古诗词

次戴双湖子陵高长句

朱朴

子陵高,高于山,深于水,竿头一丝缕,力能回挽两汉之清风。zi líng gāo,gāo yú shān,shēn yú shuǐ,gān tóu yī sī lǚ,lì néng huí wǎn liǎng hàn zhī qīng fēng。
羊裘蒙茸不为贱,麟阁嵯峨安足崇。yáng qiú méng rōng bù wèi jiàn,lín gé cuó é ān zú chóng。
君臣义分本鱼水,朋友意气犹云龙。jūn chén yì fēn běn yú shuǐ,péng yǒu yì qì yóu yún lóng。
富春之田可以饱我腹,桐江之水可以洁我衷。fù chūn zhī tián kě yǐ bǎo wǒ fù,tóng jiāng zhī shuǐ kě yǐ jié wǒ zhōng。
客星入座犯天子,物色想像由良工。kè xīng rù zuò fàn tiān zi,wù sè xiǎng xiàng yóu liáng gōng。
古人有至论,仕者乃为通。gǔ rén yǒu zhì lùn,shì zhě nǎi wèi tōng。
唐尧世远荣禄驰,剩见此老巢由同。táng yáo shì yuǎn róng lù chí,shèng jiàn cǐ lǎo cháo yóu tóng。
吾闻七里滩前利名路,纷纷冠盖时相逢。wú wén qī lǐ tān qián lì míng lù,fēn fēn guān gài shí xiāng féng。
低头顿足不敢蹑崖岸,上有子陵先生一亩烟霞宫。dī tóu dùn zú bù gǎn niè yá àn,shàng yǒu zi líng xiān shēng yī mǔ yān xiá gōng。
光华高出日月上,气节直与乾坤终。guāng huá gāo chū rì yuè shàng,qì jié zhí yǔ qián kūn zhōng。
君不见汉家宫阙芜已尽,寒云蔓草迷秋宫。jūn bù jiàn hàn jiā gōng quē wú yǐ jǐn,hán yún màn cǎo mí qiū gōng。
子陵钓台至今在,伟哉万古真英雄,呜呼伟哉万古真英雄。zi líng diào tái zhì jīn zài,wěi zāi wàn gǔ zhēn yīng xióng,wū hū wěi zāi wàn gǔ zhēn yīng xióng。

朱朴

明浙江海盐人,字元素。体瘦长,而音声琅琅,务农为生。工诗,有《西村诗集》,许杞山序而刻之。 朱朴的作品>>

猜您喜欢

为云居正长老画小幅山水

朱朴

记得危岩倚石楼,西湖烟景坐来收。jì dé wēi yán yǐ shí lóu,xī hú yān jǐng zuò lái shōu。
遥岑寸碧空王殿,断岸飞凫独客舟。yáo cén cùn bì kōng wáng diàn,duàn àn fēi fú dú kè zhōu。
九曲屏山因雨洗,六桥练水带花流。jiǔ qū píng shān yīn yǔ xǐ,liù qiáo liàn shuǐ dài huā liú。
重游预订春来约,未许青山笑白头。zhòng yóu yù dìng chūn lái yuē,wèi xǔ qīng shān xiào bái tóu。

题阳明公书扇后

朱朴

落木秋风里,空庭夕照边。luò mù qiū fēng lǐ,kōng tíng xī zhào biān。
草玄人不见,满目是云烟。cǎo xuán rén bù jiàn,mǎn mù shì yún yān。

小景

朱朴

木叶凉初下,江波静自流。mù yè liáng chū xià,jiāng bō jìng zì liú。
日长天地阔,闲杀钓鱼舟。rì zhǎng tiān dì kuò,xián shā diào yú zhōu。

画玉簪花

朱朴

谁将白玉簪,弃掷瑶阶下。shuí jiāng bái yù zān,qì zhì yáo jiē xià。
疑是绮窗人,绿发朝来把。yí shì qǐ chuāng rén,lǜ fā cháo lái bǎ。

渔父

朱朴

渔父裁芦管,吹成竹笛声。yú fù cái lú guǎn,chuī chéng zhú dí shēng。
呜呜云外调,不带玉关情。wū wū yún wài diào,bù dài yù guān qíng。

叶两槐画扇

朱朴

秋水高数寻,石壁落千丈。qiū shuǐ gāo shù xún,shí bì luò qiān zhàng。
时有荡舟人,闲来坐天上。shí yǒu dàng zhōu rén,xián lái zuò tiān shàng。

小景

朱朴

夕阳明极浦,高木下天风。xī yáng míng jí pǔ,gāo mù xià tiān fēng。
水调无人和,长歌倚钓篷。shuǐ diào wú rén hé,zhǎng gē yǐ diào péng。

云水僧

朱朴

行云无定踪,流水向何处。xíng yún wú dìng zōng,liú shuǐ xiàng hé chù。
中有得道人,无来亦无去。zhōng yǒu dé dào rén,wú lái yì wú qù。

雨竹

朱朴

寂寞古墙根,苍苔半掩门。jì mò gǔ qiáng gēn,cāng tái bàn yǎn mén。
幽人独未寝,疏雨滴黄昏。yōu rén dú wèi qǐn,shū yǔ dī huáng hūn。

朱朴

出门望南山,日夕山光冷。chū mén wàng nán shān,rì xī shān guāng lěng。
山月出未高,栖鸦动林影。shān yuè chū wèi gāo,qī yā dòng lín yǐng。

再吟

朱朴

林空落叶乾,石瘦苔花冷。lín kōng luò yè qián,shí shòu tái huā lěng。
嘿行观道心,碧涧流云影。hēi xíng guān dào xīn,bì jiàn liú yún yǐng。

闲坐

朱朴

偶来看青山,因对白云坐。ǒu lái kàn qīng shān,yīn duì bái yún zuò。
此意同一闲,青山白云我。cǐ yì tóng yī xián,qīng shān bái yún wǒ。

独步

朱朴

无树不秋色,有时闻鸟声。wú shù bù qiū sè,yǒu shí wén niǎo shēng。
村深山路迮,人在涧边行。cūn shēn shān lù zé,rén zài jiàn biān xíng。

小庄

朱朴

莫谓村庄小,田园岂在多。mò wèi cūn zhuāng xiǎo,tián yuán qǐ zài duō。
平泉与金谷,生事近如何。píng quán yǔ jīn gǔ,shēng shì jìn rú hé。

秋色

朱朴

秋水可鉴貌,晚山宜放船。qiū shuǐ kě jiàn mào,wǎn shān yí fàng chuán。
绝怜江浦上,好景夕阳边。jué lián jiāng pǔ shàng,hǎo jǐng xī yáng biān。