古诗词

悯禾

沈周

薄禾今兹计,狼狈尚栖亩。báo hé jīn zī jì,láng bèi shàng qī mǔ。
借问胡为尔,先时已罹咎。jiè wèn hú wèi ěr,xiān shí yǐ lí jiù。
五月风雨大,潢潦卑莫受。wǔ yuè fēng yǔ dà,huáng lǎo bēi mò shòu。
田稚俯就没,浊浪扼其首。tián zhì fǔ jiù méi,zhuó làng è qí shǒu。
排濯潏荡间,性命存亦苟。pái zhuó yù dàng jiān,xìng mìng cún yì gǒu。
天日赫赫出,水热烹群丑。tiān rì hè hè chū,shuǐ rè pēng qún chǒu。
一日色已变,三日齑在臼。yī rì sè yǐ biàn,sān rì jī zài jiù。
我时往捞观,觊活从中剖。wǒ shí wǎng lāo guān,jì huó cóng zhōng pōu。
心存根已拨,欲弃难懈手。xīn cún gēn yǐ bō,yù qì nán xiè shǒu。
欲拯卒何及,怆食内若疚。yù zhěng zú hé jí,chuàng shí nèi ruò jiù。
掘土窒渗塍,倩车仰邻佑。jué tǔ zhì shèn chéng,qiàn chē yǎng lín yòu。
督戽靡日夜,救死岂容久。dū hù mí rì yè,jiù sǐ qǐ róng jiǔ。
并力役老少,足茧筋亦纠。bìng lì yì lǎo shǎo,zú jiǎn jīn yì jiū。
水面青针芒,稍出九死后。shuǐ miàn qīng zhēn máng,shāo chū jiǔ sǐ hòu。
气力与生意,委顿类产妇。qì lì yǔ shēng yì,wěi dùn lèi chǎn fù。
一一补伤烂,行行十八九。yī yī bǔ shāng làn,xíng xíng shí bā jiǔ。
过时强经营,安望如常茂。guò shí qiáng jīng yíng,ān wàng rú cháng mào。
事多于悔祸,始畸终变偶。shì duō yú huǐ huò,shǐ jī zhōng biàn ǒu。
七月寻遭风,弱本被拗揉。qī yuè xún zāo fēng,ruò běn bèi ǎo róu。
折处气当沮,虚房但含滫。zhé chù qì dāng jǔ,xū fáng dàn hán xiǔ。
间或见成穗,秃秸卧败帚。jiān huò jiàn chéng suì,tū jiē wò bài zhǒu。
何能毕公租,亦莫彀饥口。hé néng bì gōng zū,yì mò gòu jī kǒu。
对此发长咨,细雨浃昏酉。duì cǐ fā zhǎng zī,xì yǔ jiā hūn yǒu。
枵腹不堪鼓,并欲歌止酒。xiāo fù bù kān gǔ,bìng yù gē zhǐ jiǔ。
沈周

沈周

沈周(1427~1509)明代杰出书画家。字启南,号石田、白石翁、玉田生、有居竹居主人等。汉族,长洲(今江苏苏州)人。生於明宣德二年,卒於明正德四年,享年八十三岁。不应科举,专事诗文、书画,是明代中期文人画“吴派”的开创者,与文徵明、唐寅、仇英并称“明四家”。传世作品有《庐山高图》、《秋林话旧图》、《沧州趣图》。著有《石田集》、《客座新闻》等。 沈周的作品>>

猜您喜欢

闻清痴马秋官课农山庄

沈周

秋官薹笠事东菑,虽爱清幽也似痴。qiū guān tái lì shì dōng zāi,suī ài qīng yōu yě shì chī。
分肉戏专邻叟社,讼田闲剖野人词。fēn ròu xì zhuān lín sǒu shè,sòng tián xián pōu yě rén cí。
竹枝雨暗蟏蛸户,豆叶风凉络纬篱。zhú zhī yǔ àn xiāo shāo hù,dòu yè fēng liáng luò wěi lí。
知遣床头三百瓮,醉中都赋劝农诗。zhī qiǎn chuáng tóu sān bǎi wèng,zuì zhōng dōu fù quàn nóng shī。

杏林书舍为戚宗式赋

沈周

设教开医沸一堂,君家父子为仁忙。shè jiào kāi yī fèi yī táng,jūn jiā fù zi wèi rén máng。
松梢露碧临窗砚,杏树华红隔水庄。sōng shāo lù bì lín chuāng yàn,xìng shù huá hóng gé shuǐ zhuāng。
买药僮归门夜月,挟书生散路斜阳。mǎi yào tóng guī mén yè yuè,xié shū shēng sàn lù xié yáng。
成才起死心相等,用世谁如此计长。chéng cái qǐ sǐ xīn xiāng děng,yòng shì shuí rú cǐ jì zhǎng。

