古诗词

会冢行美侍郎田公及义士王潜父也

李云龙

平原黯黯云脚垂,白杨树底游魂归。píng yuán àn àn yún jiǎo chuí,bái yáng shù dǐ yóu hún guī。
沧海已销精卫恨,青山无复杜鹃啼。cāng hǎi yǐ xiāo jīng wèi hèn,qīng shān wú fù dù juān tí。
忆昨阴风暗南土,长林夜夜髑髅语。yì zuó yīn fēng àn nán tǔ,zhǎng lín yè yè dú lóu yǔ。
苍苔古道无人行,燐燐鬼火烧秋雨。cāng tái gǔ dào wú rén xíng,lín lín guǐ huǒ shāo qiū yǔ。
枯骸朽骨乌鸢馀,总是当年琼树枝。kū hái xiǔ gǔ wū yuān yú,zǒng shì dāng nián qióng shù zhī。
然腹引灯宁自照,漆头作器任人为。rán fù yǐn dēng níng zì zhào,qī tóu zuò qì rèn rén wèi。
江湖义士洪都客,泪洒尸陀林下石。jiāng hú yì shì hóng dōu kè,lèi sǎ shī tuó lín xià shí。
自怜无力效秦封,日扣公门请周泽。zì lián wú lì xiào qín fēng,rì kòu gōng mén qǐng zhōu zé。
绣衣使者乘骢来,玉鞭一指瘴烟开。xiù yī shǐ zhě chéng cōng lái,yù biān yī zhǐ zhàng yān kāi。
吹枯振朽百废举,顿起沟壑登春台。chuī kū zhèn xiǔ bǎi fèi jǔ,dùn qǐ gōu hè dēng chūn tái。
粤王城头暮烟碧,处处秋山净如拭。yuè wáng chéng tóu mù yān bì,chù chù qiū shān jìng rú shì。
遥听牛背笛声来,不似前时惨澹色。yáo tīng niú bèi dí shēng lái,bù shì qián shí cǎn dàn sè。
泉台岂是铭恩处,事不近名名乃著。quán tái qǐ shì míng ēn chù,shì bù jìn míng míng nǎi zhù。
君不见宋陵松柏已萧条,行人犹忆冬青树。jūn bù jiàn sòng líng sōng bǎi yǐ xiāo tiáo,xíng rén yóu yì dōng qīng shù。

李云龙

李云龙,字烟客。番禺人。少补诸生,负奇气,一时名士多严事之。绌于遇,以赀游国学,卒无成。走塞上,客东莞袁崇焕所。时崇焕总制三边,威名大震,云龙在幕参其谋。既而崇焕死,遂为僧,称二严和尚。明亡,不知所终。著有《雁水堂集》、《啸楼前后集》、《遗稿》、《别稿》行世。清同治《番禺县志》卷四二、清陈伯陶编《胜朝粤东遗民录》卷四有传。李云龙诗,以广东省立中山图书馆所藏民国手抄本《啸楼诗集》为底本,参校以广东省地方文献馆民国铅印本《啸楼集》及清温汝能《粤东诗海》。 李云龙的作品>>

猜您喜欢

送张山人归始安兼寄汪伯耳

李云龙

二月春江深,送君归故林。èr yuè chūn jiāng shēn,sòng jūn guī gù lín。
绿波与碧草,一倍伤离心。lǜ bō yǔ bì cǎo,yī bèi shāng lí xīn。
故人在天末,欲往隔湘阴。gù rén zài tiān mò,yù wǎng gé xiāng yīn。
相见烦相问,多愁年鬓侵。xiāng jiàn fán xiāng wèn,duō chóu nián bìn qīn。

答韩寅仲诗扇见寄

李云龙

闻君初试宰,忽已返柴荆。wén jūn chū shì zǎi,hū yǐ fǎn chái jīng。
不习折腰态,惟留强项名。bù xí zhé yāo tài,wéi liú qiáng xiàng míng。
仁风来扇底,白云入歌声。rén fēng lái shàn dǐ,bái yún rù gē shēng。
何日罗浮去,云松共结盟。hé rì luó fú qù,yún sōng gòng jié méng。

