古诗词

春游篇寄晋陵吴生

张元凯

穷愁逼逼空叹息,远游冠在犹堪拭。qióng chóu bī bī kōng tàn xī,yuǎn yóu guān zài yóu kān shì。
伯通桥下春水流,布帆一幅千里游。bó tōng qiáo xià chūn shuǐ liú,bù fān yī fú qiān lǐ yóu。
芙蓉湖波绿如染,罨画溪头山几点。fú róng hú bō lǜ rú rǎn,yǎn huà xī tóu shān jǐ diǎn。
花明月白不知夕,仿佛扁舟重入剡。huā míng yuè bái bù zhī xī,fǎng fú biǎn zhōu zhòng rù shàn。
旧游曾识延陵生,莫逆穷交一步兵。jiù yóu céng shí yán líng shēng,mò nì qióng jiāo yī bù bīng。
且作平原十日饮,安事夷齐千载名。qiě zuò píng yuán shí rì yǐn,ān shì yí qí qiān zài míng。
寂寞圌山老都尉,迟我碧桃花下醉。jì mò chuán shān lǎo dōu wèi,chí wǒ bì táo huā xià zuì。
锦江春暖浪俱香,赤城霞流山失翠。jǐn jiāng chūn nuǎn làng jù xiāng,chì chéng xiá liú shān shī cuì。
金焦遥作两青凫,水面飞来扑玉壶。jīn jiāo yáo zuò liǎng qīng fú,shuǐ miàn fēi lái pū yù hú。
万里长江限南北,令人长忆孙伯符。wàn lǐ zhǎng jiāng xiàn nán běi,lìng rén zhǎng yì sūn bó fú。
燕子矶头燕子飞,凤凰台畔柳依依。yàn zi jī tóu yàn zi fēi,fèng huáng tái pàn liǔ yī yī。
看花偶入长干寺,策杖还须到翠微。kàn huā ǒu rù zhǎng gàn sì,cè zhàng hái xū dào cuì wēi。
荷衣脱下白纷纷,尽是钟山松上云。hé yī tuō xià bái fēn fēn,jǐn shì zhōng shān sōng shàng yún。
辟支洞口金光草,兜率岩中宝藏文。pì zhī dòng kǒu jīn guāng cǎo,dōu lǜ yán zhōng bǎo cáng wén。
摄山自古多灵药,归来始践徵君约。shè shān zì gǔ duō líng yào,guī lái shǐ jiàn zhēng jūn yuē。
悠然置我丘壑间,高吟梁父惊猿鹤。yōu rán zhì wǒ qiū hè jiān,gāo yín liáng fù jīng yuán hè。
吾笑殷中军,废后书空竟莫闻。wú xiào yīn zhōng jūn,fèi hòu shū kōng jìng mò wén。
又叹阮遥集,一生当著几两屐。yòu tàn ruǎn yáo jí,yī shēng dāng zhù jǐ liǎng jī。
此身不带封侯骨,朅来幸有烟霞癖。cǐ shēn bù dài fēng hóu gǔ,qiè lái xìng yǒu yān xiá pǐ。
黄金朱芾求不来,白云青山随可得。huáng jīn zhū fèi qiú bù lái,bái yún qīng shān suí kě dé。
不因未了向平缘,五岳追寻孰我先。bù yīn wèi le xiàng píng yuán,wǔ yuè zhuī xún shú wǒ xiān。
知君亦是沉冥士,寄此春游汗漫篇。zhī jūn yì shì chén míng shì,jì cǐ chūn yóu hàn màn piān。

张元凯

明苏州吴县人,字左虞。少习《毛诗》。以世职为苏州卫指挥,督运漕粮北上,有功不得叙,自免归。悒悒不得志,以酒自放,酒酣谈天下事,慷慨风发。工诗,有《伐檀斋集》。 张元凯的作品>>

猜您喜欢

出门叹二首

张元凯

黄金萧索减仲产,玉龙不死酬君恩。huáng jīn xiāo suǒ jiǎn zhòng chǎn,yù lóng bù sǐ chóu jūn ēn。
朝来结客青楼饮,拍马齐出春明门。cháo lái jié kè qīng lóu yǐn,pāi mǎ qí chū chūn míng mén。

出门叹二首

张元凯

昨朝易米菱花镜,今日换酒芙蓉钗。zuó cháo yì mǐ líng huā jìng,jīn rì huàn jiǔ fú róng chāi。
何忍颦眉对妻子,扬扬高步长安街。hé rěn pín méi duì qī zi,yáng yáng gāo bù zhǎng ān jiē。

