古诗词

尧峰山清晖轩落成送楞伽寺弘上人归隐且见余志

张元凯

尧峰古刹连翠微,黄茅盖殿白板扉。yáo fēng gǔ shā lián cuì wēi,huáng máo gài diàn bái bǎn fēi。
鸟窠蟒窟僧住少,只馀山水含清晖。niǎo kē mǎng kū sēng zhù shǎo,zhǐ yú shān shuǐ hán qīng huī。
楞伽山中大弟子,偶来飞锡披荆枳。léng gā shān zhōng dà dì zi,ǒu lái fēi xī pī jīng zhǐ。
石头路滑雪纷纷,却遇庞家老居士。shí tóu lù huá xuě fēn fēn,què yù páng jiā lǎo jū shì。
相期岩下种青莲,懒乞人间造业钱。xiāng qī yán xià zhǒng qīng lián,lǎn qǐ rén jiān zào yè qián。
无金布地不著想,有珠系衣且自捐。wú jīn bù dì bù zhù xiǎng,yǒu zhū xì yī qiě zì juān。
一袈裟地无十笏,绵蕞草构为禅室。yī jiā shā dì wú shí hù,mián zuì cǎo gòu wèi chán shì。
松麈蒲团日日闲,黄花翠竹纤纤出。sōng zhǔ pú tuán rì rì xián,huáng huā cuì zhú xiān xiān chū。
本来无住亦无生,究竟何能识净因。běn lái wú zhù yì wú shēng,jiū jìng hé néng shí jìng yīn。
且将清澈宝云井,作供灯光华鬘身。qiě jiāng qīng chè bǎo yún jǐng,zuò gōng dēng guāng huá mán shēn。
涧底流泉鸣不止,峰头朗月恒如此。jiàn dǐ liú quán míng bù zhǐ,fēng tóu lǎng yuè héng rú cǐ。
蝴蝶浮生梦已醒,莲花事业心如水。hú dié fú shēng mèng yǐ xǐng,lián huā shì yè xīn rú shuǐ。
般若慈航咫尺间,菩提高树岂难攀。bān ruò cí háng zhǐ chǐ jiān,pú tí gāo shù qǐ nán pān。
愿留白足常为伴,未许黄梅便出山。yuàn liú bái zú cháng wèi bàn,wèi xǔ huáng méi biàn chū shān。

张元凯

明苏州吴县人,字左虞。少习《毛诗》。以世职为苏州卫指挥,督运漕粮北上,有功不得叙,自免归。悒悒不得志,以酒自放,酒酣谈天下事,慷慨风发。工诗,有《伐檀斋集》。 张元凯的作品>>

猜您喜欢

西苑宫词二十四首有序

张元凯

颂美扬休锦绣香,柘黄新帕盖青箱。sòng měi yáng xiū jǐn xiù xiāng,zhè huáng xīn pà gài qīng xiāng。
内中书法人间别,寿字能兼数字长。nèi zhōng shū fǎ rén jiān bié,shòu zì néng jiān shù zì zhǎng。

西苑宫词二十四首有序

张元凯

君王常在集灵台,正殿葳蕤锁翠苔。jūn wáng cháng zài jí líng tái,zhèng diàn wēi ruí suǒ cuì tái。
纵是明良不相见,虞廷庶事转康哉。zòng shì míng liáng bù xiāng jiàn,yú tíng shù shì zhuǎn kāng zāi。

西苑宫词二十四首有序

张元凯

方士如云泛海槎,采真元不为丹砂。fāng shì rú yún fàn hǎi chá,cǎi zhēn yuán bù wèi dān shā。
万金炼就壶中药,愁杀仙人萼绿华。wàn jīn liàn jiù hú zhōng yào,chóu shā xiān rén è lǜ huá。

五忆诗有序千人石明月

张元凯

明月青山短簿家,笙歌几处醉流霞。míng yuè qīng shān duǎn bù jiā,shēng gē jǐ chù zuì liú xiá。
瑶光浸石翻疑水,玉露漙空尽作花。yáo guāng jìn shí fān yí shuǐ,yù lù tuán kōng jǐn zuò huā。

