古诗词

春日宴弇山园呈琅琊长公

张元凯

长公天下士,子房安石差相似。zhǎng gōng tiān xià shì,zi fáng ān shí chà xiāng shì。
弇园美无伍,方丈蓬莱堪比数。yǎn yuán měi wú wǔ,fāng zhàng péng lái kān bǐ shù。
珠帘翚阁白云中,苍峡鱼梁绿水通。zhū lián huī gé bái yún zhōng,cāng xiá yú liáng lǜ shuǐ tōng。
高张云锦耀日月,披拂玉树吹春风。gāo zhāng yún jǐn yào rì yuè,pī fú yù shù chuī chūn fēng。
岩藏洞复忽欲暝,花扑飞泉路不定。yán cáng dòng fù hū yù míng,huā pū fēi quán lù bù dìng。
萧瑟峥泓不可言,长吟清啸蛟龙听。xiāo sè zhēng hóng bù kě yán,zhǎng yín qīng xiào jiāo lóng tīng。
一望烟霞草木深,且耽丘壑不为霖。yī wàng yān xiá cǎo mù shēn,qiě dān qiū hè bù wèi lín。
玄亭寂寂无丝竹,自有泠然山水音。xuán tíng jì jì wú sī zhú,zì yǒu líng rán shān shuǐ yīn。
春宵花月欢为剧,入林酣畅仍浮白。chūn xiāo huā yuè huān wèi jù,rù lín hān chàng réng fú bái。
相看尽是饮中仙,何必平泉醒酒石。xiāng kàn jǐn shì yǐn zhōng xiān,hé bì píng quán xǐng jiǔ shí。
惭余落魄久悬鹑,自是嵚崎可笑人。cán yú luò pò jiǔ xuán chún,zì shì qīn qí kě xiào rén。
葛彊头白无推择,常伴清游石季伦。gé jiàng tóu bái wú tuī zé,cháng bàn qīng yóu shí jì lún。
终使揶揄满人口,青蝇白璧亦何有。zhōng shǐ yé yú mǎn rén kǒu,qīng yíng bái bì yì hé yǒu。
不能废我啸与歌,熟读离骚痛饮酒。bù néng fèi wǒ xiào yǔ gē,shú dú lí sāo tòng yǐn jiǔ。
古来出处随乎时,赤松之游良可师。gǔ lái chū chù suí hū shí,chì sōng zhī yóu liáng kě shī。
虽然得意东山卧,无奈苍生有所思。suī rán dé yì dōng shān wò,wú nài cāng shēng yǒu suǒ sī。
丈夫磊砢无多嘅,要使身名俱受泰。zhàng fū lěi kē wú duō kǎi,yào shǐ shēn míng jù shòu tài。
弇园岁月一杯中,长公心事冥鸿外。yǎn yuán suì yuè yī bēi zhōng,zhǎng gōng xīn shì míng hóng wài。

张元凯

明苏州吴县人,字左虞。少习《毛诗》。以世职为苏州卫指挥,督运漕粮北上,有功不得叙,自免归。悒悒不得志,以酒自放,酒酣谈天下事,慷慨风发。工诗,有《伐檀斋集》。 张元凯的作品>>

猜您喜欢

岣嵝山居二首

张元凯

窈窕桃源路,渔樵只浪猜。yǎo tiǎo táo yuán lù,yú qiáo zhǐ làng cāi。
巢居同幻住,峰影逼飞来。cháo jū tóng huàn zhù,fēng yǐng bī fēi lái。
乌几云流湿,黄庭风展开。wū jǐ yún liú shī,huáng tíng fēng zhǎn kāi。
彼将身隐矣,吾岂避秦哉。bǐ jiāng shēn yǐn yǐ,wú qǐ bì qín zāi。

赠阮都尉二首

张元凯

砥砺收民誉,吹嘘借士评。dǐ lì shōu mín yù,chuī xū jiè shì píng。
一官成皓首,五字擅长城。yī guān chéng hào shǒu,wǔ zì shàn zhǎng chéng。
对月吴钩跃,临风越甲鸣。duì yuè wú gōu yuè,lín fēng yuè jiǎ míng。
汉庭徵老将,犹可代专征。hàn tíng zhēng lǎo jiāng,yóu kě dài zhuān zhēng。

赠阮都尉二首

张元凯

南阮贫如昨,步兵犹可怜。nán ruǎn pín rú zuó,bù bīng yóu kě lián。
吁嗟威武士,寂寞广文毡。xū jiē wēi wǔ shì,jì mò guǎng wén zhān。
幸有官厨酒,曾无负郭田。xìng yǒu guān chú jiǔ,céng wú fù guō tián。
建安多丽藻,谁在咏怀前。jiàn ān duō lì zǎo,shuí zài yǒng huái qián。

广陵遇客

张元凯

敝裘仍岁月,短棹只菰芦。bì qiú réng suì yuè,duǎn zhào zhǐ gū lú。
歌凤身留楚,负薪家在吴。gē fèng shēn liú chǔ,fù xīn jiā zài wú。
仓庚三月雨,平仲一城芜。cāng gēng sān yuè yǔ,píng zhòng yī chéng wú。
零落东西去,高阳旧酒徒。líng luò dōng xī qù,gāo yáng jiù jiǔ tú。

