古诗词

长安街伏睹庄皇帝梓宫归山陵二首

张元凯

薤露盈驰道,臣民候挽齐。xiè lù yíng chí dào,chén mín hòu wǎn qí。
山河俄改色,草树尽含凄。shān hé é gǎi sè,cǎo shù jǐn hán qī。
象卫过金马,刍灵出碧鸡。xiàng wèi guò jīn mǎ,chú líng chū bì jī。
有髯攀不及,怅望鼎湖西。yǒu rán pān bù jí,chàng wàng dǐng hú xī。

张元凯

明苏州吴县人,字左虞。少习《毛诗》。以世职为苏州卫指挥,督运漕粮北上,有功不得叙,自免归。悒悒不得志,以酒自放,酒酣谈天下事,慷慨风发。工诗,有《伐檀斋集》。 张元凯的作品>>

猜您喜欢

还山吟

张元凯

还山吟桂花,松子秋云深。hái shān yín guì huā,sōng zi qiū yún shēn。
山人还山抱孤琴,空山猿鹤来相寻。shān rén hái shān bào gū qín,kōng shān yuán hè lái xiāng xún。
披裘何必登遥岑,远公自有东西林。pī qiú hé bì dēng yáo cén,yuǎn gōng zì yǒu dōng xī lín。
东西山色看皆美,一入林中可以止。dōng xī shān sè kàn jiē měi,yī rù lín zhōng kě yǐ zhǐ。
土木形骸无所拟,悠悠忽忽恒如此。tǔ mù xíng hái wú suǒ nǐ,yōu yōu hū hū héng rú cǐ。
再歌还山吟朱颜,俄受白发侵还山。zài gē hái shān yín zhū yán,é shòu bái fā qīn hái shān。
欲俟买山金,无金终负还山心。yù qí mǎi shān jīn,wú jīn zhōng fù hái shān xīn。
一瓢一锡且随意,许由巢父百世之上为知音。yī piáo yī xī qiě suí yì,xǔ yóu cháo fù bǎi shì zhī shàng wèi zhī yīn。

柳花歌金陵送客

张元凯

吴宫濯濯春杨柳,东风吹花满渡口。wú gōng zhuó zhuó chūn yáng liǔ,dōng fēng chuī huā mǎn dù kǒu。
摇烟拂水总无关,缀雪沾霜竟何有。yáo yān fú shuǐ zǒng wú guān,zhuì xuě zhān shuāng jìng hé yǒu。
沧浪漫使搴人衣,武陵乱约桃花归。cāng làng màn shǐ qiān rén yī,wǔ líng luàn yuē táo huā guī。
自是青春留不住,非因黄鸟蹴能飞。zì shì qīng chūn liú bù zhù,fēi yīn huáng niǎo cù néng fēi。
芳草晴丝引江渚,飘扬千里同君去。fāng cǎo qíng sī yǐn jiāng zhǔ,piāo yáng qiān lǐ tóng jūn qù。
远游谁遣迟萧郎,风流展转思张绪。yuǎn yóu shuí qiǎn chí xiāo láng,fēng liú zhǎn zhuǎn sī zhāng xù。
建业青山绕大堤,女郎团扇扑高低。jiàn yè qīng shān rào dà dī,nǚ láng tuán shàn pū gāo dī。
往来不见临春阁,且入长干送马蹄。wǎng lái bù jiàn lín chūn gé,qiě rù zhǎng gàn sòng mǎ tí。

草阁谣戊寅夏志感

张元凯

子云草阁无数椽,风雨不蔽何萧然。zi yún cǎo gé wú shù chuán,fēng yǔ bù bì hé xiāo rán。
常抱明月巢其端,归鸿鸣凤同翩跹。cháng bào míng yuè cháo qí duān,guī hóng míng fèng tóng piān xiān。
何物黄狐爨下游,雄飞雌伏将焉求。hé wù huáng hú cuàn xià yóu,xióng fēi cí fú jiāng yān qiú。
狡焉日欲穿我屋,何不尔思正旧丘。jiǎo yān rì yù chuān wǒ wū,hé bù ěr sī zhèng jiù qiū。
长谣送尔归,吾自掩吾扉。zhǎng yáo sòng ěr guī,wú zì yǎn wú fēi。
庭梧日徙倚,山桂生芳菲。tíng wú rì xǐ yǐ,shān guì shēng fāng fēi。

