古诗词

山居

张元凯

一室蓬蒿翳,悠然紫翠深。yī shì péng hāo yì,yōu rán zǐ cuì shēn。
凉飔起松上,夕照出花阴。liáng sī qǐ sōng shàng,xī zhào chū huā yīn。
流水沉冥意,空山久住心。liú shuǐ chén míng yì,kōng shān jiǔ zhù xīn。
寥寥问孤鹤,千载孰知音。liáo liáo wèn gū hè,qiān zài shú zhī yīn。

张元凯

明苏州吴县人,字左虞。少习《毛诗》。以世职为苏州卫指挥,督运漕粮北上,有功不得叙,自免归。悒悒不得志,以酒自放,酒酣谈天下事,慷慨风发。工诗,有《伐檀斋集》。 张元凯的作品>>

猜您喜欢

邓尉山食杨梅似顾愿

张元凯

杨家果熟白日长,锦林回合云俱香。yáng jiā guǒ shú bái rì zhǎng,jǐn lín huí hé yún jù xiāng。
火齐圆珠满苍岛,翡翠异鸟衔夕阳。huǒ qí yuán zhū mǎn cāng dǎo,fěi cuì yì niǎo xián xī yáng。
海外蒲萄远莫致,岭南荔枝谁能将。hǎi wài pú táo yuǎn mò zhì,lǐng nán lì zhī shuí néng jiāng。
故园提筐但饱食,酒后耳热歌沧浪。gù yuán tí kuāng dàn bǎo shí,jiǔ hòu ěr rè gē cāng làng。

过岳隐君宅

张元凯

溪上柴门昼不开,白云深处有高台。xī shàng chái mén zhòu bù kāi,bái yún shēn chù yǒu gāo tái。
山家细雨啼黄鸟,竹屿流泉散紫苔。shān jiā xì yǔ tí huáng niǎo,zhú yǔ liú quán sàn zǐ tái。
绮里不曾归汉去,桃源犹是避秦来。qǐ lǐ bù céng guī hàn qù,táo yuán yóu shì bì qín lái。
乾坤丘壑能容我,何日兔裘共草莱。qián kūn qiū hè néng róng wǒ,hé rì tù qiú gòng cǎo lái。

吴江舟中

张元凯

五湖芳草愧飘蓬,不断青山入越中。wǔ hú fāng cǎo kuì piāo péng,bù duàn qīng shān rù yuè zhōng。
穷辙不堪淹阮籍,扁舟今已住张融。qióng zhé bù kān yān ruǎn jí,biǎn zhōu jīn yǐ zhù zhāng róng。
月悬津树孤城闭,潮落桃花一水通。yuè xuán jīn shù gū chéng bì,cháo luò táo huā yī shuǐ tōng。
莫笑渔郎亡所遇,朱颜犹可对春风。mò xiào yú láng wáng suǒ yù,zhū yán yóu kě duì chūn fēng。

徐阃帅邀游南屏诸山

张元凯

越王台下鸟嘤嘤,都护朱幡出锦城。yuè wáng tái xià niǎo yīng yīng,dōu hù zhū fān chū jǐn chéng。
一入桃花难辨马,每依杨柳便为营。yī rù táo huā nán biàn mǎ,měi yī yáng liǔ biàn wèi yíng。
漫酬绿酒投壶兴,不尽青山缓带情。màn chóu lǜ jiǔ tóu hú xīng,bù jǐn qīng shān huǎn dài qíng。
笳鼓岂应飞捷奏,春游亦可颂升平。jiā gǔ qǐ yīng fēi jié zòu,chūn yóu yì kě sòng shēng píng。

同郡张参伯招饮省斋

张元凯

坐拥熊轓已赐绯,省斋犹着遂初衣。zuò yōng xióng fān yǐ cì fēi,shěng zhāi yóu zhe suì chū yī。
昔时卿月悬青琐,今日王春散紫微。xī shí qīng yuè xuán qīng suǒ,jīn rì wáng chūn sàn zǐ wēi。
吏隐清尊消案牍,讼闲好鸟报芳菲。lì yǐn qīng zūn xiāo àn dú,sòng xián hǎo niǎo bào fāng fēi。
材官自尔成疏慢,入幕应惭国士非。cái guān zì ěr chéng shū màn,rù mù yīng cán guó shì fēi。

借住山寺诗八首虎丘

张元凯

吴阊何地布黄金,海涌峰头绮殿临。wú chāng hé dì bù huáng jīn,hǎi yǒng fēng tóu qǐ diàn lín。
多宝散光摇剑壑,众香和梵出旃林。duō bǎo sàn guāng yáo jiàn hè,zhòng xiāng hé fàn chū zhān lín。
笙歌总入声闻道,花月终归止观心。shēng gē zǒng rù shēng wén dào,huā yuè zhōng guī zhǐ guān xīn。
共指点头岩下石,无生曾悟去来今。gòng zhǐ diǎn tóu yán xià shí,wú shēng céng wù qù lái jīn。

借住山寺诗八首虎丘

张元凯

信宿精蓝未拟还,坐临流水听潺湲。xìn sù jīng lán wèi nǐ hái,zuò lín liú shuǐ tīng chán yuán。
峰莲倒映仙人掌,沼镜寒浮玉女鬟。fēng lián dào yìng xiān rén zhǎng,zhǎo jìng hán fú yù nǚ huán。
不尽白云生远岫,最深绿竹隐禅关。bù jǐn bái yún shēng yuǎn xiù,zuì shēn lǜ zhú yǐn chán guān。
古来去住元无着,莫笑巢由未买山。gǔ lái qù zhù yuán wú zhe,mò xiào cháo yóu wèi mǎi shān。