园居二首

张元凯

种柳门初绿,浣花堂亦深。zhǒng liǔ mén chū lǜ,huàn huā táng yì shēn。
只将投笔意,不负灌园心。zhǐ jiāng tóu bǐ yì,bù fù guàn yuán xīn。
独抱庐中膝,时操弦外琴。dú bào lú zhōng xī,shí cāo xián wài qín。
翻嫌扣角者,飒飒动商吟。fān xián kòu jiǎo zhě,sà sà dòng shāng yín。

园居二首

张元凯

买得钓鱼矶,依然昼掩扉。mǎi dé diào yú jī,yī rán zhòu yǎn fēi。
小窗摊蠹简,斜日晒牛衣。xiǎo chuāng tān dù jiǎn,xié rì shài niú yī。
亭子乌皮几,山妻白苎机。tíng zi wū pí jǐ,shān qī bái zhù jī。
柴桑不开径,彭泽敢言归。chái sāng bù kāi jìng,péng zé gǎn yán guī。

彭城

张元凯

去国久为客,思家更属秋。qù guó jiǔ wèi kè,sī jiā gèng shǔ qiū。
鲛人月中泪,燕子水边楼。jiāo rén yuè zhōng lèi,yàn zi shuǐ biān lóu。
绿树帆飞度,青山云乱流。lǜ shù fān fēi dù,qīng shān yún luàn liú。
可堪张仲蔚,借住李膺舟。kě kān zhāng zhòng wèi,jiè zhù lǐ yīng zhōu。

晏坐二首

张元凯

日接林中侣,时来方外群。rì jiē lín zhōng lǚ,shí lái fāng wài qún。
楚山隐几见,羌笛卷帘闻。chǔ shān yǐn jǐ jiàn,qiāng dí juǎn lián wén。
绿树啼黄鸟,青天流白云。lǜ shù tí huáng niǎo,qīng tiān liú bái yún。
北窗闲悦绎,柱下五千文。běi chuāng xián yuè yì,zhù xià wǔ qiān wén。

晏坐二首

张元凯

挥麈青松净,披衣白苎轻。huī zhǔ qīng sōng jìng,pī yī bái zhù qīng。
断霞归屿迥,纤月堕江明。duàn xiá guī yǔ jiǒng,xiān yuè duò jiāng míng。
清啸嵇中散,沉酣阮步兵。qīng xiào jī zhōng sàn,chén hān ruǎn bù bīng。
何知身世促,咄咄但谋生。hé zhī shēn shì cù,duō duō dàn móu shēng。

鲁桥

张元凯

凫绎青岚近,龟蒙黛色连。fú yì qīng lán jìn,guī méng dài sè lián。
看山浑不厌,把酒正相便。kàn shān hún bù yàn,bǎ jiǔ zhèng xiāng biàn。
津树常遮月,沙滩少住船。jīn shù cháng zhē yuè,shā tān shǎo zhù chuán。
平生击楫志,都付卜居篇。píng shēng jī jí zhì,dōu fù bo jū piān。

过王文学

张元凯

作客三千里,为儒一亩宫。zuò kè sān qiān lǐ,wèi rú yī mǔ gōng。
蛛丝缫户上,鸟迹篆沙中。zhū sī sāo hù shàng,niǎo jì zhuàn shā zhōng。
解佩湘皋共,藏书邺架同。jiě pèi xiāng gāo gòng,cáng shū yè jià tóng。
沉沦何必叹,著述起王通。chén lún hé bì tàn,zhù shù qǐ wáng tōng。

晦迹

张元凯

清时真自失,世路岂相援。qīng shí zhēn zì shī,shì lù qǐ xiāng yuán。
晦迹蠖同屈,雄谈虱屡扪。huì jì huò tóng qū,xióng tán shī lǚ mén。
绨袍存国士,脱粟进王孙。tí páo cún guó shì,tuō sù jìn wáng sūn。
执戟艰危在,秋霜拂泪痕。zhí jǐ jiān wēi zài,qiū shuāng fú lèi hén。

魏季朗贡入太学寄赠二首

张元凯

驱车随计吏,杖策度黄河。qū chē suí jì lì,zhàng cè dù huáng hé。
岳色凌空下,云英夹日过。yuè sè líng kōng xià,yún yīng jiā rì guò。
梦悬金马隔,路出碧鸡讹。mèng xuán jīn mǎ gé,lù chū bì jī é。
千古豪雄事,居然限制科。qiān gǔ háo xióng shì,jū rán xiàn zhì kē。

魏季朗贡入太学寄赠二首

张元凯

握中神物在,沦落世犹惊。wò zhōng shén wù zài,lún luò shì yóu jīng。
照乘三光失,支机五采生。zhào chéng sān guāng shī,zhī jī wǔ cǎi shēng。
解颐周列国,抵掌汉西京。jiě yí zhōu liè guó,dǐ zhǎng hàn xī jīng。
若说雕虫技,翻令意不平。ruò shuō diāo chóng jì,fān lìng yì bù píng。

漫兴

张元凯

欲移愚谷住,乞得醉乡封。yù yí yú gǔ zhù,qǐ dé zuì xiāng fēng。
久自甘人弃,难为悦已容。jiǔ zì gān rén qì,nán wèi yuè yǐ róng。
时情轻马走,世态厌龙钟。shí qíng qīng mǎ zǒu,shì tài yàn lóng zhōng。
落落沉冥者,吾师阮嗣宗。luò luò chén míng zhě,wú shī ruǎn sì zōng。