古诗词

春日宴弇山园呈琅琊长公

张元凯

长公天下士,子房安石差相似。zhǎng gōng tiān xià shì,zi fáng ān shí chà xiāng shì。
弇园美无伍,方丈蓬莱堪比数。yǎn yuán měi wú wǔ,fāng zhàng péng lái kān bǐ shù。
珠帘翚阁白云中,苍峡鱼梁绿水通。zhū lián huī gé bái yún zhōng,cāng xiá yú liáng lǜ shuǐ tōng。
高张云锦耀日月,披拂玉树吹春风。gāo zhāng yún jǐn yào rì yuè,pī fú yù shù chuī chūn fēng。
岩藏洞复忽欲暝,花扑飞泉路不定。yán cáng dòng fù hū yù míng,huā pū fēi quán lù bù dìng。
萧瑟峥泓不可言,长吟清啸蛟龙听。xiāo sè zhēng hóng bù kě yán,zhǎng yín qīng xiào jiāo lóng tīng。
一望烟霞草木深,且耽丘壑不为霖。yī wàng yān xiá cǎo mù shēn,qiě dān qiū hè bù wèi lín。
玄亭寂寂无丝竹,自有泠然山水音。xuán tíng jì jì wú sī zhú,zì yǒu líng rán shān shuǐ yīn。
春宵花月欢为剧,入林酣畅仍浮白。chūn xiāo huā yuè huān wèi jù,rù lín hān chàng réng fú bái。
相看尽是饮中仙,何必平泉醒酒石。xiāng kàn jǐn shì yǐn zhōng xiān,hé bì píng quán xǐng jiǔ shí。
惭余落魄久悬鹑,自是嵚崎可笑人。cán yú luò pò jiǔ xuán chún,zì shì qīn qí kě xiào rén。
葛彊头白无推择,常伴清游石季伦。gé jiàng tóu bái wú tuī zé,cháng bàn qīng yóu shí jì lún。
终使揶揄满人口,青蝇白璧亦何有。zhōng shǐ yé yú mǎn rén kǒu,qīng yíng bái bì yì hé yǒu。
不能废我啸与歌,熟读离骚痛饮酒。bù néng fèi wǒ xiào yǔ gē,shú dú lí sāo tòng yǐn jiǔ。
古来出处随乎时,赤松之游良可师。gǔ lái chū chù suí hū shí,chì sōng zhī yóu liáng kě shī。
虽然得意东山卧,无奈苍生有所思。suī rán dé yì dōng shān wò,wú nài cāng shēng yǒu suǒ sī。
丈夫磊砢无多嘅,要使身名俱受泰。zhàng fū lěi kē wú duō kǎi,yào shǐ shēn míng jù shòu tài。
弇园岁月一杯中,长公心事冥鸿外。yǎn yuán suì yuè yī bēi zhōng,zhǎng gōng xīn shì míng hóng wài。

张元凯

明苏州吴县人,字左虞。少习《毛诗》。以世职为苏州卫指挥,督运漕粮北上,有功不得叙,自免归。悒悒不得志,以酒自放,酒酣谈天下事,慷慨风发。工诗,有《伐檀斋集》。 张元凯的作品>>

猜您喜欢

朗生以春社不赴约寄嘲

张元凯

群儿尽驾犊车轻,傀儡场中箫鼓迎。qún ér jǐn jià dú chē qīng,guī lěi chǎng zhōng xiāo gǔ yíng。
红杏春旗黄柳仗,家家社里醉先生。hóng xìng chūn qí huáng liǔ zhàng,jiā jiā shè lǐ zuì xiān shēng。

山行

张元凯

碧岭崔嵬鸟道悬,夕阳明灭白云边。bì lǐng cuī wéi niǎo dào xuán,xī yáng míng miè bái yún biān。
斧斤不入山林静,鸣鹤一声闻九天。fǔ jīn bù rù shān lín jìng,míng hè yī shēng wén jiǔ tiān。

寺夜

张元凯

解网超然独出家,能持一戒破诸邪。jiě wǎng chāo rán dú chū jiā,néng chí yī jiè pò zhū xié。
空门八月高秋晚,皎皎青旻片月华。kōng mén bā yuè gāo qiū wǎn,jiǎo jiǎo qīng mín piàn yuè huá。

