古诗词

壬寅除夜

朱朴

岁岁逢除夜,家家办酒觞。suì suì féng chú yè,jiā jiā bàn jiǔ shāng。
留穷殊不恶,却老更无方。liú qióng shū bù è,què lǎo gèng wú fāng。
夕漏馀寒滴,春灯候曙光。xī lòu yú hán dī,chūn dēng hòu shǔ guāng。
静听童稚喜,犹忆少年狂。jìng tīng tóng zhì xǐ,yóu yì shǎo nián kuáng。

朱朴

明浙江海盐人,字元素。体瘦长,而音声琅琅,务农为生。工诗,有《西村诗集》,许杞山序而刻之。 朱朴的作品>>

猜您喜欢

铁砚歌

朱朴

我家有墨砚,乃是歙溪石。wǒ jiā yǒu mò yàn,nǎi shì shè xī shí。
岁久磨不穿,腻若马肝色。suì jiǔ mó bù chuān,nì ruò mǎ gān sè。
厓翁为题铭,谓可百金直。yá wēng wèi tí míng,wèi kě bǎi jīn zhí。
吾师铁砚如我墨砚圆,圈子中间藏太极。wú shī tiě yàn rú wǒ mò yàn yuán,quān zi zhōng jiān cáng tài jí。
当时出冶后入土,千载犹存火痕赤。dāng shí chū yě hòu rù tǔ,qiān zài yóu cún huǒ hén chì。
得非蕤宾青,无乃鬼国黑。dé fēi ruí bīn qīng,wú nǎi guǐ guó hēi。
磨墨铿有声,蘸笔润无迹。mó mò kēng yǒu shēng,zhàn bǐ rùn wú jì。
铜雀足瑕疵,临洮多媚质。tóng què zú xiá cī,lín táo duō mèi zhì。
吾师得此殊可惜,经卷香炉同几席。wú shī dé cǐ shū kě xī,jīng juǎn xiāng lú tóng jǐ xí。
师能学帖怀素书,千个芭蕉为渠摘。shī néng xué tiē huái sù shū,qiān gè bā jiāo wèi qú zhāi。
师能临摹贯休画,五百圣僧从此出。shī néng lín mó guàn xiū huà,wǔ bǎi shèng sēng cóng cǐ chū。
麝煤散入五戒香,水影流成八功德。shè méi sàn rù wǔ jiè xiāng,shuǐ yǐng liú chéng bā gōng dé。
呜呼我家墨砚空有材,老懒无成每枯涩。wū hū wǒ jiā mò yàn kōng yǒu cái,lǎo lǎn wú chéng měi kū sè。
何如吾师铁砚坚且奇,喜动骚人与豪客。hé rú wú shī tiě yàn jiān qiě qí,xǐ dòng sāo rén yǔ háo kè。
明窗净榻日日临池来洗翰,直欲百世相传镇重维摩室。míng chuāng jìng tà rì rì lín chí lái xǐ hàn,zhí yù bǎi shì xiāng chuán zhèn zhòng wéi mó shì。

赵千里画夏景

朱朴

积雨新晴涨溪水,黄鹂交交啼不已。jī yǔ xīn qíng zhǎng xī shuǐ,huáng lí jiāo jiāo tí bù yǐ。
南风微动水晶帘,百合花开绿阴里。nán fēng wēi dòng shuǐ jīng lián,bǎi hé huā kāi lǜ yīn lǐ。
重楼叠阁俯层台,台下碧树参差回。zhòng lóu dié gé fǔ céng tái,tái xià bì shù cān chà huí。
琼轩倒影入溪水,十二雕阑相对开。qióng xuān dào yǐng rù xī shuǐ,shí èr diāo lán xiāng duì kāi。
幽兰药草香涧谷,曲径莓苔随意绿。yōu lán yào cǎo xiāng jiàn gǔ,qū jìng méi tái suí yì lǜ。
迟迟白石茶臼鸣,应有人家隔深麓。chí chí bái shí chá jiù míng,yīng yǒu rén jiā gé shēn lù。
博山烟断香未消,玉钩素箔悬冰绡。bó shān yān duàn xiāng wèi xiāo,yù gōu sù bó xuán bīng xiāo。
床头古书忽在手,只有爽气无炎歊。chuáng tóu gǔ shū hū zài shǒu,zhǐ yǒu shuǎng qì wú yán xiāo。
长安街头困行旅,满面黄尘汗如雨。zhǎng ān jiē tóu kùn xíng lǚ,mǎn miàn huáng chén hàn rú yǔ。
不知有客方晏然,展席临流坐清暑。bù zhī yǒu kè fāng yàn rán,zhǎn xí lín liú zuò qīng shǔ。
当时画史非常徒,含朱舐绿精临摹。dāng shí huà shǐ fēi cháng tú,hán zhū shì lǜ jīng lín mó。
四百馀年落人世,至今名家称伯驹。sì bǎi yú nián luò rén shì,zhì jīn míng jiā chēng bó jū。
南州火云光崒嵂,净扫华堂挂长日。nán zhōu huǒ yún guāng zú lǜ,jìng sǎo huá táng guà zhǎng rì。
对之不觉融心神,疑有寒泉落虚壁。duì zhī bù jué róng xīn shén,yí yǒu hán quán luò xū bì。

