古诗词

郊祀伏睹驾出二首

张元凯

驰道千官集,缇城百帐分。chí dào qiān guān jí,tí chéng bǎi zhàng fēn。
天行清跸雨,山出护宫云。tiān xíng qīng bì yǔ,shān chū hù gōng yún。
辇毂龙真见,旌麾凤有文。niǎn gǔ lóng zhēn jiàn,jīng huī fèng yǒu wén。
此中骖乘者,应是霍将军。cǐ zhōng cān chéng zhě,yīng shì huò jiāng jūn。

张元凯

明苏州吴县人,字左虞。少习《毛诗》。以世职为苏州卫指挥,督运漕粮北上,有功不得叙,自免归。悒悒不得志,以酒自放,酒酣谈天下事,慷慨风发。工诗,有《伐檀斋集》。 张元凯的作品>>

猜您喜欢

谢都护歌

张元凯

谢侯少岁学击剑,手绾飞虹腰掣电。xiè hóu shǎo suì xué jī jiàn,shǒu wǎn fēi hóng yāo chè diàn。
术精乃去学兵法,战阵钲鼓靡不合。shù jīng nǎi qù xué bīng fǎ,zhàn zhèn zhēng gǔ mí bù hé。
被命造舟永嘉山,长鲸道遇手自搏。bèi mìng zào zhōu yǒng jiā shān,zhǎng jīng dào yù shǒu zì bó。
几欲论功登将坛,落落不偶空据鞍。jǐ yù lùn gōng dēng jiāng tán,luò luò bù ǒu kōng jù ān。
阅世荣名何足齿,闾巷沉浮聊尔耳。yuè shì róng míng hé zú chǐ,lǘ xiàng chén fú liáo ěr ěr。
短衣射虎姑苏台,闭户铸剑干将里。duǎn yī shè hǔ gū sū tái,bì hù zhù jiàn gàn jiāng lǐ。
买得桃花一疋驹,骑来沽酒金阊美。mǎi dé táo huā yī pǐ jū,qí lái gū jiǔ jīn chāng měi。
世人失意汩汩忧,羡君能自沾沾喜。shì rén shī yì gǔ gǔ yōu,xiàn jūn néng zì zhān zhān xǐ。
为嫌偪促城之舍,新开别墅虎丘下。wèi xián bī cù chéng zhī shě,xīn kāi bié shù hǔ qiū xià。
窗中乱扑青芙蓉,竹树萧萧绕台榭。chuāng zhōng luàn pū qīng fú róng,zhú shù xiāo xiāo rào tái xiè。
侠游酒伴惯住船,斗鸡走狗都翩翩。xiá yóu jiǔ bàn guàn zhù chuán,dòu jī zǒu gǒu dōu piān piān。
春草射麛秋放鹯,相逢欲赋子之还。chūn cǎo shè mí qiū fàng zhān,xiāng féng yù fù zi zhī hái。
座客恒满能击鲜,人各取醉斗十千。zuò kè héng mǎn néng jī xiān,rén gè qǔ zuì dòu shí qiān。
虽无铜山擅铸权,囊中不乏子母钱。suī wú tóng shān shàn zhù quán,náng zhōng bù fá zi mǔ qián。
吁嗟燕颔头未白,黄须森森尚如戟。xū jiē yàn hàn tóu wèi bái,huáng xū sēn sēn shàng rú jǐ。
江南秉钺旬宣臣,旧是永嘉来往人。jiāng nán bǐng yuè xún xuān chén,jiù shì yǒng jiā lái wǎng rén。
即今推毂易为力,功名转眼能自新。jí jīn tuī gǔ yì wèi lì,gōng míng zhuǎn yǎn néng zì xīn。
劝君努力报知己,匣中毋遣神龙死。quàn jūn nǔ lì bào zhī jǐ,xiá zhōng wú qiǎn shén lóng sǐ。
君不见余也十载伤羽毛,身同鹪鹩困蓬蒿。jūn bù jiàn yú yě shí zài shāng yǔ máo,shēn tóng jiāo liáo kùn péng hāo。
提携拂拭竟谁是,哀鸣日夜徒嗷嗷。tí xié fú shì jìng shuí shì,āi míng rì yè tú áo áo。
于戏男儿四十不能自附青云豪,尚尔坎坷肮脏沉下僚。yú xì nán ér sì shí bù néng zì fù qīng yún háo,shàng ěr kǎn kě āng zàng chén xià liáo。
赠君短歌还自嘲。zèng jūn duǎn gē hái zì cháo。

