古诗词

声声慢·送春

钱念生

风风雨雨。fēng fēng yǔ yǔ。
暗地相催,春光到此将别。àn dì xiāng cuī,chūn guāng dào cǐ jiāng bié。
欲待款留,无计反增凄切。yù dài kuǎn liú,wú jì fǎn zēng qī qiè。
东君怎不体谅,促春回、把人抛撇。dōng jūn zěn bù tǐ liàng,cù chūn huí bǎ rén pāo piē。
更望里,尽销魂、只见落红堆积。gèng wàng lǐ,jǐn xiāo hún zhǐ jiàn luò hóng duī jī。
每到春归时候。měi dào chūn guī shí hòu。
便引起、愁肠细丝如织。biàn yǐn qǐ chóu cháng xì sī rú zhī。
杜宇声声,不管旧时相识。dù yǔ shēng shēng,bù guǎn jiù shí xiāng shí。
枝头报春去也,恁忘情、了无怜惜。zhī tóu bào chūn qù yě,nèn wàng qíng le wú lián xī。
怎似我,倦伤春、还恋此日。zěn shì wǒ,juàn shāng chūn hái liàn cǐ rì。

钱念生

钱念生,字咀霞,常熟人。 钱念生的作品>>

猜您喜欢

钗头凤寄怀

钱念生

腰如搦。yāo rú nuò。
人如削。rén rú xuē。
无端臂褪黄金约。wú duān bì tuì huáng jīn yuē。
灯销晕。dēng xiāo yūn。
香销尽。xiāng xiāo jǐn。
衾儿无梦,雁儿无信。qīn ér wú mèng,yàn ér wú xìn。
闷。mèn。
闷。mèn。
闷。mèn。
秋衫薄。qiū shān báo。
秋风恶。qiū fēng è。
感秋人被秋缠缚。gǎn qiū rén bèi qiū chán fù。
归期问。guī qī wèn。
何时稳。hé shí wěn。
签儿无据,卦儿无准。qiān ér wú jù,guà ér wú zhǔn。
恨。hèn。
恨。hèn。
恨。hèn。

醉花阴·寄外

钱念生

别梦初圆风击碎。bié mèng chū yuán fēng jī suì。
梦醒添憔悴。mèng xǐng tiān qiáo cuì。
一片落花飞。yī piàn luò huā fēi。
知道春归,知道人归未。zhī dào chūn guī,zhī dào rén guī wèi。
东风去后重门闭。dōng fēng qù hòu zhòng mén bì。
谙尽愁滋味。ān jǐn chóu zī wèi。
差胜絮飘零,江北江南,流遍离人泪。chà shèng xù piāo líng,jiāng běi jiāng nán,liú biàn lí rén lèi。

点绛唇·寄外

钱念生

岭南云高,梦儿欲把羊城绕。lǐng nán yún gāo,mèng ér yù bǎ yáng chéng rào。
怪它双棹。guài tā shuāng zhào。
不送魂飞到。bù sòng hún fēi dào。
多病多愁,多恨多烦恼。duō bìng duō chóu,duō hèn duō fán nǎo。
谁知道。shuí zhī dào。
情田虽小,长遍相思草。qíng tián suī xiǎo,zhǎng biàn xiāng sī cǎo。
1812