古诗词

丑奴儿令溪边小阁听雨

黄永

溪边三尺翻盆雨,阁下滩声。xī biān sān chǐ fān pén yǔ,gé xià tān shēng。
阁上风声。gé shàng fēng shēng。
那管愁人彻夜听。nà guǎn chóu rén chè yè tīng。
想来溪水添多少,昨阻舟行。xiǎng lái xī shuǐ tiān duō shǎo,zuó zǔ zhōu xíng。
今送人行。jīn sòng rén xíng。
安稳渔翁挂绿罾。ān wěn yú wēng guà lǜ zēng。

黄永

黄永是清初词人,与陈维崧、董以宁、邹祗谟时合称“毗陵四子”,字云孙,顺治十二年进士,官刑部员外郎。黄永《溪南词》以日常生活为主要题材,语言清浅淡雅,与内容相得益彰。艺术手法上以化用典故为住,其思想受老庄理论影响较大。这与其十八年因奏销案罢归还乡有莫大的联系。《溪南词》中用了小令、中调和长调三种格式,其中长调、小令居多。《溪南词》中的长调大多作于中年放废之后,不仅存留数量较多,且具有明显的向稼轩词学习的痕迹:在内容上,多表现壮志销磨的愤懑,以悲慨豪放为主要风格;同时,又写有许多农村词,并在词中表现出谐谑的一面;在写法上,大量用散文句法字法和经史典故,具有稼轩“以文为词”的特点。这些都是黄永长调词中“稼轩风”的明证,从中正可窥见清初“稼轩风”在词坛重振之一斑。 黄永的作品>>

猜您喜欢

卜算子·有感四首

黄永

流水绕孤村,问是谁家住。liú shuǐ rào gū cūn,wèn shì shuí jiā zhù。
不信孤山处士来,别有梅花墅。bù xìn gū shān chù shì lái,bié yǒu méi huā shù。
客到我应欢,我醉君须恕。kè dào wǒ yīng huān,wǒ zuì jūn xū shù。
多少园亭没主人,道不如归去。duō shǎo yuán tíng méi zhǔ rén,dào bù rú guī qù。

卜算子·汤阴谒岳武穆庙

黄永

身在尚无家,身死家何地。shēn zài shàng wú jiā,shēn sǐ jiā hé dì。
纵使游魂遍九州,不向汤阴住。zòng shǐ yóu hún biàn jiǔ zhōu,bù xiàng tāng yīn zhù。
有恨化为云,无泪飞成雨。yǒu hèn huà wèi yún,wú lèi fēi chéng yǔ。
若变啼鹃何处归,赵氏孤儿处。ruò biàn tí juān hé chù guī,zhào shì gū ér chù。

菩萨蛮·观稼

黄永

数间茅屋临溪路。shù jiān máo wū lín xī lù。
无人小艇从人渡。wú rén xiǎo tǐng cóng rén dù。
一望野桥烟。yī wàng yě qiáo yān。
陶家种秫田。táo jiā zhǒng shú tián。
午前风日暖。wǔ qián fēng rì nuǎn。
几路腰镰缓。jǐ lù yāo lián huǎn。
短帽窄衫人。duǎn mào zhǎi shān rén。
招呼三两声。zhāo hū sān liǎng shēng。

菩萨蛮·自梁庄策蹇至海陵

黄永

瘦驴打过溪桥去。shòu lǘ dǎ guò xī qiáo qù。
麦芽初长青无绪。mài yá chū zhǎng qīng wú xù。
四野湿云浓。sì yě shī yún nóng。
天如中酒翁。tiān rú zhōng jiǔ wēng。
石尤风太急。shí yóu fēng tài jí。
涧浅波文织。jiàn qiǎn bō wén zhī。
山色过江稀。shān sè guò jiāng xī。
前途怕雪飞。qián tú pà xuě fēi。

菩萨蛮·读漱玉词

黄永

易安居士偏潇洒。yì ān jū shì piān xiāo sǎ。
片言落纸真无价。piàn yán luò zhǐ zhēn wú jià。
应是谪仙人。yīng shì zhé xiān rén。
青莲认后身。qīng lián rèn hòu shēn。
可怜还再嫁。kě lián hái zài jià。
未了尘缘债。wèi le chén yuán zhài。
衣上旧茶痕。yī shàng jiù chá hén。
看来莫断魂。kàn lái mò duàn hún。

菩萨蛮·小女

黄永

左家织素年还未。zuǒ jiā zhī sù nián hái wèi。
采花自插如丸髻。cǎi huā zì chā rú wán jì。
采罢怕娘嗔。cǎi bà pà niáng chēn。
拈花却避人。niān huā què bì rén。
小窗陪绣婢。xiǎo chuāng péi xiù bì。
有事心头记。yǒu shì xīn tóu jì。
要拌雪猧餐。yào bàn xuě wō cān。
溪边弄钓竿。xī biān nòng diào gān。

添字昭君怨用唐解元“五更风雨葬西施”句,为聘姫姗姗悼亡

黄永

花信欲开还住。huā xìn yù kāi hái zhù。
春信欲归难驻。chūn xìn yù guī nán zhù。
五更风雨忽来时。wǔ gèng fēng yǔ hū lái shí。
葬西施。zàng xī shī。
何日花前欢会。hé rì huā qián huān huì。
空想花容憔悴。kōng xiǎng huā róng qiáo cuì。
花亡可有哭花人。huā wáng kě yǒu kū huā rén。
问花神。wèn huā shén。