黄河客舍歌

张元凯

杖策渡河来,止舍河堤下。zhàng cè dù hé lái,zhǐ shě hé dī xià。
衰柳当其门,荒荠生在瓦。shuāi liǔ dāng qí mén,huāng jì shēng zài wǎ。
中有少妇能具餐,旧襦掩骭馀双鸳。zhōng yǒu shǎo fù néng jù cān,jiù rú yǎn gàn yú shuāng yuān。
剉草饲我枥上马,牵藤挂我腰下鞬。cuò cǎo sì wǒ lì shàng mǎ,qiān téng guà wǒ yāo xià jiān。
客舍金钱真自惜,那堪一粲垆头言。kè shě jīn qián zhēn zì xī,nà kān yī càn lú tóu yán。

忆闽中旧游有序

张元凯

忆昔海波乍飞扬,长鲸吐雾白日黄。yì xī hǎi bō zhà fēi yáng,zhǎng jīng tǔ wù bái rì huáng。
家君作镇闽之疆,手提三尺擒其王。jiā jūn zuò zhèn mǐn zhī jiāng,shǒu tí sān chǐ qín qí wáng。
幕中尽举万年觞,铙歌凯曲何铿锵。mù zhōng jǐn jǔ wàn nián shāng,náo gē kǎi qū hé kēng qiāng。
从军未许称王粲,草檄无烦借孔璋。cóng jūn wèi xǔ chēng wáng càn,cǎo xí wú fán jiè kǒng zhāng。
曰余小子不好武,当筵漫学赋鹦鹉。yuē yú xiǎo zi bù hǎo wǔ,dāng yán màn xué fù yīng wǔ。
细柳营前羽戟闲,芙蓉幔里蛾眉妩。xì liǔ yíng qián yǔ jǐ xián,fú róng màn lǐ é méi wǔ。
玉勒骄嘶踏落花,银筝缓调鸣朱户。yù lēi jiāo sī tà luò huā,yín zhēng huǎn diào míng zhū hù。
枚皋诙笑类俳优,束晰嫚戏能消愁。méi gāo huī xiào lèi pái yōu,shù xī mān xì néng xiāo chóu。
斗鸡蹴鞠沉里巷,射麋罝兔空山丘。dòu jī cù jū chén lǐ xiàng,shè mí jū tù kōng shān qiū。
喜为豪士岸白帻,曾见胞人傅绿韝。xǐ wèi háo shì àn bái zé,céng jiàn bāo rén fù lǜ gōu。
贵游造请刺磨灭,博徒之辈聊延结。guì yóu zào qǐng cì mó miè,bó tú zhī bèi liáo yán jié。
大道相逢脱佩钩,交欢岂必归金埒。dà dào xiāng féng tuō pèi gōu,jiāo huān qǐ bì guī jīn liè。
青州从事玉液香,红绡荔子冰肌洁。qīng zhōu cóng shì yù yè xiāng,hóng xiāo lì zi bīng jī jié。
垆头且醉郑樱桃,一曲新声夜月高。lú tóu qiě zuì zhèng yīng táo,yī qū xīn shēng yè yuè gāo。
怀中自有明珠卖,座客何须绿绮挑。huái zhōng zì yǒu míng zhū mài,zuò kè hé xū lǜ qǐ tiāo。
少年行乐常如此,宁知花谢秋风起。shǎo nián xíng lè cháng rú cǐ,níng zhī huā xiè qiū fēng qǐ。
拂衣长揖武夷君,扁舟直指吴江水。fú yī zhǎng yī wǔ yí jūn,biǎn zhōu zhí zhǐ wú jiāng shuǐ。
归来寂寞夫差城,年华屡傍五柳更。guī lái jì mò fū chà chéng,nián huá lǚ bàng wǔ liǔ gèng。
蓼莪再读涕泗盈,于今白发有几茎。liǎo é zài dú tì sì yíng,yú jīn bái fā yǒu jǐ jīng。
怀谗抱谮日不平,我思旧游歌且行。huái chán bào zèn rì bù píng,wǒ sī jiù yóu gē qiě xíng。
匣中夜夜双龙鸣,犹堪报国图峥嵘。xiá zhōng yè yè shuāng lóng míng,yóu kān bào guó tú zhēng róng。

