古诗词

菩萨蛮·观稼

黄永

数间茅屋临溪路。shù jiān máo wū lín xī lù。
无人小艇从人渡。wú rén xiǎo tǐng cóng rén dù。
一望野桥烟。yī wàng yě qiáo yān。
陶家种秫田。táo jiā zhǒng shú tián。
午前风日暖。wǔ qián fēng rì nuǎn。
几路腰镰缓。jǐ lù yāo lián huǎn。
短帽窄衫人。duǎn mào zhǎi shān rén。
招呼三两声。zhāo hū sān liǎng shēng。

黄永

黄永是清初词人,与陈维崧、董以宁、邹祗谟时合称“毗陵四子”,字云孙,顺治十二年进士,官刑部员外郎。黄永《溪南词》以日常生活为主要题材,语言清浅淡雅,与内容相得益彰。艺术手法上以化用典故为住,其思想受老庄理论影响较大。这与其十八年因奏销案罢归还乡有莫大的联系。《溪南词》中用了小令、中调和长调三种格式,其中长调、小令居多。《溪南词》中的长调大多作于中年放废之后,不仅存留数量较多,且具有明显的向稼轩词学习的痕迹:在内容上,多表现壮志销磨的愤懑,以悲慨豪放为主要风格;同时,又写有许多农村词,并在词中表现出谐谑的一面;在写法上,大量用散文句法字法和经史典故,具有稼轩“以文为词”的特点。这些都是黄永长调词中“稼轩风”的明证,从中正可窥见清初“稼轩风”在词坛重振之一斑。 黄永的作品>>

猜您喜欢

风入松·轻舟

黄永

垂杨低映木兰船。chuí yáng dī yìng mù lán chuán。
水色碧于烟。shuǐ sè bì yú yān。
乍晴乍雨垂杨外,倩双鬟、试卷晶帘。zhà qíng zhà yǔ chuí yáng wài,qiàn shuāng huán shì juǎn jīng lián。
人道鸱夷归去,五湖风景依然。rén dào chī yí guī qù,wǔ hú fēng jǐng yī rán。
生平壮志不须怜。shēng píng zhuàng zhì bù xū lián。
此意阿谁边。cǐ yì ā shuí biān。
前携宾客中间我,后还携、舞袖歌弦。qián xié bīn kè zhōng jiān wǒ,hòu hái xié wǔ xiù gē xián。
恨少轻舟两个,羞他富贵神仙。hèn shǎo qīng zhōu liǎng gè,xiū tā fù guì shén xiān。

蓦山溪·玉茗楼感旧

黄永

重登小阁,芳草残红候。zhòng dēng xiǎo gé,fāng cǎo cán hóng hòu。
二十五年前,黯销魂、玉人携手。èr shí wǔ nián qián,àn xiāo hún yù rén xié shǒu。
暗尘凝壁,憔悴几行诗,君知否。àn chén níng bì,qiáo cuì jǐ xíng shī,jūn zhī fǒu。
空回首。kōng huí shǒu。
风卷斜阳骤。fēng juǎn xié yáng zhòu。
追思如梦,旧事浑难剖。zhuī sī rú mèng,jiù shì hún nán pōu。
一去两茫然,怅无端、前生邂逅。yī qù liǎng máng rán,chàng wú duān qián shēng xiè hòu。
不堪心绪,无语对窗纱,凭阑久。bù kān xīn xù,wú yǔ duì chuāng shā,píng lán jiǔ。
三更后。sān gèng hòu。
月落梨花瘦。yuè luò lí huā shòu。

满江红·读魏文帝与朝歌令吴质书

黄永

才藻翩翩,羡几个、南皮佳客。cái zǎo piān piān,xiàn jǐ gè nán pí jiā kè。
记当日、追随冠佩,联车接席。jì dāng rì zhuī suí guān pèi,lián chē jiē xí。
六博弹棋南馆下,浮瓜沉李西廊侧。liù bó dàn qí nán guǎn xià,fú guā chén lǐ xī láng cè。
更轮舆、徐向后园来,鸣驺寂。gèng lún yú xú xiàng hòu yuán lái,míng zōu jì。
明月转,悲笳咽。míng yuè zhuǎn,bēi jiā yàn。
清露落,哀筝激。qīng lù luò,āi zhēng jī。
看应刘徐阮,诗矛文戟。kàn yīng liú xú ruǎn,shī máo wén jǐ。
王伯雌雄知已定,文章坛坫盟初热。wáng bó cí xióng zhī yǐ dìng,wén zhāng tán diàn méng chū rè。
叹一朝、弦绝为钟期,西风泣。tàn yī cháo xián jué wèi zhōng qī,xī fēng qì。

