古诗词

纪事

朱朴

弘治岁乙丑,秋月已逾仲。hóng zhì suì yǐ chǒu,qiū yuè yǐ yú zhòng。
重阳后第四,夜半天宇空。zhòng yáng hòu dì sì,yè bàn tiān yǔ kōng。
月落斗指寅,谯笛将四弄。yuè luò dòu zhǐ yín,qiáo dí jiāng sì nòng。
老我贪睡汉,布被寒独拥。lǎo wǒ tān shuì hàn,bù bèi hán dú yōng。
忽然床席振,彳亍惊我梦。hū rán chuáng xí zhèn,chì chù jīng wǒ mèng。
起坐急披衣,身仆心愈恐。qǐ zuò jí pī yī,shēn pū xīn yù kǒng。
铿然堕屋瓦,戛尔摇柱栋。kēng rán duò wū wǎ,jiá ěr yáo zhù dòng。
灯底翻膏油,壁下倒齑瓮。dēng dǐ fān gāo yóu,bì xià dào jī wèng。
老妻呼难言,稚子亦号恸。lǎo qī hū nán yán,zhì zi yì hào tòng。
始惑稍方悟,乃知是地动。shǐ huò shāo fāng wù,nǎi zhī shì dì dòng。
传闻心胆寒,目击毛骨悚。chuán wén xīn dǎn hán,mù jī máo gǔ sǒng。
夫惟地静物,奚乃健而踊。fū wéi dì jìng wù,xī nǎi jiàn ér yǒng。
或云气纾缩,阴结浊且重。huò yún qì shū suō,yīn jié zhuó qiě zhòng。
或云鳌背负,是否鳞甲耸。huò yún áo bèi fù,shì fǒu lín jiǎ sǒng。
知者既云寡,言者徒尔众。zhī zhě jì yún guǎ,yán zhě tú ěr zhòng。
得非世运关,妖孽先发纵。dé fēi shì yùn guān,yāo niè xiān fā zòng。
为语当路人,修省勿蒙慬。wèi yǔ dāng lù rén,xiū shěng wù méng qín。
谆谆二苏诗,我语安足用。zhūn zhūn èr sū shī,wǒ yǔ ān zú yòng。

朱朴

明浙江海盐人,字元素。体瘦长,而音声琅琅,务农为生。工诗,有《西村诗集》,许杞山序而刻之。 朱朴的作品>>

猜您喜欢

影月陂

朱朴

谁将白玉盘,掇入波心里。shuí jiāng bái yù pán,duō rù bō xīn lǐ。
虚堂生白光,山童夜惊起。xū táng shēng bái guāng,shān tóng yè jīng qǐ。

奇观阁

朱朴

孤峰嵌高阁,千里纵奇观。gū fēng qiàn gāo gé,qiān lǐ zòng qí guān。
海阔云涛迥,山荒陇树寒。hǎi kuò yún tāo jiǒng,shān huāng lǒng shù hán。

画牛

朱朴

朝耕上陇田,暮耕下陇田。cháo gēng shàng lǒng tián,mù gēng xià lǒng tián。
年饥徵敛急,卖尔了官钱。nián jī zhēng liǎn jí,mài ěr le guān qián。

画犬

朱朴

胥吏夜催租,嗷呶鸣不绝。xū lì yè cuī zū,áo náo míng bù jué。
安得长官清,开门卧明月。ān dé zhǎng guān qīng,kāi mén wò míng yuè。

兰二首

朱朴

九畹邈已废,三湘流至今。jiǔ wǎn miǎo yǐ fèi,sān xiāng liú zhì jīn。
空吟楚臣句,不识楚臣心。kōng yín chǔ chén jù,bù shí chǔ chén xīn。

兰二首

朱朴

入佩既茫昧,援琴何寂寥。rù pèi jì máng mèi,yuán qín hé jì liáo。
怅然荆棘下,白石共萧萧。chàng rán jīng jí xià,bái shí gòng xiāo xiāo。

和西皋送春三首

朱朴

来日流莺至,去日落花深。lái rì liú yīng zhì,qù rì luò huā shēn。
青春自来去,莺花伤客心。qīng chūn zì lái qù,yīng huā shāng kè xīn。

和西皋送春三首

朱朴

南浦送春去,绿波江可怜。nán pǔ sòng chūn qù,lǜ bō jiāng kě lián。
萋萋三百里,愁共草连天。qī qī sān bǎi lǐ,chóu gòng cǎo lián tiān。

和西皋送春三首

朱朴

春归人送春,春去亦催人。chūn guī rén sòng chūn,chūn qù yì cuī rén。
眼见辛夷发,飘为陌上尘。yǎn jiàn xīn yí fā,piāo wèi mò shàng chén。

托钵僧

朱朴

无事经旬不出山,偶因乞米到人间。wú shì jīng xún bù chū shān,ǒu yīn qǐ mǐ dào rén jiān。
斜阳满地松阴转,闲向西林托钵还。xié yáng mǎn dì sōng yīn zhuǎn,xián xiàng xī lín tuō bō hái。

为僧画扇

朱朴

山中面壁已多年,涧草嵓花总入禅。shān zhōng miàn bì yǐ duō nián,jiàn cǎo yán huā zǒng rù chán。
日暮凉风何处起,却吹松子落僧前。rì mù liáng fēng hé chù qǐ,què chuī sōng zi luò sēng qián。

秋山

朱朴

碧树经霜叶半殷,岩云不雨自飞还。bì shù jīng shuāng yè bàn yīn,yán yún bù yǔ zì fēi hái。
瑶琴曲尽无人听,独上高台看晚山。yáo qín qū jǐn wú rén tīng,dú shàng gāo tái kàn wǎn shān。

姑苏台

朱朴

夕阳芳草故宫春,麋鹿荒台不见人。xī yáng fāng cǎo gù gōng chūn,mí lù huāng tái bù jiàn rén。
七十二峰南望远,翠娥犹学捧心颦。qī shí èr fēng nán wàng yuǎn,cuì é yóu xué pěng xīn pín。

凤凰台

朱朴

试上高台问昔游,凤凰飞去几千秋。shì shàng gāo tái wèn xī yóu,fèng huáng fēi qù jǐ qiān qiū。
渔翁暗指前朝事,白鹭洲边楚水流。yú wēng àn zhǐ qián cháo shì,bái lù zhōu biān chǔ shuǐ liú。

歌风台

朱朴

酒阑歌彻大风词,不是鸿门舞剑时。jiǔ lán gē chè dà fēng cí,bù shì hóng mén wǔ jiàn shí。
万里中原皆汉土,高王犹有故乡思。wàn lǐ zhōng yuán jiē hàn tǔ,gāo wáng yóu yǒu gù xiāng sī。