古诗词

饯客

张元凯

细雨孝廉棹,经过芳草城。xì yǔ xiào lián zhào,jīng guò fāng cǎo chéng。
渚云飞不尽,山月正初生。zhǔ yún fēi bù jǐn,shān yuè zhèng chū shēng。
白帢谈名理,清樽惜别情。bái qià tán míng lǐ,qīng zūn xī bié qíng。
如逢燕赵客,为报厌纵横。rú féng yàn zhào kè,wèi bào yàn zòng héng。

张元凯

明苏州吴县人,字左虞。少习《毛诗》。以世职为苏州卫指挥,督运漕粮北上,有功不得叙,自免归。悒悒不得志,以酒自放,酒酣谈天下事,慷慨风发。工诗,有《伐檀斋集》。 张元凯的作品>>

猜您喜欢

边词十二首

张元凯

驰驱事戎马,方略若神授。chí qū shì róng mǎ,fāng lüè ruò shén shòu。
所将固常选,所当良无负。suǒ jiāng gù cháng xuǎn,suǒ dāng liáng wú fù。
已获浑邪归,复斩居耆首。yǐ huò hún xié guī,fù zhǎn jū qí shǒu。
尚方铸金印,竟挂谁之肘。shàng fāng zhù jīn yìn,jìng guà shuí zhī zhǒu。

边词十二首

张元凯

久隶行伍间,尚在偏裨下。jiǔ lì xíng wǔ jiān,shàng zài piān bì xià。
寒霜生铁衣,秋风劲弓弝。hán shuāng shēng tiě yī,qiū fēng jìn gōng bà。
执鞭乃吾分,窘辱何须讶。zhí biān nǎi wú fēn,jiǒng rǔ hé xū yà。
卫青亦人奴,敢遽辞笞骂。wèi qīng yì rén nú,gǎn jù cí chī mà。

边词十二首

张元凯

辽海戍十年,拜爵苦不早。liáo hǎi shù shí nián,bài jué kǔ bù zǎo。
蒙茸卷征衣,春风吹远道。méng rōng juǎn zhēng yī,chūn fēng chuī yuǎn dào。
少妇倚高楼,王孙踏芳草。shǎo fù yǐ gāo lóu,wáng sūn tà fāng cǎo。
只恐见时颜,不似别时好。zhǐ kǒng jiàn shí yán,bù shì bié shí hǎo。

醉宿僧舍觉起言志

张元凯

偶携绿玉壶,来借青莲座。ǒu xié lǜ yù hú,lái jiè qīng lián zuò。
桃花对命觞,尽醉颓然卧。táo huā duì mìng shāng,jǐn zuì tuí rán wò。
春云夜不飞,覆被为我衣。chūn yún yè bù fēi,fù bèi wèi wǒ yī。
残月升高檐,照见白板扉。cán yuè shēng gāo yán,zhào jiàn bái bǎn fēi。
萧然在僧舍,起立双树下。xiāo rán zài sēng shě,qǐ lì shuāng shù xià。
顾影独徘徊,万感生清夜。gù yǐng dú pái huái,wàn gǎn shēng qīng yè。
原生久悬鹑,买臣行负薪。yuán shēng jiǔ xuán chún,mǎi chén xíng fù xīn。
嗟嗟江海客,何蒙牖下尘。jiē jiē jiāng hǎi kè,hé méng yǒu xià chén。
人生贵适意,富贵何时至。rén shēng guì shì yì,fù guì hé shí zhì。
投湘不可为,乘桴非吾事。tóu xiāng bù kě wèi,chéng fú fēi wú shì。
吾已无黄金,安用求知音。wú yǐ wú huáng jīn,ān yòng qiú zhī yīn。
楚狂接舆者,庶几获我心。chǔ kuáng jiē yú zhě,shù jǐ huò wǒ xīn。