春日游金陵牛首山寺漫拟龙门应制之作

张元凯

万柳暗驰道,飞花度宫阙。wàn liǔ àn chí dào,fēi huā dù gōng quē。
匹马碧城隈,晓向长干发。pǐ mǎ bì chéng wēi,xiǎo xiàng zhǎng gàn fā。
长干仿佛汉长杨,玉露金茎满路香。zhǎng gàn fǎng fú hàn zhǎng yáng,yù lù jīn jīng mǎn lù xiāng。
仙人高观分鳷鹊,帝子灵台集凤凰。xiān rén gāo guān fēn zhī què,dì zi líng tái jí fèng huáng。
别有双峰霄汉外,空翠飞来扑衣带。bié yǒu shuāng fēng xiāo hàn wài,kōng cuì fēi lái pū yī dài。
鸟道孤悬出梵林,松涛十里藏天籁。niǎo dào gū xuán chū fàn lín,sōng tāo shí lǐ cáng tiān lài。
层岩嘉树郁菁葱,叠嶂流霞一万重。céng yán jiā shù yù jīng cōng,dié zhàng liú xiá yī wàn zhòng。
琳宫嵌入云中壁,绣阁徊翔木末峰。lín gōng qiàn rù yún zhōng bì,xiù gé huái xiáng mù mò fēng。
丹青丘壑图难尽,绮错山川望不穷。dān qīng qiū hè tú nán jǐn,qǐ cuò shān chuān wàng bù qióng。
瑞气祥光蔼畿甸,周京汉苑氤氲见。ruì qì xiáng guāng ǎi jī diān,zhōu jīng hàn yuàn yīn yūn jiàn。
鸣凤楼台散若星,凿龙池水澄如练。míng fèng lóu tái sàn ruò xīng,záo lóng chí shuǐ chéng rú liàn。
鹫岭朱幡俯太清,雁堂绀宇千花盈。jiù lǐng zhū fān fǔ tài qīng,yàn táng gàn yǔ qiān huā yíng。
明月玲珑菡萏塔,青山窈窕芙蓉城。míng yuè líng lóng hàn dàn tǎ,qīng shān yǎo tiǎo fú róng chéng。
明月青山恒若此,金仙绣佛同终始。míng yuè qīng shān héng ruò cǐ,jīn xiān xiù fú tóng zhōng shǐ。
龙藏岧峣七宝台,麒麟鹦鹉献花来。lóng cáng tiáo yáo qī bǎo tái,qí lín yīng wǔ xiàn huā lái。
纤埃除扫空门净,日月照耀中天开。xiān āi chú sǎo kōng mén jìng,rì yuè zhào yào zhōng tiān kāi。
霓旌披拂云旗展,万乘辉煌曾驻辇。ní jīng pī fú yún qí zhǎn,wàn chéng huī huáng céng zhù niǎn。
金陵定鼎卜千年,虎踞龙蟠此后先。jīn líng dìng dǐng bo qiān nián,hǔ jù lóng pán cǐ hòu xiān。
五岳区中谁王气,三山海底孰神仙。wǔ yuè qū zhōng shuí wáng qì,sān shān hǎi dǐ shú shén xiān。
只遏北平戎似雨,故遗白下草如烟。zhǐ è běi píng róng shì yǔ,gù yí bái xià cǎo rú yān。
明时未效卷阿颂,在野聊成揽胜篇。míng shí wèi xiào juǎn ā sòng,zài yě liáo chéng lǎn shèng piān。