浦东白诗楼

沈周

只把清哦换白头,骚情选思入冥搜。zhǐ bǎ qīng ó huàn bái tóu,sāo qíng xuǎn sī rù míng sōu。
楼居疑与仙人借,诗卷当从天地留。lóu jū yí yǔ xiān rén jiè,shī juǎn dāng cóng tiān dì liú。
东海倚涛孤枕夜,西山开雨断髭秋。dōng hǎi yǐ tāo gū zhěn yè,xī shān kāi yǔ duàn zī qiū。
最怜老子兴不浅,崔颢时时接梦游。zuì lián lǎo zi xīng bù qiǎn,cuī hào shí shí jiē mèng yóu。

成趣亭

沈周

旧闻淮上尚书府,别作陶翁成趣园。jiù wén huái shàng shàng shū fǔ,bié zuò táo wēng chéng qù yuán。
三匝菊松迂引径,两交梧竹暗通门。sān zā jú sōng yū yǐn jìng,liǎng jiāo wú zhú àn tōng mén。
亭分啼鸟边头座,人倒飞华里许尊。tíng fēn tí niǎo biān tóu zuò,rén dào fēi huá lǐ xǔ zūn。
莫信平原夸富贵,只凭幽雅继儿孙。mò xìn píng yuán kuā fù guì,zhǐ píng yōu yǎ jì ér sūn。

黄尚节静逸堂

沈周

记得君家附郭居,一堂幽处市声虚。jì dé jūn jiā fù guō jū,yī táng yōu chù shì shēng xū。
绿阴日薄停琴坐,白发风凉带雪梳。lǜ yīn rì báo tíng qín zuò,bái fā fēng liáng dài xuě shū。
蟢脚漫延窗下酒,燕泥时污手中书。xǐ jiǎo màn yán chuāng xià jiǔ,yàn ní shí wū shǒu zhōng shū。
长郎日以文为业,润笔青钱可馔鱼。zhǎng láng rì yǐ wén wèi yè,rùn bǐ qīng qián kě zhuàn yú。

泽居偶书

沈周

比邻星散绝经过,四壁寒光渺渺波。bǐ lín xīng sàn jué jīng guò,sì bì hán guāng miǎo miǎo bō。
私畜牛羊刍牧少,官仓鼠雀稻粱多。sī chù niú yáng chú mù shǎo,guān cāng shǔ què dào liáng duō。
西风布被耽朝卧,残月松窗衍夜哦。xī fēng bù bèi dān cháo wò,cán yuè sōng chuāng yǎn yè ó。
不是老夫能遣拨,出门一望奈愁何。bù shì lǎo fū néng qiǎn bō,chū mén yī wàng nài chóu hé。

散木高居图赠吴元璧

沈周

旧有茅堂依散木,挂冠于此寄高风。jiù yǒu máo táng yī sàn mù,guà guān yú cǐ jì gāo fēng。
鹿柴山水新图里,蚁国功名昨梦中。lù chái shān shuǐ xīn tú lǐ,yǐ guó gōng míng zuó mèng zhōng。
闭户著书今日始,拿舟问字远人通。bì hù zhù shū jīn rì shǐ,ná zhōu wèn zì yuǎn rén tōng。
黄州到了休重说,桑梓斜阳看醉翁。huáng zhōu dào le xiū zhòng shuō,sāng zǐ xié yáng kàn zuì wēng。

春水船

沈周

我爱君家春水船,江湖已赋卜居篇。wǒ ài jūn jiā chūn shuǐ chuán,jiāng hú yǐ fù bo jū piān。
不凭寸地可作屋,尽住清溪无税钱。bù píng cùn dì kě zuò wū,jǐn zhù qīng xī wú shuì qián。
凉月荡人檐影下,晚波跳梦枕屏前。liáng yuè dàng rén yán yǐng xià,wǎn bō tiào mèng zhěn píng qián。
便从画舫斋中看,鸂鶒鸬鹚相对眠。biàn cóng huà fǎng zhāi zhōng kàn,xī chì lú cí xiāng duì mián。