江风行与朱图山泛楼船作

张元凯

长江万里吹天风,将军置酒楼船中。zhǎng jiāng wàn lǐ chuī tiān fēng,jiāng jūn zhì jiǔ lóu chuán zhōng。
楼船忽奏军中乐,无乃黯惨蛟龙觉。lóu chuán hū zòu jūn zhōng lè,wú nǎi àn cǎn jiāo lóng jué。
山川出云历乱飞,疾来掩我白日晖。shān chuān chū yún lì luàn fēi,jí lái yǎn wǒ bái rì huī。
中流汹涌俱辟易,人谓如此将无归。zhōng liú xiōng yǒng jù pì yì,rén wèi rú cǐ jiāng wú guī。
将军自是湖海客,神气自若催挂席。jiāng jūn zì shì hú hǎi kè,shén qì zì ruò cuī guà xí。
浩荡洪流欲挽回,崩奔巨浪能冲逆。hào dàng hóng liú yù wǎn huí,bēng bēn jù làng néng chōng nì。
渊渊徐起回风挝,长驱直指扶桑涯。yuān yuān xú qǐ huí fēng wō,zhǎng qū zhí zhǐ fú sāng yá。
蜃气氤氲辨城阙,鲸波蹴浪翻空花。shèn qì yīn yūn biàn chéng quē,jīng bō cù làng fān kōng huā。
分明栖息匡庐下,碎瀑飞泉明月夜。fēn míng qī xī kuāng lú xià,suì pù fēi quán míng yuè yè。
恍惚窗牖峨眉端,雪片纷纷六月寒。huǎng hū chuāng yǒu é méi duān,xuě piàn fēn fēn liù yuè hán。
须臾暝色垂垂黑,前队戈船左右翼。xū yú míng sè chuí chuí hēi,qián duì gē chuán zuǒ yòu yì。
咫尺蛟龙欲扣舷,夜光那向怀中匿。zhǐ chǐ jiāo lóng yù kòu xián,yè guāng nà xiàng huái zhōng nì。
壮图寂寞何为乎,余亦从君击唾壶。zhuàng tú jì mò hé wèi hū,yú yì cóng jūn jī tuò hú。
老骥能思千里不,百万犹供一掷无。lǎo jì néng sī qiān lǐ bù,bǎi wàn yóu gōng yī zhì wú。
人寿河清不可俟,富贵不来行乐耳。rén shòu hé qīng bù kě qí,fù guì bù lái xíng lè ěr。
世间多少弱男儿,觅人颜色沾沾喜。shì jiān duō shǎo ruò nán ér,mì rén yán sè zhān zhān xǐ。
曾忆长江牛渚边,温峤焚犀夜放船。céng yì zhǎng jiāng niú zhǔ biān,wēn jiào fén xī yè fàng chuán。
英雄志业莫可测,酒酣拔剑心茫然。yīng xióng zhì yè mò kě cè,jiǔ hān bá jiàn xīn máng rán。

塘上行逢友人顾愿作

张元凯

吴宫二月莺,啼乱金阊柳。wú gōng èr yuè yīng,tí luàn jīn chāng liǔ。
游子长安归,春风吹鹢首。yóu zi zhǎng ān guī,chūn fēng chuī yì shǒu。
鹢首重重桃李花,枫桥塘上故倡家。yì shǒu zhòng zhòng táo lǐ huā,fēng qiáo táng shàng gù chàng jiā。
绿水依然绕阡陌,青楼忽听弹琵琶。lǜ shuǐ yī rán rào qiān mò,qīng lóu hū tīng dàn pí pá。
琵琶声出垂杨里,李延年家高髻姊。pí pá shēng chū chuí yáng lǐ,lǐ yán nián jiā gāo jì zǐ。
自言有客深自藏,落魄江东虎头子。zì yán yǒu kè shēn zì cáng,luò pò jiāng dōng hǔ tóu zi。
拍浮濡首酒池中,何为染指阿房美。pāi fú rú shǒu jiǔ chí zhōng,hé wèi rǎn zhǐ ā fáng měi。
平生痴绝将无同,我辈钟情乃如此。píng shēng chī jué jiāng wú tóng,wǒ bèi zhōng qíng nǎi rú cǐ。
相逢不赋子之还,对酒高吟娇女篇。xiāng féng bù fù zi zhī hái,duì jiǔ gāo yín jiāo nǚ piān。
兴来不用常杯酌,其奈囊空无一钱。xīng lái bù yòng cháng bēi zhuó,qí nài náng kōng wú yī qián。
君不见马长卿,临邛一往有深情。jūn bù jiàn mǎ zhǎng qīng,lín qióng yī wǎng yǒu shēn qíng。
又不见阮仲容,鲜卑之婢累骑从。yòu bù jiàn ruǎn zhòng róng,xiān bēi zhī bì lèi qí cóng。
尝闻古人贵达节,区区礼岂为我设。cháng wén gǔ rén guì dá jié,qū qū lǐ qǐ wèi wǒ shè。
少年行乐须及时,飞花转眼纷如雪。shǎo nián xíng lè xū jí shí,fēi huā zhuǎn yǎn fēn rú xuě。
还惜昂藏一丈夫,凭陵啸傲高阳徒。hái xī áng cáng yī zhàng fū,píng líng xiào ào gāo yáng tú。
麟阁荣名常在不,首阳饿死何为乎。lín gé róng míng cháng zài bù,shǒu yáng è sǐ hé wèi hū。