满江红·舟中

黄永

容与轻刀,喜山气、苍然欲滴。róng yǔ qīng dāo,xǐ shān qì cāng rán yù dī。
正四月、嫩寒轻暖,清和时节。zhèng sì yuè nèn hán qīng nuǎn,qīng hé shí jié。
垂柳绿藏鱼婢稳,落花红糁鸥儿食。chuí liǔ lǜ cáng yú bì wěn,luò huā hóng sǎn ōu ér shí。
问舟中、潇洒是何人,沧浪客。wèn zhōu zhōng xiāo sǎ shì hé rén,cāng làng kè。
纵一苇,凌空楫。zòng yī wěi,líng kōng jí。
看千仞,抟风翼。kàn qiān rèn,tuán fēng yì。
望蔚蓝上下,水光天色。wàng wèi lán shàng xià,shuǐ guāng tiān sè。
万里崆峒豪士剑,一声江海渔人笛。wàn lǐ kōng dòng háo shì jiàn,yī shēng jiāng hǎi yú rén dí。
知壮怀、销落在何时,吾心恻。zhī zhuàng huái xiāo luò zài hé shí,wú xīn cè。

满江红·即景

黄永

急雨狂风,顷化作、晴空千里。jí yǔ kuáng fēng,qǐng huà zuò qíng kōng qiān lǐ。
才过眼、炎凉反覆,谁为为此。cái guò yǎn yán liáng fǎn fù,shuí wèi wèi cǐ。
人世大都多此态,天公作俑何妨尔。rén shì dà dōu duō cǐ tài,tiān gōng zuò yǒng hé fáng ěr。
笑伊家、忽喜忽然悲,诚哉鄙。xiào yī jiā hū xǐ hū rán bēi,chéng zāi bǐ。
鼓棹去,随波驶。gǔ zhào qù,suí bō shǐ。
叉手立,看云起。chā shǒu lì,kàn yún qǐ。
任英雄狡狯,闻雷丧七。rèn yīng xióng jiǎo kuài,wén léi sàng qī。
放我逍遥春梦外,容君千百秋毫里。fàng wǒ xiāo yáo chūn mèng wài,róng jūn qiān bǎi qiū háo lǐ。
叹人间、逝者总如斯,徒然耳。tàn rén jiān shì zhě zǒng rú sī,tú rán ěr。

满江红·自题旧照

黄永

窣地相看,还引镜、攸然欲笑。sū dì xiāng kàn,hái yǐn jìng yōu rán yù xiào。
谁写作、锦衣窄袖,入时风调。shuí xiě zuò jǐn yī zhǎi xiù,rù shí fēng diào。
一卷长携原似昨,怪翁当日曾英少。yī juǎn zhǎng xié yuán shì zuó,guài wēng dāng rì céng yīng shǎo。
更可怜、捧砚煮茶人,年方妙。gèng kě lián pěng yàn zhǔ chá rén,nián fāng miào。
容偃蹇,湖山靠。róng yǎn jiǎn,hú shān kào。
听响屧,回廊绕。tīng xiǎng xiè,huí láng rào。
任小园烂漫,春风花草。rèn xiǎo yuán làn màn,chūn fēng huā cǎo。
如此生平良不恶,呼儿早认而翁貌。rú cǐ shēng píng liáng bù è,hū ér zǎo rèn ér wēng mào。
倘将来、画出不堪观,皤然老。tǎng jiāng lái huà chū bù kān guān,pó rán lǎo。

满江红·蛙

黄永

汝为公乎,抑私也、无端饶舌。rǔ wèi gōng hū,yì sī yě wú duān ráo shé。
更何故、池塘青草,劳劳通夕。gèng hé gù chí táng qīng cǎo,láo láo tōng xī。
一部鼓吹谁道好,不堪聒耳溪边立。yī bù gǔ chuī shuí dào hǎo,bù kān guā ěr xī biān lì。
且出门、扶杖复归来,耽吾寂。qiě chū mén fú zhàng fù guī lái,dān wú jì。
新月上,鸣逾急。xīn yuè shàng,míng yú jí。
骤雨过,声如噎。zhòu yǔ guò,shēng rú yē。
叹汝无鱼乐,清非蝉匹。tàn rǔ wú yú lè,qīng fēi chán pǐ。
水草藏身原自稳,身将隐矣何容说。shuǐ cǎo cáng shēn yuán zì wěn,shēn jiāng yǐn yǐ hé róng shuō。
笑吾侪、有口亦如卿,三缄毕。xiào wú chái yǒu kǒu yì rú qīng,sān jiān bì。