安履山房赠舅氏启孙二首

张元凯

黄鹄恣冥翮,寒松挺贞干。huáng gǔ zì míng hé,hán sōng tǐng zhēn gàn。
纵尔寡谐合,允为明哲叹。zòng ěr guǎ xié hé,yǔn wèi míng zhé tàn。
舅氏甘隐沦,幽栖抱璀璨。jiù shì gān yǐn lún,yōu qī bào cuǐ càn。
冒枕白云多,隐几青山乱。mào zhěn bái yún duō,yǐn jǐ qīng shān luàn。
岩扉暮霭浮,风树空音散。yán fēi mù ǎi fú,fēng shù kōng yīn sàn。
流坎任所止,豕鹿聊为伴。liú kǎn rèn suǒ zhǐ,shǐ lù liáo wèi bàn。
不苦扬雄吃,而爱长卿慢。bù kǔ yáng xióng chī,ér ài zhǎng qīng màn。
原阡竭心力,愚谷安昏旦。yuán qiān jié xīn lì,yú gǔ ān hūn dàn。
翻嫌鹿门叟,累彼妻孥爨。fān xián lù mén sǒu,lèi bǐ qī nú cuàn。

安履山房赠舅氏启孙二首

张元凯

横塘度单舸,五湖净如缟。héng táng dù dān gě,wǔ hú jìng rú gǎo。
山障疑无路,花曲潜通岛。shān zhàng yí wú lù,huā qū qián tōng dǎo。
主人垫角巾,有类郭有道。zhǔ rén diàn jiǎo jīn,yǒu lèi guō yǒu dào。
檐间下尘榻,盘中剥新枣。yán jiān xià chén tà,pán zhōng bō xīn zǎo。
夕照去庭柯,片月流青昊。xī zhào qù tíng kē,piàn yuè liú qīng hào。
千仞览德辉,昭回振远抱。qiān rèn lǎn dé huī,zhāo huí zhèn yuǎn bào。
尊酒不及乱,玄言自论讨。zūn jiǔ bù jí luàn,xuán yán zì lùn tǎo。
道以沉寂超,人与烟霞老。dào yǐ chén jì chāo,rén yǔ yān xiá lǎo。
置我丘壑间,宛然似舅好。zhì wǒ qiū hè jiān,wǎn rán shì jiù hǎo。

辕驹叹

张元凯

万物有荣瘁,修途多险虞。wàn wù yǒu róng cuì,xiū tú duō xiǎn yú。
枥上曾称骏,辕下反为驹。lì shàng céng chēng jùn,yuán xià fǎn wèi jū。
哀鸣望顾盼,主人恩不殊。āi míng wàng gù pàn,zhǔ rén ēn bù shū。
不覂骐骥驾,乃与驽蹇俱。bù fěng qí jì jià,nǎi yǔ nú jiǎn jù。
流沙千万里,秋风苜蓿枯。liú shā qiān wàn lǐ,qiū fēng mù xu kū。
梦想燕然山,追逐大将符。mèng xiǎng yàn rán shān,zhuī zhú dà jiāng fú。
皮相亦何凭,骨立亦何图。pí xiāng yì hé píng,gǔ lì yì hé tú。
傥再赐鞭策,犹堪任驰驱。tǎng zài cì biān cè,yóu kān rèn chí qū。

林鹤篇

张元凯

晏坐寄玄览,感物生遐思。yàn zuò jì xuán lǎn,gǎn wù shēng xiá sī。
有鹙在梁饱,有鹤在林饥。yǒu qiū zài liáng bǎo,yǒu hè zài lín jī。
所处虽倒置,鹤也安足悲。suǒ chù suī dào zhì,hè yě ān zú bēi。
逍遥寓空谷,还与丛桂期。xiāo yáo yù kōng gǔ,hái yǔ cóng guì qī。
一鸣闻九天,其子能和之。yī míng wén jiǔ tiān,qí zi néng hé zhī。
夕可饮沆瀣,晨可餐灵芝。xī kě yǐn hàng xiè,chén kě cān líng zhī。
驭彼王子乔,白云同差池。yù bǐ wáng zi qiáo,bái yún tóng chà chí。
回视在梁者,龌龊亦奚为。huí shì zài liáng zhě,wò chuò yì xī wèi。