月下渡淮歌与马孟李三都尉舟中言怀

张元凯

日落淮水黄,月出淮水白。rì luò huái shuǐ huáng,yuè chū huái shuǐ bái。
水流向东南,客行自西北。shuǐ liú xiàng dōng nán,kè xíng zì xī běi。
辞家见月两回圆,长路悠悠始一千。cí jiā jiàn yuè liǎng huí yuán,zhǎng lù yōu yōu shǐ yī qiān。
簿书期会如束湿,卒史胥徒横索钱。bù shū qī huì rú shù shī,zú shǐ xū tú héng suǒ qián。
橐存无底空所有,但见三星恒在罶。tuó cún wú dǐ kōng suǒ yǒu,dàn jiàn sān xīng héng zài liǔ。
身世漂零只酒尊,凉露凄蝉动高柳。shēn shì piāo líng zhǐ jiǔ zūn,liáng lù qī chán dòng gāo liǔ。
从事诸君尽弃繻,金堤赤岸争先驱。cóng shì zhū jūn jǐn qì xū,jīn dī chì àn zhēng xiān qū。
吁嗟百万任狼藉,何事囊粟号侏儒。xū jiē bǎi wàn rèn láng jí,hé shì náng sù hào zhū rú。
吾生一饱了吾愿,坐看鹪鹩飞不远。wú shēng yī bǎo le wú yuàn,zuò kàn jiāo liáo fēi bù yuǎn。
马控龙媒自有人,门藏金穴曾无援。mǎ kòng lóng méi zì yǒu rén,mén cáng jīn xué céng wú yuán。
久拟山中赋考槃,何然燕垒巢其端。jiǔ nǐ shān zhōng fù kǎo pán,hé rán yàn lěi cháo qí duān。
漆园傲吏日偃蹇,竹林酣士多摧残。qī yuán ào lì rì yǎn jiǎn,zhú lín hān shì duō cuī cán。
夜深月照芦洲寂,楼船有楫何须击。yè shēn yuè zhào lú zhōu jì,lóu chuán yǒu jí hé xū jī。
最喜黄头善掺挝,况邀白帻能吹笛。zuì xǐ huáng tóu shàn càn wō,kuàng yāo bái zé néng chuī dí。
淮阴黯惨生悲风,座中杯酌莫教空。huái yīn àn cǎn shēng bēi fēng,zuò zhōng bēi zhuó mò jiào kōng。
若过韩侯钓鱼渚,便为长跪酹英雄。ruò guò hán hóu diào yú zhǔ,biàn wèi zhǎng guì lèi yīng xióng。

游吴山醉歌示越中同游

张元凯

吴人浪游越,越山旧名吴。wú rén làng yóu yuè,yuè shān jiù míng wú。
吴山窈窕如画图,芙蓉乱扑城之阇。wú shān yǎo tiǎo rú huà tú,fú róng luàn pū chéng zhī dū。
云英不远紫微省,杏花偏近黄公垆。yún yīng bù yuǎn zǐ wēi shěng,xìng huā piān jìn huáng gōng lú。
解衣贳酒独感慨,还上高台听鹧鸪。jiě yī shì jiǔ dú gǎn kǎi,hái shàng gāo tái tīng zhè gū。
鹧鸪不为啼春雨,似诉吴越兴亡语。zhè gū bù wèi tí chūn yǔ,shì sù wú yuè xīng wáng yǔ。
般乐夫差首己濡,忧勤勾践胆能茹。bān lè fū chà shǒu jǐ rú,yōu qín gōu jiàn dǎn néng rú。
偶尔凭陵一跳梁,毕竟山丘共首鼠。ǒu ěr píng líng yī tiào liáng,bì jìng shān qiū gòng shǒu shǔ。
草上同飞望帝魂,宫中曾献捧心女。cǎo shàng tóng fēi wàng dì hún,gōng zhōng céng xiàn pěng xīn nǚ。
吴山越水春融融,吴王越霸归东风。wú shān yuè shuǐ chūn róng róng,wú wáng yuè bà guī dōng fēng。
白驹度隙促短景,朱花散彩成飘蓬。bái jū dù xì cù duǎn jǐng,zhū huā sàn cǎi chéng piāo péng。
乍来一笑已陈迹,兹山千古青无穷。zhà lái yī xiào yǐ chén jì,zī shān qiān gǔ qīng wú qióng。
即今箫鼓锦城乐,但识屏翰皇图雄。jí jīn xiāo gǔ jǐn chéng lè,dàn shí píng hàn huáng tú xióng。
吁嗟黄金不买绿酒醉,何乃愦愦人世亶不聪。xū jiē huáng jīn bù mǎi lǜ jiǔ zuì,hé nǎi kuì kuì rén shì dǎn bù cōng。

