古诗词

铁砚歌

朱朴

我家有墨砚,乃是歙溪石。wǒ jiā yǒu mò yàn,nǎi shì shè xī shí。
岁久磨不穿,腻若马肝色。suì jiǔ mó bù chuān,nì ruò mǎ gān sè。
厓翁为题铭,谓可百金直。yá wēng wèi tí míng,wèi kě bǎi jīn zhí。
吾师铁砚如我墨砚圆,圈子中间藏太极。wú shī tiě yàn rú wǒ mò yàn yuán,quān zi zhōng jiān cáng tài jí。
当时出冶后入土,千载犹存火痕赤。dāng shí chū yě hòu rù tǔ,qiān zài yóu cún huǒ hén chì。
得非蕤宾青,无乃鬼国黑。dé fēi ruí bīn qīng,wú nǎi guǐ guó hēi。
磨墨铿有声,蘸笔润无迹。mó mò kēng yǒu shēng,zhàn bǐ rùn wú jì。
铜雀足瑕疵,临洮多媚质。tóng què zú xiá cī,lín táo duō mèi zhì。
吾师得此殊可惜,经卷香炉同几席。wú shī dé cǐ shū kě xī,jīng juǎn xiāng lú tóng jǐ xí。
师能学帖怀素书,千个芭蕉为渠摘。shī néng xué tiē huái sù shū,qiān gè bā jiāo wèi qú zhāi。
师能临摹贯休画,五百圣僧从此出。shī néng lín mó guàn xiū huà,wǔ bǎi shèng sēng cóng cǐ chū。
麝煤散入五戒香,水影流成八功德。shè méi sàn rù wǔ jiè xiāng,shuǐ yǐng liú chéng bā gōng dé。
呜呼我家墨砚空有材,老懒无成每枯涩。wū hū wǒ jiā mò yàn kōng yǒu cái,lǎo lǎn wú chéng měi kū sè。
何如吾师铁砚坚且奇,喜动骚人与豪客。hé rú wú shī tiě yàn jiān qiě qí,xǐ dòng sāo rén yǔ háo kè。
明窗净榻日日临池来洗翰,直欲百世相传镇重维摩室。míng chuāng jìng tà rì rì lín chí lái xǐ hàn,zhí yù bǎi shì xiāng chuán zhèn zhòng wéi mó shì。

朱朴

明浙江海盐人,字元素。体瘦长,而音声琅琅,务农为生。工诗,有《西村诗集》,许杞山序而刻之。 朱朴的作品>>

猜您喜欢

孝隐村沈元懋国初人夏荣作孝子传程都宪巽隐为跋于后

朱朴

巽隐为书元懋传,昌黎曾作董生行。xùn yǐn wèi shū yuán mào chuán,chāng lí céng zuò dǒng shēng xíng。
安丰县即丰山里,今古同存孝隐名。ān fēng xiàn jí fēng shān lǐ,jīn gǔ tóng cún xiào yǐn míng。

为朱南野画扇

朱朴

镜中白发星星变,江上青山日日闲。jìng zhōng bái fā xīng xīng biàn,jiāng shàng qīng shān rì rì xián。
尽向镜中忧白发,谁来江上看青山。jǐn xiàng jìng zhōng yōu bái fā,shuí lái jiāng shàng kàn qīng shān。

为养泉上人题

朱朴

洗钵修斋煮茗芽,道心涵泳静尘砂。xǐ bō xiū zhāi zhǔ míng yá,dào xīn hán yǒng jìng chén shā。
闲来礼佛无馀供,汲取瓷瓶浸野花。xián lái lǐ fú wú yú gōng,jí qǔ cí píng jìn yě huā。

鸡冠花

朱朴

绛帻昂藏绿叶稀,凌风起舞欲高飞。jiàng zé áng cáng lǜ yè xī,líng fēng qǐ wǔ yù gāo fēi。
无因为报天门晓,独立闲阶顾羽衣。wú yīn wèi bào tiān mén xiǎo,dú lì xián jiē gù yǔ yī。

联节坊张方洲二姫剪发自誓邑闻于朝表其门

朱朴

剪落乌云四十秋,死生孤苦雪盈头。jiǎn luò wū yún sì shí qiū,sǐ shēng gū kǔ xuě yíng tóu。
金兰玉树联芳第,不数张家燕子楼。jīn lán yù shù lián fāng dì,bù shù zhāng jiā yàn zi lóu。

画寄孙白峰

朱朴

枫落吴江叹索群,草青南浦正思君。fēng luò wú jiāng tàn suǒ qún,cǎo qīng nán pǔ zhèng sī jūn。
春深不见归飞雁,独上危峰望夕曛。chūn shēn bù jiàn guī fēi yàn,dú shàng wēi fēng wàng xī xūn。

近山为徐履卿题

朱朴

垂萝绝壁好跻扳,只隔烟岚数步间。chuí luó jué bì hǎo jī bān,zhǐ gé yān lán shù bù jiān。
不用移居深处隐,桃源风景在人寰。bù yòng yí jū shēn chù yǐn,táo yuán fēng jǐng zài rén huán。