京口桃李园作时戊寅春赵敬甫邬汝翼陈永年同游

张元凯

三月弭帆京口渡,大堤十里垂杨护。sān yuè mǐ fān jīng kǒu dù,dà dī shí lǐ chuí yáng hù。
故人行乐桃李园,恰有花开一万树。gù rén xíng lè táo lǐ yuán,qià yǒu huā kāi yī wàn shù。
烂漫常生五色霞,氤氲散作晴空雾。làn màn cháng shēng wǔ sè xiá,yīn yūn sàn zuò qíng kōng wù。
赤城忽拥锦江流,朱方即是琼台路。chì chéng hū yōng jǐn jiāng liú,zhū fāng jí shì qióng tái lù。
游子来回总是迷,佳人采摘还相妒。yóu zi lái huí zǒng shì mí,jiā rén cǎi zhāi hái xiāng dù。
拾翠寻芳乐未休,相逢且作少年游。shí cuì xún fāng lè wèi xiū,xiāng féng qiě zuò shǎo nián yóu。
斗鸡走狗花前队,秾李夭桃树底讴。dòu jī zǒu gǒu huā qián duì,nóng lǐ yāo táo shù dǐ ōu。
莫将螓首疑闳孺,更傍蛾眉认莫愁。mò jiāng qín shǒu yí hóng rú,gèng bàng é méi rèn mò chóu。
团扇扑时粉蝶乱,?船飞处红英浮。tuán shàn pū shí fěn dié luàn,chuán fēi chù hóng yīng fú。
沉酣聊且眠金谷,潦倒那堪控紫骝。chén hān liáo qiě mián jīn gǔ,lǎo dào nà kān kòng zǐ liú。
但恐芳菲易销歇,长江寂寂流明月。dàn kǒng fāng fēi yì xiāo xiē,zhǎng jiāng jì jì liú míng yuè。
黄金纵有南山高,难买春花秋更发。huáng jīn zòng yǒu nán shān gāo,nán mǎi chūn huā qiū gèng fā。
片片飞花踏作泥,阴阴桃李自成蹊。piàn piàn fēi huā tà zuò ní,yīn yīn táo lǐ zì chéng qī。
开时不尽一杯酒,孤负枝头黄鸟啼。kāi shí bù jǐn yī bēi jiǔ,gū fù zhī tóu huáng niǎo tí。

申太史招饮邸第席上漫呈

张元凯

八月凉秋动城阙,朔方候雁催群发。bā yuè liáng qiū dòng chéng quē,shuò fāng hòu yàn cuī qún fā。
防秋羽骑夜授衣,破贼将军朝秉钺。fáng qiū yǔ qí yè shòu yī,pò zéi jiāng jūn cháo bǐng yuè。
无能辇下请长缨,投笔书生志未成。wú néng niǎn xià qǐng zhǎng yīng,tóu bǐ shū shēng zhì wèi chéng。
黑貂久作长安客,青苑谁深故苑情。hēi diāo jiǔ zuò zhǎng ān kè,qīng yuàn shuí shēn gù yuàn qíng。
玉堂学士伊周侣,退朝为我设鸡黍。yù táng xué shì yī zhōu lǚ,tuì cháo wèi wǒ shè jī shǔ。
相对惟多桑梓言,不作金华殿中语。xiāng duì wéi duō sāng zǐ yán,bù zuò jīn huá diàn zhōng yǔ。
幸睹熙朝日月新,欣逢河岳又生申。xìng dǔ xī cháo rì yuè xīn,xīn féng hé yuè yòu shēng shēn。
扫门岂是通私谒,推毂偏能问故人。sǎo mén qǐ shì tōng sī yè,tuī gǔ piān néng wèn gù rén。
惭余射不能穿札,束发空教慕奇节。cán yú shè bù néng chuān zhá,shù fā kōng jiào mù qí jié。
归卧南山一十春,马无羁勒车无辖。guī wò nán shān yī shí chūn,mǎ wú jī lēi chē wú xiá。
我辈何须尺寸功,但令公等致时雍。wǒ bèi hé xū chǐ cùn gōng,dàn lìng gōng děng zhì shí yōng。
愿言王者称无外,肃慎呼韩作附庸。yuàn yán wáng zhě chēng wú wài,sù shèn hū hán zuò fù yōng。