钱翁歌为磬室山人寿

张元凯

钱翁不是蓬蒿人,自称吴越诸王孙。qián wēng bù shì péng hāo rén,zì chēng wú yuè zhū wáng sūn。
布衣不受缁尘染,混俗能将白眼存。bù yī bù shòu zī chén rǎn,hùn sú néng jiāng bái yǎn cún。
栖迟陋巷蓬蒿翳,抱膝长吟靡年岁。qī chí lòu xiàng péng hāo yì,bào xī zhǎng yín mí nián suì。
家藏万卷不知贫,更倚丹青曾绝世。jiā cáng wàn juǎn bù zhī pín,gèng yǐ dān qīng céng jué shì。
巴江急峡巫山峰,汉时古柏秦时松。bā jiāng jí xiá wū shān fēng,hàn shí gǔ bǎi qín shí sōng。
钱翁下笔无数点,便觉烟云千万重。qián wēng xià bǐ wú shù diǎn,biàn jué yān yún qiān wàn zhòng。
长康安道名谁称,世情都无神自胜。zhǎng kāng ān dào míng shuí chēng,shì qíng dōu wú shén zì shèng。
屦集常憎户外尘,萧然一室如悬磬。jù jí cháng zēng hù wài chén,xiāo rán yī shì rú xuán qìng。
钱翁不满五尺长,意气能飞千仞霜。qián wēng bù mǎn wǔ chǐ zhǎng,yì qì néng fēi qiān rèn shuāng。
等闲不受诸侯币,虚左曾持公子觞。děng xián bù shòu zhū hóu bì,xū zuǒ céng chí gōng zi shāng。
吾家都护弄柔翰,风流寄兴东山畔。wú jiā dōu hù nòng róu hàn,fēng liú jì xīng dōng shān pàn。
傍水新开燕子楼,临花高卷鸳鸯幔。bàng shuǐ xīn kāi yàn zi lóu,lín huā gāo juǎn yuān yāng màn。
爱惜长干刘采春,当时西第几留宾。ài xī zhǎng gàn liú cǎi chūn,dāng shí xī dì jǐ liú bīn。
坐中不少严夫子,幕下常多郭舍人。zuò zhōng bù shǎo yán fū zi,mù xià cháng duō guō shě rén。
自是钱翁交莫逆,春山花月同穿屐。zì shì qián wēng jiāo mò nì,chūn shān huā yuè tóng chuān jī。
如今花落月西沉,但见钱翁头尽白。rú jīn huā luò yuè xī chén,dàn jiàn qián wēng tóu jǐn bái。
黄公垆下莫经过,吹笛山阳感慨多。huáng gōng lú xià mò jīng guò,chuī dí shān yáng gǎn kǎi duō。
凄凉若问吴趋第,四壁徒存一雀罗。qī liáng ruò wèn wú qū dì,sì bì tú cún yī què luó。
翟公门前何所有,春风乍上新杨柳。dí gōng mén qián hé suǒ yǒu,chūn fēng zhà shàng xīn yáng liǔ。
百斛金阊绿玉浆,沽来且作钱翁寿。bǎi hú jīn chāng lǜ yù jiāng,gū lái qiě zuò qián wēng shòu。
钱翁七十意何如,云在青天任卷舒。qián wēng qī shí yì hé rú,yún zài qīng tiān rèn juǎn shū。
他时倘画通家子,丘壑偏宜谢幼舆。tā shí tǎng huà tōng jiā zi,qiū hè piān yí xiè yòu yú。

