古诗词

寄哭苑马李文轩先生

杨起元

岁次在卯闰月中,夜静庭树飘寒风。suì cì zài mǎo rùn yuè zhōng,yè jìng tíng shù piāo hán fēng。
花将零落忽值此,黯然伤怀泪难已。huā jiāng líng luò hū zhí cǐ,àn rán shāng huái lèi nán yǐ。
古来仙人多姓李,一谪惠阳将五纪。gǔ lái xiān rén duō xìng lǐ,yī zhé huì yáng jiāng wǔ jì。
来时海峤看人龙,去日士林摧杞梓。lái shí hǎi jiào kàn rén lóng,qù rì shì lín cuī qǐ zǐ。
生平意气不可羁,万里之翼千里蹄。shēng píng yì qì bù kě jī,wàn lǐ zhī yì qiān lǐ tí。
早攀南斗戏碧落,晚倚北辰司是非。zǎo pān nán dòu xì bì luò,wǎn yǐ běi chén sī shì fēi。
塞渊抱独何人识,豁达论交四海知。sāi yuān bào dú hé rén shí,huō dá lùn jiāo sì hǎi zhī。
庙廊有意推梁栋,苍旻那肯长留用。miào láng yǒu yì tuī liáng dòng,cāng mín nà kěn zhǎng liú yòng。
主马汧渭明主恩,作记玉楼天上梦。zhǔ mǎ qiān wèi míng zhǔ ēn,zuò jì yù lóu tiān shàng mèng。
东西两水今茫茫,罗浮半面减辉光。dōng xī liǎng shuǐ jīn máng máng,luó fú bàn miàn jiǎn huī guāng。
雍门叹息堪气短,李白文章空焰长。yōng mén tàn xī kān qì duǎn,lǐ bái wén zhāng kōng yàn zhǎng。
不必负舟惊有力,人生自是驹骤隙。bù bì fù zhōu jīng yǒu lì,rén shēng zì shì jū zhòu xì。
一息之间成古今,古今常然无变易。yī xī zhī jiān chéng gǔ jīn,gǔ jīn cháng rán wú biàn yì。
嗟君方死亦方生,何用有情泪沾臆。jiē jūn fāng sǐ yì fāng shēng,hé yòng yǒu qíng lèi zhān yì。

杨起元

明广东归善人,字贞复,号复所。万历五年进士。从罗汝芳学王阳明理学。张居正当政,恶讲学。适汝芳被劾罢,起元宗王学如常。官至吏部左侍郎。天启初追谥文懿。有《證学编》、《杨文懿集》等。 杨起元的作品>>

猜您喜欢

自警四首

杨起元

小子弗类,日中始慧。xiǎo zi fú lèi,rì zhōng shǐ huì。
荏苒衰颓,忧心如醉。rěn rǎn shuāi tuí,yōu xīn rú zuì。
肇允不雕,可用为佩。zhào yǔn bù diāo,kě yòng wèi pèi。
知非已晚,斯吝斯悔。zhī fēi yǐ wǎn,sī lìn sī huǐ。

自警四首

杨起元

矢其自兹,是攻是治。shǐ qí zì zī,shì gōng shì zhì。
慎尔威仪,修尔言辞。shèn ěr wēi yí,xiū ěr yán cí。
前言往行,是效是师。qián yán wǎng xíng,shì xiào shì shī。
潜神涤虑,母遂尔非。qián shén dí lǜ,mǔ suì ěr fēi。
197«891011121314