满江红·送王阮亭迁仪部北上

黄永

作吏三年,似仙去、玉鞭西骤。zuò lì sān nián,shì xiān qù yù biān xī zhòu。
看父老、攀辕卧辙,使君知否。kàn fù lǎo pān yuán wò zhé,shǐ jūn zhī fǒu。
粉署含香风调美,玉堂彩笔需君久。fěn shǔ hán xiāng fēng diào měi,yù táng cǎi bǐ xū jūn jiǔ。
想金莲、草敕晚归来,偎红袖。xiǎng jīn lián cǎo chì wǎn guī lái,wēi hóng xiù。
知颇忆,山中友。zhī pǒ yì,shān zhōng yǒu。
曾醉倒,田间酒。céng zuì dào,tián jiān jiǔ。
叹十年交态,披襟握手。tàn shí nián jiāo tài,pī jīn wò shǒu。
戴笠乘车吾与汝,九州四海情何有。dài lì chéng chē wú yǔ rǔ,jiǔ zhōu sì hǎi qíng hé yǒu。
倘他时、相遇或相呼,王曰叟。tǎng tā shí xiāng yù huò xiāng hū,wáng yuē sǒu。

满江红·东篱

黄永

归去来兮,恰五载、逍遥林外。guī qù lái xī,qià wǔ zài xiāo yáo lín wài。
敢自比、渊明高致,田园潇洒。gǎn zì bǐ yuān míng gāo zhì,tián yuán xiāo sǎ。
我自不才明主弃,旁人翻讶何为者。wǒ zì bù cái míng zhǔ qì,páng rén fān yà hé wèi zhě。
且悠然、采菊复看山,东篱下。qiě yōu rán cǎi jú fù kàn shān,dōng lí xià。
谁问答,渔樵话。shuí wèn dá,yú qiáo huà。
堪语笑,妻拿暇。kān yǔ xiào,qī ná xiá。
只未能免俗,酒杯诗债。zhǐ wèi néng miǎn sú,jiǔ bēi shī zhài。
屈子有天何必问,杨雄嘲罢无烦解。qū zi yǒu tiān hé bì wèn,yáng xióng cháo bà wú fán jiě。
道谁人、能狷又能狂,吾师也。dào shuí rén néng juàn yòu néng kuáng,wú shī yě。

满江红·戏示次内

黄永

虽则如云,休认作、少年佳丽。suī zé rú yún,xiū rèn zuò shǎo nián jiā lì。
良不愧、村妆野妇,短衫椎髻。liáng bù kuì cūn zhuāng yě fù,duǎn shān chuí jì。
经卷药炉今日事,舞裙歌扇从来未。jīng juǎn yào lú jīn rì shì,wǔ qún gē shàn cóng lái wèi。
想孟光、初嫁伯鸾时,居然是。xiǎng mèng guāng chū jià bó luán shí,jū rán shì。
手不释,麻和絮。shǒu bù shì,má hé xù。
目不倦,盐和豉。mù bù juàn,yán hé shì。
更课儿书卷,课奴机杼。gèng kè ér shū juǎn,kè nú jī zhù。
我岂忘情丝与竹,家无工技邯郸女。wǒ qǐ wàng qíng sī yǔ zhú,jiā wú gōng jì hán dān nǚ。
只秋听蝉噪、夏听鹂,吾老矣。zhǐ qiū tīng chán zào xià tīng lí,wú lǎo yǐ。

满江红·小照前瓶荷

黄永

茂叔尝云,汝乃是、花之君子。mào shū cháng yún,rǔ nǎi shì huā zhī jūn zi。
看几朵、绿茎翠盖,亭亭幽渚。kàn jǐ duǒ lǜ jīng cuì gài,tíng tíng yōu zhǔ。
折取一枝聊作供,辘轳新挽银床水。zhé qǔ yī zhī liáo zuò gōng,lù lú xīn wǎn yín chuáng shuǐ。
问画图、相向却何人,难相拟。wèn huà tú xiāng xiàng què hé rén,nán xiāng nǐ。
记前日,香含蕊。jì qián rì,xiāng hán ruǐ。
忽数瓣,红飘几。hū shù bàn,hóng piāo jǐ。
想来时憔悴,落时容易。xiǎng lái shí qiáo cuì,luò shí róng yì。
千古奇冤曾未雪,六郎有猊何堪比。qiān gǔ qí yuān céng wèi xuě,liù láng yǒu ní hé kān bǐ。
喜山翁、赋得一行诗,为君洗。xǐ shān wēng fù dé yī xíng shī,wèi jūn xǐ。

