古诗词

别萧生

杨起元

文明当盛世,何地不英才。wén míng dāng shèng shì,hé dì bù yīng cái。
岳渎分群望,贞元作合来。yuè dú fēn qún wàng,zhēn yuán zuò hé lái。
万金非贵重,一诺绝安排。wàn jīn fēi guì zhòng,yī nuò jué ān pái。
老我思狂简,焉知所以裁。lǎo wǒ sī kuáng jiǎn,yān zhī suǒ yǐ cái。

杨起元

明广东归善人,字贞复,号复所。万历五年进士。从罗汝芳学王阳明理学。张居正当政,恶讲学。适汝芳被劾罢,起元宗王学如常。官至吏部左侍郎。天启初追谥文懿。有《證学编》、《杨文懿集》等。 杨起元的作品>>

猜您喜欢

玉笥山人聂道亨自滁渡江遗予丹药予形骸元不系念感其意勉服赋此以志倾盖之义

杨起元

仙子飘飘何处来,金丹满把彩霞开。xiān zi piāo piāo hé chù lái,jīn dān mǎn bǎ cǎi xiá kāi。
病躯何补人间世,玄牝徒劳柱下才。bìng qū hé bǔ rén jiān shì,xuán pìn tú láo zhù xià cái。
天上碧桃君有种,杯中绿酒我无猜。tiān shàng bì táo jūn yǒu zhǒng,bēi zhōng lǜ jiǔ wǒ wú cāi。
了知四大都归幻,为汝狂歌啸凤台。le zhī sì dà dōu guī huàn,wèi rǔ kuáng gē xiào fèng tái。

豫章朱山李敬父早得悟于明德夫子之门今六十馀矣出游金陵却还旧隐阳羡芙蓉山山为庞公参禅处云

杨起元

圣代山林有此儒,不由文字契诗书。shèng dài shān lín yǒu cǐ rú,bù yóu wén zì qì shī shū。
早参龙象向谁并,晚入芙蓉独自居。zǎo cān lóng xiàng xiàng shuí bìng,wǎn rù fú róng dú zì jū。
慧眼双开金不着,刚肠一付铁难如。huì yǎn shuāng kāi jīn bù zhe,gāng cháng yī fù tiě nán rú。
他年肯比庞居士,只有榛阴八里馀。tā nián kěn bǐ páng jū shì,zhǐ yǒu zhēn yīn bā lǐ yú。

明神宗万历丁酉孟秋思林丁老师次公子慎思兄求子所作墓碑还武林赋赠

杨起元

令威仙去几何年,弟子无知为表阡。lìng wēi xiān qù jǐ hé nián,dì zi wú zhī wèi biǎo qiān。
道在清时收合浦,碑同明月载江船。dào zài qīng shí shōu hé pǔ,bēi tóng míng yuè zài jiāng chuán。
一帆西上风烟阔,千里人归史笔传。yī fān xī shàng fēng yān kuò,qiān lǐ rén guī shǐ bǐ chuán。
怅望桃冈不可见,送君唯有泪潺湲。chàng wàng táo gāng bù kě jiàn,sòng jūn wéi yǒu lèi chán yuán。

丁母张夫人七十寿

杨起元

海鹤孤骞竟不来,将雏空母立山隈。hǎi hè gū qiān jìng bù lái,jiāng chú kōng mǔ lì shān wēi。
苍松百尺风霜老,月桂三秋雨露裁。cāng sōng bǎi chǐ fēng shuāng lǎo,yuè guì sān qiū yǔ lù cái。
地作瑶池开寿域,人同王母照霞杯。dì zuò yáo chí kāi shòu yù,rén tóng wáng mǔ zhào xiá bēi。
悠悠阅世无穷数,南岳云烟首重回。yōu yōu yuè shì wú qióng shù,nán yuè yún yān shǒu zhòng huí。

武安庙会诸友

杨起元

仰止英祠大丈夫,诸君济济亦文儒。yǎng zhǐ yīng cí dà zhàng fū,zhū jūn jì jì yì wén rú。
罗浮佐命自今古,白鹤游仙空有无。luó fú zuǒ mìng zì jīn gǔ,bái hè yóu xiān kōng yǒu wú。
会有梅花供逸兴,那无茅木助狂呼。huì yǒu méi huā gōng yì xīng,nà wú máo mù zhù kuáng hū。
他年吾党皆高远,敢谓迂庸辟圣途。tā nián wú dǎng jiē gāo yuǎn,gǎn wèi yū yōng pì shèng tú。

送黎文塘

杨起元

送君西上发归舟,三度金陵此胜游。sòng jūn xī shàng fā guī zhōu,sān dù jīn líng cǐ shèng yóu。
人物旧京元讲肆,风霜晚岁念南州。rén wù jiù jīng yuán jiǎng sì,fēng shuāng wǎn suì niàn nán zhōu。
师门首座谁堪并,药裹刀圭自可投。shī mén shǒu zuò shuí kān bìng,yào guǒ dāo guī zì kě tóu。
最是同心关去住,都来吾道只沧洲。zuì shì tóng xīn guān qù zhù,dōu lái wú dào zhǐ cāng zhōu。

送范凝宇太史册封

杨起元

渺渺金城待汉臣,翩翩玉节展周亲。miǎo miǎo jīn chéng dài hàn chén,piān piān yù jié zhǎn zhōu qīn。
长卿才大倾梁苑,小范名高靖塞尘。zhǎng qīng cái dà qīng liáng yuàn,xiǎo fàn míng gāo jìng sāi chén。
旆转皋兰辞薄暮,车回巴巂度清晨。pèi zhuǎn gāo lán cí báo mù,chē huí bā guī dù qīng chén。
莫言家庆无多恋,叱驭犹堪过早春。mò yán jiā qìng wú duō liàn,chì yù yóu kān guò zǎo chūn。