送黎遂球公车北上

李云龙

所之无远近,远近在心期。suǒ zhī wú yuǎn jìn,yuǎn jìn zài xīn qī。
譬如下种子,所得恒视之。pì rú xià zhǒng zi,suǒ dé héng shì zhī。
所以万石弩,不为鼠发机。suǒ yǐ wàn shí nǔ,bù wèi shǔ fā jī。
黎生负宿慧,早岁得皈依。lí shēng fù sù huì,zǎo suì dé guī yī。
一心持戒律,焚修遍六时。yī xīn chí jiè lǜ,fén xiū biàn liù shí。
不离文字缘,便欲证菩提。bù lí wén zì yuán,biàn yù zhèng pú tí。
今晨理宝筏,先我去江湄。jīn chén lǐ bǎo fá,xiān wǒ qù jiāng méi。
遥瞻极乐国,乃在燕山陲。yáo zhān jí lè guó,nǎi zài yàn shān chuí。
吾闻有漏因,不了大修为。wú wén yǒu lòu yīn,bù le dà xiū wèi。
一见宰官身,当作天人师。yī jiàn zǎi guān shēn,dāng zuò tiān rén shī。

水西春日

李云龙

绿杨两树三树,白鸟一双二双。lǜ yáng liǎng shù sān shù,bái niǎo yī shuāng èr shuāng。
钓艇时横烟水,孤亭疑对春江。diào tǐng shí héng yān shuǐ,gū tíng yí duì chūn jiāng。

水西春日

李云龙

夭桃临水自照,翠竹梢云半斜。yāo táo lín shuǐ zì zhào,cuì zhú shāo yún bàn xié。
燕掠城头山色,莺啼东岸人家。yàn lüè chéng tóu shān sè,yīng tí dōng àn rén jiā。

水西春日

李云龙

潇潇凉雨夜歇,冉冉晴云晓飞。xiāo xiāo liáng yǔ yè xiē,rǎn rǎn qíng yún xiǎo fēi。
风林果实交堕,春水鱼虾正肥。fēng lín guǒ shí jiāo duò,chūn shuǐ yú xiā zhèng féi。

水西春日

李云龙

啸楼西畔一室,古树笼云蔽日。xiào lóu xī pàn yī shì,gǔ shù lóng yún bì rì。
但闻黄鸟唤声,不知白鹤飞出。dàn wén huáng niǎo huàn shēng,bù zhī bái hè fēi chū。

水西秋日

李云龙

风吹翠竹不绝,露滴空林有声。fēng chuī cuì zhú bù jué,lù dī kōng lín yǒu shēng。
高岸古槐叶落,寒塘衰柳蝉鸣。gāo àn gǔ huái yè luò,hán táng shuāi liǔ chán míng。

水西秋日

李云龙

凉月乍窥松户,白云半掩荆扉。liáng yuè zhà kuī sōng hù,bái yún bàn yǎn jīng fēi。
深巷秋风犬吠,古城夜火人归。shēn xiàng qiū fēng quǎn fèi,gǔ chéng yè huǒ rén guī。

题徐元祥清槐居

李云龙

土阶虫语鹤语,草阁琴声磬声。tǔ jiē chóng yǔ hè yǔ,cǎo gé qín shēng qìng shēng。
先世三槐处士,对门五柳先生。xiān shì sān huái chù shì,duì mén wǔ liǔ xiān shēng。

题徐元祥清槐居

李云龙

帘卷翠云朝坠,窗开绿雨晴飞。lián juǎn cuì yún cháo zhuì,chuāng kāi lǜ yǔ qíng fēi。
嘒嘒玄蝉秋唱,喈喈黄鸟春归。huì huì xuán chán qiū chàng,jiē jiē huáng niǎo chūn guī。