次戴双湖子陵高长句

朱朴

子陵高,高于山,深于水,竿头一丝缕,力能回挽两汉之清风。zi líng gāo,gāo yú shān,shēn yú shuǐ,gān tóu yī sī lǚ,lì néng huí wǎn liǎng hàn zhī qīng fēng。
羊裘蒙茸不为贱,麟阁嵯峨安足崇。yáng qiú méng rōng bù wèi jiàn,lín gé cuó é ān zú chóng。
君臣义分本鱼水,朋友意气犹云龙。jūn chén yì fēn běn yú shuǐ,péng yǒu yì qì yóu yún lóng。
富春之田可以饱我腹,桐江之水可以洁我衷。fù chūn zhī tián kě yǐ bǎo wǒ fù,tóng jiāng zhī shuǐ kě yǐ jié wǒ zhōng。
客星入座犯天子,物色想像由良工。kè xīng rù zuò fàn tiān zi,wù sè xiǎng xiàng yóu liáng gōng。
古人有至论,仕者乃为通。gǔ rén yǒu zhì lùn,shì zhě nǎi wèi tōng。
唐尧世远荣禄驰,剩见此老巢由同。táng yáo shì yuǎn róng lù chí,shèng jiàn cǐ lǎo cháo yóu tóng。
吾闻七里滩前利名路,纷纷冠盖时相逢。wú wén qī lǐ tān qián lì míng lù,fēn fēn guān gài shí xiāng féng。
低头顿足不敢蹑崖岸,上有子陵先生一亩烟霞宫。dī tóu dùn zú bù gǎn niè yá àn,shàng yǒu zi líng xiān shēng yī mǔ yān xiá gōng。
光华高出日月上,气节直与乾坤终。guāng huá gāo chū rì yuè shàng,qì jié zhí yǔ qián kūn zhōng。
君不见汉家宫阙芜已尽,寒云蔓草迷秋宫。jūn bù jiàn hàn jiā gōng quē wú yǐ jǐn,hán yún màn cǎo mí qiū gōng。
子陵钓台至今在,伟哉万古真英雄,呜呼伟哉万古真英雄。zi líng diào tái zhì jīn zài,wěi zāi wàn gǔ zhēn yīng xióng,wū hū wěi zāi wàn gǔ zhēn yīng xióng。

十月望日张西野小楼宴集

朱朴

城中有高楼,十二红阑干。chéng zhōng yǒu gāo lóu,shí èr hóng lán gàn。
丹梯下平地,飞甍入云端。dān tī xià píng dì,fēi méng rù yún duān。
一朝异时事,榛莽生凄寒。yī cháo yì shí shì,zhēn mǎng shēng qī hán。
小楼可丈许,亦足罗杯盘。xiǎo lóu kě zhàng xǔ,yì zú luó bēi pán。
佳客不在多,八九相盘桓。jiā kè bù zài duō,bā jiǔ xiāng pán huán。
置身固言窄,置心有馀宽。zhì shēn gù yán zhǎi,zhì xīn yǒu yú kuān。
孟冬风日温,会合尽所欢。mèng dōng fēng rì wēn,huì hé jǐn suǒ huān。
寒山拂烟翠,霜叶流朱丹。hán shān fú yān cuì,shuāng yè liú zhū dān。
冥飞见高鸿,长啸惊白鸾。míng fēi jiàn gāo hóng,zhǎng xiào jīng bái luán。
徘徊不能去,落日光团团。pái huái bù néng qù,luò rì guāng tuán tuán。

