古诗词

春日住尧峰山寺示瑞上人

张元凯

谁谓东南山不高,尧峰之岭何岧峣。shuí wèi dōng nán shān bù gāo,yáo fēng zhī lǐng hé tiáo yáo。
等闲鹳雀飞不过,无数蛇龙卧自骄。děng xián guàn què fēi bù guò,wú shù shé lóng wò zì jiāo。
冥冥苍霭云树乱,风雷常走山之半。míng míng cāng ǎi yún shù luàn,fēng léi cháng zǒu shān zhī bàn。
黯惨岩扉昼不开,欹斜石磴危疑断。àn cǎn yán fēi zhòu bù kāi,yī xié shí dèng wēi yí duàn。
凭陵眺瞩郁嵯峨,一起一伏山如波。píng líng tiào zhǔ yù cuó é,yī qǐ yī fú shān rú bō。
逶迤尽逐五湖去,琉璃碗内盛青螺。wēi yí jǐn zhú wǔ hú qù,liú lí wǎn nèi shèng qīng luó。
振衣千仞寂不语,■然长啸应孤屿。zhèn yī qiān rèn jì bù yǔ,rán zhǎng xiào yīng gū yǔ。
黄鹤仙人招不来,扁舟范蠡从兹去。huáng hè xiān rén zhāo bù lái,biǎn zhōu fàn lí cóng zī qù。
落落乾坤何不容,吴水吴山几万重。luò luò qián kūn hé bù róng,wú shuǐ wú shān jǐ wàn zhòng。
此身不啻如一蚁,安能局蹐悲途穷。cǐ shēn bù chì rú yī yǐ,ān néng jú jí bēi tú qióng。
头颅犹黑舌犹在,犹堪一日三千钟。tóu lú yóu hēi shé yóu zài,yóu kān yī rì sān qiān zhōng。
生儿宁尽如仲谋,马上何须羡乃公。shēng ér níng jǐn rú zhòng móu,mǎ shàng hé xū xiàn nǎi gōng。
英雄事业流水尽,五陵荒草秋风紧。yīng xióng shì yè liú shuǐ jǐn,wǔ líng huāng cǎo qiū fēng jǐn。
世界浮生大梦中,空华倏忽看朝槿。shì jiè fú shēng dà mèng zhōng,kōng huá shū hū kàn cháo jǐn。
远公近借青莲室,猿猱麛鹿同招隐。yuǎn gōng jìn jiè qīng lián shì,yuán náo mí lù tóng zhāo yǐn。
闭门满地白云流,风吹松花堕金粉。bì mén mǎn dì bái yún liú,fēng chuī sōng huā duò jīn fěn。

张元凯

明苏州吴县人,字左虞。少习《毛诗》。以世职为苏州卫指挥,督运漕粮北上,有功不得叙,自免归。悒悒不得志,以酒自放,酒酣谈天下事,慷慨风发。工诗,有《伐檀斋集》。 张元凯的作品>>

猜您喜欢

朗生以春社不赴约寄嘲

张元凯

群儿尽驾犊车轻,傀儡场中箫鼓迎。qún ér jǐn jià dú chē qīng,guī lěi chǎng zhōng xiāo gǔ yíng。
红杏春旗黄柳仗,家家社里醉先生。hóng xìng chūn qí huáng liǔ zhàng,jiā jiā shè lǐ zuì xiān shēng。

山行

张元凯

碧岭崔嵬鸟道悬,夕阳明灭白云边。bì lǐng cuī wéi niǎo dào xuán,xī yáng míng miè bái yún biān。
斧斤不入山林静,鸣鹤一声闻九天。fǔ jīn bù rù shān lín jìng,míng hè yī shēng wén jiǔ tiān。

寺夜

张元凯

解网超然独出家,能持一戒破诸邪。jiě wǎng chāo rán dú chū jiā,néng chí yī jiè pò zhū xié。
空门八月高秋晚,皎皎青旻片月华。kōng mén bā yuè gāo qiū wǎn,jiǎo jiǎo qīng mín piàn yuè huá。