春日宴弇山园呈琅琊长公

张元凯

长公天下士,子房安石差相似。zhǎng gōng tiān xià shì,zi fáng ān shí chà xiāng shì。
弇园美无伍,方丈蓬莱堪比数。yǎn yuán měi wú wǔ,fāng zhàng péng lái kān bǐ shù。
珠帘翚阁白云中,苍峡鱼梁绿水通。zhū lián huī gé bái yún zhōng,cāng xiá yú liáng lǜ shuǐ tōng。
高张云锦耀日月,披拂玉树吹春风。gāo zhāng yún jǐn yào rì yuè,pī fú yù shù chuī chūn fēng。
岩藏洞复忽欲暝,花扑飞泉路不定。yán cáng dòng fù hū yù míng,huā pū fēi quán lù bù dìng。
萧瑟峥泓不可言,长吟清啸蛟龙听。xiāo sè zhēng hóng bù kě yán,zhǎng yín qīng xiào jiāo lóng tīng。
一望烟霞草木深,且耽丘壑不为霖。yī wàng yān xiá cǎo mù shēn,qiě dān qiū hè bù wèi lín。
玄亭寂寂无丝竹,自有泠然山水音。xuán tíng jì jì wú sī zhú,zì yǒu líng rán shān shuǐ yīn。
春宵花月欢为剧,入林酣畅仍浮白。chūn xiāo huā yuè huān wèi jù,rù lín hān chàng réng fú bái。
相看尽是饮中仙,何必平泉醒酒石。xiāng kàn jǐn shì yǐn zhōng xiān,hé bì píng quán xǐng jiǔ shí。
惭余落魄久悬鹑,自是嵚崎可笑人。cán yú luò pò jiǔ xuán chún,zì shì qīn qí kě xiào rén。
葛彊头白无推择,常伴清游石季伦。gé jiàng tóu bái wú tuī zé,cháng bàn qīng yóu shí jì lún。
终使揶揄满人口,青蝇白璧亦何有。zhōng shǐ yé yú mǎn rén kǒu,qīng yíng bái bì yì hé yǒu。
不能废我啸与歌,熟读离骚痛饮酒。bù néng fèi wǒ xiào yǔ gē,shú dú lí sāo tòng yǐn jiǔ。
古来出处随乎时,赤松之游良可师。gǔ lái chū chù suí hū shí,chì sōng zhī yóu liáng kě shī。
虽然得意东山卧,无奈苍生有所思。suī rán dé yì dōng shān wò,wú nài cāng shēng yǒu suǒ sī。
丈夫磊砢无多嘅,要使身名俱受泰。zhàng fū lěi kē wú duō kǎi,yào shǐ shēn míng jù shòu tài。
弇园岁月一杯中,长公心事冥鸿外。yǎn yuán suì yuè yī bēi zhōng,zhǎng gōng xīn shì míng hóng wài。

饮大司成姜公园池席上敬呈

张元凯

姜公言行为世轨,好似东京李元礼。jiāng gōng yán xíng wèi shì guǐ,hǎo shì dōng jīng lǐ yuán lǐ。
升堂便比登龙门,暂与同舟以仙拟。shēng táng biàn bǐ dēng lóng mén,zàn yǔ tóng zhōu yǐ xiān nǐ。
一出曾为帝者师,门如市兮心如水。yī chū céng wèi dì zhě shī,mén rú shì xī xīn rú shuǐ。
吁嗟古道人莫容,意色萧然可以止。xū jiē gǔ dào rén mò róng,yì sè xiāo rán kě yǐ zhǐ。
为园筑室江之干,移得青山满绿湍。wèi yuán zhù shì jiāng zhī gàn,yí dé qīng shān mǎn lǜ tuān。
五株初种彭泽柳,九畹先滋湘水兰。wǔ zhū chū zhǒng péng zé liǔ,jiǔ wǎn xiān zī xiāng shuǐ lán。
披襟坐对秋月朗,更看宝树明虚幌。pī jīn zuò duì qiū yuè lǎng,gèng kàn bǎo shù míng xū huǎng。
碧池隐有凤凰毛,青云已著鹓雏想。bì chí yǐn yǒu fèng huáng máo,qīng yún yǐ zhù yuān chú xiǎng。
草木禽鱼亦有文,石渠金马梦氤氲。cǎo mù qín yú yì yǒu wén,shí qú jīn mǎ mèng yīn yūn。
常摇白羽团如月,不著朱衣烂若云。cháng yáo bái yǔ tuán rú yuè,bù zhù zhū yī làn ruò yún。
考槃在涧聊暂寄,矢心欲揽清时辔。kǎo pán zài jiàn liáo zàn jì,shǐ xīn yù lǎn qīng shí pèi。
何来海内忘年交,孔公座上祢生醉。hé lái hǎi nèi wàng nián jiāo,kǒng gōng zuò shàng mí shēng zuì。
知君自是名教人,桀溺何须笑问津。zhī jūn zì shì míng jiào rén,jié nì hé xū xiào wèn jīn。
汲黯尚为前日戆,马卿犹是旧时贫。jí àn shàng wèi qián rì gàng,mǎ qīng yóu shì jiù shí pín。
苍生欲夺丘园志,白发能强负荷身。cāng shēng yù duó qiū yuán zhì,bái fā néng qiáng fù hé shēn。
相逢不尽漂零叹,对我常将青眼颦。xiāng féng bù jǐn piāo líng tàn,duì wǒ cháng jiāng qīng yǎn pín。