丰厓社饮席上闻前星之喜分韵得国字

朱朴

列圣垂大统,吾皇绍华国。liè shèng chuí dà tǒng,wú huáng shào huá guó。
心同天地仁,阳春育群物。xīn tóng tiān dì rén,yáng chūn yù qún wù。
元卿立中朝,壮士守疆埸。yuán qīng lì zhōng cháo,zhuàng shì shǒu jiāng yì。
臣伏来四裔,恩化被蛮貊。chén fú lái sì yì,ēn huà bèi mán mò。
峨峨蓬莱殿,亹亹诗书窟。é é péng lái diàn,wěi wěi shī shū kū。
熙熙十五载,过眼犹顷刻。xī xī shí wǔ zài,guò yǎn yóu qǐng kè。
所怀惟春宫,修省慎厥德。suǒ huái wéi chūn gōng,xiū shěng shèn jué dé。
圣祖在天灵,上帝相感格。shèng zǔ zài tiān líng,shàng dì xiāng gǎn gé。
今兹岁丙申,孟冬戊子吉。jīn zī suì bǐng shēn,mèng dōng wù zi jí。
煌煌前星耀,太子降坤阈。huáng huáng qián xīng yào,tài zi jiàng kūn yù。
玉皇亲抱送,大宝非偶得。yù huáng qīn bào sòng,dà bǎo fēi ǒu dé。
雏凤下高冈,潜蛟起溟渤。chú fèng xià gāo gāng,qián jiāo qǐ míng bó。
流虹烛宫闱,异香散庭掖。liú hóng zhú gōng wéi,yì xiāng sàn tíng yē。
日月分重瞳,山河秀骨骼。rì yuè fēn zhòng tóng,shān hé xiù gǔ gé。
天子开龙颜,圣母悦慈色。tiān zi kāi lóng yán,shèng mǔ yuè cí sè。
玉音中使传,群臣正袍笏。yù yīn zhōng shǐ chuán,qún chén zhèng páo hù。
万方集朝贺,笺奏来玉帛。wàn fāng jí cháo hè,jiān zòu lái yù bó。
金鸡忽翱翔,丹诏方烜赫。jīn jī hū áo xiáng,dān zhào fāng xuǎn hè。
大哉寰宇内,和气蔼边域。dà zāi huán yǔ nèi,hé qì ǎi biān yù。
迁谪返遐陬,蠲除遍阡陌。qiān zhé fǎn xiá zōu,juān chú biàn qiān mò。
野夫田间农,欢忭释愚惑。yě fū tián jiān nóng,huān biàn shì yú huò。
再拜祈千秋,千秋永无厄。zài bài qí qiān qiū,qiān qiū yǒng wú è。
滔滔黄河流,郁郁南山柏。tāo tāo huáng hé liú,yù yù nán shān bǎi。

谷日宴答孙朴居得湖字

朱朴

人日不作阴,是岁终无虞。rén rì bù zuò yīn,shì suì zhōng wú yú。
今辰谷日晴,百谷美而腴。jīn chén gǔ rì qíng,bǎi gǔ měi ér yú。
吾民赖生成,安能不欢娱。wú mín lài shēng chéng,ān néng bù huān yú。
轩轩庙堂客,溷我耕樵徒。xuān xuān miào táng kè,hùn wǒ gēng qiáo tú。
骑马衣绣衣,烹鲜提玉壶。qí mǎ yī xiù yī,pēng xiān tí yù hú。
向荣木欣欣,鸣禽亦喧呼。xiàng róng mù xīn xīn,míng qín yì xuān hū。
条风东北来,畅然纾郁纡。tiáo fēng dōng běi lái,chàng rán shū yù yū。
高歌豳风诗,音声间吴歈。gāo gē bīn fēng shī,yīn shēng jiān wú yú。
乐矣非无忧,后乐在江湖。lè yǐ fēi wú yōu,hòu lè zài jiāng hú。