五忆诗有序千人石明月

张元凯

朱刹孤危寄上方,青冥鹫岭独徊翔。zhū shā gū wēi jì shàng fāng,qīng míng jiù lǐng dú huái xiáng。
云霞散落千层绮,日月昭回万仞光。yún xiá sàn luò qiān céng qǐ,rì yuè zhāo huí wàn rèn guāng。

五忆诗有序千人石明月

张元凯

芸窗棐几绿云流,数亩琅玕一径幽。yún chuāng fěi jǐ lǜ yún liú,shù mǔ láng gān yī jìng yōu。
爱住浣花唯杜甫,常来看竹有王猷。ài zhù huàn huā wéi dù fǔ,cháng lái kàn zhú yǒu wáng yóu。

五忆诗有序千人石明月

张元凯

石梁秋水涨平芜,仿佛潇湘入画图。shí liáng qiū shuǐ zhǎng píng wú,fǎng fú xiāo xiāng rù huà tú。
震泽连天浮玉镜,洞庭分岫浴青凫。zhèn zé lián tiān fú yù jìng,dòng tíng fēn xiù yù qīng fú。

五忆诗有序千人石明月

张元凯

玄亭回合众山苍,芰服初裁葛屦凉。xuán tíng huí hé zhòng shān cāng,jì fú chū cái gé jù liáng。
双树剩能飘桂馥,九秋只恐败兰芳。shuāng shù shèng néng piāo guì fù,jiǔ qiū zhǐ kǒng bài lán fāng。

和客边亭四时怨春

张元凯

走马沙场春暮时,柳条才绿向南枝。zǒu mǎ shā chǎng chūn mù shí,liǔ tiáo cái lǜ xiàng nán zhī。
弯弧莫试新开叶,留与征人赠别离。wān hú mò shì xīn kāi yè,liú yǔ zhēng rén zèng bié lí。

和客边亭四时怨春

张元凯

关城榆柳乱鸣蝉,晚浴蕃儿饮马泉。guān chéng yú liǔ luàn míng chán,wǎn yù fān ér yǐn mǎ quán。
不去平芜惊雁乳,天涯音信雁能传。bù qù píng wú jīng yàn rǔ,tiān yá yīn xìn yàn néng chuán。

和客边亭四时怨春

张元凯

寝甲边场泪暗流,忽看明月又逢秋。qǐn jiǎ biān chǎng lèi àn liú,hū kàn míng yuè yòu féng qiū。
昔时双照深闺影,今夜孤悬绝塞愁。xī shí shuāng zhào shēn guī yǐng,jīn yè gū xuán jué sāi chóu。

和客边亭四时怨春

张元凯

陇水冰坚万骑屯,阴山雪积玉为门。lǒng shuǐ bīng jiān wàn qí tún,yīn shān xuě jī yù wèi mén。
御寒悉是闺中力,浪说军前挟纩恩。yù hán xī shì guī zhōng lì,làng shuō jūn qián xié kuàng ēn。

和客闺中四时曲春

张元凯

草长花落遍关山,久客翻愁归路艰。cǎo zhǎng huā luò biàn guān shān,jiǔ kè fān chóu guī lù jiān。
遂使子规空叫月,三春不见有人还。suì shǐ zi guī kōng jiào yuè,sān chūn bù jiàn yǒu rén hái。

和客闺中四时曲春

张元凯

为爱芙蕖水上开,漫将罗袜染芳埃。wèi ài fú qú shuǐ shàng kāi,màn jiāng luó wà rǎn fāng āi。
并头欲折何曾折,才入木兰风雨来。bìng tóu yù zhé hé céng zhé,cái rù mù lán fēng yǔ lái。

和客闺中四时曲春

张元凯

瑶琴宝瑟寂无声,只有寒螀柱下鸣。yáo qín bǎo sè jì wú shēng,zhǐ yǒu hán jiāng zhù xià míng。
海月一轮通夕照,姮娥应悉此中情。hǎi yuè yī lún tōng xī zhào,héng é yīng xī cǐ zhōng qíng。