古诗词

松泉辞一首送陶厚归金川隐居

童轩

西风惊秋纷落叶于晴川。xī fēng jīng qiū fēn luò yè yú qíng chuān。
感物叙之易变,念游子而未还。gǎn wù xù zhī yì biàn,niàn yóu zi ér wèi hái。
胡扰扰以迷形役,徒俯仰于百年。hú rǎo rǎo yǐ mí xíng yì,tú fǔ yǎng yú bǎi nián。
繄乡关之安在,怀旧隐于松泉。yī xiāng guān zhī ān zài,huái jiù yǐn yú sōng quán。
尔其命驾晨征,仆夫在门。ěr qí mìng jià chén zhēng,pū fū zài mén。
望青山兮千里,愁芳草兮吟魂。wàng qīng shān xī qiān lǐ,chóu fāng cǎo xī yín hún。
溯轻风兮舟扬,澹斜日兮江云。sù qīng fēng xī zhōu yáng,dàn xié rì xī jiāng yún。
睇遥遥以前路,心孑孑而悬旌。dì yáo yáo yǐ qián lù,xīn jié jié ér xuán jīng。
倏家林之在目,俨桑梓之犹存。shū jiā lín zhī zài mù,yǎn sāng zǐ zhī yóu cún。
于是杖策来归,柴荆启扉。yú shì zhàng cè lái guī,chái jīng qǐ fēi。
僮仆嘻嘻,稚子牵衣。tóng pū xī xī,zhì zi qiān yī。
叹误罹于尘网,迫衰朽而何之。tàn wù lí yú chén wǎng,pò shuāi xiǔ ér hé zhī。
幸松泉以无恙,期投老而支离。xìng sōng quán yǐ wú yàng,qī tóu lǎo ér zhī lí。
若乃有绿盈庭,有酒新酾。ruò nǎi yǒu lǜ yíng tíng,yǒu jiǔ xīn shāi。
或席阴以箕踞,或临流而赋诗。huò xí yīn yǐ jī jù,huò lín liú ér fù shī。
已矣乎富贵非吾愿,功名不可期。yǐ yǐ hū fù guì fēi wú yuàn,gōng míng bù kě qī。
慕赤松而长往,缔泉石以为知。mù chì sōng ér zhǎng wǎng,dì quán shí yǐ wèi zhī。
浩歌白云乡,徘徊芳草涯。hào gē bái yún xiāng,pái huái fāng cǎo yá。
胡为乎,荣辱之相缪。hú wèi hū,róng rǔ zhī xiāng móu。
逐膻腴于末路,钓声利于颓流。zhú shān yú yú mò lù,diào shēng lì yú tuí liú。
涂实迷而未远,事既往而奚尤。tú shí mí ér wèi yuǎn,shì jì wǎng ér xī yóu。
怀古人而不可见,伤病俗之难瘳。huái gǔ rén ér bù kě jiàn,shāng bìng sú zhī nán chōu。
招白云以怡悦,请息交以绝游。zhāo bái yún yǐ yí yuè,qǐng xī jiāo yǐ jué yóu。
匪怀珍以为洁,惧突梯而吾羞。fěi huái zhēn yǐ wèi jié,jù tū tī ér wú xiū。
侣空山之猿鹤,脱尘溷之蜉蝣。lǚ kōng shān zhī yuán hè,tuō chén hùn zhī fú yóu。
念田园之未芜,顾琴瑟之尚留。niàn tián yuán zhī wèi wú,gù qín sè zhī shàng liú。
聊优游以卒岁,时偃仰以消忧。liáo yōu yóu yǐ zú suì,shí yǎn yǎng yǐ xiāo yōu。
为逸民于斯世,乐夫天命复何求。wèi yì mín yú sī shì,lè fū tiān mìng fù hé qiú。

童轩

明江西鄱阳人,字士昂。工书能诗。景泰二年进士。授南京吏科给事中。成化时,以户科都给事中入川镇压赵铎起事,还言欲息盗贼必先去贪官、均科差。累进右副都御史提督松潘军务。弘治中官至南京礼部尚书。有《清风亭稿》、《枕肱集》、《梦征录》。 童轩的作品>>