孝子顾子芳刻木为母奉事如生及顺继母慈孝相感以诗嘉之二首

朱朴

刻木为娘刻意深,视成怡悦听成音。kè mù wèi niáng kè yì shēn,shì chéng yí yuè tīng chéng yīn。
雕工易刻慈亲貌,难刻人间孝子心。diāo gōng yì kè cí qīn mào,nán kè rén jiān xiào zi xīn。

孝子顾子芳刻木为母奉事如生及顺继母慈孝相感以诗嘉之二首

朱朴

事死怜君若事生,母无前后孝俱成。shì sǐ lián jūn ruò shì shēng,mǔ wú qián hòu xiào jù chéng。
卧冰守柰千年后,肯许王祥独擅名。wò bīng shǒu nài qiān nián hòu,kěn xǔ wáng xiáng dú shàn míng。

山中晚行

朱朴

烟光寂寞夕阳时,远近钟声即复离。yān guāng jì mò xī yáng shí,yuǎn jìn zhōng shēng jí fù lí。
路静久无尘鸟迹,客来惟有鹤先知。lù jìng jiǔ wú chén niǎo jì,kè lái wéi yǒu hè xiān zhī。

送汪白野还杭立春日

朱朴

野寺门前江可怜,柳条难系木兰船。yě sì mén qián jiāng kě lián,liǔ tiáo nán xì mù lán chuán。
穷郊岁晚冰霜合,刚待春风上别筵。qióng jiāo suì wǎn bīng shuāng hé,gāng dài chūn fēng shàng bié yán。

杨公祠

朱朴

敬诵杨公传,其如嘅叹何。jìng sòng yáng gōng chuán,qí rú kǎi tàn hé。
行求前代少,恩感后人多。xíng qiú qián dài shǎo,ēn gǎn hòu rén duō。
翠琰非无刻,甘棠未足歌。cuì yǎn fēi wú kè,gān táng wèi zú gē。
仪刑空想像,涕泗欲滂沱。yí xíng kōng xiǎng xiàng,tì sì yù pāng tuó。
直节曾谁桡,精灵信不磨。zhí jié céng shuí ráo,jīng líng xìn bù mó。
愿焉宾陆相,千载食嘉禾。yuàn yān bīn lù xiāng,qiān zài shí jiā hé。

雨中寄勾溪

朱朴

冥冥稻花雨,漠漠野云秋。míng míng dào huā yǔ,mò mò yě yún qiū。
飒响悲黄落,丝飞乱白头。sà xiǎng bēi huáng luò,sī fēi luàn bái tóu。
乍于灯下细,偏傍枕边稠。zhà yú dēng xià xì,piān bàng zhěn biān chóu。
累月宁苏旱,愆时却送愁。lèi yuè níng sū hàn,qiān shí què sòng chóu。
湿萤仍草莽,迷鹤独林丘。shī yíng réng cǎo mǎng,mí hè dú lín qiū。
天地非无为,江湖可散忧。tiān dì fēi wú wèi,jiāng hú kě sàn yōu。
积阴霾御气,深淖阻宸游。jī yīn mái yù qì,shēn nào zǔ chén yóu。
忍冻吾庐足,啼饥比屋侔。rěn dòng wú lú zú,tí jī bǐ wū móu。
自非原宪病,谁是子桑俦。zì fēi yuán xiàn bìng,shuí shì zi sāng chóu。
颇忆钓鱼伴,孤吟蘅杜洲。pǒ yì diào yú bàn,gū yín héng dù zhōu。

送沈秦川婿之任江西宪副

朱朴

豫章城上大江西,台宪恩书拜紫泥。yù zhāng chéng shàng dà jiāng xī,tái xiàn ēn shū bài zǐ ní。
豸绣乍围金带重,宫花犹压帽檐低。zhì xiù zhà wéi jīn dài zhòng,gōng huā yóu yā mào yán dī。
九天霖雨随车毂,三楚风云入马蹄。jiǔ tiān lín yǔ suí chē gǔ,sān chǔ fēng yún rù mǎ tí。
魏阙朝班遥想像,高堂禄养喜扶携。wèi quē cháo bān yáo xiǎng xiàng,gāo táng lù yǎng xǐ fú xié。
滕王阁据江山胜,五老峰攒翠黛齐。téng wáng gé jù jiāng shān shèng,wǔ lǎo fēng zǎn cuì dài qí。
官舍昼闲书满案,讼庭人静草生蹊。guān shě zhòu xián shū mǎn àn,sòng tíng rén jìng cǎo shēng qī。
青云壮志方驰骤,白首离怀易惨悽。qīng yún zhuàng zhì fāng chí zhòu,bái shǒu lí huái yì cǎn qī。
他日相思闻过雁,莫辞书札重缄题。tā rì xiāng sī wén guò yàn,mò cí shū zhá zhòng jiān tí。

僧半筠

朱朴

山僧寂寞老无伴,把玩修竹情何长。shān sēng jì mò lǎo wú bàn,bǎ wán xiū zhú qíng hé zhǎng。
夜深禅定万籁息,僧邪竹邪俱两忘。yè shēn chán dìng wàn lài xī,sēng xié zhú xié jù liǎng wàng。