苦哉行

朱朴

年荒莫蠲粮,蠲粮民益荒。nián huāng mò juān liáng,juān liáng mín yì huāng。
岁歉莫赈济,赈济民益伤。suì qiàn mò zhèn jì,zhèn jì mín yì shāng。
虚名及小户,米入官家仓。xū míng jí xiǎo hù,mǐ rù guān jiā cāng。
仅为公门需,那得充饥肠。jǐn wèi gōng mén xū,nà dé chōng jī cháng。
苦哉复苦哉,淫雨天降殃。kǔ zāi fù kǔ zāi,yín yǔ tiān jiàng yāng。
但闻流水声,不见白日光。dàn wén liú shuǐ shēng,bù jiàn bái rì guāng。
菜甲短栖亩,麦苗已委黄。cài jiǎ duǎn qī mǔ,mài miáo yǐ wěi huáng。
湿薪及烂槎,其价十倍强。shī xīn jí làn chá,qí jià shí bèi qiáng。
二月春已半,桃李无艳阳。èr yuè chūn yǐ bàn,táo lǐ wú yàn yáng。
出门泥淖深,况复多虎狼。chū mén ní nào shēn,kuàng fù duō hǔ láng。
苦哉难重陈,泪下沾衣裳。kǔ zāi nán zhòng chén,lèi xià zhān yī shang。

纪事

朱朴

弘治岁乙丑,秋月已逾仲。hóng zhì suì yǐ chǒu,qiū yuè yǐ yú zhòng。
重阳后第四,夜半天宇空。zhòng yáng hòu dì sì,yè bàn tiān yǔ kōng。
月落斗指寅,谯笛将四弄。yuè luò dòu zhǐ yín,qiáo dí jiāng sì nòng。
老我贪睡汉,布被寒独拥。lǎo wǒ tān shuì hàn,bù bèi hán dú yōng。
忽然床席振,彳亍惊我梦。hū rán chuáng xí zhèn,chì chù jīng wǒ mèng。
起坐急披衣,身仆心愈恐。qǐ zuò jí pī yī,shēn pū xīn yù kǒng。
铿然堕屋瓦,戛尔摇柱栋。kēng rán duò wū wǎ,jiá ěr yáo zhù dòng。
灯底翻膏油,壁下倒齑瓮。dēng dǐ fān gāo yóu,bì xià dào jī wèng。
老妻呼难言,稚子亦号恸。lǎo qī hū nán yán,zhì zi yì hào tòng。
始惑稍方悟,乃知是地动。shǐ huò shāo fāng wù,nǎi zhī shì dì dòng。
传闻心胆寒,目击毛骨悚。chuán wén xīn dǎn hán,mù jī máo gǔ sǒng。
夫惟地静物,奚乃健而踊。fū wéi dì jìng wù,xī nǎi jiàn ér yǒng。
或云气纾缩,阴结浊且重。huò yún qì shū suō,yīn jié zhuó qiě zhòng。
或云鳌背负,是否鳞甲耸。huò yún áo bèi fù,shì fǒu lín jiǎ sǒng。
知者既云寡,言者徒尔众。zhī zhě jì yún guǎ,yán zhě tú ěr zhòng。
得非世运关,妖孽先发纵。dé fēi shì yùn guān,yāo niè xiān fā zòng。
为语当路人,修省勿蒙慬。wèi yǔ dāng lù rén,xiū shěng wù méng qín。
谆谆二苏诗,我语安足用。zhūn zhūn èr sū shī,wǒ yǔ ān zú yòng。