郑客行寓清郡赠中伯丈

张元凯

仲尼老于行,柳下援而止。zhòng ní lǎo yú xíng,liǔ xià yuán ér zhǐ。
殊无怀土情,郑客乃如此。shū wú huái tǔ qíng,zhèng kè nǎi rú cǐ。
郑客吾乡老缝掖,不根嫚戏无推择。zhèng kè wú xiāng lǎo fèng yē,bù gēn mān xì wú tuī zé。
西游落魄走邯郸,国有贤王虚左席。xī yóu luò pò zǒu hán dān,guó yǒu xián wáng xū zuǒ xí。
日留朱邸曳长裾,贵幸何须驷马车。rì liú zhū dǐ yè zhǎng jū,guì xìng hé xū sì mǎ chē。
但虑才高忌严忌,谁言赋不如相如。dàn lǜ cái gāo jì yán jì,shuí yán fù bù rú xiāng rú。
冠缨曾绝感知己,锦茵醉吐花靡靡。guān yīng céng jué gǎn zhī jǐ,jǐn yīn zuì tǔ huā mí mí。
无端压倒玉堂人,只因撰出金楼子。wú duān yā dào yù táng rén,zhǐ yīn zhuàn chū jīn lóu zi。
内家日给买文钱,外舍私为桃叶怜。nèi jiā rì gěi mǎi wén qián,wài shě sī wèi táo yè lián。
解将交甫明珠佩,博得文君绿绮弦。jiě jiāng jiāo fǔ míng zhū pèi,bó dé wén jūn lǜ qǐ xián。
秋风客散平原第,齐东陋巷蓬蒿翳。qiū fēng kè sàn píng yuán dì,qí dōng lòu xiàng péng hāo yì。
不无岳牧致苞苴,自有州司能拥彗。bù wú yuè mù zhì bāo jū,zì yǒu zhōu sī néng yōng huì。
我来犹得称通家,相逢烂醉听琵琶。wǒ lái yóu dé chēng tōng jiā,xiāng féng làn zuì tīng pí pá。
卫水清霜照明月,鹔鹴裘映芙蓉花。wèi shuǐ qīng shuāng zhào míng yuè,sù shuāng qiú yìng fú róng huā。
自言仅免穷愁逼,无奈头无一茎黑。zì yán jǐn miǎn qióng chóu bī,wú nài tóu wú yī jīng hēi。
纵梦非熊入后车,不如安载归乡国。zòng mèng fēi xióng rù hòu chē,bù rú ān zài guī xiāng guó。

吴姬行为四明沈嘉则买妾赋

张元凯

吴姬二八颜如花,翠帷珠箔藏卢家。wú jī èr bā yán rú huā,cuì wéi zhū bó cáng lú jiā。
暂许春风吹裙带,未容燕子窥窗纱。zàn xǔ chūn fēng chuī qún dài,wèi róng yàn zi kuī chuāng shā。
妆台才掩临窗绣,皓腕霜明映罗袖。zhuāng tái cái yǎn lín chuāng xiù,hào wàn shuāng míng yìng luó xiù。
蛾眉效月一痕新,柳腰学舞三眠瘦。é méi xiào yuè yī hén xīn,liǔ yāo xué wǔ sān mián shòu。
瘦减腰肢似沈郎,当年未许嫁王昌。shòu jiǎn yāo zhī shì shěn láng,dāng nián wèi xǔ jià wáng chāng。
不识红妆堪换马,但知绿绮可求凰。bù shí hóng zhuāng kān huàn mǎ,dàn zhī lǜ qǐ kě qiú huáng。
遨游忘草郊居赋,江城花县啼莺路。áo yóu wàng cǎo jiāo jū fù,jiāng chéng huā xiàn tí yīng lù。
鹴裘时解茱萸湾,画舸偏经桃叶渡。shuāng qiú shí jiě zhū yú wān,huà gě piān jīng táo yè dù。
吴阊新水泛双鸳,丽藻文漪锦浪翻。wú chāng xīn shuǐ fàn shuāng yuān,lì zǎo wén yī jǐn làng fān。
毫端幻出花千树,剩得娇枝解语言。háo duān huàn chū huā qiān shù,shèng dé jiāo zhī jiě yǔ yán。
含娇含态情难说,为雨为云梦无歇。hán jiāo hán tài qíng nán shuō,wèi yǔ wèi yún mèng wú xiē。
巫山峡绕曹娥江,襄王台在禹王穴。wū shān xiá rào cáo é jiāng,xiāng wáng tái zài yǔ wáng xué。
采莲越女湿绡衣,短棹穿花过钓矶。cǎi lián yuè nǚ shī xiāo yī,duǎn zhào chuān huā guò diào jī。
瞥见吴姬不相识,恍疑洛水神仙归。piē jiàn wú jī bù xiāng shí,huǎng yí luò shuǐ shén xiān guī。
约开莲叶隔花语,为问馆娃宫几许。yuē kāi lián yè gé huā yǔ,wèi wèn guǎn wá gōng jǐ xǔ。
依依杨柳苎萝村,此是西家捧心处。yī yī yáng liǔ zhù luó cūn,cǐ shì xī jiā pěng xīn chù。
错落明珠吐凤钗,陆离端锦合欢裁。cuò luò míng zhū tǔ fèng chāi,lù lí duān jǐn hé huān cái。
昔时越艳归吴去,今日吴姬入越来。xī shí yuè yàn guī wú qù,jīn rì wú jī rù yuè lái。
甬东山水蓬莱岛,朱颜绿鬓同偕老。yǒng dōng shān shuǐ péng lái dǎo,zhū yán lǜ bìn tóng xié lǎo。
风流愿比贺季真,镜湖春色年年好。fēng liú yuàn bǐ hè jì zhēn,jìng hú chūn sè nián nián hǎo。