猜您喜欢

感寓

童轩

蟏蛸矜小智,结网挂高楹。xiāo shāo jīn xiǎo zhì,jié wǎng guà gāo yíng。
微虫亦蠢尔,冥飞入其罾。wēi chóng yì chǔn ěr,míng fēi rù qí zēng。
居然取而食,皤腹县晚晴。jū rán qǔ ér shí,pó fù xiàn wǎn qíng。
有蜂忽相触,急趋欲有营。yǒu fēng hū xiāng chù,jí qū yù yǒu yíng。
螫尾肆厥毒,丑物俄毙形。shì wěi sì jué dú,chǒu wù é bì xíng。
嗟哉机变者,饱食安可恒。jiē zāi jī biàn zhě,bǎo shí ān kě héng。

感寓

童轩

出门瞻太华,危峰拄天际。chū mén zhān tài huá,wēi fēng zhǔ tiān jì。
宣尼去日远,巍然徒仰止。xuān ní qù rì yuǎn,wēi rán tú yǎng zhǐ。
大道日沦湮,攻钻弊诸子。dà dào rì lún yān,gōng zuān bì zhū zi。
独抱万古心,感叹何时已。dú bào wàn gǔ xīn,gǎn tàn hé shí yǐ。

感寓

童轩

众人嗜奔竞,宛若风中花。zhòng rén shì bēn jìng,wǎn ruò fēng zhōng huā。
朝开灿珠玉,暮落随泥沙。cháo kāi càn zhū yù,mù luò suí ní shā。
所以古达士,知命匪所夸。suǒ yǐ gǔ dá shì,zhī mìng fěi suǒ kuā。
宁甘伏枥马,耻学粘壁蜗。níng gān fú lì mǎ,chǐ xué zhān bì wō。
鲁连今已矣,抚卷徒兴嗟。lǔ lián jīn yǐ yǐ,fǔ juǎn tú xīng jiē。

感寓

童轩

艳色天下重,不以今古殊。yàn sè tiān xià zhòng,bù yǐ jīn gǔ shū。
明妃倾国容,如何嫁单于。míng fēi qīng guó róng,rú hé jià dān yú。
有貌不足恃,有才当自愚。yǒu mào bù zú shì,yǒu cái dāng zì yú。
士衡遭杀戮,元礼成羁缧。shì héng zāo shā lù,yuán lǐ chéng jī léi。
君看冥冥鸿,人生反不如。jūn kàn míng míng hóng,rén shēng fǎn bù rú。

感寓

童轩

三策出江都,一语取丞相。sān cè chū jiāng dōu,yī yǔ qǔ chéng xiāng。
命途有通塞,丝粟不可强。mìng tú yǒu tōng sāi,sī sù bù kě qiáng。
嗤彼操瑟徒,枘凿竟何往。chī bǐ cāo sè tú,ruì záo jìng hé wǎng。
身辱名亦亏,岂但寻尺枉。shēn rǔ míng yì kuī,qǐ dàn xún chǐ wǎng。
陋哉投閤云,美新空附莽。lòu zāi tóu gé yún,měi xīn kōng fù mǎng。

感寓

童轩

披裘诣中野,拾薪以行吟。pī qiú yì zhōng yě,shí xīn yǐ xíng yín。
孰云季子贤,顾谓取遗金。shú yún jì zi xián,gù wèi qǔ yí jīn。
天地物有主,妄攫诚何心。tiān dì wù yǒu zhǔ,wàng jué chéng hé xīn。
焉知胠箧者,掉臂方骎骎。yān zhī qū qiè zhě,diào bì fāng qīn qīn。

感寓

童轩

食客世恒有,义士天下稀。shí kè shì héng yǒu,yì shì tiān xià xī。
田光报太子,杵臼存孤儿。tián guāng bào tài zi,chǔ jiù cún gū ér。
英声振今古,名与金石俱。yīng shēng zhèn jīn gǔ,míng yǔ jīn shí jù。
彼有廊庙器,佩玉飘长裾。bǐ yǒu láng miào qì,pèi yù piāo zhǎng jū。
国难仅一发,缩首思全躯。guó nán jǐn yī fā,suō shǒu sī quán qū。
吁嗟长乐老,遗臭将谁欺。xū jiē zhǎng lè lǎo,yí chòu jiāng shuí qī。