怀节篇

朱朴

吾家老祖母,吴姓里中女。wú jiā lǎo zǔ mǔ,wú xìng lǐ zhōng nǚ。
洪武乙丑生,既长归吾祖。hóng wǔ yǐ chǒu shēng,jì zhǎng guī wú zǔ。
行年二十九,吾祖遽作古。xíng nián èr shí jiǔ,wú zǔ jù zuò gǔ。
上侍老曾姑,下抚吾幼父。shàng shì lǎo céng gū,xià fǔ wú yòu fù。
父始年六期,从父方学乳。fù shǐ nián liù qī,cóng fù fāng xué rǔ。
饥寒更死丧,茕独事嫁娶。jī hán gèng sǐ sàng,qióng dú shì jià qǔ。
虽有薄田庐,未足输官府。suī yǒu báo tián lú,wèi zú shū guān fǔ。
恒产及性命,持护弗失所。héng chǎn jí xìng mìng,chí hù fú shī suǒ。
秋蓬断孤根,九鼎悬一缕。qiū péng duàn gū gēn,jiǔ dǐng xuán yī lǚ。
哀哀十五年,父稍立门户。āi āi shí wǔ nián,fù shāo lì mén hù。
觊觎岂无人,决冽中有主。jì yú qǐ wú rén,jué liè zhōng yǒu zhǔ。
其间少差失,一坠不可举。qí jiān shǎo chà shī,yī zhuì bù kě jǔ。
我父尚莫保,我辈安足数。wǒ fù shàng mò bǎo,wǒ bèi ān zú shù。
细故天莫知,不得伸伛偻。xì gù tiān mò zhī,bù dé shēn yǔ lóu。
但能获微祉,强健力辛苦。dàn néng huò wēi zhǐ,qiáng jiàn lì xīn kǔ。
卒成化己丑,世寿七十五。zú chéng huà jǐ chǒu,shì shòu qī shí wǔ。
呜呼我生晚,耳及热肠腑。wū hū wǒ shēng wǎn,ěr jí rè cháng fǔ。
抱此感激恩,徒切一无补。bào cǐ gǎn jī ēn,tú qiè yī wú bǔ。
惟恐后来人,日远谁与语。wéi kǒng hòu lái rén,rì yuǎn shuí yǔ yǔ。
不见沟洫水,源塞流乃阻。bù jiàn gōu xù shuǐ,yuán sāi liú nǎi zǔ。
不见草与木,本敝枝即腐。bù jiàn cǎo yǔ mù,běn bì zhī jí fǔ。
因为怀节篇,揭之旧茅宇。yīn wèi huái jié piān,jiē zhī jiù máo yǔ。

哭姊丈沈宏度

朱朴

公昔姻我家,我发未受束。gōng xī yīn wǒ jiā,wǒ fā wèi shòu shù。
公今去人世,我发亦已秃。gōng jīn qù rén shì,wǒ fā yì yǐ tū。
周亲能几何,断我残手足。zhōu qīn néng jǐ hé,duàn wǒ cán shǒu zú。
平生数见面,一岁难五六。píng shēng shù jiàn miàn,yī suì nán wǔ liù。
况兹永诀绝,长往不可复。kuàng zī yǒng jué jué,zhǎng wǎng bù kě fù。
我姊苟存活,短焰然寸烛。wǒ zǐ gǒu cún huó,duǎn yàn rán cùn zhú。
岁月坐成暮,谁来慰幽独。suì yuè zuò chéng mù,shuí lái wèi yōu dú。
芒棘刺我肠,冰炭置我腹。máng jí cì wǒ cháng,bīng tàn zhì wǒ fù。
添我头上霜,销我骨中肉。tiān wǒ tóu shàng shuāng,xiāo wǒ gǔ zhōng ròu。
钟情与愁激,饮泪不成哭。zhōng qíng yǔ chóu jī,yǐn lèi bù chéng kū。
仰天天为高,俯地地难缩。yǎng tiān tiān wèi gāo,fǔ dì dì nán suō。
却恨海门山,青青长在目。què hèn hǎi mén shān,qīng qīng zhǎng zài mù。

