò xū ēn cán fěn zài,zhū sī qiān ài xiǎo hóng liú。
色香久在沈迷界,忏悔谁能倩比丘。sè xiāng jiǔ zài shěn mí jiè,chàn huǐ shuí néng qiàn bǐ qiū。

落花五十首

沈周

是谁揉碎锦云堆,著地难扶气力颓。shì shuí róu suì jǐn yún duī,zhù dì nán fú qì lì tuí。
懊恼夜生听雨枕,沈浮朝入送春杯。ào nǎo yè shēng tīng yǔ zhěn,shěn fú cháo rù sòng chūn bēi。
梢傍小剩莺还掠,风背差迟鴂又催。shāo bàng xiǎo shèng yīng hái lüè,fēng bèi chà chí jué yòu cuī。
瞥眼兴亡供一笑,竟因何落竟何开。piē yǎn xīng wáng gōng yī xiào,jìng yīn hé luò jìng hé kāi。

落花五十首

沈周

十二街头散冶游,满街红紫乱春愁。shí èr jiē tóu sàn yě yóu,mǎn jiē hóng zǐ luàn chūn chóu。
知时去去留难得,误色空空念罢休。zhī shí qù qù liú nán dé,wù sè kōng kōng niàn bà xiū。
朝扫尚嫌奴作贱,晚归还有马堪忧。cháo sǎo shàng xián nú zuò jiàn,wǎn guī hái yǒu mǎ kān yōu。
何人早起酬怜惜,孤负新妆倚翠楼。hé rén zǎo qǐ chóu lián xī,gū fù xīn zhuāng yǐ cuì lóu。

落花五十首

沈周

夕阳无赖小桥西,春事阑珊意亦迷。xī yáng wú lài xiǎo qiáo xī,chūn shì lán shān yì yì mí。
锦里门前溪好浣,黄陵庙里鸟还啼。jǐn lǐ mén qián xī hǎo huàn,huáng líng miào lǐ niǎo hái tí。
焚追螺甲教香史,煎带牛酥嘱膳㜎。fén zhuī luó jiǎ jiào xiāng shǐ,jiān dài niú sū zhǔ shàn xī。
万宝千钿真可惜,归来直欲满筐携。wàn bǎo qiān diàn zhēn kě xī,guī lái zhí yù mǎn kuāng xié。

落花五十首

沈周

一园桃李只须臾,白白朱朱彻树无。yī yuán táo lǐ zhǐ xū yú,bái bái zhū zhū chè shù wú。
亭怪草《玄》加旧白,窗嫌点《易》乱新朱。tíng guài cǎo xuán jiā jiù bái,chuāng xián diǎn yì luàn xīn zhū。
无方漂泊关游子,如此衰残类老夫。wú fāng piāo pō guān yóu zi,rú cǐ shuāi cán lèi lǎo fū。
来岁重开还自好,小篇聊复记荣枯。lái suì zhòng kāi hái zì hǎo,xiǎo piān liáo fù jì róng kū。

落花五十首

沈周

供送春愁上客眉,乱纷纷地伫多时。gōng sòng chūn chóu shàng kè méi,luàn fēn fēn dì zhù duō shí。
拟招绿妾难成些,戏比红儿煞要诗。nǐ zhāo lǜ qiè nán chéng xiē,xì bǐ hóng ér shā yào shī。
临水东风撩短鬓,惹空晴日共游丝。lín shuǐ dōng fēng liāo duǎn bìn,rě kōng qíng rì gòng yóu sī。
还随蛱蝶追寻去,墙角公然隐半枝。hái suí jiá dié zhuī xún qù,qiáng jiǎo gōng rán yǐn bàn zhī。

落花五十首

沈周

昨日繁华焕眼新,今朝瞥眼又成陈。zuó rì fán huá huàn yǎn xīn,jīn cháo piē yǎn yòu chéng chén。
深关羊户无来客,漫藉周亭有醉人。shēn guān yáng hù wú lái kè,màn jí zhōu tíng yǒu zuì rén。
露涕烟洟伤故物,蜗涎蚁迹吊残春。lù tì yān tì shāng gù wù,wō xián yǐ jì diào cán chūn。
门墙蹊径俱寥落,丞相知时却不嗔。mén qiáng qī jìng jù liáo luò,chéng xiāng zhī shí què bù chēn。