吴兴潘中丞上蔡张参伯小集草堂漫成长句

张元凯

杏花开满夫差城,城头初月纤纤明。xìng huā kāi mǎn fū chà chéng,chéng tóu chū yuè xiān xiān míng。
春风幸不弃岩穴,蓬蒿亦自来簪缨。chūn fēng xìng bù qì yán xué,péng hāo yì zì lái zān yīng。
谢公暂著东山屐,步兵本是江东客。xiè gōng zàn zhù dōng shān jī,bù bīng běn shì jiāng dōng kè。
一斛葡萄鬓未星,千里莼羹碗浮碧。yī hú pú táo bìn wèi xīng,qiān lǐ chún gēng wǎn fú bì。
萧萧瑟瑟无歌钟,清音忽起庭下松。xiāo xiāo sè sè wú gē zhōng,qīng yīn hū qǐ tíng xià sōng。
楚云生栋帷菡萏,吴山供客餐芙蓉。chǔ yún shēng dòng wéi hàn dàn,wú shān gōng kè cān fú róng。
白驹空谷谁继响,鸣鹤九皋声朗朗。bái jū kōng gǔ shuí jì xiǎng,míng hè jiǔ gāo shēng lǎng lǎng。
风标不似世中人,霞举犹为天际想。fēng biāo bù shì shì zhōng rén,xiá jǔ yóu wèi tiān jì xiǎng。
知君自是夔龙宾,何事江湖欲问津。zhī jūn zì shì kuí lóng bīn,hé shì jiāng hú yù wèn jīn。
为霖为雨若有待,一丘一壑非其伦。wèi lín wèi yǔ ruò yǒu dài,yī qiū yī hè fēi qí lún。
愧我青袍久零落,草堂灯火同驩谑。kuì wǒ qīng páo jiǔ líng luò,cǎo táng dēng huǒ tóng huān xuè。
别去依然三径荒,不堪罝兔堪罗雀。bié qù yī rán sān jìng huāng,bù kān jū tù kān luó què。

春日住尧峰山寺示瑞上人

张元凯

谁谓东南山不高,尧峰之岭何岧峣。shuí wèi dōng nán shān bù gāo,yáo fēng zhī lǐng hé tiáo yáo。
等闲鹳雀飞不过,无数蛇龙卧自骄。děng xián guàn què fēi bù guò,wú shù shé lóng wò zì jiāo。
冥冥苍霭云树乱,风雷常走山之半。míng míng cāng ǎi yún shù luàn,fēng léi cháng zǒu shān zhī bàn。
黯惨岩扉昼不开,欹斜石磴危疑断。àn cǎn yán fēi zhòu bù kāi,yī xié shí dèng wēi yí duàn。
凭陵眺瞩郁嵯峨,一起一伏山如波。píng líng tiào zhǔ yù cuó é,yī qǐ yī fú shān rú bō。
逶迤尽逐五湖去,琉璃碗内盛青螺。wēi yí jǐn zhú wǔ hú qù,liú lí wǎn nèi shèng qīng luó。
振衣千仞寂不语,■然长啸应孤屿。zhèn yī qiān rèn jì bù yǔ,rán zhǎng xiào yīng gū yǔ。
黄鹤仙人招不来,扁舟范蠡从兹去。huáng hè xiān rén zhāo bù lái,biǎn zhōu fàn lí cóng zī qù。
落落乾坤何不容,吴水吴山几万重。luò luò qián kūn hé bù róng,wú shuǐ wú shān jǐ wàn zhòng。
此身不啻如一蚁,安能局蹐悲途穷。cǐ shēn bù chì rú yī yǐ,ān néng jú jí bēi tú qióng。
头颅犹黑舌犹在,犹堪一日三千钟。tóu lú yóu hēi shé yóu zài,yóu kān yī rì sān qiān zhōng。
生儿宁尽如仲谋,马上何须羡乃公。shēng ér níng jǐn rú zhòng móu,mǎ shàng hé xū xiàn nǎi gōng。
英雄事业流水尽,五陵荒草秋风紧。yīng xióng shì yè liú shuǐ jǐn,wǔ líng huāng cǎo qiū fēng jǐn。
世界浮生大梦中,空华倏忽看朝槿。shì jiè fú shēng dà mèng zhōng,kōng huá shū hū kàn cháo jǐn。
远公近借青莲室,猿猱麛鹿同招隐。yuǎn gōng jìn jiè qīng lián shì,yuán náo mí lù tóng zhāo yǐn。
闭门满地白云流,风吹松花堕金粉。bì mén mǎn dì bái yún liú,fēng chuī sōng huā duò jīn fěn。