中秋四山诗玄墓山

张元凯

攀跻匪巉峭,佳胜兹岩具。pān jī fěi chán qiào,jiā shèng zī yán jù。
偶偕良朋来,不负探奇趣。ǒu xié liáng péng lái,bù fù tàn qí qù。
秋迟冥鸿归,云向潜虬护。qiū chí míng hóng guī,yún xiàng qián qiú hù。
朗月升高天,深林曷知暮。lǎng yuè shēng gāo tiān,shēn lín hé zhī mù。
五湖浩无际,千峰俨欲赴。wǔ hú hào wú jì,qiān fēng yǎn yù fù。
渐辨涧底星,遽失峦间雾。jiàn biàn jiàn dǐ xīng,jù shī luán jiān wù。
波流缟练长,光动金银互。bō liú gǎo liàn zhǎng,guāng dòng jīn yín hù。
缥缈生虚无,楼台已改故。piāo miǎo shēng xū wú,lóu tái yǐ gǎi gù。
恍观大海潮,雪浪排空骛。huǎng guān dà hǎi cháo,xuě làng pái kōng wù。
何必三神山,仙人始回顾。hé bì sān shén shān,xiān rén shǐ huí gù。
遗世鲜与徒,孤踪应有遇。yí shì xiān yǔ tú,gū zōng yīng yǒu yù。
旷哉古今心,莫以荣名误。kuàng zāi gǔ jīn xīn,mò yǐ róng míng wù。

中秋四山诗玄墓山

张元凯

晨弭南湖棹,暮蜡东山屐。chén mǐ nán hú zhào,mù là dōng shān jī。
千级石磴遥,半岭行云逆。qiān jí shí dèng yáo,bàn lǐng xíng yún nì。
佛宫才数椽,僧厨少四壁。fú gōng cái shù chuán,sēng chú shǎo sì bì。
井馀蛟龙腥,阶唯鸟兽迹。jǐng yú jiāo lóng xīng,jiē wéi niǎo shòu jì。
崩奔群壑会,居然走震泽。bēng bēn qún hè huì,jū rán zǒu zhèn zé。
皎月出层岩,窈窕穿树隙。jiǎo yuè chū céng yán,yǎo tiǎo chuān shù xì。
寥空澹而澄,逾高光逾白,一照析秋毫,万象呈圆魄。liáo kōng dàn ér chéng,yú gāo guāng yú bái,yī zhào xī qiū háo,wàn xiàng chéng yuán pò。
浮屿俨欲飞,列宿如可摘。fú yǔ yǎn yù fēi,liè sù rú kě zhāi。
峦竹多清音,巢鹘无卑翮。luán zhú duō qīng yīn,cháo gǔ wú bēi hé。
箕踞藉落叶,长啸振孤石。jī jù jí luò yè,zhǎng xiào zhèn gū shí。
兹夕登兹山,仿佛藐姑射。zī xī dēng zī shān,fǎng fú miǎo gū shè。

中秋四山诗玄墓山

张元凯

凭眺凌崇峻,周览极浩渺。píng tiào líng chóng jùn,zhōu lǎn jí hào miǎo。
日落出古寺,秋旻见归鸟。rì luò chū gǔ sì,qiū mín jiàn guī niǎo。
石梁百尺横,苍渚游龙矫。shí liáng bǎi chǐ héng,cāng zhǔ yóu lóng jiǎo。
两崖崩欲坠,五湖环且绕。liǎng yá bēng yù zhuì,wǔ hú huán qiě rào。
人家隔花源,孤亭构木杪。rén jiā gé huā yuán,gū tíng gòu mù miǎo。
坐久待明月,亭亭映翠筱。zuò jiǔ dài míng yuè,tíng tíng yìng cuì xiǎo。
既望升较迟,微亏光仍皎。jì wàng shēng jiào chí,wēi kuī guāng réng jiǎo。
近浦何氤氲,远峰亦缥缈。jìn pǔ hé yīn yūn,yuǎn fēng yì piāo miǎo。
桓伊笛自幽,范蠡舟偏小。huán yī dí zì yōu,fàn lí zhōu piān xiǎo。
零露瀼瀼华,明星渐以少。líng lù ráng ráng huá,míng xīng jiàn yǐ shǎo。
何事杯行缓,夷犹俟清晓。hé shì bēi xíng huǎn,yí yóu qí qīng xiǎo。
溪山总含情,宛然留谢朓。xī shān zǒng hán qíng,wǎn rán liú xiè tiǎo。

