古诗词

春日宴弇山园呈琅琊长公

张元凯

长公天下士,子房安石差相似。zhǎng gōng tiān xià shì,zi fáng ān shí chà xiāng shì。
弇园美无伍,方丈蓬莱堪比数。yǎn yuán měi wú wǔ,fāng zhàng péng lái kān bǐ shù。
珠帘翚阁白云中,苍峡鱼梁绿水通。zhū lián huī gé bái yún zhōng,cāng xiá yú liáng lǜ shuǐ tōng。
高张云锦耀日月,披拂玉树吹春风。gāo zhāng yún jǐn yào rì yuè,pī fú yù shù chuī chūn fēng。
岩藏洞复忽欲暝,花扑飞泉路不定。yán cáng dòng fù hū yù míng,huā pū fēi quán lù bù dìng。
萧瑟峥泓不可言,长吟清啸蛟龙听。xiāo sè zhēng hóng bù kě yán,zhǎng yín qīng xiào jiāo lóng tīng。
一望烟霞草木深,且耽丘壑不为霖。yī wàng yān xiá cǎo mù shēn,qiě dān qiū hè bù wèi lín。
玄亭寂寂无丝竹,自有泠然山水音。xuán tíng jì jì wú sī zhú,zì yǒu líng rán shān shuǐ yīn。
春宵花月欢为剧,入林酣畅仍浮白。chūn xiāo huā yuè huān wèi jù,rù lín hān chàng réng fú bái。
相看尽是饮中仙,何必平泉醒酒石。xiāng kàn jǐn shì yǐn zhōng xiān,hé bì píng quán xǐng jiǔ shí。
惭余落魄久悬鹑,自是嵚崎可笑人。cán yú luò pò jiǔ xuán chún,zì shì qīn qí kě xiào rén。
葛彊头白无推择,常伴清游石季伦。gé jiàng tóu bái wú tuī zé,cháng bàn qīng yóu shí jì lún。
终使揶揄满人口,青蝇白璧亦何有。zhōng shǐ yé yú mǎn rén kǒu,qīng yíng bái bì yì hé yǒu。
不能废我啸与歌,熟读离骚痛饮酒。bù néng fèi wǒ xiào yǔ gē,shú dú lí sāo tòng yǐn jiǔ。
古来出处随乎时,赤松之游良可师。gǔ lái chū chù suí hū shí,chì sōng zhī yóu liáng kě shī。
虽然得意东山卧,无奈苍生有所思。suī rán dé yì dōng shān wò,wú nài cāng shēng yǒu suǒ sī。
丈夫磊砢无多嘅,要使身名俱受泰。zhàng fū lěi kē wú duō kǎi,yào shǐ shēn míng jù shòu tài。
弇园岁月一杯中,长公心事冥鸿外。yǎn yuán suì yuè yī bēi zhōng,zhǎng gōng xīn shì míng hóng wài。

张元凯

明苏州吴县人,字左虞。少习《毛诗》。以世职为苏州卫指挥,督运漕粮北上,有功不得叙,自免归。悒悒不得志,以酒自放,酒酣谈天下事,慷慨风发。工诗,有《伐檀斋集》。 张元凯的作品>>

猜您喜欢

金陵山寺诗八首报恩寺

张元凯

燕邸龙飞答上玄,鼎新宁数赤乌年。yàn dǐ lóng fēi dá shàng xuán,dǐng xīn níng shù chì wū nián。
凤城宝气云俱瑞,雁塔珠光月并圆。fèng chéng bǎo qì yún jù ruì,yàn tǎ zhū guāng yuè bìng yuán。
不尽烟花连万井,俨然宫阙丽诸天。bù jǐn yān huā lián wàn jǐng,yǎn rán gōng quē lì zhū tiān。
真如岂易同灰劫,佛日皇图共永绵。zhēn rú qǐ yì tóng huī jié,fú rì huáng tú gòng yǒng mián。

金陵山寺诗八首报恩寺

张元凯

佛宇禅扉映晚霞,青山回合大堤斜。fú yǔ chán fēi yìng wǎn xiá,qīng shān huí hé dà dī xié。
似将高座台边雨,散作长干市上花。shì jiāng gāo zuò tái biān yǔ,sàn zuò zhǎng gàn shì shàng huā。
绮绣道傍公子骑,歌钟云外列侯家。qǐ xiù dào bàng gōng zi qí,gē zhōng yún wài liè hóu jiā。
繁华岂是今犹昔,月露前朝几劫沙。fán huá qǐ shì jīn yóu xī,yuè lù qián cháo jǐ jié shā。