闲助甫参伯近有西秦之命喜而赋诗寄之

张元凯

海岱烟云开,仰见日月朗。hǎi dài yān yún kāi,yǎng jiàn rì yuè lǎng。
颇有高世心,悠然发远想。pǒ yǒu gāo shì xīn,yōu rán fā yuǎn xiǎng。
明珠成霓玉成虹,不见萧敷与艾丛。míng zhū chéng ní yù chéng hóng,bù jiàn xiāo fū yǔ ài cóng。
乍闻初拜凉州牧,乃是河南张长公。zhà wén chū bài liáng zhōu mù,nǎi shì hé nán zhāng zhǎng gōng。
向来不与人间事,消息传来喜不寐。xiàng lái bù yǔ rén jiān shì,xiāo xī chuán lái xǐ bù mèi。
屹然独立有长城,何必秦关重百二。yì rán dú lì yǒu zhǎng chéng,hé bì qín guān zhòng bǎi èr。
丈夫高抱乐长征,瀚海天山渺去旌。zhàng fū gāo bào lè zhǎng zhēng,hàn hǎi tiān shān miǎo qù jīng。
祁连大漠风雷色,疏勒飞泉金石声。qí lián dà mò fēng léi sè,shū lēi fēi quán jīn shí shēng。
坐镇清风生朔野,三军尽爱宽裘者。zuò zhèn qīng fēng shēng shuò yě,sān jūn jǐn ài kuān qiú zhě。
自是中朝山巨源,一麾出守看平蕃。zì shì zhōng cháo shān jù yuán,yī huī chū shǒu kàn píng fān。
檄书不借陈琳草,游侠毋烦剧孟言。xí shū bù jiè chén lín cǎo,yóu xiá wú fán jù mèng yán。
独据羌床围细柳,朅来殊胜东山不。dú jù qiāng chuáng wéi xì liǔ,qiè lái shū shèng dōng shān bù。
黄石相逢知我心,苍生有待何能负。huáng shí xiāng féng zhī wǒ xīn,cāng shēng yǒu dài hé néng fù。
昔时邂逅娄水边,琅琊甲第青云连。xī shí xiè hòu lóu shuǐ biān,láng yá jiǎ dì qīng yún lián。
读君新诗如入峡,绝壁腾波天倒悬。dú jūn xīn shī rú rù xiá,jué bì téng bō tiān dào xuán。
我马玄黄饥且馑,何期一见称神骏。wǒ mǎ xuán huáng jī qiě jǐn,hé qī yī jiàn chēng shén jùn。
价觅千金市与人,主非伯乐谁能信。jià mì qiān jīn shì yǔ rén,zhǔ fēi bó lè shuí néng xìn。
由是蹉跎一十春,萧萧双鬓半如银。yóu shì cuō tuó yī shí chūn,xiāo xiāo shuāng bìn bàn rú yín。
君今新得酒泉郡,应念东吴旧酒人。jūn jīn xīn dé jiǔ quán jùn,yīng niàn dōng wú jiù jiǔ rén。