河传·报国寺松

黄永

如组。rú zǔ。
如舞。rú wǔ。
卑枝伏蠖。bēi zhī fú huò。
高枝蹲虎。gāo zhī dūn hǔ。
夕阳楚楚。xī yáng chǔ chǔ。
画出影儿相赌。huà chū yǐng ér xiāng dǔ。
笔力空今古。bǐ lì kōng jīn gǔ。
公孙剑舞张颠墨,堪相匹。gōng sūn jiàn wǔ zhāng diān mò,kān xiāng pǐ。
千载成三绝。qiān zài chéng sān jué。
烟如萦。yān rú yíng。
云如迎。yún rú yíng。
一更钟定野魈鸣。yī gèng zhōng dìng yě xiāo míng。

虞美人·访妓

黄永

飞琼小字谁拈破。fēi qióng xiǎo zì shuí niān pò。
何事人间堕。hé shì rén jiān duò。
鹦哥唤出倍堪怜。yīng gē huàn chū bèi kān lián。
又怕东风、且下水晶帘。yòu pà dōng fēng qiě xià shuǐ jīng lián。
青螺未绾浓云袅。qīng luó wèi wǎn nóng yún niǎo。
香入菱花小。xiāng rù líng huā xiǎo。
知伊新恨在眉头,只是对人、强说不曾愁。zhī yī xīn hèn zài méi tóu,zhǐ shì duì rén qiáng shuō bù céng chóu。

虞美人·今宵

黄永

今宵好景谁同坐。jīn xiāo hǎo jǐng shuí tóng zuò。
月与卿和我。yuè yǔ qīng hé wǒ。
我愁卿病只高眠。wǒ chóu qīng bìng zhǐ gāo mián。
丢下一庭明月、煞堪怜。diū xià yī tíng míng yuè shā kān lián。
回廊寂寂怀人处。huí láng jì jì huái rén chù。
月也丢人去。yuè yě diū rén qù。
待他人共月圆时。dài tā rén gòng yuè yuán shí。
好与花前长醉、合欢卮。hǎo yǔ huā qián zhǎng zuì hé huān zhī。

鹊桥仙·七夕

黄永

云帏巳挂,月珰初饰,想是相逢时节。yún wéi sì guà,yuè dāng chū shì,xiǎng shì xiāng féng shí jié。
一年三百日相思,怕会面、依然羞涩。yī nián sān bǎi rì xiāng sī,pà huì miàn yī rán xiū sè。
今宵迎晤,明朝送别,乌鹊桥边独立。jīn xiāo yíng wù,míng cháo sòng bié,wū què qiáo biān dú lì。
不如索性学姮娥,拼夜夜、广寒孤寂。bù rú suǒ xìng xué héng é,pīn yè yè guǎng hán gū jì。

瑞鹧鸪·举第三子亮可

黄永

病中心绪懒如丝。bìng zhōng xīn xù lǎn rú sī。
偶读陶公数首诗。ǒu dú táo gōng shù shǒu shī。
既见其生寔欲可,此情却笑两同之。jì jiàn qí shēng shí yù kě,cǐ qíng què xiào liǎng tóng zhī。
广将园圃诚多事,欲付琴书念亦痴。guǎng jiāng yuán pǔ chéng duō shì,yù fù qín shū niàn yì chī。
但愿早知梨与栗,得如元亮五男儿。dàn yuàn zǎo zhī lí yǔ lì,dé rú yuán liàng wǔ nán ér。

南乡子·官军护献元兔

黄永

汝兔产何方。rǔ tù chǎn hé fāng。
名压文麟驾彩凰。míng yā wén lín jià cǎi huáng。
万里君门先得到,祯祥。wàn lǐ jūn mén xiān dé dào,zhēn xiáng。
遥望红云捧玉皇。yáo wàng hóng yún pěng yù huáng。
富贵埒侯王。fù guì liè hóu wáng。
宝马雕笼染御香。bǎo mǎ diāo lóng rǎn yù xiāng。
一语烦君传帝里,傍徨。yī yǔ fán jūn chuán dì lǐ,bàng huáng。
作赋相如尚路旁。zuò fù xiāng rú shàng lù páng。

南乡子·九日即事

黄永

秋日丽平皋。qiū rì lì píng gāo。
万里青烟九点飘。wàn lǐ qīng yān jiǔ diǎn piāo。
独倚元龙楼百尺,纤毫。dú yǐ yuán lóng lóu bǎi chǐ,xiān háo。
一雁翻空试羽毛。yī yàn fān kōng shì yǔ máo。
有客敢题糕。yǒu kè gǎn tí gāo。
漫许诗中一世豪。màn xǔ shī zhōng yī shì háo。
兴比龙山应较好,酕醄。xīng bǐ lóng shān yīng jiào hǎo,máo táo。
细看茱萸弄晚娇。xì kàn zhū yú nòng wǎn jiāo。

南乡子·九日即事

黄永

挥手约吾徒。huī shǒu yuē wú tú。
烂醉东篱兴有无。làn zuì dōng lí xīng yǒu wú。
酒尽故人还送否,提壶。jiǔ jǐn gù rén hái sòng fǒu,tí hú。
红叶村中那处沽。hóng yè cūn zhōng nà chù gū。
高阁眺平芜。gāo gé tiào píng wú。
满目风烟一画图。mǎn mù fēng yān yī huà tú。
何处健儿身手滑,招呼。hé chù jiàn ér shēn shǒu huá,zhāo hū。
匹马山头控仆姑。pǐ mǎ shān tóu kòng pū gū。
1081234567»