金陵山寺诗八首报恩寺

张元凯

十里长松入杳冥,殿前功德水泠泠。shí lǐ zhǎng sōng rù yǎo míng,diàn qián gōng dé shuǐ líng líng。
气因定鼎千林紫,山托传灯万古青。qì yīn dìng dǐng qiān lín zǐ,shān tuō chuán dēng wàn gǔ qīng。
群鹿避人过隧道,寒花迎客媚空庭。qún lù bì rén guò suì dào,hán huā yíng kè mèi kōng tíng。
草堂蕙帐今馀几,笑诵楣间旧勒铭。cǎo táng huì zhàng jīn yú jǐ,xiào sòng méi jiān jiù lēi míng。

金陵山寺诗八首报恩寺

张元凯

帝里栴檀香满林,更开慈阁大江浔。dì lǐ zhān tán xiāng mǎn lín,gèng kāi cí gé dà jiāng xún。
献花鹦鹉当窗入,抱月蛟龙绕座吟。xiàn huā yīng wǔ dāng chuāng rù,bào yuè jiāo lóng rào zuò yín。
草树尽为华鬘色,波涛犹作海潮音。cǎo shù jǐn wèi huá mán sè,bō tāo yóu zuò hǎi cháo yīn。
亦知阅水同观世,泡影浮湛自古今。yì zhī yuè shuǐ tóng guān shì,pào yǐng fú zhàn zì gǔ jīn。

金陵山寺诗八首报恩寺

张元凯

徵君栖处莽云烟,万顷澄江列岫连。zhēng jūn qī chù mǎng yún yān,wàn qǐng chéng jiāng liè xiù lián。
岩佛刻成疑是绣,香泉涌出遍生莲。yán fú kè chéng yí shì xiù,xiāng quán yǒng chū biàn shēng lián。
南朝古刹开三界,西域高僧隐四禅。nán cháo gǔ shā kāi sān jiè,xī yù gāo sēng yǐn sì chán。
纵为摄山多异草,须从觉路觅真诠。zòng wèi shè shān duō yì cǎo,xū cóng jué lù mì zhēn quán。

金陵山寺诗八首报恩寺

张元凯

春明门外梵王家,香室经台护绛纱。chūn míng mén wài fàn wáng jiā,xiāng shì jīng tái hù jiàng shā。
礼罢金仙新铸像,供将鹿女乍衔花。lǐ bà jīn xiān xīn zhù xiàng,gōng jiāng lù nǚ zhà xián huā。
孤云寂寂窥禅定,驯鸽栖栖听法华。gū yún jì jì kuī chán dìng,xùn gē qī qī tīng fǎ huá。
方丈自能容卓锡,何须世外有恒沙。fāng zhàng zì néng róng zhuó xī,hé xū shì wài yǒu héng shā。

金陵山寺诗八首报恩寺

张元凯

白云梯上好支筇,缥缈双峰路几重。bái yún tī shàng hǎo zhī qióng,piāo miǎo shuāng fēng lù jǐ zhòng。
宝宇覆岩巢翡翠,琳宫缘岫嵌芙蓉。bǎo yǔ fù yán cháo fěi cuì,lín gōng yuán xiù qiàn fú róng。
浮图巧入僧寮影,麋鹿闲寻野客踪。fú tú qiǎo rù sēng liáo yǐng,mí lù xián xún yě kè zōng。
幸藉维摩遗半榻,静听松外晓堂钟。xìng jí wéi mó yí bàn tà,jìng tīng sōng wài xiǎo táng zhōng。

金陵山寺诗八首报恩寺

张元凯

东都门外乱山稠,野寺松筠一径幽。dōng dōu mén wài luàn shān chóu,yě sì sōng yún yī jìng yōu。
万壑峰阴连夕照,半林春雨散平畴。wàn hè fēng yīn lián xī zhào,bàn lín chūn yǔ sàn píng chóu。
莲花昔涌黄金地,贝叶今藏白玉楼。lián huā xī yǒng huáng jīn dì,bèi yè jīn cáng bái yù lóu。
见说融师端习懒,也知中散便能留。jiàn shuō róng shī duān xí lǎn,yě zhī zhōng sàn biàn néng liú。