巢鹊篇

朱朴

野鹊共林樾,安巢异枝柯。yě què gòng lín yuè,ān cháo yì zhī kē。
口衔寒木樵,缠绵缉藤萝。kǒu xián hán mù qiáo,chán mián jī téng luó。
物情溺便利,奈此欺罔何。wù qíng nì biàn lì,nài cǐ qī wǎng hé。
心怀用力少,意谓成功多。xīn huái yòng lì shǎo,yì wèi chéng gōng duō。
瞰亡乃相窃,往来递经过。kàn wáng nǎi xiāng qiè,wǎng lái dì jīng guò。
东巢不得成,西鹊徒奔波。dōng cháo bù dé chéng,xī què tú bēn bō。
辛苦旬日馀,两树无完窠。xīn kǔ xún rì yú,liǎng shù wú wán kē。
触物感我情,叹息成蹉跎。chù wù gǎn wǒ qíng,tàn xī chéng cuō tuó。
世人好攘夺,利欲争纷拿。shì rén hǎo rǎng duó,lì yù zhēng fēn ná。
灭公以私心,自足靡有他。miè gōng yǐ sī xīn,zì zú mí yǒu tā。
楚汉割鸿沟,讵能息干戈。chǔ hàn gē hóng gōu,jù néng xī gàn gē。
三国定鼎足,未必安山河。sān guó dìng dǐng zú,wèi bì ān shān hé。
终焉一抔土,蔓草埋岩阿。zhōng yān yī póu tǔ,màn cǎo mái yán ā。
何如顺事天,勿伤同类和。hé rú shùn shì tiān,wù shāng tóng lèi hé。

沈列女

朱朴

君不见桃李花,随风飘宕落谁家。jūn bù jiàn táo lǐ huā,suí fēng piāo dàng luò shuí jiā。
又不见君子竹,叶叶冰霜守寒绿。yòu bù jiàn jūn zi zhú,yè yè bīng shuāng shǒu hán lǜ。
忠臣许身能殉国,列女许身心不惑。zhōng chén xǔ shēn néng xùn guó,liè nǚ xǔ shēn xīn bù huò。
沈家有女子,未嫁夫已死。shěn jiā yǒu nǚ zi,wèi jià fū yǐ sǐ。
自言生为夫家人,死作夫家鬼。zì yán shēng wèi fū jiā rén,sǐ zuò fū jiā guǐ。
有眼不识夫君面,妾心如石不可转。yǒu yǎn bù shí fū jūn miàn,qiè xīn rú shí bù kě zhuǎn。
有足不及夫家门,妾身安得如车轮。yǒu zú bù jí fū jiā mén,qiè shēn ān dé rú chē lún。
东流之水来胥溪,万年不复流向西。dōng liú zhī shuǐ lái xū xī,wàn nián bù fù liú xiàng xī。
妾身愿随水流去,直到黄泉葬夫处。qiè shēn yuàn suí shuǐ liú qù,zhí dào huáng quán zàng fū chù。
嗟哉陆家女死馀千年,今得此女心同然。jiē zāi lù jiā nǚ sǐ yú qiān nián,jīn dé cǐ nǚ xīn tóng rán。
后恐太史遗青编,援笔特书贞女篇。hòu kǒng tài shǐ yí qīng biān,yuán bǐ tè shū zhēn nǚ piān。

向烈妇歌

朱朴

王家淑女向氏郎,年少结发从爷娘。wáng jiā shū nǚ xiàng shì láng,nián shǎo jié fā cóng yé niáng。
红丝牵幕归洞房,春风一见桃李芳。hóng sī qiān mù guī dòng fáng,chūn fēng yī jiàn táo lǐ fāng。
良人赋命尺寸长,奄忽弃妾成沦亡。liáng rén fù mìng chǐ cùn zhǎng,yǎn hū qì qiè chéng lún wáng。
绣帏割裂双鸳鸯,秦楼凤去遗孤凰。xiù wéi gē liè shuāng yuān yāng,qín lóu fèng qù yí gū huáng。
愿随良人死不妨,夫柩在室姑在堂。yuàn suí liáng rén sǐ bù fáng,fū jiù zài shì gū zài táng。
糟糠素食麻衣裳,重门一闭严风霜。zāo kāng sù shí má yī shang,zhòng mén yī bì yán fēng shuāng。
门外荆棘多豺狼,妾身安得如㹠羊。mén wài jīng jí duō chái láng,qiè shēn ān dé rú tún yáng。
口欲绝食姑乃防,截足断臂肢体伤。kǒu yù jué shí gū nǎi fáng,jié zú duàn bì zhī tǐ shāng。
此身未死忧未忘,此志一决愿已偿。cǐ shēn wèi sǐ yōu wèi wàng,cǐ zhì yī jué yuàn yǐ cháng。
袖中白练夫所将,脱手系颈悬空梁。xiù zhōng bái liàn fū suǒ jiāng,tuō shǒu xì jǐng xuán kōng liáng。
精灵飘逐云飞扬,含笑已在良人旁。jīng líng piāo zhú yún fēi yáng,hán xiào yǐ zài liáng rén páng。
天寒月黑夜未央,白日杲杲生昼光。tiān hán yuè hēi yè wèi yāng,bái rì gǎo gǎo shēng zhòu guāng。
呜呼世有男子行,驰逐富贵声利场。wū hū shì yǒu nán zi xíng,chí zhú fù guì shēng lì chǎng。
一朝事势逢更张,随流逐溷堕渺茫。yī cháo shì shì féng gèng zhāng,suí liú zhú hùn duò miǎo máng。
贤哉一女千男强,菊枯兰槁根蒂香。xián zāi yī nǚ qiān nán qiáng,jú kū lán gǎo gēn dì xiāng。
金镌玉刻懿德彰,特立衰世扶纲常。jīn juān yù kè yì dé zhāng,tè lì shuāi shì fú gāng cháng。

