古诗词

横塘逢钱功甫同泛湖上功甫作歌为赠率尔酬之

张元凯

横塘十里青山转,太湖秋水明如练。héng táng shí lǐ qīng shān zhuǎn,tài hú qiū shuǐ míng rú liàn。
菱歌才起眠鸥惊,蘋花尽落游鱼见。líng gē cái qǐ mián ōu jīng,píng huā jǐn luò yóu yú jiàn。
兰叶浮来五两轻,葡萄一斛偏能盈。lán yè fú lái wǔ liǎng qīng,pú táo yī hú piān néng yíng。
缩项槎头银片阔,巨螯盘里珊瑚横。suō xiàng chá tóu yín piàn kuò,jù áo pán lǐ shān hú héng。
船窗乱扑芙蓉绿,鸬鹚杓泛清于玉。chuán chuāng luàn pū fú róng lǜ,lú cí biāo fàn qīng yú yù。
一歌杜甫渼陂行,再歌李白乌栖曲。yī gē dù fǔ měi bēi xíng,zài gē lǐ bái wū qī qū。
临流击楫烟云开,欲倾李杜平生怀。lín liú jī jí yān yún kāi,yù qīng lǐ dù píng shēng huái。
相逢龊龊莫可语,眼中唯见钱生来。xiāng féng chuò chuò mò kě yǔ,yǎn zhōng wéi jiàn qián shēng lái。
钱生谓我才情丽,鹔鹴裘上春霞曳。qián shēng wèi wǒ cái qíng lì,sù shuāng qiú shàng chūn xiá yè。
何为执戟风尘中,折腰十载青衫敝。hé wèi zhí jǐ fēng chén zhōng,zhé yāo shí zài qīng shān bì。
子言亹亹真慨慷,丈夫无泪沾衣裳。zi yán wěi wěi zhēn kǎi kāng,zhàng fū wú lèi zhān yī shang。
湖波万顷峰七十,与子携手同翱翔。hú bō wàn qǐng fēng qī shí,yǔ zi xié shǒu tóng áo xiáng。
楞伽精舍翠微里,松篁绕屋花盈几。léng gā jīng shě cuì wēi lǐ,sōng huáng rào wū huā yíng jǐ。
支郎却喜许询至,旋开香积醍醐美。zhī láng què xǐ xǔ xún zhì,xuán kāi xiāng jī tí hú měi。
夕阳明灭水上飞,千山尽紫光湿衣。xī yáng míng miè shuǐ shàng fēi,qiān shān jǐn zǐ guāng shī yī。
空门旷寂且高卧,城郭偪促毋庸归。kōng mén kuàng jì qiě gāo wò,chéng guō bī cù wú yōng guī。
君不见初月一痕五湖渺,馆娃镜里蛾眉巧。jūn bù jiàn chū yuè yī hén wǔ hú miǎo,guǎn wá jìng lǐ é méi qiǎo。
又不见吴山落木秋风急,越来溪上戈船入。yòu bù jiàn wú shān luò mù qiū fēng jí,yuè lái xī shàng gē chuán rù。
僣王图霸倏一时,故宫荒寝千年思。tiě wáng tú bà shū yī shí,gù gōng huāng qǐn qiān nián sī。
黍离麛鹿宛然在,夫差勾践争何为。shǔ lí mí lù wǎn rán zài,fū chà gōu jiàn zhēng hé wèi。
子怀和璧徒美好,我非石人不耐老。zi huái hé bì tú měi hǎo,wǒ fēi shí rén bù nài lǎo。
歌凤狂言只自嗤,雕虫小技安足道。gē fèng kuáng yán zhǐ zì chī,diāo chóng xiǎo jì ān zú dào。
但须日饮三千钟,颓然醉倒万事空。dàn xū rì yǐn sān qiān zhōng,tuí rán zuì dào wàn shì kōng。
醒来孤岭发长啸,一声惊落天高鸿。xǐng lái gū lǐng fā zhǎng xiào,yī shēng jīng luò tiān gāo hóng。