苏生行

张元凯

苏生纵横客,寂寞休明世。sū shēng zòng héng kè,jì mò xiū míng shì。
尺寸无所成,坐叹流光逝。chǐ cùn wú suǒ chéng,zuò tàn liú guāng shì。
少岁曾为南粤游,尉佗椎髻最难柔。shǎo suì céng wèi nán yuè yóu,wèi tuó chuí jì zuì nán róu。
军前长揖无数语,遂令面缚闲戈矛。jūn qián zhǎng yī wú shù yǔ,suì lìng miàn fù xián gē máo。
归来牛酒相慰劳,上功幕府寝不报。guī lái niú jiǔ xiāng wèi láo,shàng gōng mù fǔ qǐn bù bào。
翻然结客少年场,五陵豪杰亲除扫。fān rán jié kè shǎo nián chǎng,wǔ líng háo jié qīn chú sǎo。
解装犹剩千黄金,遍置鸳衾与凤簪。jiě zhuāng yóu shèng qiān huáng jīn,biàn zhì yuān qīn yǔ fèng zān。
好将陆贾平生橐,结得徐娘既老心。hǎo jiāng lù jiǎ píng shēng tuó,jié dé xú niáng jì lǎo xīn。
春明门外花如绮,羽林缇骑佻佻子。chūn míng mén wài huā rú qǐ,yǔ lín tí qí tiāo tiāo zi。
相逢大快共樗蒲,绝叫狂呼卢与雉。xiāng féng dà kuài gòng chū pú,jué jiào kuáng hū lú yǔ zhì。
百万常输囊屡捐,凄然击筑夜无眠。bǎi wàn cháng shū náng lǚ juān,qī rán jī zhù yè wú mián。
荆卿远去渐离老,孤剑寒风易水边。jīng qīng yuǎn qù jiàn lí lǎo,gū jiàn hán fēng yì shuǐ biān。
东归肮脏身何寄,数椽如线邻萧寺。dōng guī āng zàng shēn hé jì,shù chuán rú xiàn lín xiāo sì。
短衣弹雀逐群儿,长镵采药遗仙吏。duǎn yī dàn què zhú qún ér,zhǎng chán cǎi yào yí xiān lì。
看君体骨良不恒,面如紫石何棱棱。kàn jūn tǐ gǔ liáng bù héng,miàn rú zǐ shí hé léng léng。
谁言山泽常如此,忽有风云或可乘。shuí yán shān zé cháng rú cǐ,hū yǒu fēng yún huò kě chéng。
男儿七尺须奇节,黑貂何必愁鹑结。nán ér qī chǐ xū qí jié,hēi diāo hé bì chóu chún jié。
阴符一匣在床头,莫使灵文久磨灭。yīn fú yī xiá zài chuáng tóu,mò shǐ líng wén jiǔ mó miè。

短歌与一二僚佐登城楼作

张元凯

吴钩锈涩不能鸣,匣中隐隐青苔生。wú gōu xiù sè bù néng míng,xiá zhōng yǐn yǐn qīng tái shēng。
高天九月霜华白,草木黄落夫差城。gāo tiān jiǔ yuè shuāng huá bái,cǎo mù huáng luò fū chà chéng。
夫差城中谁作苦,摧眉折腰在行伍。fū chà chéng zhōng shuí zuò kǔ,cuī méi zhé yāo zài xíng wǔ。
父书徒读亦何为,投笔十年无比数。fù shū tú dú yì hé wèi,tóu bǐ shí nián wú bǐ shù。
藏活曾栖广柳车,沉酣屡谪西曹簿。cáng huó céng qī guǎng liǔ chē,chén hān lǚ zhé xī cáo bù。
男儿肮脏安足叹,世上纷纷鼠变虎。nán ér āng zàng ān zú tàn,shì shàng fēn fēn shǔ biàn hǔ。
卫青亦是主家奴,须臾功成享茅土。wèi qīng yì shì zhǔ jiā nú,xū yú gōng chéng xiǎng máo tǔ。
出无知己仕无媒,不如将身隐屠沽。chū wú zhī jǐ shì wú méi,bù rú jiāng shēn yǐn tú gū。
丈夫空自羡雄飞,今日登临对落晖。zhàng fū kōng zì xiàn xióng fēi,jīn rì dēng lín duì luò huī。
满目山川非异国,仲宣何事泪沾衣。mǎn mù shān chuān fēi yì guó,zhòng xuān hé shì lèi zhān yī。

