古诗词

杨太宰致政

杨起元

纷纷车马出都门,共道虞廷仪凤今。fēn fēn chē mǎ chū dōu mén,gòng dào yú tíng yí fèng jīn。
孤骞大臣一身善,终始青史百世垂。gū qiān dà chén yī shēn shàn,zhōng shǐ qīng shǐ bǎi shì chuí。
兰荪古人行道借,名位实似浮云非。lán sūn gǔ rén xíng dào jiè,míng wèi shí shì fú yún fēi。
我贵四时代谢理,自然那得功成不身退。wǒ guì sì shí dài xiè lǐ,zì rán nà dé gōng chéng bù shēn tuì。
猗欤杨公今得之,主恩缱绻不可縻。yī yú yáng gōng jīn dé zhī,zhǔ ēn qiǎn quǎn bù kě mí。
七年正色掌邦治,十疏乞骸归海湄。qī nián zhèng sè zhǎng bāng zhì,shí shū qǐ hái guī hǎi méi。
惟公令德原孝友,厥德如渊福如阜。wéi gōng lìng dé yuán xiào yǒu,jué dé rú yuān fú rú fù。
一心要回世界还淳风,道率平常令可久。yī xīn yào huí shì jiè hái chún fēng,dào lǜ píng cháng lìng kě jiǔ。
救世之利那有全,虽云中正等是偏。jiù shì zhī lì nà yǒu quán,suī yún zhōng zhèng děng shì piān。
世界即如推屋壁,东倒西推仍倒边。shì jiè jí rú tuī wū bì,dōng dào xī tuī réng dào biān。
只有天公善张主,阴阳不得长寒暑。zhǐ yǒu tiān gōng shàn zhāng zhǔ,yīn yáng bù dé zhǎng hán shǔ。
太皞竣事祝融来,玄冥继政蓐收去。tài hào jùn shì zhù róng lái,xuán míng jì zhèng rù shōu qù。
公知此道复能行,疏身霄汉何冥冥。gōng zhī cǐ dào fù néng xíng,shū shēn xiāo hàn hé míng míng。
昼承三接君恩重,年老一朝臣义明。zhòu chéng sān jiē jūn ēn zhòng,nián lǎo yī cháo chén yì míng。
爱身便是爱社稷,天下本身以为则。ài shēn biàn shì ài shè jì,tiān xià běn shēn yǐ wèi zé。
宇宙何人不爱身,善与不善存乎识。yǔ zhòu hé rén bù ài shēn,shàn yǔ bù shàn cún hū shí。
猗欤公全三达尊,此举可为万世式。yī yú gōng quán sān dá zūn,cǐ jǔ kě wèi wàn shì shì。
国子先生无马骑,不能出门望行麾。guó zi xiān shēng wú mǎ qí,bù néng chū mén wàng xíng huī。
忆公高谈壮公举,援笔纪事还成诗。yì gōng gāo tán zhuàng gōng jǔ,yuán bǐ jì shì hái chéng shī。

杨起元

明广东归善人,字贞复,号复所。万历五年进士。从罗汝芳学王阳明理学。张居正当政,恶讲学。适汝芳被劾罢,起元宗王学如常。官至吏部左侍郎。天启初追谥文懿。有《證学编》、《杨文懿集》等。 杨起元的作品>>

猜您喜欢

何庞二先生以汤饼之会路远预约蚤出不知予之下榻也诗以答之云

杨起元

当年下榻为徐稚,今日高贤更倍之。dāng nián xià tà wèi xú zhì,jīn rì gāo xián gèng bèi zhī。
寄谢侍儿休预畏,暗尘不逐骏蹄飞。jì xiè shì ér xiū yù wèi,àn chén bù zhú jùn tí fēi。

何午台庞参吾会汤饼后复惠以诗奉答

杨起元

诞弥厥月寝之床,引得明珠满室光。dàn mí jué yuè qǐn zhī chuáng,yǐn dé míng zhū mǎn shì guāng。
莫是此儿来处异,前生曾得侍文昌。mò shì cǐ ér lái chù yì,qián shēng céng dé shì wén chāng。

会饯别刘承所出贰重庆

杨起元

只怪诸君会事频,传经人要出亲民。zhǐ guài zhū jūn huì shì pín,chuán jīng rén yào chū qīn mín。
请看赠处皆真意,莫道今人非古人。qǐng kàn zèng chù jiē zhēn yì,mò dào jīn rén fēi gǔ rén。