北游诗二十一首清河即事

张元凯

巨浸波涛岂易凭,每因沮洳见丘陵。jù jìn bō tāo qǐ yì píng,měi yīn jǔ rù jiàn qiū líng。
不堪井邑频移改,耐可河堤善溃崩。bù kān jǐng yì pín yí gǎi,nài kě hé dī shàn kuì bēng。
淮水九秋仍未减,楚人三户竟无增。huái shuǐ jiǔ qiū réng wèi jiǎn,chǔ rén sān hù jìng wú zēng。
艖符辗转王程急,愁绝孤舟风雨凌。chā fú niǎn zhuǎn wáng chéng jí,chóu jué gū zhōu fēng yǔ líng。

北游诗二十一首清河即事

张元凯

关河满棹白蘋风,楚客离群任转蓬。guān hé mǎn zhào bái píng fēng,chǔ kè lí qún rèn zhuǎn péng。
骤雨洒空宁避日,轻雷过水却生虹。zhòu yǔ sǎ kōng níng bì rì,qīng léi guò shuǐ què shēng hóng。
羁栖未暇投莲社,偃蹇谁招入桂丛。jī qī wèi xiá tóu lián shè,yǎn jiǎn shuí zhāo rù guì cóng。
纵是莼鲈归思切,步兵无计卧江东。zòng shì chún lú guī sī qiè,bù bīng wú jì wò jiāng dōng。

北游诗二十一首清河即事

张元凯

蝉声呜咽柳阴残,节序惊心强自宽。chán shēng wū yàn liǔ yīn cán,jié xù jīng xīn qiáng zì kuān。
把盏沧江忘日暮,湿衣清露动宵寒。bǎ zhǎn cāng jiāng wàng rì mù,shī yī qīng lù dòng xiāo hán。
凉风汉苑悲团扇,明月湘皋泣紫兰。liáng fēng hàn yuàn bēi tuán shàn,míng yuè xiāng gāo qì zǐ lán。
最是关河摇落易,天涯无奈欲归难。zuì shì guān hé yáo luò yì,tiān yá wú nài yù guī nán。

北游诗二十一首清河即事

张元凯

一区汤沐曾无邑,千古歌风尚有台。yī qū tāng mù céng wú yì,qiān gǔ gē fēng shàng yǒu tái。
泗水不知亭已改,砀云犹与客俱来。sì shuǐ bù zhī tíng yǐ gǎi,dàng yún yóu yǔ kè jù lái。
孤城落日河流急,远戍霜催雁影回。gū chéng luò rì hé liú jí,yuǎn shù shuāng cuī yàn yǐng huí。
游子不忘丰沛意,至今偏动故乡哀。yóu zi bù wàng fēng pèi yì,zhì jīn piān dòng gù xiāng āi。

北游诗二十一首清河即事

张元凯

西望长安路尚赊,关河漂泊赋蒹葭。xī wàng zhǎng ān lù shàng shē,guān hé piāo pō fù jiān jiā。
片云将雨归林急,双燕迎风度水斜。piàn yún jiāng yǔ guī lín jí,shuāng yàn yíng fēng dù shuǐ xié。
剩有琴樽淹客座,岂堪舟楫老年华。shèng yǒu qín zūn yān kè zuò,qǐ kān zhōu jí lǎo nián huá。
故人握手乡园泪,犹问东陵五色瓜。gù rén wò shǒu xiāng yuán lèi,yóu wèn dōng líng wǔ sè guā。

北游诗二十一首清河即事

张元凯

浮槎千里逐浮萍,雷雨空江彻夜鸣。fú chá qiān lǐ zhú fú píng,léi yǔ kōng jiāng chè yè míng。
鹏鴳逍遥堪自失,龙蛇夭矫亦须惊。péng yàn xiāo yáo kān zì shī,lóng shé yāo jiǎo yì xū jīng。
床头虹色芙蓉匣,海上鲸波骠骑营。chuáng tóu hóng sè fú róng xiá,hǎi shàng jīng bō biāo qí yíng。
舟楫商家元不乏,兔罝公等自干城。zhōu jí shāng jiā yuán bù fá,tù jū gōng děng zì gàn chéng。

北游诗二十一首清河即事

张元凯

短筇相过话灯前,屈指漂零第几年。duǎn qióng xiāng guò huà dēng qián,qū zhǐ piāo líng dì jǐ nián。
落叶一庭霜满地,清笳万井月中天。luò yè yī tíng shuāng mǎn dì,qīng jiā wàn jǐng yuè zhōng tiān。
孔融意气存张俭,杜甫交游老郑虔。kǒng róng yì qì cún zhāng jiǎn,dù fǔ jiāo yóu lǎo zhèng qián。
何事倾尊不成醉,异乡头白各凄然。hé shì qīng zūn bù chéng zuì,yì xiāng tóu bái gè qī rán。