落花五十首

沈周

卖叟篮空雨满城,鏖芳战艳共纵横。mài sǒu lán kōng yǔ mǎn chéng,áo fāng zhàn yàn gòng zòng héng。
挽留不住春无力,送去还来风有情。wǎn liú bù zhù chūn wú lì,sòng qù hái lái fēng yǒu qíng。
莫论漫山便陆续,仍怜点地亦轻盈。mò lùn màn shān biàn lù xù,réng lián diǎn dì yì qīng yíng。
白头花吏闲频扫,红粉佳人紧著惊。bái tóu huā lì xián pín sǎo,hóng fěn jiā rén jǐn zhù jīng。

落花五十首

沈周

断送韶光入雨声,群芳何力与愁争。duàn sòng sháo guāng rù yǔ shēng,qún fāng hé lì yǔ chóu zhēng。
鹿衔御苑非佳兆,马进天闲借美名。lù xián yù yuàn fēi jiā zhào,mǎ jìn tiān xián jiè měi míng。
时不可为伤薄命,事因无赖到轻生。shí bù kě wèi shāng báo mìng,shì yīn wú lài dào qīng shēng。
堪怜堪笑知多少,直得吟翁老费情。kān lián kān xiào zhī duō shǎo,zhí dé yín wēng lǎo fèi qíng。

落花五十首

沈周

东园重过怅徘徊,白乱红纷似剪裁。dōng yuán zhòng guò chàng pái huái,bái luàn hóng fēn shì jiǎn cái。
昨日不知今日异,开时便有落时催。zuó rì bù zhī jīn rì yì,kāi shí biàn yǒu luò shí cuī。
留连空树浑无赖,牵惹闲愁却悔来。liú lián kōng shù hún wú lài,qiān rě xián chóu què huǐ lái。
固蒂长生信三朵,又非仙顶莫栽培。gù dì zhǎng shēng xìn sān duǒ,yòu fēi xiān dǐng mò zāi péi。

落花五十首

沈周

再四追寻何处边,石阑干外竹帘前。zài sì zhuī xún hé chù biān,shí lán gàn wài zhú lián qián。
青虫夹堕容相赖,黄鸟兼飞得可怜。qīng chóng jiā duò róng xiāng lài,huáng niǎo jiān fēi dé kě lián。
移昨夜灯修故事,剩今朝雨泣馀妍。yí zuó yè dēng xiū gù shì,shèng jīn cháo yǔ qì yú yán。
摧残怅感年年惯,将谓今年剧去年。cuī cán chàng gǎn nián nián guàn,jiāng wèi jīn nián jù qù nián。

落花五十首

沈周

马追红雨倦游回,春事阑珊意已灰。mǎ zhuī hóng yǔ juàn yóu huí,chūn shì lán shān yì yǐ huī。
生怕渐多频扫地,酷怜将尽数衔杯。shēng pà jiàn duō pín sǎo dì,kù lián jiāng jǐn shù xián bēi。
莽无留恋墙头过,私有徘徊扇底来。mǎng wú liú liàn qiáng tóu guò,sī yǒu pái huái shàn dǐ lái。
老去挂牵宜绝物,白头自笑此心孩。lǎo qù guà qiān yí jué wù,bái tóu zì xiào cǐ xīn hái。

落花五十首

沈周

抛丛脱当乱如挚,总借鸾胶不可黏。pāo cóng tuō dāng luàn rú zhì,zǒng jiè luán jiāo bù kě nián。
梨雪冱䃈人病酒,絮风撩面妾窥帘。lí xuě hù jiē rén bìng jiǔ,xù fēng liāo miàn qiè kuī lián。
千林如约垂垂尽,一片相先渐渐添。qiān lín rú yuē chuí chuí jǐn,yī piàn xiāng xiān jiàn jiàn tiān。
欲托丹青著遗爱,顿无情思笔难拈。yù tuō dān qīng zhù yí ài,dùn wú qíng sī bǐ nán niān。