张元凯

明苏州吴县人,字左虞。少习《毛诗》。以世职为苏州卫指挥,督运漕粮北上,有功不得叙,自免归。悒悒不得志,以酒自放,酒酣谈天下事,慷慨风发。工诗,有《伐檀斋集》。 张元凯的作品>>

猜您喜欢

客夜

张元凯

剑锋消不尽,一室欲飞霜。jiàn fēng xiāo bù jǐn,yī shì yù fēi shuāng。
孤戍猿声里,高城鸟道傍。gū shù yuán shēng lǐ,gāo chéng niǎo dào bàng。
风尘存季布,肝胆借田光。fēng chén cún jì bù,gān dǎn jiè tián guāng。
我马玄黄色,伤心去路长。wǒ mǎ xuán huáng sè,shāng xīn qù lù zhǎng。

家信

张元凯

雁高呼不下,凭汝报平安。yàn gāo hū bù xià,píng rǔ bào píng ān。
作客年年别,为官事事难。zuò kè nián nián bié,wèi guān shì shì nán。
黑貂孤泪夜,白发一丝寒。hēi diāo gū lèi yè,bái fā yī sī hán。
愁绝江南信,梅花雪后残。chóu jué jiāng nán xìn,méi huā xuě hòu cán。

陇水

张元凯

陇水陇头清,氐羌陇下营。lǒng shuǐ lǒng tóu qīng,dī qiāng lǒng xià yíng。
不堪刁斗乱,况复夜猿鸣。bù kān diāo dòu luàn,kuàng fù yè yuán míng。
转战黄云合,寻源白发生。zhuǎn zhàn huáng yún hé,xún yuán bái fā shēng。
月明边籁静,肠断此中声。yuè míng biān lài jìng,cháng duàn cǐ zhōng shēng。

卷六出塞二首

张元凯

赤帜空邻壁,朱麾满汉营。chì zhì kōng lín bì,zhū huī mǎn hàn yíng。
受降当夜半,飞捷入春明。shòu jiàng dāng yè bàn,fēi jié rù chūn míng。
赐锦麟裁就,悬金鹊化成。cì jǐn lín cái jiù,xuán jīn què huà chéng。
玺书频慰劳,天子重干城。xǐ shū pín wèi láo,tiān zi zhòng gàn chéng。

卷六出塞二首

张元凯

列骑猎飞狐,龙城出虎符。liè qí liè fēi hú,lóng chéng chū hǔ fú。
宝刀寒太白,绣甲卷天吴。bǎo dāo hán tài bái,xiù jiǎ juǎn tiān wú。
都尉称强弩,将军字破奴。dōu wèi chēng qiáng nǔ,jiāng jūn zì pò nú。
控弦三十万,踊跃取休屠。kòng xián sān shí wàn,yǒng yuè qǔ xiū tú。

落梅

张元凯

清夜梅花落,冰霜行路难。qīng yè méi huā luò,bīng shuāng xíng lù nán。
金微残梦绕,玉笛一声寒。jīn wēi cán mèng rào,yù dí yī shēng hán。
马上凭谁寄,闺中只独看。mǎ shàng píng shuí jì,guī zhōng zhǐ dú kàn。
忽流明月影,双泪湿阑干。hū liú míng yuè yǐng,shuāng lèi shī lán gàn。

侠客二首

张元凯

六郡连三辅,秦城接楚疆。liù jùn lián sān fǔ,qín chéng jiē chǔ jiāng。
无非游侠地,总是少年场。wú fēi yóu xiá dì,zǒng shì shǎo nián chǎng。
万户片言得,千金一掷亡。wàn hù piàn yán dé,qiān jīn yī zhì wáng。
青楼多艳妇,虽老觅徐娘。qīng lóu duō yàn fù,suī lǎo mì xú niáng。