林堂杂咏

沈周

再拜逢迎觉不便,迟迟筋力且衰年。zài bài féng yíng jué bù biàn,chí chí jīn lì qiě shuāi nián。
林堂看雨开春酌,午枕便风夺夜眠。lín táng kàn yǔ kāi chūn zhuó,wǔ zhěn biàn fēng duó yè mián。
收蜜买茶供岁计,晒书烘画合闲缘。shōu mì mǎi chá gōng suì jì,shài shū hōng huà hé xián yuán。
交游往往通朝报,荣辱升沉一惘然。jiāo yóu wǎng wǎng tōng cháo bào,róng rǔ shēng chén yī wǎng rán。

望洋亭为李知州赋

沈周

海上高城压广洋,新亭东眺眼苍茫。hǎi shàng gāo chéng yā guǎng yáng,xīn tíng dōng tiào yǎn cāng máng。
白滔万里登临近,青并三山指顾长。bái tāo wàn lǐ dēng lín jìn,qīng bìng sān shān zhǐ gù zhǎng。
岁久鱼龙扶地轴,秋清雕鹗送天光。suì jiǔ yú lóng fú dì zhóu,qiū qīng diāo è sòng tiān guāng。
邦侯戾止威明肃,约束阳侯不敢狂。bāng hóu lì zhǐ wēi míng sù,yuē shù yáng hóu bù gǎn kuáng。

同心堂为渎川王氏赋

沈周

王氏诸郎有德馨,芝兰玉树倚春庭。wáng shì zhū láng yǒu dé xīn,zhī lán yù shù yǐ chūn tíng。
老偕鬓雪三人白,食共炊烟五世青。lǎo xié bìn xuě sān rén bái,shí gòng chuī yān wǔ shì qīng。
不听妇言家免祸,每书忍字座为铭。bù tīng fù yán jiā miǎn huò,měi shū rěn zì zuò wèi míng。
何当把酒高堂上,为尔临风咏鹡鸰。hé dāng bǎ jiǔ gāo táng shàng,wèi ěr lín fēng yǒng jí líng。

托嘉本初上人寄题灵谷寺

沈周

帝阙东来灵谷寺,个中但少一寻师。dì quē dōng lái líng gǔ sì,gè zhōng dàn shǎo yī xún shī。
千行松下当容杖,八德泉头尚欠诗。qiān xíng sōng xià dāng róng zhàng,bā dé quán tóu shàng qiàn shī。
今日林惭应属我,旧时墩姓又从谁。jīn rì lín cán yīng shǔ wǒ,jiù shí dūn xìng yòu cóng shuí。
轻缣淡墨追空影,白发真游未是迟。qīng jiān dàn mò zhuī kōng yǐng,bái fā zhēn yóu wèi shì chí。

太仓兴福寺观刘鸾塑观音像

沈周

古寺阴阴古佛栖,壁中波浪海高低。gǔ sì yīn yīn gǔ fú qī,bì zhōng bō làng hǎi gāo dī。
花因触喜偏饶笑,鸟解寻声亦乱啼。huā yīn chù xǐ piān ráo xiào,niǎo jiě xún shēng yì luàn tí。
化境慈悲千种相,人间影响一镘泥。huà jìng cí bēi qiān zhǒng xiāng,rén jiān yǐng xiǎng yī màn ní。
老僧香火如如地,时眼来观只欲迷。lǎo sēng xiāng huǒ rú rú dì,shí yǎn lái guān zhǐ yù mí。

赵民部梦麟王廷信符用愚诸公携酒会饮涵虚楼民部索诗遂有此作

沈周

白发萧萧始此来,高楼正倚夕阳台。bái fā xiāo xiāo shǐ cǐ lái,gāo lóu zhèng yǐ xī yáng tái。
阑凭南面山都出,梯到上头江大开。lán píng nán miàn shān dōu chū,tī dào shàng tóu jiāng dà kāi。
自愧衰翁落迟局,未容民部不深杯。zì kuì shuāi wēng luò chí jú,wèi róng mín bù bù shēn bēi。
若教却饮天应笑,豪杰眼前安在哉。ruò jiào què yǐn tiān yīng xiào,háo jié yǎn qián ān zài zāi。

听松庵小酌

沈周

唤雨林鸠且莫催,听松汲涧要徘徊。huàn yǔ lín jiū qiě mò cuī,tīng sōng jí jiàn yào pái huái。
已知壁画成神物,聊与庵僧慨劫灰。yǐ zhī bì huà chéng shén wù,liáo yǔ ān sēng kǎi jié huī。
双鬓雪从忙里出,廿年人似梦中来。shuāng bìn xuě cóng máng lǐ chū,niàn nián rén shì mèng zhōng lái。
欲归未便忘情得,更对青山酢一杯。yù guī wèi biàn wàng qíng dé,gèng duì qīng shān cù yī bēi。