春台望

张元凯

百尺高台起凤凰,郊原草木尽文章。bǎi chǐ gāo tái qǐ fèng huáng,jiāo yuán cǎo mù jǐn wén zhāng。
东皇幻出千端绮,散作中天紫翠光。dōng huáng huàn chū qiān duān qǐ,sàn zuò zhōng tiān zǐ cuì guāng。

道傍曲二首

张元凯

磊砢嵚巇路不平,少年场里莫相倾。lěi kē qīn xī lù bù píng,shǎo nián chǎng lǐ mò xiāng qīng。
肝肠在舌人皆听,尽是清商激楚声。gān cháng zài shé rén jiē tīng,jǐn shì qīng shāng jī chǔ shēng。

道傍曲二首

张元凯

长路关山感慨深,愁霖毒雾昼阴阴。zhǎng lù guān shān gǎn kǎi shēn,chóu lín dú wù zhòu yīn yīn。
莲花匣里明秋水,照见含沙射影心。lián huā xiá lǐ míng qiū shuǐ,zhào jiàn hán shā shè yǐng xīn。

秋夜泊

张元凯

枫岸斜连荻苇洲,棹歌声起乱眠鸥。fēng àn xié lián dí wěi zhōu,zhào gē shēng qǐ luàn mián ōu。
楚天夜静人无寐,万里长江片月流。chǔ tiān yè jìng rén wú mèi,wàn lǐ zhǎng jiāng piàn yuè liú。

客中行二首

张元凯

吴儿越艳总垂髫,漫学青楼绾髻高。wú ér yuè yàn zǒng chuí tiáo,màn xué qīng lóu wǎn jì gāo。
婉媚尽能歌宛转,不知谁是郑樱桃。wǎn mèi jǐn néng gē wǎn zhuǎn,bù zhī shuí shì zhèng yīng táo。

客中行二首

张元凯

城西柳市酒家奴,笑问鹴裘典尽无。chéng xī liǔ shì jiǔ jiā nú,xiào wèn shuāng qiú diǎn jǐn wú。
怪杀文君春有恙,桃花临牖代当垆。guài shā wén jūn chūn yǒu yàng,táo huā lín yǒu dài dāng lú。

侠客行二首

张元凯

花月经行太主园,身曾仕汉不乘轩。huā yuè jīng xíng tài zhǔ yuán,shēn céng shì hàn bù chéng xuān。
装赍悉与爰丝饮,肝胆唯同剧孟言。zhuāng jī xī yǔ yuán sī yǐn,gān dǎn wéi tóng jù mèng yán。

侠客行二首

张元凯

紫丝步障奏云璈,白玉深杯夜月高。zǐ sī bù zhàng zòu yún áo,bái yù shēn bēi yè yuè gāo。
一宿千金三妇艳,九衢驷马五陵豪。yī sù qiān jīn sān fù yàn,jiǔ qú sì mǎ wǔ líng háo。

忆昔篇二首

张元凯

忆昔君行烹伏雌,封侯消息昨朝知。yì xī jūn xíng pēng fú cí,fēng hóu xiāo xī zuó cháo zhī。
虽然骤得金貂贵,可念牛衣对泣时。suī rán zhòu dé jīn diāo guì,kě niàn niú yī duì qì shí。

忆昔篇二首

张元凯

忆昔君行折柳条,一为京兆路迢遥。yì xī jūn xíng zhé liǔ tiáo,yī wèi jīng zhào lù tiáo yáo。
眉痕自顾真狼藉,临镜何曾着意描。méi hén zì gù zhēn láng jí,lín jìng hé céng zhe yì miáo。

和客晏居四咏芳树

张元凯

夭桃秾李碧城隈,黄鸟声中淑景催。yāo táo nóng lǐ bì chéng wēi,huáng niǎo shēng zhōng shū jǐng cuī。
春日载阳花正好,偏宜锦瑟与金罍。chūn rì zài yáng huā zhèng hǎo,piān yí jǐn sè yǔ jīn léi。

和客晏居四咏芳树

张元凯

销暑珠光映玉壶,层冰高插赤珊瑚。xiāo shǔ zhū guāng yìng yù hú,céng bīng gāo chā chì shān hú。
广寒宫里人难到,河朔沉酣梦入无。guǎng hán gōng lǐ rén nán dào,hé shuò chén hān mèng rù wú。

和客晏居四咏芳树

张元凯

三五清晖散碧空,郁葱嘉树露华中。sān wǔ qīng huī sàn bì kōng,yù cōng jiā shù lù huá zhōng。
不堪青岁徒零落,且就芳樽隐桂丛。bù kān qīng suì tú líng luò,qiě jiù fāng zūn yǐn guì cóng。