古诗词

听曲篇

张元凯

绿窗窈窕通明月,朱弦奏罢何疏越。lǜ chuāng yǎo tiǎo tōng míng yuè,zhū xián zòu bà hé shū yuè。
燕姫艳舞方具陈,郑女清歌相对发。yàn jī yàn wǔ fāng jù chén,zhèng nǚ qīng gē xiāng duì fā。
玲珑宛转绕翠屏,梁尘飒飒花冥冥。líng lóng wǎn zhuǎn rào cuì píng,liáng chén sà sà huā míng míng。
师传翻使惊恊律,心妙直欲追秦青。shī chuán fān shǐ jīng xié lǜ,xīn miào zhí yù zhuī qín qīng。
已听泠然振林木,复闻馀响流空谷。yǐ tīng líng rán zhèn lín mù,fù wén yú xiǎng liú kōng gǔ。
将无哀乐动人心,苏门之啸秦庭哭。jiāng wú āi lè dòng rén xīn,sū mén zhī xiào qín tíng kū。
当筵但见春融融,无限玉树摇东风。dāng yán dàn jiàn chūn róng róng,wú xiàn yù shù yáo dōng fēng。
周郎欲顾曾无误,延年女弟徒称工。zhōu láng yù gù céng wú wù,yán nián nǚ dì tú chēng gōng。
新声能令旧声变,贯珠不断危如线。xīn shēng néng lìng jiù shēng biàn,guàn zhū bù duàn wēi rú xiàn。
偶觉凄清拂黛蛾,时为掩抑看团扇。ǒu jué qī qīng fú dài é,shí wèi yǎn yì kàn tuán shàn。
画栋轻云夜不飞,凤凰肯逐箫声归。huà dòng qīng yún yè bù fēi,fèng huáng kěn zhú xiāo shēng guī。
但怜白雪知音少,岂是红妆绝代稀。dàn lián bái xuě zhī yīn shǎo,qǐ shì hóng zhuāng jué dài xī。
云鬟零乱歌才阕,东方欲明银烛灭。yún huán líng luàn gē cái què,dōng fāng yù míng yín zhú miè。
淳于一石自沉酣,不使冠缨座中绝。chún yú yī shí zì chén hān,bù shǐ guān yīng zuò zhōng jué。

张元凯

明苏州吴县人,字左虞。少习《毛诗》。以世职为苏州卫指挥,督运漕粮北上,有功不得叙,自免归。悒悒不得志,以酒自放,酒酣谈天下事,慷慨风发。工诗,有《伐檀斋集》。 张元凯的作品>>

猜您喜欢

滕村访姜太史二首

张元凯

玄亭耽寂寞,春雨碧氤氲。xuán tíng dān jì mò,chūn yǔ bì yīn yūn。
竹净轩窗色,兰滋几席芬。zhú jìng xuān chuāng sè,lán zī jǐ xí fēn。
人伦郭有道,时命李将军。rén lún guō yǒu dào,shí mìng lǐ jiāng jūn。
莫便营东墅,苍生孰舍君。mò biàn yíng dōng shù,cāng shēng shú shě jūn。

答许主簿

张元凯

马曹一主簿,七十尚栖迟。mǎ cáo yī zhǔ bù,qī shí shàng qī chí。
簪笔推先辈,悬车怅后期。zān bǐ tuī xiān bèi,xuán chē chàng hòu qī。
倾交霍去病,仰给郑当时。qīng jiāo huò qù bìng,yǎng gěi zhèng dāng shí。
年少余官薄,何然动尔思。nián shǎo yú guān báo,hé rán dòng ěr sī。

焦山旸公房二首

张元凯

孤绝江之岛,栖迟隐矣身。gū jué jiāng zhī dǎo,qī chí yǐn yǐ shēn。
迷花翚似绮,在藻鲚如银。mí huā huī shì qǐ,zài zǎo jì rú yín。
高枕流云覆,清言白日沦。gāo zhěn liú yún fù,qīng yán bái rì lún。
山中许玄度,支遁好为邻。shān zhōng xǔ xuán dù,zhī dùn hǎo wèi lín。

焦山旸公房二首

张元凯

山径缘苍渚,松寮掩翠微。shān jìng yuán cāng zhǔ,sōng liáo yǎn cuì wēi。
断崖犹鹤碣,三诏尚渔矶。duàn yá yóu hè jié,sān zhào shàng yú jī。
衣楚青荷叶,江明白板扉。yī chǔ qīng hé yè,jiāng míng bái bǎn fēi。
临流当洗耳,鸥鹭不惊飞。lín liú dāng xǐ ěr,ōu lù bù jīng fēi。

子夜

张元凯

花柳发韶年,妆成子夜妍。huā liǔ fā sháo nián,zhuāng chéng zi yè yán。
弄箫成艳曲,调瑟岂哀弦。nòng xiāo chéng yàn qū,diào sè qǐ āi xián。
翡翠巢金埒,鸳鸯扑锦缠。fěi cuì cháo jīn liè,yuān yāng pū jǐn chán。
不将银烛灭,看取玉人怜。bù jiāng yín zhú miè,kàn qǔ yù rén lián。