谢都护游山歌

张元凯

谢家雅有东山兴,朅来许我才情胜。xiè jiā yǎ yǒu dōng shān xīng,qiè lái xǔ wǒ cái qíng shèng。
少年有事弋与渔,垂老无心负且乘。shǎo nián yǒu shì yì yǔ yú,chuí lǎo wú xīn fù qiě chéng。
春风满地吹接䍦,青山绿酒堪忘饥。chūn fēng mǎn dì chuī jiē lí,qīng shān lǜ jiǔ kān wàng jī。
双艇移来疾于骑,五湖便是高阳池。shuāng tǐng yí lái jí yú qí,wǔ hú biàn shì gāo yáng chí。
林中排调日酣畅,三春共蜡屐几两。lín zhōng pái diào rì hān chàng,sān chūn gòng là jī jǐ liǎng。
自是狂奴去复来,至今痴叔犹无恙。zì shì kuáng nú qù fù lái,zhì jīn chī shū yóu wú yàng。
吴王台馆久棘荆,山丘尚被吴王名。wú wáng tái guǎn jiǔ jí jīng,shān qiū shàng bèi wú wáng míng。
云兴雨散竟何托,雄飞雌伏徒营营。yún xīng yǔ sàn jìng hé tuō,xióng fēi cí fú tú yíng yíng。
君能于此了无累,黄公垆下颓然醉。jūn néng yú cǐ le wú lèi,huáng gōng lú xià tuí rán zuì。
迩来喜怒谁得知,褰帷且问如花妓。ěr lái xǐ nù shuí dé zhī,qiān wéi qiě wèn rú huā jì。

燕京夜雪篇

张元凯

北风吹沙日无光,北门寂历鸣枯桑。běi fēng chuī shā rì wú guāng,běi mén jì lì míng kū sāng。
须臾暮雪飞陋巷,蓬扉不开卧欲僵。xū yú mù xuě fēi lòu xiàng,péng fēi bù kāi wò yù jiāng。
西邻客子忽排闼,苍头蹇步持壶觞。xī lín kè zi hū pái tà,cāng tóu jiǎn bù chí hú shāng。
恍如层冰甫挟纩,又似幽谷回春阳。huǎng rú céng bīng fǔ xié kuàng,yòu shì yōu gǔ huí chūn yáng。
何暇秦篝与齐缕,不去弹棋共格五。hé xiá qín gōu yǔ qí lǚ,bù qù dàn qí gòng gé wǔ。
乡语绵蛮自少文,行酒峥嵘能用武。xiāng yǔ mián mán zì shǎo wén,xíng jiǔ zhēng róng néng yòng wǔ。
因忆边城雪作山,崎岖万里玉门关。yīn yì biān chéng xuě zuò shān,qí qū wàn lǐ yù mén guān。
冰连瀚海悬军入,冻断交河探骑还。bīng lián hàn hǎi xuán jūn rù,dòng duàn jiāo hé tàn qí hái。
以身许国宁惮死,安顾裂肤仍堕指。yǐ shēn xǔ guó níng dàn sǐ,ān gù liè fū réng duò zhǐ。
今夜相逢杯酒间,何如此辈沙场里。jīn yè xiāng féng bēi jiǔ jiān,hé rú cǐ bèi shā chǎng lǐ。