借住山寺诗八首虎丘

张元凯

岩廊洞室几经春,梵刹离宫总劫尘。yán láng dòng shì jǐ jīng chūn,fàn shā lí gōng zǒng jié chén。
宿草自荒麛鹿径,空山曾识苎萝人。sù cǎo zì huāng mí lù jìng,kōng shān céng shí zhù luó rén。
千花摇落存孤塔,双树婆娑少四邻。qiān huā yáo luò cún gū tǎ,shuāng shù pó suō shǎo sì lín。
纵是五湖堪一苇,烟波何日出迷津。zòng shì wǔ hú kān yī wěi,yān bō hé rì chū mí jīn。

借住山寺诗八首虎丘

张元凯

枫叶蘋花江上村,前朝古寺至今存。fēng yè píng huā jiāng shàng cūn,qián cháo gǔ sì zhì jīn cún。
西山爽气来精舍,万里关河到寺门。xī shān shuǎng qì lái jīng shě,wàn lǐ guān hé dào sì mén。
檀越随僧开宝藏,醍醐容客借匏尊。tán yuè suí sēng kāi bǎo cáng,tí hú róng kè jiè páo zūn。
中宵礼罢寒山子,却听钟声醒梦魂。zhōng xiāo lǐ bà hán shān zi,què tīng zhōng shēng xǐng mèng hún。

借住山寺诗八首虎丘

张元凯

竹房松坞散新晴,隔水明霞俨赤城。zhú fáng sōng wù sàn xīn qíng,gé shuǐ míng xiá yǎn chì chéng。
破衲霜前临牖补,残经月下绕池行。pò nà shuāng qián lín yǒu bǔ,cán jīng yuè xià rào chí xíng。
云流片石元无碍,鸟宿疏林自不惊。yún liú piàn shí yuán wú ài,niǎo sù shū lín zì bù jīng。
何事许询常借住,爱山支遁最多情。hé shì xǔ xún cháng jiè zhù,ài shān zhī dùn zuì duō qíng。

借住山寺诗八首虎丘

张元凯

落木空山秋夜哀,萧条古寺倚层台。luò mù kōng shān qiū yè āi,xiāo tiáo gǔ sì yǐ céng tái。
明河尚抱虚檐宿,海日先窥绝壁来。míng hé shàng bào xū yán sù,hǎi rì xiān kuī jué bì lái。
花为行香晨已散,门因施食午方开。huā wèi xíng xiāng chén yǐ sàn,mén yīn shī shí wǔ fāng kāi。
跏趺懒下维摩榻,野鹿相依卧草莱。jiā fū lǎn xià wéi mó tà,yě lù xiāng yī wò cǎo lái。

借住山寺诗八首虎丘

张元凯

禅栖一室五湖东,翠巘丹梯览未穷。chán qī yī shì wǔ hú dōng,cuì yǎn dān tī lǎn wèi qióng。
忽起松涛声自远,不飞花雨境皆空。hū qǐ sōng tāo shēng zì yuǎn,bù fēi huā yǔ jìng jiē kōng。
暮山浮出云霞外,春水流回岛屿中。mù shān fú chū yún xiá wài,chūn shuǐ liú huí dǎo yǔ zhōng。
寂寞嗣宗双眼色,凭高聊以送归鸿。jì mò sì zōng shuāng yǎn sè,píng gāo liáo yǐ sòng guī hóng。

借住山寺诗八首虎丘

张元凯

上方钟磬白云深,禅径还从鸟外寻。shàng fāng zhōng qìng bái yún shēn,chán jìng hái cóng niǎo wài xún。
湖面众山浮碧玉,峰头尺地布黄金。hú miàn zhòng shān fú bì yù,fēng tóu chǐ dì bù huáng jīn。
畏人合住无人境,混世偏存出世心。wèi rén hé zhù wú rén jìng,hùn shì piān cún chū shì xīn。
不是向平犹有累,岂堪重下最高岑。bù shì xiàng píng yóu yǒu lèi,qǐ kān zhòng xià zuì gāo cén。

吴杭州招同黎阃帅集城西公署

张元凯

结驷乘春小队斜,朱衣同拂赤城霞。jié sì chéng chūn xiǎo duì xié,zhū yī tóng fú chì chéng xiá。
行营十里新栽柳,属邑千门旧种花。xíng yíng shí lǐ xīn zāi liǔ,shǔ yì qiān mén jiù zhǒng huā。
凤斝乱飞青玉案,虎符高卧白云衙。fèng jiǎ luàn fēi qīng yù àn,hǔ fú gāo wò bái yún yá。
海波息处销兵后,治行吴公孰可加。hǎi bō xī chù xiāo bīng hòu,zhì xíng wú gōng shú kě jiā。

唐观察招饮洪尚书园亭

张元凯

名园楼阁散春晴,飞盖初停黄鸟鸣。míng yuán lóu gé sàn chūn qíng,fēi gài chū tíng huáng niǎo míng。
叠石为山开绿野,凿池引水接沧瀛。dié shí wèi shān kāi lǜ yě,záo chí yǐn shuǐ jiē cāng yíng。
露花靓女临妆色,风箨尚书曳履声。lù huā jìng nǚ lín zhuāng sè,fēng tuò shàng shū yè lǚ shēng。
独讶主人浑不见,翻令过客易含情。dú yà zhǔ rén hún bù jiàn,fān lìng guò kè yì hán qíng。