赠王伯台还晋江

杨起元

朝济南溟暮象头,晋安才子不凡流。cháo jì nán míng mù xiàng tóu,jìn ān cái zi bù fán liú。
远游岂窘云霄步,高视宁论峛崺丘。yuǎn yóu qǐ jiǒng yún xiāo bù,gāo shì níng lùn lǐ yǐ qiū。
杖履千山随雨度,古今双眼与云浮。zhàng lǚ qiān shān suí yǔ dù,gǔ jīn shuāng yǎn yǔ yún fú。
交情正洽分携易,粤水闽山意共悠。jiāo qíng zhèng qià fēn xié yì,yuè shuǐ mǐn shān yì gòng yōu。

和姚西野七十有一韵

杨起元

鹅城城阙自春秋,阅世如翁几白头。é chéng chéng quē zì chūn qiū,yuè shì rú wēng jǐ bái tóu。
洛下耆英媲往哲,清时箸蔡定人谋。luò xià qí yīng pì wǎng zhé,qīng shí zhù cài dìng rén móu。
家传柱史声名旧,业绍郎君麟凤洲。jiā chuán zhù shǐ shēng míng jiù,yè shào láng jūn lín fèng zhōu。
料得但怜同辈在,春山无伴可相求。liào dé dàn lián tóng bèi zài,chūn shān wú bàn kě xiāng qiú。

题狄梁公望云思亲

杨起元

求忠于孝古难全,此道梁公率所天。qiú zhōng yú xiào gǔ nán quán,cǐ dào liáng gōng lǜ suǒ tiān。
云蔼翠微亲在望,日升湖海国重延。yún ǎi cuì wēi qīn zài wàng,rì shēng hú hǎi guó zhòng yán。
立身行道忠之本,将顺匡扶孝是原。lì shēn xíng dào zhōng zhī běn,jiāng shùn kuāng fú xiào shì yuán。
莫笑先生宋儒语,唐虞世界只如然。mò xiào xiān shēng sòng rú yǔ,táng yú shì jiè zhǐ rú rán。

诸友信现前之学惧其不能深造寄怀共警

杨起元

学道先须信现前,现前之外更何言。xué dào xiān xū xìn xiàn qián,xiàn qián zhī wài gèng hé yán。
就处体仁惟活泼,于中观礼便凝坚。jiù chù tǐ rén wéi huó pō,yú zhōng guān lǐ biàn níng jiān。
谩揭讲章谈道录,休摽杂记显仁编。mán jiē jiǎng zhāng tán dào lù,xiū biāo zá jì xiǎn rén biān。
知几必自全终始,君子存心只闇然。zhī jǐ bì zì quán zhōng shǐ,jūn zi cún xīn zhǐ àn rán。

赠扬州赵仁斋先生

杨起元

淮海维扬一伟人,霜髯碧眼照青春。huái hǎi wéi yáng yī wěi rén,shuāng rán bì yǎn zhào qīng chūn。
心犹赤子还谁识,道付沧洲只自真。xīn yóu chì zi hái shuí shí,dào fù cāng zhōu zhǐ zì zhēn。
尽把韦编供岁月,时看匣剑拟心神。jǐn bǎ wéi biān gōng suì yuè,shí kàn xiá jiàn nǐ xīn shén。
茫茫宇宙无穷事,倾盖相看白发新。máng máng yǔ zhòu wú qióng shì,qīng gài xiāng kàn bái fā xīn。

寿张翁七十

杨起元

少日康衢诵古诗,到今击壤属庞眉。shǎo rì kāng qú sòng gǔ shī,dào jīn jī rǎng shǔ páng méi。
息机自得神形聚,为善能教日月迟。xī jī zì dé shén xíng jù,wèi shàn néng jiào rì yuè chí。
千朵榴花迎上客,一帘燕语劝深卮。qiān duǒ liú huā yíng shàng kè,yī lián yàn yǔ quàn shēn zhī。
思量谁赐平康福,教子殷勤答盛时。sī liàng shuí cì píng kāng fú,jiào zi yīn qín dá shèng shí。

至日写怀

杨起元

万国朝天贺履长,自惭多病后鹓行。wàn guó cháo tiān hè lǚ zhǎng,zì cán duō bìng hòu yuān xíng。
敢徒初服焚鱼佩,未拟前贤制笏囊。gǎn tú chū fú fén yú pèi,wèi nǐ qián xián zhì hù náng。
药饵几经阶荚换,庭闱遥隔岭梅香。yào ěr jǐ jīng jiē jiá huàn,tíng wéi yáo gé lǐng méi xiāng。
皇仁自识怜乌鸟,惟待题缄达建章。huáng rén zì shí lián wū niǎo,wéi dài tí jiān dá jiàn zhāng。

唐曙台惠集杜书怀之作奉答

杨起元

经句正尔怜同病,一礼俄惊会十行。jīng jù zhèng ěr lián tóng bìng,yī lǐ é jīng huì shí xíng。
佳句未拈原命杜,新篇一出却成唐。jiā jù wèi niān yuán mìng dù,xīn piān yī chū què chéng táng。
雕镂是技何嫌巧,游戏如君不可当。diāo lòu shì jì hé xián qiǎo,yóu xì rú jūn bù kě dāng。
也知制锦从高手,五色还期补衮裳。yě zhī zhì jǐn cóng gāo shǒu,wǔ sè hái qī bǔ gǔn shang。
1971234567»