行行且游猎丁丑九月作

张元凯

少岁从军出武威,兜鍪日耀生光辉。shǎo suì cóng jūn chū wǔ wēi,dōu móu rì yào shēng guāng huī。
沙场大小七十战,数奇归掩南山扉。shā chǎng dà xiǎo qī shí zhàn,shù qí guī yǎn nán shān fēi。
南山近有白额虎,会须烦我大黄弩。nán shān jìn yǒu bái é hǔ,huì xū fán wǒ dà huáng nǔ。
朝来结束过蓝田,马如游龙辔如组。cháo lái jié shù guò lán tián,mǎ rú yóu lóng pèi rú zǔ。
入林黯惨路不平,披开荆枳飞鸟惊。rù lín àn cǎn lù bù píng,pī kāi jīng zhǐ fēi niǎo jīng。
乱石崔嵬垒如屋,咆哮万壑阴风生。luàn shí cuī wéi lěi rú wū,páo xiāo wàn hè yīn fēng shēng。
顾盼凭陵了无觉,应弦即倒何须搏。gù pàn píng líng le wú jué,yīng xián jí dào hé xū bó。
男儿本意重生擒,飞而食肉良不恶。nán ér běn yì zhòng shēng qín,fēi ér shí ròu liáng bù è。
甲卖弓藏一十年,偶因射猎泪潸然。jiǎ mài gōng cáng yī shí nián,ǒu yīn shè liè lèi shān rán。
扪虱若谈当世务,白额岂在南山前。mén shī ruò tán dāng shì wù,bái é qǐ zài nán shān qián。
头足于今变冠履,取民脂膏充簠簋。tóu zú yú jīn biàn guān lǚ,qǔ mín zhī gāo chōng fǔ guǐ。
假彼绣斧得横行,缚取贪残猛虎献天子。jiǎ bǐ xiù fǔ dé héng xíng,fù qǔ tān cán měng hǔ xiàn tiān zi。

隐者词焦山寄客

张元凯

伯成耦耕耕且锄,务光避世世情无。bó chéng ǒu gēng gēng qiě chú,wù guāng bì shì shì qíng wú。
古来隐者不以帝王易,何况区区赵孟三公乎。gǔ lái yǐn zhě bù yǐ dì wáng yì,hé kuàng qū qū zhào mèng sān gōng hū。
山人颓唐隐者姿,萧萧肃肃孤松枝。shān rén tuí táng yǐn zhě zī,xiāo xiāo sù sù gū sōng zhī。
紫芝黄鹤久不作,清风朗月恒相思。zǐ zhī huáng hè jiǔ bù zuò,qīng fēng lǎng yuè héng xiāng sī。
相思不可见,远隔江之湄。xiāng sī bù kě jiàn,yuǎn gé jiāng zhī méi。
不寄投湘赋,唯吟招隐诗。bù jì tóu xiāng fù,wéi yín zhāo yǐn shī。
碧桃开遍绿水洲,山人犹在人间游。bì táo kāi biàn lǜ shuǐ zhōu,shān rén yóu zài rén jiān yóu。
富春矶闲海鸥下,鹿门山空猿鹤愁。fù chūn jī xián hǎi ōu xià,lù mén shān kōng yuán hè chóu。
诸侯筐篚不足贵,天子安车何必求。zhū hóu kuāng fěi bù zú guì,tiān zi ān chē hé bì qiú。
但须寂寂山之丘,明月为侣云为俦。dàn xū jì jì shān zhī qiū,míng yuè wèi lǚ yún wèi chóu。
庶几不愧乎隐者流。shù jǐ bù kuì hū yǐn zhě liú。

山人劝酒

张元凯

灼灼桃花,濯濯杨柳。zhuó zhuó táo huā,zhuó zhuó yáng liǔ。
溪山窈窕溪水流,武陵人家犹在不。xī shān yǎo tiǎo xī shuǐ liú,wǔ líng rén jiā yóu zài bù。
柴门不闭春风轻,山人衣上春云厚。chái mén bù bì chūn fēng qīng,shān rén yī shàng chūn yún hòu。
相逢莫使青松疑,世间尽用黄金寿。xiāng féng mò shǐ qīng sōng yí,shì jiān jǐn yòng huáng jīn shòu。
原尝春陵千载人,嵇阮山刘一杯酒。yuán cháng chūn líng qiān zài rén,jī ruǎn shān liú yī bēi jiǔ。
贱亦不足凌,贵亦不足凭。jiàn yì bù zú líng,guì yì bù zú píng。
雪山有时燠,温泉或可冰。xuě shān yǒu shí yù,wēn quán huò kě bīng。
高岸为谷,深谷为陵。gāo àn wèi gǔ,shēn gǔ wèi líng。
诗人岂欺我,倚伏多相仍。shī rén qǐ qī wǒ,yǐ fú duō xiāng réng。
山人劝我酒,旨酒清如渑。shān rén quàn wǒ jiǔ,zhǐ jiǔ qīng rú miǎn。
汉家功业在天上,吹箫屠狗之辈坎坷历落来攀登。hàn jiā gōng yè zài tiān shàng,chuī xiāo tú gǒu zhī bèi kǎn kě lì luò lái pān dēng。