弇山园夜雪

张元凯

绮阁玲珑夜有辉,却看玉树转霏微。qǐ gé líng lóng yè yǒu huī,què kàn yù shù zhuǎn fēi wēi。
主宾醉后操银管,并作瑶华散漫飞。zhǔ bīn zuì hòu cāo yín guǎn,bìng zuò yáo huá sàn màn fēi。

上方寺晚眺

张元凯

孤亭登眺夕阳间,木落秋空双鸟还。gū tíng dēng tiào xī yáng jiān,mù luò qiū kōng shuāng niǎo hái。
湖上白云飞不尽,却联红树乱青山。hú shàng bái yún fēi bù jǐn,què lián hóng shù luàn qīng shān。

得友人书颇及劝驾之语漫答

张元凯

春晖满地照悬鹑,羞说弹冠仗故人。chūn huī mǎn dì zhào xuán chún,xiū shuō dàn guān zhàng gù rén。
雪后仅存东郭履,不堪重踏洛阳尘。xuě hòu jǐn cún dōng guō lǚ,bù kān zhòng tà luò yáng chén。

松陵舟次呈治兵宪使冯公

张元凯

花扑楼船锦缆香,兵符春暖不飞霜。huā pū lóu chuán jǐn lǎn xiāng,bīng fú chūn nuǎn bù fēi shuāng。
山公一夕同樽俎,能使千秋重葛彊。shān gōng yī xī tóng zūn zǔ,néng shǐ qiān qiū zhòng gé jiàng。

送李长洲以艰归济上

张元凯

六月寒侵楚水涯,冰纨为幕雪为车。liù yuè hán qīn chǔ shuǐ yá,bīng wán wèi mù xuě wèi chē。
但凋济上王生柏,无损河阳潘令花。dàn diāo jì shàng wáng shēng bǎi,wú sǔn hé yáng pān lìng huā。

托潘子会致询沈君典

张元凯

倾盖交情别后真,凭将桐水寄殷勤。qīng gài jiāo qíng bié hòu zhēn,píng jiāng tóng shuǐ jì yīn qín。
怀中一片沧溟月,欲报宣城郡里人。huái zhōng yī piàn cāng míng yuè,yù bào xuān chéng jùn lǐ rén。

送客

张元凯

江干四牡正騑騑,犹对离樽恋夕晖。jiāng gàn sì mǔ zhèng fēi fēi,yóu duì lí zūn liàn xī huī。
一领青袍凋落尽,送君行矣赋无衣。yī lǐng qīng páo diāo luò jǐn,sòng jūn xíng yǐ fù wú yī。

偶赠

张元凯

佳人燕赵独倾城,善舞阳阿掌上轻。jiā rén yàn zhào dú qīng chéng,shàn wǔ yáng ā zhǎng shàng qīng。
为雨为云不知处,襄王梦里自分明。wèi yǔ wèi yún bù zhī chù,xiāng wáng mèng lǐ zì fēn míng。

袁生五十诗

张元凯

爰生浪饮日亡何,漫遣文章应制科。yuán shēng làng yǐn rì wáng hé,màn qiǎn wén zhāng yīng zhì kē。
六十公孙犹牧豕,较来还少十年多。liù shí gōng sūn yóu mù shǐ,jiào lái hái shǎo shí nián duō。

寄嘲朗生

张元凯

生计年年问馆娃,虎头痴绝不思家。shēng jì nián nián wèn guǎn wá,hǔ tóu chī jué bù sī jiā。
卖文才得钱千百,不买青山只买花。mài wén cái dé qián qiān bǎi,bù mǎi qīng shān zhǐ mǎi huā。

山居书怀

张元凯

薜萝垂户闭云烟,永谢区中未了缘。bì luó chuí hù bì yún yān,yǒng xiè qū zhōng wèi le yuán。
待得三秋明月夜,青松影里弄寒泉。dài dé sān qiū míng yuè yè,qīng sōng yǐng lǐ nòng hán quán。

尧峰寺同山甫丈看月

张元凯

高山月出动湖波,宝树珠光夜若何。gāo shān yuè chū dòng hú bō,bǎo shù zhū guāng yè ruò hé。
自是清晖恋岑寂,那知人世有笙歌。zì shì qīng huī liàn cén jì,nà zhī rén shì yǒu shēng gē。