侠客二首

张元凯

平生未识愁,出入富平侯。píng shēng wèi shí chóu,chū rù fù píng hóu。
彊灌令人釂,居间倩客筹。jiàng guàn lìng rén jiào,jū jiān qiàn kè chóu。
乘黄千里驷,狐白万金裘。chéng huáng qiān lǐ sì,hú bái wàn jīn qiú。
厌说雕虫技,梁园只浪游。yàn shuō diāo chóng jì,liáng yuán zhǐ làng yóu。

婕妤

张元凯

长信悬孤月,增成愁望中。zhǎng xìn xuán gū yuè,zēng chéng chóu wàng zhōng。
身轻不如燕,那敢怨东风。shēn qīng bù rú yàn,nà gǎn yuàn dōng fēng。
流水朱弦断,飞花舞袖空。liú shuǐ zhū xián duàn,fēi huā wǔ xiù kōng。
还将辞辇意,随分处深宫。hái jiāng cí niǎn yì,suí fēn chù shēn gōng。

明妃

张元凯

单于愿称婿,宫女出良家。dān yú yuàn chēng xù,gōng nǚ chū liáng jiā。
犀带黄金饰,旃裘白雪花。xī dài huáng jīn shì,zhān qiú bái xuě huā。
照来犹汉月,看去已胡沙。zhào lái yóu hàn yuè,kàn qù yǐ hú shā。
握发羞明镜,飞蓬恨未华。wò fā xiū míng jìng,fēi péng hèn wèi huá。

忆别

张元凯

别去弥年载,容华异昔时。bié qù mí nián zài,róng huá yì xī shí。
镜分残两月,弦断散千丝。jìng fēn cán liǎng yuè,xián duàn sàn qiān sī。
雨泪含花脸,春愁结柳眉。yǔ lèi hán huā liǎn,chūn chóu jié liǔ méi。
归期聊出卜,多露晓行迟。guī qī liáo chū bo,duō lù xiǎo xíng chí。

堤柳

张元凯

大堤千树柳,尽是故倡家。dà dī qiān shù liǔ,jǐn shì gù chàng jiā。
憨态向谁好,柔枝空复斜。hān tài xiàng shuí hǎo,róu zhī kōng fù xié。
掌中身似燕,钗畔髻如鸦。zhǎng zhōng shēn shì yàn,chāi pàn jì rú yā。
遮莫思张绪,无心折杏花。zhē mò sī zhāng xù,wú xīn zhé xìng huā。

铜雀

张元凯

奉寝传遗教,留欢觅故心。fèng qǐn chuán yí jiào,liú huān mì gù xīn。
梦为云雨薄,恩向死生深。mèng wèi yún yǔ báo,ēn xiàng sǐ shēng shēn。
解犹纤玉,香分剩郁金。jiě yóu xiān yù,xiāng fēn shèng yù jīn。
可堪漳水月,夜夜照孤衾。kě kān zhāng shuǐ yuè,yè yè zhào gū qīn。

从军二首

张元凯

结发事戈矛,新从定远侯。jié fā shì gē máo,xīn cóng dìng yuǎn hóu。
横行非面谩,感激许身酬。héng xíng fēi miàn mán,gǎn jī xǔ shēn chóu。
烽火消雄剑,燕姬脱战韝。fēng huǒ xiāo xióng jiàn,yàn jī tuō zhàn gōu。
军中无饮器,好借月支头。jūn zhōng wú yǐn qì,hǎo jiè yuè zhī tóu。

从军二首

张元凯

仗钺出甘泉,将军秋备边。zhàng yuè chū gān quán,jiāng jūn qiū bèi biān。
骍弓善猿臂,凤铠称鸢肩。xīng gōng shàn yuán bì,fèng kǎi chēng yuān jiān。
结客通中贵,擒王得左贤。jié kè tōng zhōng guì,qín wáng dé zuǒ xián。
功名陋田窦,麟阁许谁先。gōng míng lòu tián dòu,lín gé xǔ shuí xiān。