骝马

张元凯

紫骝元异种,剪拂倍光辉。zǐ liú yuán yì zhǒng,jiǎn fú bèi guāng huī。
但遣衔金勒,何知有铁衣。dàn qiǎn xián jīn lēi,hé zhī yǒu tiě yī。
骄嘶承顾盼,踠足恋芳菲。jiāo sī chéng gù pàn,wǎn zú liàn fāng fēi。
笑杀征西骑,沙场百战归。xiào shā zhēng xī qí,shā chǎng bǎi zhàn guī。

归客

张元凯

寂寞丘园卧,休论战胜肥。jì mò qiū yuán wò,xiū lùn zhàn shèng féi。
云英流几席,山翠湿裳衣。yún yīng liú jǐ xí,shān cuì shī shang yī。
梅福辞人役,桐江有客归。méi fú cí rén yì,tóng jiāng yǒu kè guī。
海鸥飞且止,相对已忘机。hǎi ōu fēi qiě zhǐ,xiāng duì yǐ wàng jī。

吴氏园寓二首

张元凯

落落燕山路,劳劳楚客身。luò luò yàn shān lù,láo láo chǔ kè shēn。
莫寻弹铗伴,且作灌园人。mò xún dàn jiá bàn,qiě zuò guàn yuán rén。
白眼谁堪傲,青樽自慰贫。bái yǎn shuí kān ào,qīng zūn zì wèi pín。
桃源今负郭,借住岂缘秦。táo yuán jīn fù guō,jiè zhù qǐ yuán qín。

吴氏园寓二首

张元凯

高柳拂清池,名花开自迟。gāo liǔ fú qīng chí,míng huā kāi zì chí。
染猩山踯躅,堆雪野酴醾。rǎn xīng shān zhí zhú,duī xuě yě tú mí。
亭子留行李,园丁烹伏雌。tíng zi liú xíng lǐ,yuán dīng pēng fú cí。
再听浑不厌,隔水啭黄鹂。zài tīng hún bù yàn,gé shuǐ zhuàn huáng lí。

徐园

张元凯

绿径依山转,朱楼抱水斜。lǜ jìng yī shān zhuǎn,zhū lóu bào shuǐ xié。
台前五松树,云里九莲花。tái qián wǔ sōng shù,yún lǐ jiǔ lián huā。
缥缈疑仙馆,玲珑象主家。piāo miǎo yí xiān guǎn,líng lóng xiàng zhǔ jiā。
金昌亭下路,标起赤城霞。jīn chāng tíng xià lù,biāo qǐ chì chéng xiá。

赠钱功甫二首

张元凯

潦倒经生业,凄凉国士心。lǎo dào jīng shēng yè,qī liáng guó shì xīn。
愁容非酒病,憨态为书淫。chóu róng fēi jiǔ bìng,hān tài wèi shū yín。
再刖荆人璧,空悬燕市金。zài yuè jīng rén bì,kōng xuán yàn shì jīn。
魏其宾客尽,怪尔独相寻。wèi qí bīn kè jǐn,guài ěr dú xiāng xún。

赠钱功甫二首

张元凯

薄宦唯吾拙,诸生尔独贫。báo huàn wéi wú zhuō,zhū shēng ěr dú pín。
他年文苑传,今日士林人。tā nián wén yuàn chuán,jīn rì shì lín rén。
蚀字真如蠹,牵衣故作鹑。shí zì zhēn rú dù,qiān yī gù zuò chún。
未须嗟濩落,晚贵最平津。wèi xū jiē huò luò,wǎn guì zuì píng jīn。

和子念移居四首

张元凯

花雨燕泥香,绸缪牖户傍。huā yǔ yàn ní xiāng,chóu móu yǒu hù bàng。
昔移唯破砚,今徙益匡床。xī yí wéi pò yàn,jīn xǐ yì kuāng chuáng。
赋草多鹦鹉,衣囊少鹔鹴。fù cǎo duō yīng wǔ,yī náng shǎo sù shuāng。
自能贫任侠,孰谓醒而狂。zì néng pín rèn xiá,shú wèi xǐng ér kuáng。

和子念移居四首

张元凯

为爱蓬蒿宅,悠然绿水涯。wèi ài péng hāo zhái,yōu rán lǜ shuǐ yá。
长贫室悬磬,解笑女如花。zhǎng pín shì xuán qìng,jiě xiào nǚ rú huā。
剧孟初豪举,袁丝旧狭斜。jù mèng chū háo jǔ,yuán sī jiù xiá xié。
十年浑借住,回首伯通家。shí nián hún jiè zhù,huí shǒu bó tōng jiā。

和子念移居四首

张元凯

长日罢樵苏,青林听鹧鸪。zhǎng rì bà qiáo sū,qīng lín tīng zhè gū。
无诗不似舅,有论即潜夫。wú shī bù shì jiù,yǒu lùn jí qián fū。
岸帻流云度,闭门芳草敷。àn zé liú yún dù,bì mén fāng cǎo fū。
敢劳迁幸舍,肯浪哭穷途。gǎn láo qiān xìng shě,kěn làng kū qióng tú。