会饯别刘承所出贰重庆

杨起元

十月长安雪不飞,彤云黯黯怅人离。shí yuè zhǎng ān xuě bù fēi,tóng yún àn àn chàng rén lí。
宁知我辈皆同调,化作阳春满帝畿。níng zhī wǒ bèi jiē tóng diào,huà zuò yáng chūn mǎn dì jī。

会饯别刘承所出贰重庆

杨起元

谩将仕学论其优,壶榼相将是圣游。mán jiāng shì xué lùn qí yōu,hú kē xiāng jiāng shì shèng yóu。
未解此时浑放下,应知眼底尽全牛。wèi jiě cǐ shí hún fàng xià,yīng zhī yǎn dǐ jǐn quán niú。

会饯别刘承所出贰重庆

杨起元

圣涯无隔不须航,百姓无疮不可伤。shèng yá wú gé bù xū háng,bǎi xìng wú chuāng bù kě shāng。
此别丁宁唯一语,直将杯酒赞黄堂。cǐ bié dīng níng wéi yī yǔ,zhí jiāng bēi jiǔ zàn huáng táng。

炉山永暮

杨起元

箧里炉山梦里亲,白云长覆护图巾。qiè lǐ lú shān mèng lǐ qīn,bái yún zhǎng fù hù tú jīn。
应知涕下封防后,便是东西南北人。yīng zhī tì xià fēng fáng hòu,biàn shì dōng xī nán běi rén。

风雨驻太湖作茶池亭记又诗四绝

杨起元

三春过一尚征途,风雨留人宿太湖。sān chūn guò yī shàng zhēng tú,fēng yǔ liú rén sù tài hú。
手记茶池谢仙令,千年堂树指碑趺。shǒu jì chá chí xiè xiān lìng,qiān nián táng shù zhǐ bēi fū。

风雨驻太湖作茶池亭记又诗四绝

杨起元

芭蕉几树萎阶楹,已遇深春寒未生。bā jiāo jǐ shù wēi jiē yíng,yǐ yù shēn chūn hán wèi shēng。
却喜嘘枯有时雨,不妨征幰暂停行。què xǐ xū kū yǒu shí yǔ,bù fáng zhēng xiǎn zàn tíng xíng。

风雨驻太湖作茶池亭记又诗四绝

杨起元

紫极遥从直北望,板舆劳役楚天长。zǐ jí yáo cóng zhí běi wàng,bǎn yú láo yì chǔ tiān zhǎng。
八千里路平分里,不为君亲有底忙。bā qiān lǐ lù píng fēn lǐ,bù wèi jūn qīn yǒu dǐ máng。

风雨驻太湖作茶池亭记又诗四绝

杨起元

昨日临江走瑞州,半途风雪半途休。zuó rì lín jiāng zǒu ruì zhōu,bàn tú fēng xuě bàn tú xiū。
舆人冻瘁慈亲念,谨视阴晴定去留。yú rén dòng cuì cí qīn niàn,jǐn shì yīn qíng dìng qù liú。

寄谢刘令

杨起元

合肥赤子合君肥,争怪犹淹柳士师。hé féi chì zi hé jūn féi,zhēng guài yóu yān liǔ shì shī。
我忝近臣能荐否,空惭十载与君知。wǒ tiǎn jìn chén néng jiàn fǒu,kōng cán shí zài yǔ jūn zhī。

送堪舆周剑川

杨起元

踏遍芒鞋未肯休,为谁寻得卧牛丘。tà biàn máng xié wèi kěn xiū,wèi shuí xún dé wò niú qiū。
秦皇不废司空职,公等甘为术者流。qín huáng bù fèi sī kōng zhí,gōng děng gān wèi shù zhě liú。

戊戌春日写怀

杨起元

佳丽皇州又早春,钟山佳气晓氤氲。jiā lì huáng zhōu yòu zǎo chūn,zhōng shān jiā qì xiǎo yīn yūn。
金陵六代空尘迹,圣祖三才是首君。jīn líng liù dài kōng chén jì,shèng zǔ sān cái shì shǒu jūn。

戊戌春日写怀

杨起元

几度南州阅岁华,吾生回首亦堪嗟。jǐ dù nán zhōu yuè suì huá,wú shēng huí shǒu yì kān jiē。
镜中旧日红颜改,头上新年白发多。jìng zhōng jiù rì hóng yán gǎi,tóu shàng xīn nián bái fā duō。