古诗词

长亭怨慢送春

刘师培

听一曲、歌残金缕。tīng yī qū gē cán jīn lǚ。
沈沈帘幕,东风暗度。shěn shěn lián mù,dōng fēng àn dù。
闲门嫣红,万点惨无主。xián mén yān hóng,wàn diǎn cǎn wú zhǔ。
恹恹人病,弄得春光迟暮。yān yān rén bìng,nòng dé chūn guāng chí mù。
看九曲阑干,已无复流莺软语。kàn jiǔ qū lán gàn,yǐ wú fù liú yīng ruǎn yǔ。
春去也、落花流水,毕竟春归何处。chūn qù yě luò huā liú shuǐ,bì jìng chūn guī hé chù。
游丝横路。yóu sī héng lù。
那挽得韶华小住。nà wǎn dé sháo huá xiǎo zhù。
阅几番芳事飘零,又化作漫天飞絮。yuè jǐ fān fāng shì piāo líng,yòu huà zuò màn tiān fēi xù。
晓梦画楼西,啼血谁怜杜宇。xiǎo mèng huà lóu xī,tí xuè shuí lián dù yǔ。
猜您喜欢

一萼红·题碧海乘槎图

刘师培

海波平。hǎi bō píng。
正相思无限,隔秋水盈盈。zhèng xiāng sī wú xiàn,gé qiū shuǐ yíng yíng。
徐福不还,鲁连避世,千秋呜咽潮声。xú fú bù hái,lǔ lián bì shì,qiān qiū wū yàn cháo shēng。
试寄语燕昭汉武,问求仙何日到蓬瀛。shì jì yǔ yàn zhāo hàn wǔ,wèn qiú xiān hé rì dào péng yíng。
成连一去,天风海水,何处移情。chéng lián yī qù,tiān fēng hǎi shuǐ,hé chù yí qíng。
日暮碧云天远,见蜃楼明灭,蛟渚澄清。rì mù bì yún tiān yuǎn,jiàn shèn lóu míng miè,jiāo zhǔ chéng qīng。
千仞银涛,片帆飞度,云山划断空青。qiān rèn yín tāo,piàn fān fēi dù,yún shān huà duàn kōng qīng。
快此际乘风破浪,指东南万里鹏程。kuài cǐ jì chéng fēng pò làng,zhǐ dōng nán wàn lǐ péng chéng。
立向蓬莱高处,目断瑶京。lì xiàng péng lái gāo chù,mù duàn yáo jīng。
1612