乔观察允德岁暮过访草堂连榻旬日漫成长句为别

张元凯

西风卷黄叶,堆压门之屏。xī fēng juǎn huáng yè,duī yā mén zhī píng。
霜薄身上衣,冰厚爨下井。shuāng báo shēn shàng yī,bīng hòu cuàn xià jǐng。
偶有足音响空谷,枯桑惊散饥乌影。ǒu yǒu zú yīn xiǎng kōng gǔ,kū sāng jīng sàn jī wū yǐng。
君为岳牧久专城,朱衣烂漫黄金横。jūn wèi yuè mù jiǔ zhuān chéng,zhū yī làn màn huáng jīn héng。
何事萧然却车骑,独披鹤氅寻柴荆。hé shì xiāo rán què chē qí,dú pī hè chǎng xún chái jīng。
逍遥不减漆园吏,慰藉偏存瓮牖生。xiāo yáo bù jiǎn qī yuán lì,wèi jí piān cún wèng yǒu shēng。
幸有新醅共君醑,尚留木榻同爰处。xìng yǒu xīn pēi gòng jūn xǔ,shàng liú mù tà tóng yuán chù。
欲说荒斋如此寒,偶被风吹不能语。yù shuō huāng zhāi rú cǐ hán,ǒu bèi fēng chuī bù néng yǔ。
陈家糠覈聊自肥,范叔绨袍竟谁与。chén jiā kāng hé liáo zì féi,fàn shū tí páo jìng shuí yǔ。
畴昔转输驾楼船,两年在君绣斧前。chóu xī zhuǎn shū jià lóu chuán,liǎng nián zài jūn xiù fǔ qián。
汗血愿为伯乐用,心胆欲向干将悬。hàn xuè yuàn wèi bó lè yòng,xīn dǎn yù xiàng gàn jiāng xuán。
不遣青蝇将玉毁,无奈薏苡如珠圆。bù qiǎn qīng yíng jiāng yù huǐ,wú nài yì yǐ rú zhū yuán。
一歌雀角穿我屋,再歌黄鸟食我粟。yī gē què jiǎo chuān wǒ wū,zài gē huáng niǎo shí wǒ sù。
淮市曾为胯下行,灞陵屡止亭中宿。huái shì céng wèi kuà xià xíng,bà líng lǚ zhǐ tíng zhōng sù。
莫将时命强干秦,吁嗟道路难于蜀。mò jiāng shí mìng qiáng gàn qín,xū jiē dào lù nán yú shǔ。
羡君官爵良不卑,经纶献纳弩力为。xiàn jūn guān jué liáng bù bēi,jīng lún xiàn nà nǔ lì wèi。
握手何当国士遇,拊髀谁动明王思。wò shǒu hé dāng guó shì yù,fǔ bì shuí dòng míng wáng sī。
酒酣别去泪如雨,生平敢负乔公知。jiǔ hān bié qù lèi rú yǔ,shēng píng gǎn fù qiáo gōng zhī。

弇山园逢沈嘉则席上见赠漫赋长句为答用纪兹会之盛

张元凯

西园汇才彦,主人陈思王。xī yuán huì cái yàn,zhǔ rén chén sī wáng。
式燕芙蓉池,言解翡翠裳。shì yàn fú róng chí,yán jiě fěi cuì shang。
坐临秋水弄皎月,澄觞飞盖生明光。zuò lín qiū shuǐ nòng jiǎo yuè,chéng shāng fēi gài shēng míng guāng。
遂令花萼寄缃素,仿佛箫管遗琳琅。suì lìng huā è jì xiāng sù,fǎng fú xiāo guǎn yí lín láng。
后来盛事谁则同,弇园开在娄水东。hòu lái shèng shì shuí zé tóng,yǎn yuán kāi zài lóu shuǐ dōng。
宾主曹刘日方驾,羽翼风雅何冲融。bīn zhǔ cáo liú rì fāng jià,yǔ yì fēng yǎ hé chōng róng。
何来四明有狂客,亦与七子相争雄。hé lái sì míng yǒu kuáng kè,yì yǔ qī zi xiāng zhēng xióng。
萧然入林共把臂,便觉松下生清风。xiāo rán rù lín gòng bǎ bì,biàn jué sōng xià shēng qīng fēng。
杯酒相逢即定交,袖中投我以琼瑶。bēi jiǔ xiāng féng jí dìng jiāo,xiù zhōng tóu wǒ yǐ qióng yáo。
漫试千言在倚马,独工五字能射雕。màn shì qiān yán zài yǐ mǎ,dú gōng wǔ zì néng shè diāo。
山云恍披鹔鹴锦,池水忽涨桃花潮。shān yún huǎng pī sù shuāng jǐn,chí shuǐ hū zhǎng táo huā cháo。
座有玉山多自欹,况复错落飞金卮。zuò yǒu yù shān duō zì yī,kuàng fù cuò luò fēi jīn zhī。
高柯惊动灵鹊起,长川澹荡天河移。gāo kē jīng dòng líng què qǐ,zhǎng chuān dàn dàng tiān hé yí。
后人艳说今日会,却如今视西园时。hòu rén yàn shuō jīn rì huì,què rú jīn shì xī yuán shí。