中秋四山诗玄墓山

张元凯

兹山吴之望,云是故宫址。zī shān wú zhī wàng,yún shì gù gōng zhǐ。
再为佛子庐,今亦莽荆枳。zài wèi fú zi lú,jīn yì mǎng jīng zhǐ。
仲秋岩壑清,日暮冈峦紫。zhòng qiū yán hè qīng,rì mù gāng luán zǐ。
浮图自孤撑,断碣仍碍屣。fú tú zì gū chēng,duàn jié réng ài xǐ。
绳床悬石室,空庭蒙葛藟。shéng chuáng xuán shí shì,kōng tíng méng gé lěi。
四山出重云,飒飒林飙起。sì shān chū zhòng yún,sà sà lín biāo qǐ。
缺月深韬光,慧灯照棐几。quē yuè shēn tāo guāng,huì dēng zhào fěi jǐ。
谈禅谢觞酌,空门远尘轨。tán chán xiè shāng zhuó,kōng mén yuǎn chén guǐ。
相与证无生,夷然忘所履。xiāng yǔ zhèng wú shēng,yí rán wàng suǒ lǚ。
寂寂此岩阿,昔被明光绮。jì jì cǐ yán ā,xī bèi míng guāng qǐ。
二井苔藓封,俱曾照西子。èr jǐng tái xiǎn fēng,jù céng zhào xī zi。
慨念今古人,荣华若流水。kǎi niàn jīn gǔ rén,róng huá ruò liú shuǐ。

采菱词

张元凯

菱角何纤纤,菱叶何田田。líng jiǎo hé xiān xiān,líng yè hé tián tián。
鸳鸯与鸂鶒,对对浮清川。yuān yāng yǔ xī chì,duì duì fú qīng chuān。
采菱白晰郎,荡桨后复前。cǎi líng bái xī láng,dàng jiǎng hòu fù qián。
偶逢西家姝,隔浦来采莲。ǒu féng xī jiā shū,gé pǔ lái cǎi lián。
娇容入花乱,素腕随荇牵。jiāo róng rù huā luàn,sù wàn suí xìng qiān。
要住语绸缪,风动裙带偏。yào zhù yǔ chóu móu,fēng dòng qún dài piān。
采采忘采角,但采叶在船。cǎi cǎi wàng cǎi jiǎo,dàn cǎi yè zài chuán。
赠我双莲子,庶几不空还。zèng wǒ shuāng lián zi,shù jǐ bù kōng hái。

织锦曲

张元凯

织锦置新机,当窗取石支。zhī jǐn zhì xīn jī,dāng chuāng qǔ shí zhī。
今日织一丝,明日织一丝。jīn rì zhī yī sī,míng rì zhī yī sī。
离居日闲闲,何为织迟迟。lí jū rì xián xián,hé wèi zhī chí chí。
良人隶材官,贾勇能搴旗。liáng rén lì cái guān,jiǎ yǒng néng qiān qí。
微功上幕府,拜爵及春时。wēi gōng shàng mù fǔ,bài jué jí chūn shí。
春时好衣锦,此锦正相宜。chūn shí hǎo yī jǐn,cǐ jǐn zhèng xiāng yí。
金紫色照耀,麒麟光陆离。jīn zǐ sè zhào yào,qí lín guāng lù lí。
看君身上服,称妾心中期。kàn jūn shēn shàng fú,chēng qiè xīn zhōng qī。

三月三日

张元凯

元已晴旭丽,吴趋土风嘉。yuán yǐ qíng xù lì,wú qū tǔ fēng jiā。
芳甸古茂苑,离宫昔馆娃。fāng diān gǔ mào yuàn,lí gōng xī guǎn wá。
良辰动水嬉,锦浪被清涯。liáng chén dòng shuǐ xī,jǐn làng bèi qīng yá。
士女娇容服,顾影生光华。shì nǚ jiāo róng fú,gù yǐng shēng guāng huá。
绿帻吹参差,红袖拥琵琶。lǜ zé chuī cān chà,hóng xiù yōng pí pá。
濯濯春杨柳,灼灼夭桃华。zhuó zhuó chūn yáng liǔ,zhuó zhuó yāo táo huá。
相谑竟何赠,芍药萌红芽。xiāng xuè jìng hé zèng,sháo yào méng hóng yá。
少年扶醉归,青楼明月斜。shǎo nián fú zuì guī,qīng lóu míng yuè xié。