弇山园夜雪

张元凯

绮阁玲珑夜有辉,却看玉树转霏微。qǐ gé líng lóng yè yǒu huī,què kàn yù shù zhuǎn fēi wēi。
主宾醉后操银管,并作瑶华散漫飞。zhǔ bīn zuì hòu cāo yín guǎn,bìng zuò yáo huá sàn màn fēi。

上方寺晚眺

张元凯

孤亭登眺夕阳间,木落秋空双鸟还。gū tíng dēng tiào xī yáng jiān,mù luò qiū kōng shuāng niǎo hái。
湖上白云飞不尽,却联红树乱青山。hú shàng bái yún fēi bù jǐn,què lián hóng shù luàn qīng shān。

得友人书颇及劝驾之语漫答

张元凯

春晖满地照悬鹑,羞说弹冠仗故人。chūn huī mǎn dì zhào xuán chún,xiū shuō dàn guān zhàng gù rén。
雪后仅存东郭履,不堪重踏洛阳尘。xuě hòu jǐn cún dōng guō lǚ,bù kān zhòng tà luò yáng chén。

松陵舟次呈治兵宪使冯公

张元凯

花扑楼船锦缆香,兵符春暖不飞霜。huā pū lóu chuán jǐn lǎn xiāng,bīng fú chūn nuǎn bù fēi shuāng。
山公一夕同樽俎,能使千秋重葛彊。shān gōng yī xī tóng zūn zǔ,néng shǐ qiān qiū zhòng gé jiàng。

送李长洲以艰归济上

张元凯

六月寒侵楚水涯,冰纨为幕雪为车。liù yuè hán qīn chǔ shuǐ yá,bīng wán wèi mù xuě wèi chē。
但凋济上王生柏,无损河阳潘令花。dàn diāo jì shàng wáng shēng bǎi,wú sǔn hé yáng pān lìng huā。

托潘子会致询沈君典

张元凯

倾盖交情别后真,凭将桐水寄殷勤。qīng gài jiāo qíng bié hòu zhēn,píng jiāng tóng shuǐ jì yīn qín。
怀中一片沧溟月,欲报宣城郡里人。huái zhōng yī piàn cāng míng yuè,yù bào xuān chéng jùn lǐ rén。

送客

张元凯

江干四牡正騑騑,犹对离樽恋夕晖。jiāng gàn sì mǔ zhèng fēi fēi,yóu duì lí zūn liàn xī huī。
一领青袍凋落尽,送君行矣赋无衣。yī lǐng qīng páo diāo luò jǐn,sòng jūn xíng yǐ fù wú yī。

偶赠

张元凯

佳人燕赵独倾城,善舞阳阿掌上轻。jiā rén yàn zhào dú qīng chéng,shàn wǔ yáng ā zhǎng shàng qīng。
为雨为云不知处,襄王梦里自分明。wèi yǔ wèi yún bù zhī chù,xiāng wáng mèng lǐ zì fēn míng。

袁生五十诗

张元凯

爰生浪饮日亡何,漫遣文章应制科。yuán shēng làng yǐn rì wáng hé,màn qiǎn wén zhāng yīng zhì kē。
六十公孙犹牧豕,较来还少十年多。liù shí gōng sūn yóu mù shǐ,jiào lái hái shǎo shí nián duō。

寄嘲朗生

张元凯

生计年年问馆娃,虎头痴绝不思家。shēng jì nián nián wèn guǎn wá,hǔ tóu chī jué bù sī jiā。
卖文才得钱千百,不买青山只买花。mài wén cái dé qián qiān bǎi,bù mǎi qīng shān zhǐ mǎi huā。

山居书怀

张元凯

薜萝垂户闭云烟,永谢区中未了缘。bì luó chuí hù bì yún yān,yǒng xiè qū zhōng wèi le yuán。
待得三秋明月夜,青松影里弄寒泉。dài dé sān qiū míng yuè yè,qīng sōng yǐng lǐ nòng hán quán。

尧峰寺同山甫丈看月

张元凯

高山月出动湖波,宝树珠光夜若何。gāo shān yuè chū dòng hú bō,bǎo shù zhū guāng yè ruò hé。
自是清晖恋岑寂,那知人世有笙歌。zì shì qīng huī liàn cén jì,nà zhī rén shì yǒu shēng gē。