寒食行

朱朴

寒食清明天气晴,家家上坟齐出城。hán shí qīng míng tiān qì qíng,jiā jiā shàng fén qí chū chéng。
小家丛冢不栽树,虽有纸钱无挂处。xiǎo jiā cóng zhǒng bù zāi shù,suī yǒu zhǐ qián wú guà chù。
大家新坟松柏多,罗城石柱高嵯峨。dà jiā xīn fén sōng bǎi duō,luó chéng shí zhù gāo cuó é。
儿孙跪拜女妇笑,杜鹃啼血黄鹂歌。ér sūn guì bài nǚ fù xiào,dù juān tí xuè huáng lí gē。
谁家古坟生荒草,满地落花人不扫。shuí jiā gǔ fén shēng huāng cǎo,mǎn dì luò huā rén bù sǎo。
当时从葬极繁华,碑碣犹书凤鸾诰。dāng shí cóng zàng jí fán huá,bēi jié yóu shū fèng luán gào。
凿地聚土作玄宫,术人指点来三公。záo dì jù tǔ zuò xuán gōng,shù rén zhǐ diǎn lái sān gōng。
三公不来术人去,只有石兽嘶秋风。sān gōng bù lái shù rén qù,zhǐ yǒu shí shòu sī qiū fēng。
子孙流落无可奈,翻道此坟风水害。zi sūn liú luò wú kě nài,fān dào cǐ fén fēng shuǐ hài。
又疑棺椁有金银,掘作平田向人卖。yòu yí guān guǒ yǒu jīn yín,jué zuò píng tián xiàng rén mài。
呜呼世间万事空纷纭,贵贱变化皆浮云。wū hū shì jiān wàn shì kōng fēn yún,guì jiàn biàn huà jiē fú yún。
生前但有一杯酒,身后何须三尺坟。shēng qián dàn yǒu yī bēi jiǔ,shēn hòu hé xū sān chǐ fén。

细腰蜂为群儿所伤有感而作

朱朴

蜾蠃蜾蠃,草下青虫衔一个。guǒ luǒ guǒ luǒ,cǎo xià qīng chóng xián yī gè。
飞去飞来绕户庭,呜呜有声祝类我。fēi qù fēi lái rào hù tíng,wū wū yǒu shēng zhù lèi wǒ。
孩儿害物何不仁,驱逐顿令巢穴破。hái ér hài wù hé bù rén,qū zhú dùn lìng cháo xué pò。
当时远计为儿孙,远计无凭近成祸。dāng shí yuǎn jì wèi ér sūn,yuǎn jì wú píng jìn chéng huò。
因之令人三叹息,黄蜂采花劳羽翼。yīn zhī lìng rén sān tàn xī,huáng fēng cǎi huā láo yǔ yì。
辛苦功成不得食,割作他人口中蜜。xīn kǔ gōng chéng bù dé shí,gē zuò tā rén kǒu zhōng mì。
春风三月桃李时,不如就使花狼藉。chūn fēng sān yuè táo lǐ shí,bù rú jiù shǐ huā láng jí。