感寓

童轩

轨方信难适,轮圆始能行。guǐ fāng xìn nán shì,lún yuán shǐ néng xíng。
憸人丑正直,端士羞逢迎。xiān rén chǒu zhèng zhí,duān shì xiū féng yíng。
是非得失间,将焉用吾情。shì fēi dé shī jiān,jiāng yān yòng wú qíng。
宁为齿刚敝,勿为柔舌荣。níng wèi chǐ gāng bì,wù wèi róu shé róng。

感寓

童轩

曲沃产县匏,汶阳发孤茎。qū wò chǎn xiàn páo,wèn yáng fā gū jīng。
参差制双翼,吹作鸾凤声。cān chà zhì shuāng yì,chuī zuò luán fèng shēng。
悠悠楚妃叹,切切荆王吟。yōu yōu chǔ fēi tàn,qiè qiè jīng wáng yín。
空惭滥食者,亦有南郭生。kōng cán làn shí zhě,yì yǒu nán guō shēng。

感寓

童轩

驱车欲何适,驾言陟高冈。qū chē yù hé shì,jià yán zhì gāo gāng。
阴云垂四野,猎猎北风凉。yīn yún chuí sì yě,liè liè běi fēng liáng。
豺狼嘷我后,乌鹊噪我旁。chái láng háo wǒ hòu,wū què zào wǒ páng。
岩谷少居人,我行多所伤。yán gǔ shǎo jū rén,wǒ xíng duō suǒ shāng。
念此不能往,匪云途路长。niàn cǐ bù néng wǎng,fěi yún tú lù zhǎng。
悠悠岁华暮,伫立空仿偟。yōu yōu suì huá mù,zhù lì kōng fǎng huáng。

感寓

童轩

明月射虚牖,寒螀悲洞房。míng yuè shè xū yǒu,hán jiāng bēi dòng fáng。
感之不能寐,起步徒自伤。gǎn zhī bù néng mèi,qǐ bù tú zì shāng。
美人隔千里,欲涉川无梁。měi rén gé qiān lǐ,yù shè chuān wú liáng。
徘徊吊孤影,涕下沾衣裳。pái huái diào gū yǐng,tì xià zhān yī shang。

感寓

童轩

朝适易水湄,鹬蚌方怒争。cháo shì yì shuǐ méi,yù bàng fāng nù zhēng。
今日复明日,渔者得并擒。jīn rì fù míng rì,yú zhě dé bìng qín。
齐楚擅敌国,干戈日相寻。qí chǔ shàn dí guó,gàn gē rì xiāng xún。
宁知兵久敝,坐使嬴氏并。níng zhī bīng jiǔ bì,zuò shǐ yíng shì bìng。

感寓

童轩

秦人据崤函,自谓万世基。qín rén jù xiáo hán,zì wèi wàn shì jī。
孰知楚一炬,百二俱成灰。shú zhī chǔ yī jù,bǎi èr jù chéng huī。
惟彼陶唐氏,有此冀北陲。wéi bǐ táo táng shì,yǒu cǐ jì běi chuí。
势无金作城,利乏汤为池。shì wú jīn zuò chéng,lì fá tāng wèi chí。
黎民悉于变,垂拱成雍熙。lí mín xī yú biàn,chuí gǒng chéng yōng xī。
乃知帝监德,岂在险与夷。nǎi zhī dì jiān dé,qǐ zài xiǎn yǔ yí。

感寓

童轩

步出北郭门,风悲白杨树。bù chū běi guō mén,fēng bēi bái yáng shù。
累累古今坟,高下正相似。lèi lèi gǔ jīn fén,gāo xià zhèng xiāng shì。
中有百年人,长眠不知曙。zhōng yǒu bǎi nián rén,zhǎng mián bù zhī shǔ。
荒烟狐兔游,落日樵牧语。huāng yān hú tù yóu,luò rì qiáo mù yǔ。
蒺藜秋着花,一望迥无际。jí lí qiū zhe huā,yī wàng jiǒng wú jì。
感彼雍门琴,凄然泪如注。gǎn bǐ yōng mén qín,qī rán lèi rú zhù。

感寓

童轩

相如赋大人,曼语夸独步。xiāng rú fù dà rén,màn yǔ kuā dú bù。
飘飘气凌云,时复中规度。piāo piāo qì líng yún,shí fù zhōng guī dù。
虽云讽意深,适足诲淫助。suī yún fěng yì shēn,shì zú huì yín zhù。
不见雾縠奇,乃是女工蠹。bù jiàn wù hú qí,nǎi shì nǚ gōng dù。