满江红·秋蛩

黄永

秋矣悲夫,忽到处、蛩声唧唧。qiū yǐ bēi fū,hū dào chù qióng shēng jī jī。
如助我、小窗愁思,一何凄切。rú zhù wǒ xiǎo chuāng chóu sī,yī hé qī qiè。
几度搅回庄叟梦,无端擅踞相如壁。jǐ dù jiǎo huí zhuāng sǒu mèng,wú duān shàn jù xiāng rú bì。
自三更拥被、五更来,无休歇。zì sān gèng yōng bèi wǔ gèng lái,wú xiū xiē。
岂无故,长饶舌。qǐ wú gù,zhǎng ráo shé。
纵有恨,和谁说。zòng yǒu hèn,hé shuí shuō。
但漫空月影,桂香飘屑。dàn màn kōng yuè yǐng,guì xiāng piāo xiè。
属国羁臣南望泪,左徒弟子伤心日。shǔ guó jī chén nán wàng lèi,zuǒ tú dì zi shāng xīn rì。
问人间、多少不平鸣,君其一。wèn rén jiān duō shǎo bù píng míng,jūn qí yī。

满江红·中秋

黄永

玉露初零,看上下、冰壶清彻。yù lù chū líng,kàn shàng xià bīng hú qīng chè。
端不愧、天边良夜,人间佳节。duān bù kuì tiān biān liáng yè,rén jiān jiā jié。
万里浮云谁净扫,一轮皓魄凌空出。wàn lǐ fú yún shuí jìng sǎo,yī lún hào pò líng kōng chū。
道秋光、九十恰平分,当今夕。dào qiū guāng jiǔ shí qià píng fēn,dāng jīn xī。
曲栏外,疏星列。qū lán wài,shū xīng liè。
纷桂影,飘香屑。fēn guì yǐng,piāo xiāng xiè。
更彩云环映,贝宫珠阙。gèng cǎi yún huán yìng,bèi gōng zhū quē。
何处良游高兴尽,广庭自按霓裳叠。hé chù liáng yóu gāo xīng jǐn,guǎng tíng zì àn ní shang dié。
想人生、有恨合同圆,明如月。xiǎng rén shēng yǒu hèn hé tóng yuán,míng rú yuè。

满江红·寿孙风山四十

黄永

骏马锦衣,是当日、玉堂年少。jùn mǎ jǐn yī,shì dāng rì yù táng nián shǎo。
拂袖去、水边林下,携筇长啸。fú xiù qù shuǐ biān lín xià,xié qióng zhǎng xiào。
帝曰病乎非汝弃,人呼狂者何妨傲。dì yuē bìng hū fēi rǔ qì,rén hū kuáng zhě hé fáng ào。
十年前、江左旧孙郎,归来早。shí nián qián jiāng zuǒ jiù sūn láng,guī lái zǎo。
斑衣舞,高堂笑。bān yī wǔ,gāo táng xiào。
鸠车戏,群儿绕。jiū chē xì,qún ér rào。
更公门桃李,春风缭绕。gèng gōng mén táo lǐ,chūn fēng liáo rào。
去国不忧须发变,入宫尚苦蛾眉好。qù guó bù yōu xū fā biàn,rù gōng shàng kǔ é méi hǎo。
看身如落叶、一般轻,容吾老。kàn shēn rú luò yè yī bān qīng,róng wú lǎo。

满江红·舟次邂逅程村,为尤展成寄同曹顾庵、宋既庭倡和词一卷,依韵和之

黄永

劈面相迎,一篙破、绿波秋涨。pī miàn xiāng yíng,yī gāo pò lǜ bō qiū zhǎng。
凭寄语、吴门客到,旧游无恙。píng jì yǔ wú mén kè dào,jiù yóu wú yàng。
贻我一编冰雪句,忆君知已云霄上。yí wǒ yī biān bīng xuě jù,yì jūn zhī yǐ yún xiāo shàng。
却仍从、一二酒人游,歌相饷。què réng cóng yī èr jiǔ rén yóu,gē xiāng xiǎng。
似鸥鹭,同飘漾。shì ōu lù,tóng piāo yàng。
谁宾主,相赓唱。shuí bīn zhǔ,xiāng gēng chàng。
且逢人作达,瓮开新酿。qiě féng rén zuò dá,wèng kāi xīn niàng。
蜡就一生狂士屐,携来九节仙人杖。là jiù yī shēng kuáng shì jī,xié lái jiǔ jié xiān rén zhàng。
怪此翁、豪气未全除,非吾状。guài cǐ wēng háo qì wèi quán chú,fēi wú zhuàng。
1081234567»